Vân Chi Vũ: Tuế Hy Viễn Chủy

Nguyên nhân cái...

2024-08-23 03:58:06

°VŨ CUNG°

Vừa bước vào chính sảnh Vũ Cung, thân ảnh của Phượng Thần Hy đã ngay lập tức lọt vào mắt Cung Viễn Chủy

"Ngươi sao lại ở đây?"

Nói xong hình như là nhớ đến lời nàng từng nói muốn rời đi nhưng đã vô tình rơi vào mắt hắn nên giờ không thể rời đi được nữa, thế là giờ trực tiếp sa đọa muốn tìm chỗ dựa?

Càng nghĩ, sắc mặt Cung Viễn Chủy càng u ám, giọng điệu cũng trở nên âm dương quái khí

"Vậy ra Cung Tử Vũ là mục tiêu của ngươi, muốn dựa vào hắn?"

Cung Tử Vũ nhíu mày, giọng nói tức giận

"Miệng lưỡi sạch sẽ một chút, ngươi nói như vậy là muốn hủy hoại thanh danh của cô nương người ta sao?"

Ngay cả Cung Thượng Giác cũng bất ngờ về thái độ của đệ đệ, mặc dù hắn và Cung Tử Vũ rất không hợp nhau nhưng nhìn thái độ bây giờ của Cung Viễn Chủy rõ ràng so với trước đây còn muốn ghét Cung Tử Vũ, thậm chí là có chút ác liệt

Trực giác nói cho hắn tất cả đều liên quan đến thiếu nữ đứng bên quan tài kia, Cung Thượng Giác không khỏi ghé mắt nhìn về phía thiếu nữ có thể chi phối cảm xúc của Cung Viễn Chủy kia, vừa nhìn hắn lập tức nhận ra, đây không phải là Nhị tiểu thư của Hồng Mai Sơn Trang mà hắn từng gặp 2 tháng trước khi đi đưa tin thay cựu Chấp Nhận sao?

Phượng Thần Hy tự nhiên cũng chú ý đến ánh mắt của Cung Thượng Giác vậy nên nghiêng đầu hướng hắn mỉm cười

Cung Viễn Chủy thấy được, càng thêm khó chịu

"Ngươi nhìn ca ca rồi cười cái gì!?"

Vậy mà còn muốn đánh chủ ý lên ca ca hắn!

Câu nói kia trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của Phượng Thần Hy và Cung Thượng Giác

"Viễn Chủy?"

Ánh mắt Cung Thượng Giác khó hiểu nhìn Cung Viễn Chủy đang kích động

Phượng Thần Hy cũng khó hiểu mà quay mặt đi, vị Chủy công tử này không biết lại nổi điên cái gì

Cung Tử Vũ một mặt hoài nghi nhìn về phía Phượng Thần Hy cùng Cung Viễn Chủy, không ngờ nàng ta lại từng cùng Cung Viễn Chủy có liên hệ

"Người đã đến rồi, bây giờ có thể nói ra suy đoán về nguyên nhân cái chết của phụ huynh ta rồi chứ?"

Phượng Thần Hy không nhanh không chậm nhìn về phía Cung Tử Vũ

"Có thể chỉ là hành động sau đây của ta sẽ khá thất lễ, vẫn xin Chấp Nhận đại nhân lượng thứ trước"

"Được rồi, mau nói đi"

Giọng nói của Cung Tử Vũ hiện tại đã có chút không kiên nhẫn

Phượng Thần Hy cũng không để ý đến việc đó, từ từ đi đến quan tài của cựu Chấp Nhận làm một hành động mà ai cũng không thể tưởng nổi

Chỉ thấy nàng gỡ một cây trâm cài tóc từ trên đầu xuống, nâng tay của cựu Chấp Nhận lên, đâm lên ngón tay tím đen của cựu Chấp Nhận

Cả chính sảnh trong nháy mắt trở nên gấp gáp

Cung Tử Vũ cũng đỏ mắt gào lên

"NGƯƠI LÀM CÁI GÌ ĐẤY!!!?"

Này đã không phải là thất lễ mà là mạo phạm trắng trợn, phụ thân hắn vừa mới chết, nàng ta này lại làm hư hao di thể của ông ấy, điều này cho dù là ai cũng sẽ phẫn nộ

Dưới những ánh mắt phẫn nộ cùng không thể tin nổi của mọi người xung quanh, Phượng Thần Hy từ tốn thu trâm cài tóc, quệt qua đó một giọt máu đen, nhắm mắt, nhẹ nhàng đưa ngón tay lên mũi ngửi ngửi

Một lát sau, Phượng Thần Hy mở mắt ra, từ tốn nói ra một phương thuốc, lần này người kích động biến thành Cung Viễn Chủy, chỉ thấy thiếu niên trợn to mắt, hắn lập tức rút dao găm bên hông, dùng khinh công bay về phía Phượng Thần Hy, lưỡi dao lạnh lẽo lại lần nữa đặt lên cổ nàng

Động tác của hắn quá nhanh, trong nháy mắt liền tới trước mặt Phượng Thần Hy, lưỡi dao đã đặt trên da thịt trắng nõn nhẵn nhụi của nàng

Biến hóa này làm tất cả mọi người ở đây đều không ngờ tới được, Cung Tử Vũ đang muốn tiến lên ngăn cản lại bị Cung Thượng Giác kéo lại

"Viễn Chủy đệ đệ có chừng mực, đệ ấy sẽ không làm loạn"

Nghe Cung Thượng Giác nói như vậy, Cung Tử Vũ trong lòng cười lạnh

Không làm loạn?

Cung Viễn Chủy hắn làm loạn còn thiếu sao?

Nhưng Cung Tử Vũ vẫn không tiến lên phía trước không tiếp tục tiến lên, bởi vì uy áp của Cung Thượng Giác thực sự quá mạnh cho dù hắn đã là Chấp Nhận nhưng hắn đứng trước mặt Cung Thượng Giác vẫn như thấp một cái đầu

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này Cung Tử Vũ vô cùng hối hận bản thân không cầu tiến ở quá khứ

Phượng Thần Hy cảm giác ở cổ xuất hiện cảm xúc lạnh lẽo quen thuộc giống hệt như lúc ở y quán, mặt vẫn không đổi sắc mà nhìn về phía Cung Viễn Chủy

"Chủy công tử, đây là lần thứ hai công tử kề dao lên cổ ta"

Giọng nói Cung Viễn Chủy lạnh lùng, trong mắt tỏa ra lãnh ý thấu xương

"Bớt phí lời, nói, ngươi làm sao biết được cách điều chế của Tống Tiên Trần!?"

Mặc dù là mỗi cứ điểm bên ngoài Cung Môn đều có bán Tống Tiên Trần nhưng phối phương thì chỉ Cung Môn có, người bên ngoài sơn cốc cũng rất khó có thể nói ra cách điều chế chứ đừng nói đến việc cả nói đúng chính xác từng tỉ lệ phối dược như Phượng Thần Hy

Phượng Thần Hy vẫn rất bình tĩnh

"Chủy công tử là thiên tài độc dược trăm năm có một của Cung Môn lại không biết đến đạo lý sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân sao?"

"Làm sao biết phối phương? Tất nhiên là ngửi ra rồi"

"Chỉ dựa vào một giọt máu?"

Đột nhiên phía sau truyền tới một giọng nói trầm thấp tràn ngập từ tính như lại cho người ta có cảm giác sởn gai ốc

Phượng Thần Hy quay lại nhìn thì trông thấy Cung Thượng Giác đang dùng ánh mắt sắc bén lại cực độ uy áp mà đánh giá nàng, nàng cũng không chút lo sợ mà giải đáp

"Ngũ giác của ta nhạy bén hơn rất nhiều so với người lại hiểu biết nhiều về thảo dược vậy nên dựa vào độ đậm nhạt của mùi thuốc mà đoán ra được phối phương cũng rất bình thường"

Đây cũng coi như là một khả năng đặc biệt của nguyên chủ, từ xa có thể nghe thấy tiếng gió thổi biết được gió sắp đến từ phương nào, có thể ngửi được mùi gió lạnh trong không khí đoán được tiếp theo sẽ mưa to hay nhỏ, có khả năng nhìn rõ được mọi thứ trong khoảng cách 1 dặm...phải nói là ngũ giác của nàng tinh tế và siêu việt đến mức khiến người kinh hãi, giống như là không thuộc về nhân loại vậy

Nói xong ngón tay của nàng nhẹ nhàng đẩy mũi dao đang đặt trên cổ nàng ra

"Chủy công tử, còn không đem dao thả xuống?"

Cung Viễn Chủy nhíu mày buông dao găm xuống, Phượng Thần Hy nhẹ nhàng cầm khăn lau lau sạch máu trên đầu ngón tay, vừa lau vừa nói

"Ngoại trừ Tống Tiên Trần mà Chủy công tử nói, ta còn ngửi thấy một loại thuốc khác trong máu của Chấp Nhận, thứ này so với Tống Tiên Trần càng thêm tinh diệu và phức tạp"

Nghe vậy, mọi người đồng thời trầm mặc xuống, biểu cảm thập phần ngưng trọng

Cung Thượng Giác nhìn về phía Cung Viễn Chủy, ánh mắt tràn ngập nghi hoặc

Cung Viễn Chủy lắc đầu, biểu thị hắn cũng không kiểm tra ra được loại độc nào khác trong thân thể của Chấp Nhận

Trong nháy mắt hai huynh đệ giao lưu, Cung Tử Vũ đã không nhịn được hỏi tiếp

"Phượng cô nương cứ nói"

"Hai lượng Long Quỳ, Liên Kiều, Tử Tô Diệp, Xuyên Tâm tất cả một tiền..."

Cung Viễn Chủy một bên nghe Phượng Thần Hy đọc phối phương một bên nhíu lại mi tâm

Phượng Thần Hy đang nói chính là cách điều chế Bách Thảo Tụy, một ngoại nhân làm sao có thể biết được cách điều chế của Bách Thảo Tụy chỉ cung cấp cho đích hệ Cung Môn

Cung Viễn Chủy có chút bất mãn, đang tính mở miệng ngăn cản lại bất ngờ nghe được một loại thảo dược không thể tưởng nổi

"... năm tiền Linh Hương Thảo..."

"Không đúng!"

Cung Viễn Chủy vội vàng cắt lời Phượng Thần Hy

"Bên trong Bách Thảo Tụy căn bản không có Linh Hương Thảo!"

Mặc dù không có Linh Hương Thảo nhưng mà trong Bách Thảo Tụy có một loại dược liệu rất giống Linh Hương Thảo, hơn nữa nó còn là dược liệu trọng yếu nhất để điều chế Bách Thảo Tụy, nếu thiếu nó thì Bách Thảo Tụy xem như vô dụng

Trong nháy mắt, Cung Viễn Chủy đã đoán ra được một loại khả năng

Hắn bỗng nhiên tiến lên, bắt lấy cổ tay Phượng Thần Hy, lực đạo lớn đến mức chỉ nắm một lúc đã khiến cổ tay trắng nõn tinh xảo kia hiện lên vết hằn

Phượng Thần Hy cảm thấy đau liền giãy ra, dùng tay còn lại chưa bị nắm đánh vào bàn tay thiếu niên đang siết chặt lấy tay nàng nhưng thiếu niên không để ý đến hành động của nàng ngược lại gia tăng lực đạo, nghiêm nghị chất vấn Phượng Thần Hy

"Nói! Có phải Cung Tử Vũ gọi ngươi đến đổ tội cho ta!?"

"Ngươi vì lấy lòng Cung Tử Vũ thật sự là hao tâm tổn sức, cự nhiên lại hùa theo hắn hãm hại ta"

Cung Viễn Chủy lúc này phi thường phẫn nộ, không cam lòng cùng một chút ủy khuất không biết từ đâu đến

Hành động của Cung Viễn Chủy khiến tất cả đều không ngờ đến

Nhất là Cung Tử Vũ, Phượng Thần Hy tốt xấu là người mà hắn mang đến Vũ Cung tra án nhưng Cung Viễn Chủy vậy hết lần này tới lần khác động thủ với người mà hắn mang đến còn liên tục loạn ngôn phi lễ, đúng là hết lần này tới lần khác khiêu chiến súc chịu đựng của hắn

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Lập tức buông nàng ra!"

Nói xong, Cung Tử Vũ liền tiến đến ngăn cản

Lần này Cung Thượng Giác cũng không ngăn cản Cung Tử Vũ thậm chí còn mở miệng gọi lại Cung Viễn Chủy

"Viễn Chủy!"

Nghe được ca ca gọi, Cung Viễn Chủy cho dù không tình nguyện cũng phải buông tay Phượng Thần Hy ra

Cung Tử Vũ liền thừa cơ hội này, đem Cung Viễn Chủy và Phượng Thần Hy tách ra, dùng tư thế bảo vệ ngăn chặn phía trước nàng

"Cung Viễn Chủy ngươi muốn tạo phản sao!? Phượng cô nương là ta mời đến tra án không phải đến đây để ngươi hết động tay động chân thì vu khống, hủy hoại thanh danh!"

Cung Viễn Chủy nhìn thiếu nữ được che chắn sau lưng Cung Tử Vũ thì càng âm dương quái khí

"Chậc, ngươi ngược lại tìm được một chỗ dựa tốt"

Phượng Thần Hy thực sự sẽ không nghĩ rằng tên phế vật Cung Tử Vũ này có thể bảo vệ được nàng chứ?

Đối với ánh mắt 'rửa tội' của Cung Viễn Chủy, Phượng Thần Hy chỉ nhẹ nhàng vuốt cổ tay đã sưng đỏ mà không cho ý kiến

Cung Viễn Chủy trong nháy mắt giận không có chỗ phát, đang muốn mỉa mai thêm hai người vài câu thì một người khác đã tiến đến chắn hắn, đem hắn cùng hai người kia tách ra

Cung Viễn Chủy ngước mắt, nhìn thấy là Cung Thượng Giác thì lập tức an phận

Cung Thượng Giác tiến lên mấy bước, chắn trước người Cung Viễn Chủy, đem đệ đệ bảo hộ sau lưng, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn về phía Phượng Thần Hy được Cung Tử Vũ che chắn trước người đang chăm chú xoa cổ tay sưng tấy

Cung Thượng Giác tỉnh táo hơn Cung Viễn Chủy nhiều, lấy thái độ thờ ơ của Cung Tử Vũ với Cung Môn thì tuyệt đối không thể nào biết được phối phương của Tống Tiên Trần cùng với Bách Thảo Tụy, thiếu nữ này có thể nói đến cặn kẽ chi tiết như vậy nhất định là thật sự có bản lĩnh

"Phượng cô nương nói ngửi thấy mùi của Linh Hương Thảo vậy có ngửi thấy mùi của Thần Linh Hoa không?"

Cung Thượng Giác từng nghe Cung Viễn Chủy nhắc đến hai loại thảo dược này, khi đó hạ nhân đã nhầm lẫn nguyên liệu trọng yếu nhất trong Bách Thảo Tụy là Thần Linh Hoa thành Linh Hương Thảo

Cung Viễn Chủy sau khi phát hiện sự việc này thì vô cùng tức giận, chạy đến trước mặt hắn nói vài câu, còn nói nếu không phải đệ ấy kịp thời phát hiện thì lúc sau làm ra Bách Thảo Tụy không có tác dụng còn vô duyên vô cớ lãng phí bao nhiêu dược liệu quý

Hắn tự nhiên sẽ không ngốc đến mức hoài nghi đệ đệ của hắn, cũng không cho rằng Cung Tử Vũ phí hết tâm tư tìm người đến vu khống Viễn Chủy

Như vậy chỉ có thể là... trong Cung Môn xảy ra vấn đề...

Phượng Thần Hy lắc đầu, ánh mắt thập phần kiên định

"Không có, tuy máu của Chấp Nhận lẫn hơn trăm loại dược hương nhưng ta chắc chắn không có Thần Linh Hoa, chỉ có Linh Hương Thảo"

Lời vừa nói ra, cả ba người đều không thể bình tĩnh, đặc biệt là Cung Tử Vũ

"Phượng cô nương có chắc không? Thật sự không có Thần Linh Hoa?"

Phượng Thần Hy lại hết sức chắc chắn

"Linh Hương Thảo và Thần Linh Hoa tuy nhìn giống nhau như đúc nhưng mùi hương, dược dịch cùng công hiệu hoàn toàn không giống nhau, ta rất chắc chắn, trong máu của cựu Chấp Nhận không có Thần Linh Hoa"

Cung Tử Vũ nghe thấy Phượng Thần Hy chắc chắn như vậy thì nhìn về phía Cung Viễn Chủy

"Nếu Thần Linh Hoa đổi thành Linh Hương Thảo thì Bách Thảo Tụy còn có tác dụng không?"

"Làm sao có thể?"

Cung Viễn Chủy lại muốn châm chọc Cung Tử Vũ thêm mấy câu nhưng bị Cung Thượng Giác phát giác, liếc mắt nhìn sang...

"...Thần Linh Hoa là hạch tâm của Bách Thảo Tụy, nếu không có Thần Linh Hoa thì Bách Thảo Tụy liền mất đi hiệu quả giải bách độc"

Cung Tử Vũ nghe vậy lập tức tức giận dâng trào

"Nếu Chủy công tử đã nói như vậy thì ta có thể hoài nghi Chủy công tử lén đổi Bách Thảo Tụy của phụ huynh ta, khiến cả hai trúng độc mất mạng?"

Lời vừa nói ra, Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy đứng đối diện đều không còn bình tĩnh

Cung Viễn Chủy tức giận, lúc muốn cùng Cung Tử Vũ lý luận vài câu thì liền lập tức bị ca ca ngắn lại, hắn chỉ có thể ủy khuất nhìn Cung Thượng Giác

"Ca, ta không có..."

Cung Thượng Giác gật đầu, hắn tự nhiên tin tưởng Cung Viễn Chủy, thế là quay đầu nhìn về phía Cung Tử Vũ đang tức giận

"Nếu không có chứng cứ xác thực thì ngươi không thể hoài nghi Viễn Chủy đệ đệ"

Cung thị nhất tộc, không thể nghi ngờ tộc nhân của bản thân

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vân Chi Vũ: Tuế Hy Viễn Chủy

Số ký tự: 0