Chắc chắn!
Mèo Yêu Thành Tinh
2024-07-21 21:41:49
“Được!“ Trương Phàm cũng không khách sáo, trực tiếp đi từ hàng đầu tiên bắt đầu sờ từng viên đá.
Chúc Tỉnh Tỉnh im lặng quan sát, cô ấy phát hiện Trương Phàm nhìn những viên đá thô này hoàn toàn không giống cách những người khác nhìn chúng, bọn họ nếu không nhìn đá thô. từ góc độ này đến góc độ khác thì cũng phải dùng kính lúp tỉ mỉ quan sát chúng, xem xét vô cùng kỹ lưỡng.
Mà Trương Phàm thì...
Hản chỉ đặt tay lên kiếm tra đá thô, sau đó lại tiếp tục mò mẫm tìm một viên khác ở dưới...
Dù sao Chúc Tinh Tinh cũng không hiểu vì sao và cũng không thể tìm ra được lý do và cơ sở cho việc mua đá thô của Trương Phàm,
Quan sát một hồi lâu, nhìn thấy động tác của Trương Phàm cứ lặp đi lặp lại như vậy, Chúc Tỉnh Tinh suy nghĩ một chút rồi lặng lẽ rời đi... Không cần tiếp tục ở lại đây xem nữa, động tác của anh vẫn luôn giống như cũ.
Hơn nửa tiếng sau, Trương Phàm thong thả đến tìm Chúc. Tính Tinh uống trà.
“Có tìm được thứ gì đáng giá không?” Chúc Tinh Tinh mỉm cười rót cho Trương Phàm một tách trà
“Có!" Trương Phàm gật đầu nói: “Có rất nhiều!” “Rất nhiều? Bao nhiêu khối?” Chúc Tỉnh Tinh hỏi
“Chín mươi khốif' Trương Phàm rất ngạc nhiên trước tỷ lệ ngọc bích ẩn giấu bên trong đá thô, xem ra chất lượng của những viên đá thô này đều rất tốt.
“Chín mươi khối? Trương tiên sinh không nói đùa chứ?” Chúc Tinh Tính không còn bình tĩnh nữa, từ nhỏ cô ấy đã tham gia kinh doanh đánh cược trên đá chưa từng gặp được có người muốn mua trọn vẹn chín mươi khối đá thô trong một: lần.
“Không có! Cô có giấy bút không? Tôi sẽ viết số liệu cho cô, cô tính thử xem tống cộng hết bao nhiêu tiền!” Trương Phàm sợ sẽ có người khác mua đi đống đá thô mà anh đang để mắt đến, cho nên hẳn muốn nhanh chóng giải quyết nút thất này, quyết định ghi tên nó ra giành về phía mình trước.
“Mời!" Chúc Tinh Tính lập tức lấy giấy bút đưa cho Trương Phàm.
Trương Phàm nhanh tay viết hết số hiệu này đến số hiệu khác,
Chúc Tinh Tinh phát hiện ra vào lúc Trương Phàm viết những số hiệu này, anh căn bản không hề suy nghĩ... Trí nhớ này của anh ta thật sự có chút kinh khủng.
Đột nhiên cô ấy có cảm giác muốn cắt một viên đá thô trong số đá thô mà Trương Phàm đã chọn để nhìn xem rốt cuộc bên trong có ngọc bích hay không.
Đặc biệt là khi nhìn thấy bên trong sổ hiệu còn có “Tiêu Vương, sự tò mò của Chúc Tinh Tinh càng tăng lên đến đỉnh điểm.
Bởi vì khối đá thô Tiêu Vương này cao gần bằng một con người, phải cần đến hai người mới có thế ôm được khối đá này. Yết giá của nó hiện tại đã lên đến bốn mươi tám triệu tám trăm tám mươi tám nghìn.
Có thể nói, loại vật liệu đá thô như thế này trên cơ bản là vô dụng, bởi vì ngay cả một tay cờ bạc không thiếu tiền cũng không thể tùy tiện chạm vào khối vật liệu đá thô này.
Bản thân Chúc Tỉnh Tỉnh cũng rất tò mò liệu khối đá thô này có ngọc bích bên trong hay không, nhưng ngay cả cô ấy. cũng không dám thử cắt khối đá thô này.
