Đêm khó ngủ
2024-08-23 03:58:06
Cung Viễn Chủy cứ vậy mà nghĩ đến xuất thần, đến trên môi lại truyền đến cảm giác mềm mại lạnh lẽo quen thuộc lúc này hắn mới như bừng tỉnh khỏi cơn mê mà lùi về phía sau
Hắn vậy mà lại hôn Phượng Thần Hy trong vô thức!!!?
Nhận ra bản thân vừa mới làm chuyện gì, Cung Viễn Chủy nhanh chóng chạy đi nhưng vừa bước đến cửa, hình ảnh Phượng Thần Hy ánh mắt vô thần, nằm chết lặng trên mặt đất lạnh lẽo lại hiện lên
Bước chân của thiếu niên như bị thứ gì giữ lại, chửi thầm một tiếng, Cung Viễn Chủy quay người lại ngồi xuống dựa lưng bên giường của Phượng Thần Hy
"Ta là sợ ngươi độc phát thân vong, chết ở Chủy Cung tăng thêm xui xẻo..."
Mới không phải hắn lo lắng cho nàng
Nhưng tìm được lý do, Cung Viễn Chủy càng thêm kiên định với suy nghĩ của bản thân, cứ như vậy mà tìm được lý do ở lại
Cung Viễn Chủy vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở đó, chỉ có từng tiếng tim đập thình thịch thình lình, từng tiếng từng tiếng mạnh mẽ hữu lực, phảng phất như giây tiếp theo sẽ nhảy ra khỏi lồng ngực của hắn mới thể hiện hắn lúc này có bao nhiêu không bình tĩnh
Cung Viễn Chủy cứ ngồi ở đó, hắn tưởng bản thân có thể ngồi yên trông Phượng Thần Hy một đêm nhưng mùi hương nhẹ nhàng thanh lãnh độc nhất của nàng cứ như có như không mà quần quanh hắn
Tinh thần Cung Viễn Chủy dần thả lỏng, bất tri bất giác nhắm mắt lại, thiển thiển ngủ đi
*
Ban đêm yên tĩnh, chỉ có chút tiếng côn trùng cùng Mặt Trăng càng lên cao mới chứng tỏ thời gian vẫn đang từ tổn trôi qua
Đêm nay chú định sẽ là đêm khó ngủ
Cung Viễn Chủy tuy ngủ nhưng không sâu, Phượng Thần Hy trên giường vừa có động tĩnh, hẳn đã tỉnh ngủ
Hắn tưởng rằng thiếu nữ cũng đã tỉnh, muốn quay người lại quan sát tình huống của nàng thì chỉ thấy thiếu nữ cuộn tròn thần thế, hai tay ôm lấy bản thần
Cung Viễn Chủy thấy vậy thì nội tâm đột nhiên căng thẳng, hắn đưa tay ra nhẹ lay người nàng
"Phượng Thần Hy tỉnh lại đi"
Nhưng người hắn gọi không có chút phản ứng, ngược lại từ trên tay thiếu niên truyền đến cảm giác lạnh lẽo
Nhiệt độ thân thể lúc này lạnh đến dọa người, so với vừa nãy còn lạnh hơn mấy lần, rét lạnh tê buốt, thân thể cứng nhắc như đóng băng, ngoại trừ hơi thở ngày một yếu ớt chứng minh thì không ai có thể tin tưởng thiếu nữ vẫn còn sống
Thiếu niên vội vàng đứng dậy, đưa tay kiểm tra mạch đập của thiếu nữ, phát hiện mạch đập của nàng cũng giống như hơi thở của nàng vô cùng yếu ớt phảng phất như không có, cơ hồ không thể phát hiện được
Nội tâm của Cung Viễn Chủy lúc này vô cùng hoảng sợ, hai tay nâng Phượng Thần Hy dậy, dùng sức lay người, muốn đem nàng sốc tỉnh
"Phượng Thần Hy, tỉnh lại đi..."
"Phượng Thần Hy, tỉnh lại..."
"Phượng Thần Hy..."
"PHƯỢNG THẦN HY!!"
Thanh âm của Cung Viễn Chủy càng lúc càng lớn, trong đêm yên tĩnh cực kỳ rõ ràng nhưng Phượng Thần Hy vẫn cứ nhắm chặt mắt, không chút phản ứng
Đây là lần đầu tiên trong đời thiếu niên luống cuống cùng bất lực như vậy, rõ ràng là trong lĩnh vực y độc hẳn am hiểu nhất nhưng hẳn lại chẳng thể làm được gì cả
Những gì hắn biết về Vạn Độc Chi Thể quá ít, căn bản không biết phải chăm sóc thể nào sau khi Vạn Độc Chi Thể độc phát
Dư quang nhìn về phía mấy cái ly trên bàn, trong đầu Cung Viễn Chủy chợt lóe qua suy nghĩ
Vừa nãy uống kịch độc đã hòa dịu được tình trạng của Phượng Thần Hy nhưng bây giờ tình trạng của nàng lại trở nên tệ đi chẳng lẽ...
Độc không đủ mạnh?
Nghĩ như vậy Cung Viễn Chủy định đứng dậy đi lấy thêm độc dược nhưng chưa kịp đứng dậy hắn đã bị kéo ngã xuống giường
Phượng Thần Hy không biết lấy sức lực ở đâu ra, hai tay ôm chặt lấy hắn, hình như còn cảm thấy chưa đủ,
Phượng Thần Hy đưa tay gạt y phục của Cung Viễn Chủy sang một bên, lộ ra cơ ngực săn chắc rồi dựa đầu lên ngực hắn
"......"
Nhìn biểu hiện này của Phượng Thần Hy, Cung Viễn không biết nghĩ cái gì, đưa bàn tay vừa lay người nàng nên bị nhiễm lạnh lại gần, chạm vào mặt nàng
Bốp!
Bàn tay của thiếu niên bị đánh ra không chút thương tiếc
"......"
Sắc mặt của Viễn Chủy dần trở nên phức tạp nhìn bàn tay bị 'hắt hủi' của bản thân, tựa như muốn chứng thực chuyện gì đó, hắn dùng nội lực làm ấm bàn tay sau đó đưa đến gần Phượng Thần Hy
Lần này bàn tay hẳn không những không bị đánh bay, ngược lại 'chính thất' lồng ngực 'thất sủng', 'yêu phi bàn tay lên ngôi, được 'quân vương' yêu thích không buông tay
Cung Viễn Chủy :"
......"
Suy đoán được chứng thực
Cung Viễn Chủy kéo chăn lên đắp cho cả hai sau đó dùng nội lực làm ấm thân thể
Quả nhiên người bên cạnh cảm nhận được nguồn nhiệt lập tức lại dán lên, lần nữa đưa tay ôm chặt lấy hắn
Cung Viễn Chủy cũng đưa tay ôm lấy Phượng Thần Hy, thông qua tiếp xúc thân thể truyền nội lực cho nàng, giúp nàng làm ấm thân thể
Truyền nội lực được một lúc, sắc mặt của Phượng Thần Hy cũng hòa hoãn, thân thể cũng ấm lên trông thấy, mạch đập cũng dần mạnh trở lại
Hóa ra, Cung Viễn Chủy ngay từ đầu liền nghĩ sai, hắn cho rằng Phượng Thần Hy lại lần nữa độc phát nên thân thể mới lạnh như vậy nhưng thực tế chuyện cũng không phức tạp như hắn nghĩ
Phượng Thần Hy chỉ đơn giản là thể chất cực hàn hình thành hàn chứng, chỉ cần sưởi ấm thân thể là được
Phát hiện chuyện này, Cung Viễn Chủy tức cười, cảm thấy bản thân lúc nãy luống cuống như vậy có chút buồn cười, là hẳn nghĩ quá phức tạp mới giắng co lâu như vậy
Lúc nhiệt độ thân thể của Phượng Thần Hy trở lại bình thường, Cung Viễn Chủy muốn buông tay ngồi dậy lại bị kéo trở về
Hắn vừa dừng truyền nội lực, nhiệt độ thân thể của Phượng Thần Hy lại bắt đầu giảm xuống, không chỉ như vậy, cảm nhận ấm áp đang chạy đi, thiếu nữ có vẻ dục cầu bất mãn mà như bạch tuộc ôm chặt lấy Cung Viễn Chủy
"......"
Cung Viễn Chủy sống không còn gì luyến tiếc mà đẩy Phượng Thần Hy ra, đẩy mấy lần nhưng thiếu nữ vẫn không chút si nhề
Rõ ràng là người hôn mê, vừa mới bị độc phát hành cho nửa sống nửa chết, còn là một nữ nhân cùng tuổi với hắn vậy mà khí lực còn lớn hơn một nam nhân khỏe mạnh không bệnh tật như hắn
Thử thêm mấy lần vẫn thất bại, Cung Viễn Chủy nhận mệnh, hắn một lần nữa lại ôm lấy Phượng Thần Hy, tiếp tục truyền nội lực cho nàng
Nhiệt độ thân thể lại trở về bình thường nhưng Phượng Thần Hy vẫn cứ ôm chặt lấy Cung Viễn Chủy không buông, y hệt như một con gấu túi treo trên người hắn
Nếu Cung Viễn Chủy không tiếp tục truyền nội lực nàng liền sẽ cực kỳ bất mãn, bắt đầu động tay động chân
Cung Viễn Chủy tuy chưa cập quan nhưng cũng là một nam nhân bình thường hơn nữa còn là một thiếu niên khí huyết phương cương* lại cùng với vị tân nương trên danh nghĩa 'tiếp xúc thân mật', 'ôm ôm ấp ấp', chỉ một lúc sau hắn đã thấy khát nước, thân thể cũng bắt đầu khô nóng, so với dùng nội lực làm ấm thân thể chỉ có hơn chứ không có kém
(*Khí huyết phương cương: tinh thần nhiệt huyết, có phần nóng nảy, tinh lực tràn đầy)
Mà 'hung thử gây ra tất cả chuyện này lại hoàn toàn không biết gì cả, thậm chí còn nương nhờ nội lực truyền vào thân thể mà thơm ngọt ngủ say
Hắn vậy mà lại hôn Phượng Thần Hy trong vô thức!!!?
Nhận ra bản thân vừa mới làm chuyện gì, Cung Viễn Chủy nhanh chóng chạy đi nhưng vừa bước đến cửa, hình ảnh Phượng Thần Hy ánh mắt vô thần, nằm chết lặng trên mặt đất lạnh lẽo lại hiện lên
Bước chân của thiếu niên như bị thứ gì giữ lại, chửi thầm một tiếng, Cung Viễn Chủy quay người lại ngồi xuống dựa lưng bên giường của Phượng Thần Hy
"Ta là sợ ngươi độc phát thân vong, chết ở Chủy Cung tăng thêm xui xẻo..."
Mới không phải hắn lo lắng cho nàng
Nhưng tìm được lý do, Cung Viễn Chủy càng thêm kiên định với suy nghĩ của bản thân, cứ như vậy mà tìm được lý do ở lại
Cung Viễn Chủy vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở đó, chỉ có từng tiếng tim đập thình thịch thình lình, từng tiếng từng tiếng mạnh mẽ hữu lực, phảng phất như giây tiếp theo sẽ nhảy ra khỏi lồng ngực của hắn mới thể hiện hắn lúc này có bao nhiêu không bình tĩnh
Cung Viễn Chủy cứ ngồi ở đó, hắn tưởng bản thân có thể ngồi yên trông Phượng Thần Hy một đêm nhưng mùi hương nhẹ nhàng thanh lãnh độc nhất của nàng cứ như có như không mà quần quanh hắn
Tinh thần Cung Viễn Chủy dần thả lỏng, bất tri bất giác nhắm mắt lại, thiển thiển ngủ đi
*
Ban đêm yên tĩnh, chỉ có chút tiếng côn trùng cùng Mặt Trăng càng lên cao mới chứng tỏ thời gian vẫn đang từ tổn trôi qua
Đêm nay chú định sẽ là đêm khó ngủ
Cung Viễn Chủy tuy ngủ nhưng không sâu, Phượng Thần Hy trên giường vừa có động tĩnh, hẳn đã tỉnh ngủ
Hắn tưởng rằng thiếu nữ cũng đã tỉnh, muốn quay người lại quan sát tình huống của nàng thì chỉ thấy thiếu nữ cuộn tròn thần thế, hai tay ôm lấy bản thần
Cung Viễn Chủy thấy vậy thì nội tâm đột nhiên căng thẳng, hắn đưa tay ra nhẹ lay người nàng
"Phượng Thần Hy tỉnh lại đi"
Nhưng người hắn gọi không có chút phản ứng, ngược lại từ trên tay thiếu niên truyền đến cảm giác lạnh lẽo
Nhiệt độ thân thể lúc này lạnh đến dọa người, so với vừa nãy còn lạnh hơn mấy lần, rét lạnh tê buốt, thân thể cứng nhắc như đóng băng, ngoại trừ hơi thở ngày một yếu ớt chứng minh thì không ai có thể tin tưởng thiếu nữ vẫn còn sống
Thiếu niên vội vàng đứng dậy, đưa tay kiểm tra mạch đập của thiếu nữ, phát hiện mạch đập của nàng cũng giống như hơi thở của nàng vô cùng yếu ớt phảng phất như không có, cơ hồ không thể phát hiện được
Nội tâm của Cung Viễn Chủy lúc này vô cùng hoảng sợ, hai tay nâng Phượng Thần Hy dậy, dùng sức lay người, muốn đem nàng sốc tỉnh
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Phượng Thần Hy, tỉnh lại đi..."
"Phượng Thần Hy, tỉnh lại..."
"Phượng Thần Hy..."
"PHƯỢNG THẦN HY!!"
Thanh âm của Cung Viễn Chủy càng lúc càng lớn, trong đêm yên tĩnh cực kỳ rõ ràng nhưng Phượng Thần Hy vẫn cứ nhắm chặt mắt, không chút phản ứng
Đây là lần đầu tiên trong đời thiếu niên luống cuống cùng bất lực như vậy, rõ ràng là trong lĩnh vực y độc hẳn am hiểu nhất nhưng hẳn lại chẳng thể làm được gì cả
Những gì hắn biết về Vạn Độc Chi Thể quá ít, căn bản không biết phải chăm sóc thể nào sau khi Vạn Độc Chi Thể độc phát
Dư quang nhìn về phía mấy cái ly trên bàn, trong đầu Cung Viễn Chủy chợt lóe qua suy nghĩ
Vừa nãy uống kịch độc đã hòa dịu được tình trạng của Phượng Thần Hy nhưng bây giờ tình trạng của nàng lại trở nên tệ đi chẳng lẽ...
Độc không đủ mạnh?
Nghĩ như vậy Cung Viễn Chủy định đứng dậy đi lấy thêm độc dược nhưng chưa kịp đứng dậy hắn đã bị kéo ngã xuống giường
Phượng Thần Hy không biết lấy sức lực ở đâu ra, hai tay ôm chặt lấy hắn, hình như còn cảm thấy chưa đủ,
Phượng Thần Hy đưa tay gạt y phục của Cung Viễn Chủy sang một bên, lộ ra cơ ngực săn chắc rồi dựa đầu lên ngực hắn
"......"
Nhìn biểu hiện này của Phượng Thần Hy, Cung Viễn không biết nghĩ cái gì, đưa bàn tay vừa lay người nàng nên bị nhiễm lạnh lại gần, chạm vào mặt nàng
Bốp!
Bàn tay của thiếu niên bị đánh ra không chút thương tiếc
"......"
Sắc mặt của Viễn Chủy dần trở nên phức tạp nhìn bàn tay bị 'hắt hủi' của bản thân, tựa như muốn chứng thực chuyện gì đó, hắn dùng nội lực làm ấm bàn tay sau đó đưa đến gần Phượng Thần Hy
Lần này bàn tay hẳn không những không bị đánh bay, ngược lại 'chính thất' lồng ngực 'thất sủng', 'yêu phi bàn tay lên ngôi, được 'quân vương' yêu thích không buông tay
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cung Viễn Chủy :"
......"
Suy đoán được chứng thực
Cung Viễn Chủy kéo chăn lên đắp cho cả hai sau đó dùng nội lực làm ấm thân thể
Quả nhiên người bên cạnh cảm nhận được nguồn nhiệt lập tức lại dán lên, lần nữa đưa tay ôm chặt lấy hắn
Cung Viễn Chủy cũng đưa tay ôm lấy Phượng Thần Hy, thông qua tiếp xúc thân thể truyền nội lực cho nàng, giúp nàng làm ấm thân thể
Truyền nội lực được một lúc, sắc mặt của Phượng Thần Hy cũng hòa hoãn, thân thể cũng ấm lên trông thấy, mạch đập cũng dần mạnh trở lại
Hóa ra, Cung Viễn Chủy ngay từ đầu liền nghĩ sai, hắn cho rằng Phượng Thần Hy lại lần nữa độc phát nên thân thể mới lạnh như vậy nhưng thực tế chuyện cũng không phức tạp như hắn nghĩ
Phượng Thần Hy chỉ đơn giản là thể chất cực hàn hình thành hàn chứng, chỉ cần sưởi ấm thân thể là được
Phát hiện chuyện này, Cung Viễn Chủy tức cười, cảm thấy bản thân lúc nãy luống cuống như vậy có chút buồn cười, là hẳn nghĩ quá phức tạp mới giắng co lâu như vậy
Lúc nhiệt độ thân thể của Phượng Thần Hy trở lại bình thường, Cung Viễn Chủy muốn buông tay ngồi dậy lại bị kéo trở về
Hắn vừa dừng truyền nội lực, nhiệt độ thân thể của Phượng Thần Hy lại bắt đầu giảm xuống, không chỉ như vậy, cảm nhận ấm áp đang chạy đi, thiếu nữ có vẻ dục cầu bất mãn mà như bạch tuộc ôm chặt lấy Cung Viễn Chủy
"......"
Cung Viễn Chủy sống không còn gì luyến tiếc mà đẩy Phượng Thần Hy ra, đẩy mấy lần nhưng thiếu nữ vẫn không chút si nhề
Rõ ràng là người hôn mê, vừa mới bị độc phát hành cho nửa sống nửa chết, còn là một nữ nhân cùng tuổi với hắn vậy mà khí lực còn lớn hơn một nam nhân khỏe mạnh không bệnh tật như hắn
Thử thêm mấy lần vẫn thất bại, Cung Viễn Chủy nhận mệnh, hắn một lần nữa lại ôm lấy Phượng Thần Hy, tiếp tục truyền nội lực cho nàng
Nhiệt độ thân thể lại trở về bình thường nhưng Phượng Thần Hy vẫn cứ ôm chặt lấy Cung Viễn Chủy không buông, y hệt như một con gấu túi treo trên người hắn
Nếu Cung Viễn Chủy không tiếp tục truyền nội lực nàng liền sẽ cực kỳ bất mãn, bắt đầu động tay động chân
Cung Viễn Chủy tuy chưa cập quan nhưng cũng là một nam nhân bình thường hơn nữa còn là một thiếu niên khí huyết phương cương* lại cùng với vị tân nương trên danh nghĩa 'tiếp xúc thân mật', 'ôm ôm ấp ấp', chỉ một lúc sau hắn đã thấy khát nước, thân thể cũng bắt đầu khô nóng, so với dùng nội lực làm ấm thân thể chỉ có hơn chứ không có kém
(*Khí huyết phương cương: tinh thần nhiệt huyết, có phần nóng nảy, tinh lực tràn đầy)
Mà 'hung thử gây ra tất cả chuyện này lại hoàn toàn không biết gì cả, thậm chí còn nương nhờ nội lực truyền vào thân thể mà thơm ngọt ngủ say
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro