Vạn Cổ Ma Đế, Kiếm Thể Trời Sinh
Vô tình tông 2
E Đinh Tớ
2024-07-01 05:17:23
Thương thế cuối cùng cũng đã khỏi hoàn toàn rồi a.
Bỗng một ân thanh chuyền thẳng vào não của Trần Hạo:
- Nếu thương thế ngươi đã khỏi thì có thể rời đi rồi, dừng có ở đó mà dụ dỗ đồ nhi của ta!
đây là chuyền âm.
Nội tâm Trần Hạo thầm nghĩ: xem ra vị tông chủ này ko đơn giản a! Trước mắt ta vẫn là xin ở lại đây thôi dù gì ta cũng cần một nơi để tu luyện, vô tình tông này cũng hay vừa ý.
- Tạ tiền bối đã giúp cứu giúp ta. Không biết với tu vi bày của ta, vãn bối có thể vào được tông môn của người không?
- Vào tông môn ta.
- Ha HA HA
- Được, hôm nay cũng là ngày là tông môn ta chiêu sinh, giờ ngươi ra bên ngoài tông môn.
- Nếu ngươi qua được khảo nghiệm thì ngươi có thể ở trong tông môn này tu luyện.
- Đa tạ tiền bố chỉ điểm.
Chớp mắt Trần Hạo đã xuất hiện ở nơi chiêu sinh.
- Đông vậy sao? Không ngờ một tông môn vậy mà lại có số người tham ra nhiều như vậy!
- Lý sơn thắp sáng tam bậc thông qua.
- Vạn hải thắp sáng tam bậc thông qua.
Xem ra khảo thí này chỉ có xem tư chất, chỉ cần thắp sáng chín cái bậc đá đó liền được cho là thiên tài. Xem ra cũng không có gì thú vị lắm.
Mấy canh giờ sau.
Qua hắn là đến lượt ta rồi. đúng là lâu thật đó.
- Lý Thiên Mệnh cửu... Cửu...cửu bậc.
- đúng là thiên tài a!
Lập túc trên trời có bốn thân ảnh từ từ xuất hiện.
Đám đông hò hét:
- A kia là tứ đại chưởng lão của vô tình tông A, nghe nói ai trong tứ đại trưởng lão đều đại tớ cảnh giới địa tiên chỉ kém tông chủ của vô tình tông một đại cảnh giới mà thôi, xem ai trong bọn họ đều là cao thủ xem ra cái tên Lý Thiện mệnh đó được hời to rồi.
Một nam tử áo bào trắng, nho nhã lên tiếng:
- Ta Thiên hoả không biết ngươi có muốn vô tam phong của ta không, ta sẽ có ngươi là đệ tử chân chuyền của ta hơn thế ngươi cũng có được riêng một động phủ cấp hắc để tu luyện.
Đám đông lại bàn tán:
- Cấp hắc ta nghe nói đó là động phủ chỉ dành riêng cho các trưởng lão trong tông môn đến giờ cũng có chỉ tám cái vậy mà hắn một tên đệ tử mới vào vậy mà lại được loại đãi ngộ này.
Một nữ tử thân mặc đồ xanh tuy không ngợi cảm nhưng với vẻ đẹp của nàng cũng kiến bao môn sinh say đắm, bỗng lên tiếng:
- Tam sư huynh à, huynh xem người ta vốn là kiếm tu vậy thì chỉ có Đại sư huynh mới có thể chỉ dạy cho hắn thôi, một kẻ say mê luyện thể như huynh tranh giành làm gì chứ!
- Nếu sư mội nói vậy thì vị đồ đệ này ta xin nhân a!
Một nam tử thân bào y mà đỏ sao lưng là cửu kiến sếp thành hình vòng tròn đằng sau lên tiếng:
- Tiểu huynh đệ nhất phong ta chỉ nuôi thiên tài không nuôi phế vật, nếu ngươi vào phong của ta muốn tài nguyên tu luyện cái gì cũng có chỉ sợ thực lực ngươi không đủ để lấy nó thôi.
- Ở phong của ta thực lực vi tôn kẻ mạnh sẽ có được nguồn tài nguyên hùng hậu chỉ đơn giản vậy thôi.
Lý Thiện Mệnh lên tiếng:
- Tạ các vị trưởng lão quan tâm nhưng vốn thân là kiếm tu vậy lên trắc trắc ta sẽ vào nhất phong.
- Ha ha ha.. tốt tốt vậy người kiền đi theo ta a
Chớp mắt hắn cùng với phong chủ của nhất phong phi kiếm bay đi còn lại ba vị trưởng lão chỉ biết thở dài.
- hazz đại sư huynh lại có thêm một yêu nhiệt nữa rồi toàn phong đại tỷ lần này xem ra chúng ta lại thua a!
Sau câu nói là Trần Hạo đi lên kiểm tra thiên phú.
- uỳnh uỳnh
Bỗng nhiên trên trời xuất hiện dị tương một con kim long cứ vậy mà xuất hiện quất quanh tảng đá khảo thí.
Tam đại trưởng lão đang vui mường thì lập tức mặt họ tối xầm lại.
Bia đá lúc này cũng chỉ sáng lên một bậc.
Trần hạo mặt cắt không còn giọi mặt.mặc dù có đã áp chết thiên phú nhưng viên đá này có phải hỏng rồi không sao lại có một bậc được chứ!
Nội tâm hắn ngào thé hắn liền nghĩ tán tu cũng không tồi ha.
Đột nhiên một câu nói kiến bắn bừng tỉnh.
- Ngươi từ sau sẽ là người dưới chướng của ta,tứ phong.
- Ta là Vân lạc lần sao ngươi cứ gọi ta là lạc lão sư là được.
Vẻ mặt trần hạo lập tứ tươi cười lên hẳn, hắn không ngờ hắn có ngày lại được một đại mỹ nữ làm sư phụ chuyển dạy a mà cũng không biết ai dạy ai đâu nhẻ.
Chớp mắt hai người họ liền bay về phía tứ phong để lại bao sự ngơ ngác đến bật ngửa của các vih trưởng lão phía sau
Chớp mặt họ đã xuất hiện tại rừng trúc. Mới đặt chân xuống Trần Hạo liền bị Sư Phụ hắn đánh cho một trận xong cô ta liền bảo:
- thân thể của tiểu tử nhà ngươi cũng cứng vậy thì hay đeo cái này vào đi ha
Vẻ mặt gian ác của sự phụ làm cho trần Hạo vừa trên thiên đàn liền lập tức xuống luôn địa ngục.
Trần Hạo cau có vô tình nói lên:
- ông đây chưa bao giờ phải chịu đựng như thế này đâu nhé con tiện tì kia
Bỗng một ân thanh chuyền thẳng vào não của Trần Hạo:
- Nếu thương thế ngươi đã khỏi thì có thể rời đi rồi, dừng có ở đó mà dụ dỗ đồ nhi của ta!
đây là chuyền âm.
Nội tâm Trần Hạo thầm nghĩ: xem ra vị tông chủ này ko đơn giản a! Trước mắt ta vẫn là xin ở lại đây thôi dù gì ta cũng cần một nơi để tu luyện, vô tình tông này cũng hay vừa ý.
- Tạ tiền bối đã giúp cứu giúp ta. Không biết với tu vi bày của ta, vãn bối có thể vào được tông môn của người không?
- Vào tông môn ta.
- Ha HA HA
- Được, hôm nay cũng là ngày là tông môn ta chiêu sinh, giờ ngươi ra bên ngoài tông môn.
- Nếu ngươi qua được khảo nghiệm thì ngươi có thể ở trong tông môn này tu luyện.
- Đa tạ tiền bố chỉ điểm.
Chớp mắt Trần Hạo đã xuất hiện ở nơi chiêu sinh.
- Đông vậy sao? Không ngờ một tông môn vậy mà lại có số người tham ra nhiều như vậy!
- Lý sơn thắp sáng tam bậc thông qua.
- Vạn hải thắp sáng tam bậc thông qua.
Xem ra khảo thí này chỉ có xem tư chất, chỉ cần thắp sáng chín cái bậc đá đó liền được cho là thiên tài. Xem ra cũng không có gì thú vị lắm.
Mấy canh giờ sau.
Qua hắn là đến lượt ta rồi. đúng là lâu thật đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Lý Thiên Mệnh cửu... Cửu...cửu bậc.
- đúng là thiên tài a!
Lập túc trên trời có bốn thân ảnh từ từ xuất hiện.
Đám đông hò hét:
- A kia là tứ đại chưởng lão của vô tình tông A, nghe nói ai trong tứ đại trưởng lão đều đại tớ cảnh giới địa tiên chỉ kém tông chủ của vô tình tông một đại cảnh giới mà thôi, xem ai trong bọn họ đều là cao thủ xem ra cái tên Lý Thiện mệnh đó được hời to rồi.