“Trương tiên sinh, anh có chắc chắn là anh muốn mua tất cả khối đá thô này không?”
Sau khi Trương Phàm cung cấp toàn bộ số hiệu của đá thô, đồng thời tính toán tổng chỉ phí có thể tổn thất về sau, Chúc Tinh Tinh buộc phải hỏi lại anh một câu nữa.
“Chắc chắn!" Trương Phàm nói rất chắc nịch.
Những khối đá thô này đều có chứa ngọc bích bên trong, đối với Trương Phàm mà nói chúng có tác dụng rất lớn, cho nên anh chắc chản phải mua chúng.
“Được, Trương tiên sinh, chín mươi khối vật liệu đá thô này tống cộng là tám mươi sáu triệu bảy trăm ba mươi nghìn!" Có thể nói Chúc Tỉnh Tinh đã xử lý rất nhiều tiền nhưng con số bây giờ vẫn khiến cô ấy rất kinh ngạc.
Dù sao đây cũng là đánh bạc trên đá, bỏ ra hơn tám mươi triệu vào cuộc đánh bạc này... Thực sự quá điên rồ.
Có khi.. có lẽ chỉ trong chớp mắt thôi toàn bộ số tiền khổng lồ này sẽ đổ xuống sông xuống biển.
“Được, số thẻ của cô vẫn là số trước kia phải không?” Trương Phàm lập tức muốn gọi điện thoại cho Hoa Vân.
Hoa Vân trước đây đã hứa đưa cho anh ta một trăm triệu nhân dân tệ, bây giờ chỉ mới hơn tám mươi triệu, chác chản là có thể thanh toán được phải không?
“Trương tiên sinh, chờ một chút, ừm, khối đá thô số 888 là Tiêu Vương của chúng tôi ở đây, nếu như anh Trương đồng ý cắt khối đá này tại đây thì chỉ cần thanh toán tám mươi triệu là được rồi!" Chúc Tỉnh Tinh khẽ cần môi, hơn sáu triệu đã bị xóa sạch cùng một lúc.
“Được, cắt đi!” Trương Phàm chỉ suy nghĩ một chút rồi gật đầu, đưa ra câu trả lời rất chắc chản.
Chúc Tỉnh Tỉnh im lặng quan sát, cô ấy phát hiện Trương Phàm nhìn những viên đá thô này hoàn toàn không giống cách những người khác nhìn chúng, bọn họ nếu không nhìn đá thô. từ góc độ này đến góc độ khác thì cũng phải dùng kính lúp tỉ mỉ quan sát chúng, xem xét vô cùng kỹ lưỡng.
Mà Trương Phàm thì...
Hản chỉ đặt tay lên kiếm tra đá thô, sau đó lại tiếp tục mò mẫm tìm một viên khác ở dưới...
Dù sao Chúc Tinh Tinh cũng không hiểu vì sao và cũng không thể tìm ra được lý do và cơ sở cho việc mua đá thô của Trương Phàm,
Quan sát một hồi lâu, nhìn thấy động tác của Trương Phàm cứ lặp đi lặp lại như vậy, Chúc Tỉnh Tinh suy nghĩ một chút rồi lặng lẽ rời đi... Không cần tiếp tục ở lại đây xem nữa, động tác của anh vẫn luôn giống như cũ.
Hơn nửa tiếng sau, Trương Phàm thong thả đến tìm Chúc. Tính Tinh uống trà.
“Có tìm được thứ gì đáng giá không?” Chúc Tinh Tinh mỉm cười rót cho Trương Phàm một tách trà
“Có!" Trương Phàm gật đầu nói: “Có rất nhiều!” “Rất nhiều? Bao nhiêu khối?” Chúc Tỉnh Tinh hỏi
“Chín mươi khốif' Trương Phàm rất ngạc nhiên trước tỷ lệ ngọc bích ẩn giấu bên trong đá thô, xem ra chất lượng của những viên đá thô này đều rất tốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chín mươi khối? Trương tiên sinh không nói đùa chứ?” Chúc Tinh Tính không còn bình tĩnh nữa, từ nhỏ cô ấy đã tham gia kinh doanh đánh cược trên đá chưa từng gặp được có người muốn mua trọn vẹn chín mươi khối đá thô trong một: lần.
“Không có! Cô có giấy bút không? Tôi sẽ viết số liệu cho cô, cô tính thử xem tống cộng hết bao nhiêu tiền!” Trương Phàm sợ sẽ có người khác mua đi đống đá thô mà anh đang để mắt đến, cho nên hẳn muốn nhanh chóng giải quyết nút thất này, quyết định ghi tên nó ra giành về phía mình trước.
“Mời!" Chúc Tinh Tính lập tức lấy giấy bút đưa cho Trương Phàm.
Trương Phàm nhanh tay viết hết số hiệu này đến số hiệu khác,
Chúc Tinh Tinh phát hiện ra vào lúc Trương Phàm viết những số hiệu này, anh căn bản không hề suy nghĩ... Trí nhớ này của anh ta thật sự có chút kinh khủng.
Đột nhiên cô ấy có cảm giác muốn cắt một viên đá thô trong số đá thô mà Trương Phàm đã chọn để nhìn xem rốt cuộc bên trong có ngọc bích hay không.
Đặc biệt là khi nhìn thấy bên trong sổ hiệu còn có “Tiêu Vương, sự tò mò của Chúc Tinh Tinh càng tăng lên đến đỉnh điểm.
Bởi vì khối đá thô Tiêu Vương này cao gần bằng một con người, phải cần đến hai người mới có thế ôm được khối đá này. Yết giá của nó hiện tại đã lên đến bốn mươi tám triệu tám trăm tám mươi tám nghìn.
Có thể nói, loại vật liệu đá thô như thế này trên cơ bản là vô dụng, bởi vì ngay cả một tay cờ bạc không thiếu tiền cũng không thể tùy tiện chạm vào khối vật liệu đá thô này.
Bản thân Chúc Tỉnh Tỉnh cũng rất tò mò liệu khối đá thô này có ngọc bích bên trong hay không, nhưng ngay cả cô ấy. cũng không dám thử cắt khối đá thô này.
“Trương tiên sinh, anh có chắc chắn là anh muốn mua tất cả khối đá thô này không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi Trương Phàm cung cấp toàn bộ số hiệu của đá thô, đồng thời tính toán tổng chỉ phí có thể tổn thất về sau, Chúc Tinh Tinh buộc phải hỏi lại anh một câu nữa.
“Chắc chắn!" Trương Phàm nói rất chắc nịch.
Những khối đá thô này đều có chứa ngọc bích bên trong, đối với Trương Phàm mà nói chúng có tác dụng rất lớn, cho nên anh chắc chản phải mua chúng.
“Được, Trương tiên sinh, chín mươi khối vật liệu đá thô này tống cộng là tám mươi sáu triệu bảy trăm ba mươi nghìn!" Có thể nói Chúc Tỉnh Tinh đã xử lý rất nhiều tiền nhưng con số bây giờ vẫn khiến cô ấy rất kinh ngạc.
Dù sao đây cũng là đánh bạc trên đá, bỏ ra hơn tám mươi triệu vào cuộc đánh bạc này... Thực sự quá điên rồ.
Có khi.. có lẽ chỉ trong chớp mắt thôi toàn bộ số tiền khổng lồ này sẽ đổ xuống sông xuống biển.
“Được, số thẻ của cô vẫn là số trước kia phải không?” Trương Phàm lập tức muốn gọi điện thoại cho Hoa Vân.
Hoa Vân trước đây đã hứa đưa cho anh ta một trăm triệu nhân dân tệ, bây giờ chỉ mới hơn tám mươi triệu, chác chản là có thể thanh toán được phải không?
“Trương tiên sinh, chờ một chút, ừm, khối đá thô số 888 là Tiêu Vương của chúng tôi ở đây, nếu như anh Trương đồng ý cắt khối đá này tại đây thì chỉ cần thanh toán tám mươi triệu là được rồi!" Chúc Tỉnh Tinh khẽ cần môi, hơn sáu triệu đã bị xóa sạch cùng một lúc.
“Được, cắt đi!” Trương Phàm chỉ suy nghĩ một chút rồi gật đầu, đưa ra câu trả lời rất chắc chản.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro