Ủ Rượu Trái Cây Trên Đảo Quỳnh Hoa

Chương 24

Đâu Bất Điệu Đích Bình Quả

2024-10-03 08:12:05

"Nhà mình không có, nhưng nhà Lư thẩm bên cạnh có, trước đây thẩm ấy còn bán đậu phụ, chưa sáng cối xay nhà thẩm ấy đã bắt đầu kêu. Nhưng từ khi Đại Lương ca bị nhốt thẩm ấy không còn xay đậu nữa."

"Đại Lương ca bị nhốt?"

Nam Khê hơi tò mò.

"Đệ không rõ lắm, tỷ không cho hỏi, bảo là chuyện không tốt."

Nam Trạch không rõ, Nam Khê cũng không hỏi thêm, Đại Lương ca đó chẳng liên quan đến nhà mình. Hôm nay có thể làm rõ tay nghề trước mặt đệ đệ, tối nàng có thể ngủ ngon.

"Đi, chúng ta ăn trứng nào."

Hai tỷ đệ ăn mỗi người một quả trứng luộc. Rồi Nam Khê mang lúa mạch và đậu khô mua hôm qua sang nhà Lư thẩm bên cạnh. Nghe nàng muốn mượn cối xay, Lư thẩm không từ chối, còn muốn giúp lấy nước rửa.

"Lư thẩm đừng động, để con!"

Làm sao có lý để một vị trưởng bối mắt kém giúp mình làm việc. Nam Khê giành lấy cái xô bắt đầu lấy nước.

Lư thẩm ngồi bên, trong mắt lờ mờ bóng dáng một nha đầu bận rộn bên cối xay, như trở về những ngày xưa cùng con trai làm đậu phụ. Con trai cũng luôn không cho bà làm việc, một mình xay đậu làm đậu phụ.

Nước mắt không tự chủ mà trào ra, bà vội cúi đầu chùi đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nam Khê quay lưng, không phát hiện gì. Rửa sạch rãnh ngoài cối xay, phải đợi khô mới xay bột. May là trời nóng khô nhanh, một khắc sau đã khô gần hết.

Lúa mạch và đậu trong giỏ đã được nàng trộn theo tỷ lệ trong công thức rượu, vừa khô là đổ vào chuẩn bị xay.

Nhưng hôm qua vai bị thương, dùng lực tay đau ghê gớm. Đẩy một lần không động, đẩy hai lần cũng không động, đẩy lần ba mới miễn cưỡng bắt đầu xoay.

Thật là ngượng ngùng.

Không ngờ cối xay nặng vậy, mấy cân lúa và đậu, xay xong tay nàng còn dùng được không?

"Khê nha đầu, để ta đẩy giúp nhé?"

Nam Khê cắn răng, tuy nàng muốn nói không cần, nhưng đẩy xong tay đau quá.

Thế là nàng rất không biết xấu hổ mà lật lại lời không để trưởng bối làm việc, vui vẻ đáp một tiếng.

"Được, được!"

Hai người cùng nhau xay bột với tốc độ rất nhanh, Nam Khê cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, chẳng mấy chốc đã xay xong bột.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bột này xay xong còn phải sàng lại một lần nữa, chỉ vì cái sàng mà Nam Khê lại phải tốn một phen công sức. Cái sàng ở nhà quá lớn, nàng bèn cắt vải trong tủ làm sàng lần hai. Nam Trạch nhìn mà ngây người.

Đó là vải trắng còn lại sau khi cha mất, tỷ tỷ vậy mà chẳng kiêng kỵ chút nào.

"A tỷ, rốt cuộc bột này để làm gì vậy?"

Nam Khê vừa cẩn thận đổ nước vừa trả lời: "Mẹ nói có thể dùng để làm men rượu, ta thử xem. Nếu làm được, cam nhà mình có thể làm thành rượu."

Men rượu thì Nam Trạch chưa hiểu, nhưng hắn đã nghe về rượu, biết đó là thứ còn đắt hơn cả lương thực.

Làng bên có một xưởng rượu nhỏ, nhiều người trong làng đều mua rượu ở đó. Trước đây hắn và Đông Tử đi chơi đã từng nhìn thấy, nơi đó rất rộng lớn. Nhà chỉ có một khoảng đất nhỏ như vậy, tỷ tỷ có thể làm rượu được không?

Thực ra, Nam Khê cũng không chắc chắn, đặc biệt là khi pha nước.

Công thức làm rượu yêu cầu pha nước với tỷ lệ ba phần mười, nàng thật sự không chắc lắm. Mỗ mỗ dạy nhiều, nhưng sa mạc không có nước để luyện tập, đầu óc nàng hoàn toàn không hình dung được lượng nước.

Trước mắt, bột đại mạch và đậu sau khi pha nước được chia thành ba bánh men, một bánh có vẻ thêm quá nhiều nước, một bánh có vẻ ít nước, bánh còn lại có vẻ vừa phải. Không còn cách nào khác, làm thử rồi xem sao, lần sau nàng sẽ có kinh nghiệm hơn.

Ba bánh men này sau khi ép chặt được nàng đặt vào căn phòng trống đối diện bếp. Nhà đá rất mát mẻ, bên ngoài dù nắng to thế nào thì nhiệt độ bên trong cũng không cao.

Những yêu cầu về nhiệt độ trong công thức làm rượu khiến nàng đau đầu, hiện giờ nàng cũng không thể nắm bắt cụ thể nhiệt độ, chỉ còn biết dựa vào cảm giác.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ủ Rượu Trái Cây Trên Đảo Quỳnh Hoa

Số ký tự: 0