Một nam tử áo bào trắng, nho nhã lên tiếng:
- Ta Thiên hoả không biết ngươi có muốn vô tam phong của ta không, ta sẽ có ngươi là đệ tử chân chuyền của ta hơn thế ngươi cũng có được riêng một động phủ cấp hắc để tu luyện.
Đám đông lại bàn tán:
- Cấp hắc ta nghe nói đó là động phủ chỉ dành riêng cho các trưởng lão trong tông môn đến giờ cũng có chỉ tám cái vậy mà hắn một tên đệ tử mới vào vậy mà lại được loại đãi ngộ này.
Một nữ tử thân mặc đồ xanh tuy không ngợi cảm nhưng với vẻ đẹp của nàng cũng kiến bao môn sinh say đắm, bỗng lên tiếng:
- Tam sư huynh à, huynh xem người ta vốn là kiếm tu vậy thì chỉ có Đại sư huynh mới có thể chỉ dạy cho hắn thôi, một kẻ say mê luyện thể như huynh tranh giành làm gì chứ!
- Nếu sư mội nói vậy thì vị đồ đệ này ta xin nhân a!
Một nam tử thân bào y mà đỏ sao lưng là cửu kiến sếp thành hình vòng tròn đằng sau lên tiếng:
- Tiểu huynh đệ nhất phong ta chỉ nuôi thiên tài không nuôi phế vật, nếu ngươi vào phong của ta muốn tài nguyên tu luyện cái gì cũng có chỉ sợ thực lực ngươi không đủ để lấy nó thôi.
- Ở phong của ta thực lực vi tôn kẻ mạnh sẽ có được nguồn tài nguyên hùng hậu chỉ đơn giản vậy thôi.
Lý Thiện Mệnh lên tiếng:
- Tạ các vị trưởng lão quan tâm nhưng vốn thân là kiếm tu vậy lên trắc trắc ta sẽ vào nhất phong.
- Ha ha ha.. tốt tốt vậy người kiền đi theo ta a
Chớp mắt hắn cùng với phong chủ của nhất phong phi kiếm bay đi còn lại ba vị trưởng lão chỉ biết thở dài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- hazz đại sư huynh lại có thêm một yêu nhiệt nữa rồi toàn phong đại tỷ lần này xem ra chúng ta lại thua a!
Sau câu nói là Trần Hạo đi lên kiểm tra thiên phú.
- uỳnh uỳnh
Bỗng nhiên trên trời xuất hiện dị tương một con kim long cứ vậy mà xuất hiện quất quanh tảng đá khảo thí.
Tam đại trưởng lão đang vui mường thì lập tức mặt họ tối xầm lại.
Bia đá lúc này cũng chỉ sáng lên một bậc.
Trần hạo mặt cắt không còn giọi mặt.mặc dù có đã áp chết thiên phú nhưng viên đá này có phải hỏng rồi không sao lại có một bậc được chứ!
Nội tâm hắn ngào thé hắn liền nghĩ tán tu cũng không tồi ha.
Đột nhiên một câu nói kiến bắn bừng tỉnh.
- Ngươi từ sau sẽ là người dưới chướng của ta,tứ phong.
- Ta là Vân lạc lần sao ngươi cứ gọi ta là lạc lão sư là được.
Vẻ mặt trần hạo lập tứ tươi cười lên hẳn, hắn không ngờ hắn có ngày lại được một đại mỹ nữ làm sư phụ chuyển dạy a mà cũng không biết ai dạy ai đâu nhẻ.
Chớp mắt hai người họ liền bay về phía tứ phong để lại bao sự ngơ ngác đến bật ngửa của các vih trưởng lão phía sau
Chớp mặt họ đã xuất hiện tại rừng trúc. Mới đặt chân xuống Trần Hạo liền bị Sư Phụ hắn đánh cho một trận xong cô ta liền bảo:
- thân thể của tiểu tử nhà ngươi cũng cứng vậy thì hay đeo cái này vào đi ha
Vẻ mặt gian ác của sự phụ làm cho trần Hạo vừa trên thiên đàn liền lập tức xuống luôn địa ngục.
Trần Hạo cau có vô tình nói lên:
- ông đây chưa bao giờ phải chịu đựng như thế này đâu nhé con tiện tì kia
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro