Vạn Cổ Ma Đế, Kiếm Thể Trời Sinh

Lôi linh trì

E Đinh Tớ

2024-07-01 05:17:23

Lôi trì là thứ khó cầu một nơi có thiên lôi đánh xuống mà không phụ thuộc vào việc đột phá đại cảnh giới. Chỉ cần bày một trận pháp cấm lôi thì liền có thể điều kiển được lôi trì muốn ngưng thì ngưng.

- Tên cơ bắp nhà ngươi nói gì:

- Lôi trì á thực sự là có lôi trì ư.

Vẻ mặt đắng ý của Tề Dương liền hiện rõ trên khôn mặt.

- Ngươi trắc hẳn là người mới vào tông môn nhỉ

Với vẻ mặt băn khoăn trần hạo nói:

- Đúng là ta mới vào nhưng nó đâu liên quan đến lôi trì đâu?

- Vậy là ngươi chưa biết rồi.

- Nhị phong vốn còn có tên gọi khác là Lôi vân Phong. ở đó là một lôi trì.

Vẻ mặt Trần Hạo liền hờ hững đáp:

- Nếu ngươi nói như thế thì trong môn ai cũng biết a

- Vậy thì ta đi đến lôi trì thì cần gì đến ngươi?

- Thế là ngươi chưa biết rồi thúc thúc ta là người trông canh lôi trì đó.

- Phải có ta thì ngươi mới vào được nếu không với trận pháp hộ môn ngươi nghĩ ngươi sống được sao hả.

- Sao nào giờ ngươi có muốn hợp tác với ta không.

- Ta có công lớn ta lấy 8 phần.

Vẻ mặt Trần Hạo biến sắc:

- Tám phần. Ngươi lên làm gia gia ta luôn đi.

- Ta có thiên lôi nên ta chín ngươi một.

Sắc mặt Tề Dương đen lại nói:

- Này sự đệ à ngươi ấy vậy là không được đâu à nha.

- Nếu thế thì ít ra ta đây cũng phải ba phần chứ.

nghe xong lập tức Trần Hạo quay lựng bước đi.

Tề Dương vội vã chạy tới nói:

- Được rồi một phần thì một phần

xong hai bọn họ đến lôi linh trì.

Một căn nhà phí bên trong bỗng pháp ra tiếng nói:

- Ai ra thật là đáng ghé.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ha ha ha.

- Ai khoẻ hơn thì giờ xem mới biết à nha!

Sắc mặt trần hạo trầm xuống mặt dơi ra một giọt mồ hôi tầm sắc thập phần không tin lời tề dương nói về lôi trì trước đó.

- Xem ra thúc này của ngươi không đáng tin cho lắm nhỉ?

- Vẻ mặt Tề Dương trợn tròn nói:

- Ta nghe đây không hề giống giọng thúc thúc ta tý nào?

Hắn liền hét to:

- Thúc thúc à ta Tề Dương đây.

Trong nhà lại pháp ra âm thanh:

- Mau lên mau mặc y phục vào đi!

Cánh của hé mở:

- Cơ bắp là con à!

- Sao này con lại tới nơi này thế!

Vẻ mặt Tề Dương bỗng sầm lại:

- " Ta nói này ngươi không sự thúc thúc ta đánh ghen hay sao hả?"

- Hứ còn không phải là do tên đó đi ngao du ư

- Hắn ta đi lâu như vậy thì ta đâu cũng phải kiến thú vui cho mình chứ.

- Hứ thúc ta đi ngao du sao!

Thân nam từ đứng tựa vào cửa. Nói:

- Đúng đó hắn ta đã đi được hơn hai tháng nay rồi!

Sắc mặt Tề Dương lập tức pháp sát hiện rõ lên tia sát ý nhẹ nhẹ!

- Hứ vậy sao.

- Vậy cũng là tuyệt quá.

Lập tức Tề Dương lôi ra một cây côn bổ vào đầu vợ của thúc hắn và tên nam nhân đó.

Trần Hạo ngạc nhiên nói:

- Này là ngươi bảo đi lấy sao? đây giống ăn trộm thì có đó

- Hứ ngươi kệ đi mau vào việc chính thôi.

Trần Hạo sững lại trước trận pháp bên ngoài của lôi trì!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứ đây vậy mà dùng trận pháp ngăn cấm thần thức. Thẩm nào sau khi ta đến đây cũng không pháp hiện ra được nơi này.

Tề Dương vừa mở một lối đi vào trận pháp vừa nói:

- Tên tiểu tử nhà ngươi còn đứng đó. Còn không mau đến đây.

Vào bên trong là một sàn lát trên có chín cột đá hứng lên trời.

Lập túc Tề Dương lém cho Trần Hạo nữa trái hồ lôi bỏ dọc rồi nói:

- Nhanh nào cầm lấy thứ này rồi nhưng thả thiên lôi trong người ra cho nó dẫn thêm các thiên lôi khác xuống rồi dùng nó để lấy lôi tinh. Thứ này rất bổ đó.

Không dài dòng lập tức trần hạo nhảy lên cái cột ở chính giữa rồi dùng thiên lôi thả lên trời.

- Sẹt sẹt

Ngay lập tức hàng ngàn đạo thiên lôi từ trên trời đánh xuống. Không để uổng phi tề dương lập tức bay lên dón đầu còn trần hạo từ do có thiên lôi sẵn lên chỉ cần đứng im một chỗ cũng bị các đạo thiện lôi khác đánh vào.

- Ầm ầm

- Uỳnh uỳnh

Sau một lúc hai người họ đề tích được tầm chục giọt lôi tinh. Lúc này cả hai đề có quả đầu sù đẳng cấp nhưng trái súp lơ vậy.

Hai người lúc này thân đã tàn tạ người đầy mùi khét.

Sau một thời gian thì đi thì cả hai đề cũng đã đến một cái hang ở chân núi nhị phong ngôi trong đó và bắt đầu hấp tụ lôi tinh.

Quá trình này diễn ra khá là đau đớn.

Sau khi uống toàn thân trần hạo đề có dòng điện chạy qua từ gân cốt đến kinh mạch tất tần tật đề bị lôi tinh linh luyện qua. Quá trình này thực sự là đau đến điêng người.

Sau ba canh giờ cuối cùng thì hắn và tề dương cũng đã hấp thụ hết chỗ lôi tinh đó.

Trần hạo liền muốn thử độ cứng của thân thể sao khi được tinh luyện bới lôi tinh.

Hắn liền đấm một phát về tảng đá to phía trước.

- ầm

Vậy mà cú đấm này của hắn kiến tảng đá đó nổ tung.

Vẻ mặt ngạc nhiên sen lẫn sự vui vẻ trần hạo nói:

- Thật không ngờ nhục thân lại tăng nhanh đến vậy lôi tinh đúng là đồ tốt mà.

Đội nhiên Tề Dương lại nghé vào tai hắn nói:

Lúc nãy ngươi có thấy ta bị treo trên cây không hả

- Hứ

- Giờ ngươi cũng xem là huynh đệ với ta.

- Ngươi có muốn trở thành đại gia không?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Ma Đế, Kiếm Thể Trời Sinh

Số ký tự: 0