Vạn Cổ Ma Đế, Kiếm Thể Trời Sinh
Công hội luyện đan 2
E Đinh Tớ
2024-07-01 05:17:23
Thân thể hắn trong nháy mắt đột nhiên như có dòng điện chạy qua, thân như thể chịu vạn kim đâm, không nhúc nhích được một chút!
Trần Hạo mặt ngao ngán, lắc đầu nói:
- Đáng tiếc cho một vị luyện đan sư cũng được xem như là không tệ, nếu muốn gữi mạng lại phải phế bỏ đan điền tuy nhiên đồng thời cũng sẽ không thể luyện đan nữa, nửa đời con lại xem như bỏ.
Thân thể Cổ Dung như thể có một vật nặng đè áp xuống, cả người hắn nặng xuống, cắt không còn giọt máu.
- Ngươi đừng có mà nói lời doạ người!
Trần Hạo bất đắc dĩ liền quay người bước đi!
- hazz thật đáng tiếc, nếu ngươi đã nói vậy thì ta đây cũng không muốn dạy ngươi cách hoá giải làm gì!?
- Ngươi nói hoá giải? Ngươi có thể chữa bệnh cho ta?
- Mau mau nói cho ta!
Suốt mấy ngày qua hắn ta điều trải qua như những gì Trần Hạo nói, ngày đó chỉ vì muốn đạt nhị tinh Đan sư mà phải dùng đến cỏ linh hồn mà cả công hội cấm kị, không nghĩ tới nó lại có tác dụng phụ nguy hiểm, giờ nếu hắn chết mà từ sác hắn pháp hiện ra hắn dùng cỏ linh hồn thì bao danh tiếng liền mất hết, hơn thế hắn cũng sẽ bị coi là tội nhân của luyện đan.
- Xin ngài, xin ngài hãy nói cho ta cách hoá giải, ta cầu xin ngài!
Cổ Dung dùng hai tay lắm lấy người Trần Hạo, ngào khóc nói:
- Hứ, danh sách dược liệu của ta đâu? Ngươi có nhìn thấy nó không.
- có có có...
- Nếu ngươi thấy nó thì ngươi cứ lấy cho ta hai mươi phần xong khi ngươi lấy đủ thì hãy mang đến võ viện tìm người tên Trần Hạo là được.
- À quên thứ này coi như là một ân huệ cho người.
Trần Hạo liền dùng tay khắc một ấn kí phức tạp lên trán Cổ Dung, ấn kí đánh tận vào linh hồn hắn, hắn có cảm giác nếu phá bỏ ấn kí thì hắn ta cũng sẽ chết ngay lập thức.
- Đây đây l..
- À đây là ấn kí lô lệ, không sao đâu chỉ là tính mạng ngươi sẽ được ta cất dữ thôi ý mà!
- ngươi....
Trên mặt Cổ Dung hiện rõ lên sát khí như thể muốn ăn tươi nuốt sống Trần Hạo, nhưng rồi lại nhanh chóng biết mất.
Trần Hạo bước đi nói:
- Trong lòng ngươi tốt nhất đừng lên ghi hận ta, nếu ngươi có ý đồ bất chính với ta thì cái ấn kí đó không phải để chưng đâu, à đúng rồi ta quên mất với tu vi này của ngươi thì trắc chưa tới một này nữa thì ngươi sẽ bùng... Ngươi hiểu ý ta chứ!
- Cổ Dung nhìn từng tờ giấy vụn dưới đất, nhất thời trong dạ dày cuộn lên một cơn gió lạnh, tức giận đến run cả người.
- Hắn nhất thời cảm thấy giận dữ và xấu hổ, nội tâm dữ tợn rít gào lên.
- Một lúc sau Trần Hạo đã về tới kí túc xá ở võ viện.
- Hắn liền cởi bỏ áo, bắt đầu làm đủ loại tư thế kì lạ.
- Hứ thân thể này quá yếu nhất định phải mau chóng tăng cường lên,Thần Vương cường thức thể là phương pháp luyện thể đỉnh cao nhất đại lục này, kiếp trước chỉ tiếc lúc có được cuốn công pháp này mà ta đã đạt võ thánh lên dã không tu luyện nó kiếp này vừa hay lại có thể.
- Hắn bỗng hét lên một tiếng, hai chấn ép vào, thân thể thì uốn cong lập tức có thể nhìn ra được một hình cầu, lúc này uy áp trên cơ thể hắn bỗng bắn rá một cỗ lực lược áp.
- Một nguồn đau đớn từ việc xương gãy lan rần tới óc, cảm giác toàn thân muốn vỡ ra.
- Quả nhiên là công pháp tốt đến người có ý trí như ta cũng không chịu đựng được quá lâu nhưng đây cũng chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.
- Thần Vương Cường Thức vốn là công pháp của Thần Vương võ thánh một vị võ thánh vốn được công nhận là nhục thân còn cường hãn hơn cả võ.
- Bộ công pháp này vốn là hắn lấy được từ một bí cảnh thượng cổ, loại bí cảnh này rất thần bí nó chỉ giới hạn cho những người ở cảnh giới kim đan như lịa chỉ có độ tuổi là bốn mươi tuổi vậy lên chỉ có thể là tiên tài trong nhưng thiên tài thì mới có thể vào được.
- Có được bộ luyện thể này coi như ta có thể nhẹ nhàng mà đạt tới cảnh giới võ đế.
- TRần Hạo lại tiếp tục hít một hơi thật sâu và bất đầu luyện, tồn tại đến cảnh giới võ đến há nào không phải ai ai cũng có nghị lực kinh người, thiên phú vốn không nói lên được gì cả chỉ yếu vẫn là đạo tâm kiên định cùng dũng khí kiên cường.
- Không biết đến bao giờ, mà giò căn phòng kí thúc xã của hắn đã toàn tạp chất lẫn máu của hắn văng tứ tung, hắn vậy mà cũng đã đạt tới luyện khí tầng bốn.
- Sau một canh giờ, tháp hỏa thần phòng tu luyện.
- Từng cái truyền tống trận khắc trên mặt đất chia thành các tầng nhỏ tùy theo mức độ chịu đựng của nhục thân, chỉ cần một viên linh thạch hạ phẩm bỏ vào trận pháp là có thể trực tiếp đi tới nơi muốn tới.
- TRần Hạo nhìn các học viên người tới người đi, từng cái từng khuôn mặt thanh xuân, tâm tư phản phất nhớ về mấy trăm năm trước lúc đó hắn cũng chỉ là một tên học đồ cũng chỉ xuốt ngày nghe người ta kẻ chuyện anh hùng ngày ngày đêm đêm tu luyện hướng về con đường cường giả.
- Chỉ mong ngày trở thành cường, moi người ngước nhìn, năm bắt sinh tử.
Trần Hạo mặt ngao ngán, lắc đầu nói:
- Đáng tiếc cho một vị luyện đan sư cũng được xem như là không tệ, nếu muốn gữi mạng lại phải phế bỏ đan điền tuy nhiên đồng thời cũng sẽ không thể luyện đan nữa, nửa đời con lại xem như bỏ.
Thân thể Cổ Dung như thể có một vật nặng đè áp xuống, cả người hắn nặng xuống, cắt không còn giọt máu.
- Ngươi đừng có mà nói lời doạ người!
Trần Hạo bất đắc dĩ liền quay người bước đi!
- hazz thật đáng tiếc, nếu ngươi đã nói vậy thì ta đây cũng không muốn dạy ngươi cách hoá giải làm gì!?
- Ngươi nói hoá giải? Ngươi có thể chữa bệnh cho ta?
- Mau mau nói cho ta!
Suốt mấy ngày qua hắn ta điều trải qua như những gì Trần Hạo nói, ngày đó chỉ vì muốn đạt nhị tinh Đan sư mà phải dùng đến cỏ linh hồn mà cả công hội cấm kị, không nghĩ tới nó lại có tác dụng phụ nguy hiểm, giờ nếu hắn chết mà từ sác hắn pháp hiện ra hắn dùng cỏ linh hồn thì bao danh tiếng liền mất hết, hơn thế hắn cũng sẽ bị coi là tội nhân của luyện đan.
- Xin ngài, xin ngài hãy nói cho ta cách hoá giải, ta cầu xin ngài!
Cổ Dung dùng hai tay lắm lấy người Trần Hạo, ngào khóc nói:
- Hứ, danh sách dược liệu của ta đâu? Ngươi có nhìn thấy nó không.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- có có có...
- Nếu ngươi thấy nó thì ngươi cứ lấy cho ta hai mươi phần xong khi ngươi lấy đủ thì hãy mang đến võ viện tìm người tên Trần Hạo là được.
- À quên thứ này coi như là một ân huệ cho người.
Trần Hạo liền dùng tay khắc một ấn kí phức tạp lên trán Cổ Dung, ấn kí đánh tận vào linh hồn hắn, hắn có cảm giác nếu phá bỏ ấn kí thì hắn ta cũng sẽ chết ngay lập thức.
- Đây đây l..
- À đây là ấn kí lô lệ, không sao đâu chỉ là tính mạng ngươi sẽ được ta cất dữ thôi ý mà!
- ngươi....
Trên mặt Cổ Dung hiện rõ lên sát khí như thể muốn ăn tươi nuốt sống Trần Hạo, nhưng rồi lại nhanh chóng biết mất.
Trần Hạo bước đi nói:
- Trong lòng ngươi tốt nhất đừng lên ghi hận ta, nếu ngươi có ý đồ bất chính với ta thì cái ấn kí đó không phải để chưng đâu, à đúng rồi ta quên mất với tu vi này của ngươi thì trắc chưa tới một này nữa thì ngươi sẽ bùng... Ngươi hiểu ý ta chứ!
- Cổ Dung nhìn từng tờ giấy vụn dưới đất, nhất thời trong dạ dày cuộn lên một cơn gió lạnh, tức giận đến run cả người.
- Hắn nhất thời cảm thấy giận dữ và xấu hổ, nội tâm dữ tợn rít gào lên.
- Một lúc sau Trần Hạo đã về tới kí túc xá ở võ viện.
- Hắn liền cởi bỏ áo, bắt đầu làm đủ loại tư thế kì lạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hứ thân thể này quá yếu nhất định phải mau chóng tăng cường lên,Thần Vương cường thức thể là phương pháp luyện thể đỉnh cao nhất đại lục này, kiếp trước chỉ tiếc lúc có được cuốn công pháp này mà ta đã đạt võ thánh lên dã không tu luyện nó kiếp này vừa hay lại có thể.
- Hắn bỗng hét lên một tiếng, hai chấn ép vào, thân thể thì uốn cong lập tức có thể nhìn ra được một hình cầu, lúc này uy áp trên cơ thể hắn bỗng bắn rá một cỗ lực lược áp.
- Một nguồn đau đớn từ việc xương gãy lan rần tới óc, cảm giác toàn thân muốn vỡ ra.
- Quả nhiên là công pháp tốt đến người có ý trí như ta cũng không chịu đựng được quá lâu nhưng đây cũng chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.
- Thần Vương Cường Thức vốn là công pháp của Thần Vương võ thánh một vị võ thánh vốn được công nhận là nhục thân còn cường hãn hơn cả võ.
- Bộ công pháp này vốn là hắn lấy được từ một bí cảnh thượng cổ, loại bí cảnh này rất thần bí nó chỉ giới hạn cho những người ở cảnh giới kim đan như lịa chỉ có độ tuổi là bốn mươi tuổi vậy lên chỉ có thể là tiên tài trong nhưng thiên tài thì mới có thể vào được.
- Có được bộ luyện thể này coi như ta có thể nhẹ nhàng mà đạt tới cảnh giới võ đế.
- TRần Hạo lại tiếp tục hít một hơi thật sâu và bất đầu luyện, tồn tại đến cảnh giới võ đến há nào không phải ai ai cũng có nghị lực kinh người, thiên phú vốn không nói lên được gì cả chỉ yếu vẫn là đạo tâm kiên định cùng dũng khí kiên cường.
- Không biết đến bao giờ, mà giò căn phòng kí thúc xã của hắn đã toàn tạp chất lẫn máu của hắn văng tứ tung, hắn vậy mà cũng đã đạt tới luyện khí tầng bốn.
- Sau một canh giờ, tháp hỏa thần phòng tu luyện.
- Từng cái truyền tống trận khắc trên mặt đất chia thành các tầng nhỏ tùy theo mức độ chịu đựng của nhục thân, chỉ cần một viên linh thạch hạ phẩm bỏ vào trận pháp là có thể trực tiếp đi tới nơi muốn tới.
- TRần Hạo nhìn các học viên người tới người đi, từng cái từng khuôn mặt thanh xuân, tâm tư phản phất nhớ về mấy trăm năm trước lúc đó hắn cũng chỉ là một tên học đồ cũng chỉ xuốt ngày nghe người ta kẻ chuyện anh hùng ngày ngày đêm đêm tu luyện hướng về con đường cường giả.
- Chỉ mong ngày trở thành cường, moi người ngước nhìn, năm bắt sinh tử.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro