. Rượu Mời Khôn...
Giang Hồ Tái Kiến
2024-11-17 22:32:19
Chương 656. Rượu mời không uống lại uống rượu phạt“Đi thôi.”
Quân Thường Tiếu phất tay, đưa đệ tử về lại tông môn.
Trên đường, hắn thành thục mở Thương Thành của hệ thống, đang suy nghĩ nên mua gì?
Cho đến hiện tại, cảnh giới của hắn đã được nâng lên Hoàng cấp, lại có thêm nhiều vũ khí và đan dược nên thật sự không biết cần mua những gì.
Có điều, điểm cống hiến bị tràn ra sẽ bị xóa sau 24 giờ, không có nhu cầu cũng phải tạo ra nhu cầu.
Quân Thường Tiếu thầm nói: "Sau khi cải tạo, Đao Nan Thu không thể giải phong ấn, nghĩa là vẫn chưa có lá bày tẩy, trong lúc cần khẩn cấp có thể cân nhắc mua Càn Khôn Chi Phù.”
Sợ là ngay cả khi cảnh giới đã được nâng cao, thì vào thời điểm quan trọng cũng vẫn phải dựa vào các con bài tẩy để bảo toàn mạng sống.
Càn Khôn Chi Phù tăng cao tu vi, đúng là rất thích hợp.
Còn về tác dụng phụ kéo dài cả năm, có Thời Không Bí Cảnh nên không thành vấn đề.
Quyết định rồi!
"Đinh! Ký chủ tiêu thụ 10.000 điểm cống hiến và nhận được Càn Khôn Chi Phù x1, đã được chuyển vào Không Gian Giới Chỉ."
"Đinh! Điểm cống hiến tông môn: 23743/20000."
Sau khi mua xong, Quân Thường Tiếu xem thương phẩm và phát hiện có một ghi chú bằng chữ in nhỏ trên đó, ghi rằng sản phẩm này chỉ được mua hai lần.
Về việc bị hạn chế mua hàng này thì hắn đã nhìn ra rồi, trong lòng không những không ngạc nhiên, ngược lại còn muốn cười.
“Còn lại vài nghìn điểm cống hiến, mua trong trung giai Thương Thành đi."
Quân tông chủ đã hình thành một thói quen xấu, là phải tồn đủ nhiều điểm cống hiến thì hắn mới yên lòng được.
Chính thói quen này nên khi Thái Trưởng lão Cực Hàn Cung đánh tới thì hắn mới có đủ điểm cống hiến để mua Càn Khôn Chi Phù, nếu không thì chỉ có thể giơ cờ đầu hàng mà đi dọn sân tông môn.
"Đinh! Đinh!"
Một lời nhắc nhở rườm rà vang lên.
Quân tông chủ rất biết cách dùng, lấy hơn 3000 điểm cống hiến ra dùng sạch.
Hắn đã mua gì?
Có AK47, súng bắn tỉa AWM và các loại Dịch Tư Chất với tiêu chuẩn khác nhau.
Súng ống càng lên cấp càng khó phản ánh giá trị, nhưng chủ yếu là loại súng có giá thành rẻ có thể trang bị cho Lang Kỵ Đường.
Khi thời cơ đến, Lang Kỵ Binh sẽ cưỡi trên Cụ Phong Lang với khẩu AK47 và chiến đấu trên chiến trường, khung cảnh chắc chắn đẹp như tranh vẽ!
"Két ——————"
Tiếng gọi của Ma Lĩnh Hắc Ưng vang vọng trên bầu trời Đông Hạo Châu.
"Két!"
"Két!"
Các đệ tử của Vạn Cổ Tông cưỡi sói phi nước đại trên vùng đất này, có khi xếp thành hình chữ nhân, có khi xếp thành hình chữ nhất.
...
"Hửm?"
Khi vừa rời khỏi địa phận của Đông Hạo Châu, Quân Thường Tiếu đột nhiên ra lệnh cho Ma Lĩnh Hắc Ưng dừng lại, cau mày nhìn khu rừng đen kịt phía xa.
Các môn đệ đi theo lần lượt dừng lại.
"Tông chủ."
Lý Thanh Dương nói: "Sao lại dừng lại vậy?"
"Rừng cây phía trước có người."
Có người?
Thái Trưởng lão của Cực Hàn Cung đã giải phóng linh niệm, quả nhiên phát hiện trong rừng có một nhóm võ giả mặc áo choàng đen, ánh mắt hắn bỗng trở nên kinh ngạc.
Chỗ đó phải cách đây ít nhất bảy tám trăm dặm.
Hắn thực sự có thể nhìn thấy, khoảng cách kéo dài của linh niệm cũng quá phóng đại rồi đó?
Thái Trưởng lão Cực Hàn cung cũng là một vị Nửa Bước Võ Thánh, linh niệm có thể dễ dàng vượt xa ngàn dặm, bình thường khi đi đường cũng tự nhiên thu lại còn trăm dặm.
Khoảng cách này sợ là ngay cả Võ Vương đỉnh phong cũng không sánh được.
Mà giờ, ở vùng núi rừng cách bảy tám trăm dặm này, Quân Thường Tiếu có thể do thám trước được, thực sự đáng kinh ngạc!
“Rừng núi đầy rẫy thú dữ, có lẽ là lính đánh thuê đang săn thú.” Chân Đức Tuấn nói.
"Không phải." Quân Thường Tiếu nói: "Chúng đang đợi người đến."
"Đợi ai?"
"Đợi chúng ta."
Chân Đức Tuấn có vẻ bối rối.
Ai sẽ đợi chúng ta ở nơi xa lạ này?
Vào lúc này, một vệt sáng từ khu rừng cây âm u bay tới, sau đó hiện ra sáu võ tu đeo mặt nạ quỷ dị lơ lửng trên không.
Lý Thanh Dương và những người khác không quen biết bọn họ.
Nhưng Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần thì biết.
Vì năm đó khi vừa khiêu chiến Vương thành ở Tây Bắc Hạ Châu xong thì bọn hắn đã bị bốn tên Võ Hoàng đeo mặt nạ y hệt truy sát.
Nhìn khí tức, tu vi sáu người này rõ ràng đã mạnh hơn trước.
Đặc biệt người đeo mặt nạ đứng ở hàng đầu có khí tức rất mạnh, như thể hòa quyện với đất trời, không phải Võ Hoàng đỉnh phong thì cũng là Nửa Bước Võ thánh!
"Quân tông chủ."
Một giọng nói già nua khàn khàn truyền ra từ mặt nạ: "Chủ nhân muốn gặp ngươi, ngươi có hứng thú đi cùng lão phu không?"
Quân Thường Tiếu nói: “Bổn tọa nóng lòng muốn trở về tông môn, không có hứng thú đi cùng ngươi.”
Xém chút nữa đã bắt cóc đệ tử của ta ở Tây Bắc Hạ Châu, món nợ này còn chưa tính toán mà đã dám xuất đầu lộ diện, ngươi cảm thấy ta là người khoan dung độ lượng, không tính toán chuyện cũ sao?
Người đeo mặt nạ nói: "Quân tông chủ, hôm nay tới mời ngươi, ngươi muốn cũng phải đi, không muốn cũng phải đi."
Rất độc đoán, rất kiêu ngạo!
Chà! chà! chà!
Vào lúc này, một lượng lớn võ giả áo đen ẩn náu trong khu rừng xa xôi đang cưỡi trên mãnh thú Phong hệ phi nước đại tới.
Có chừng ngàn người, tất cả đều đeo những mặt nạ kỳ lạ.
"Gào!"
"Gào!"
Những tiếng gầm rú thi nhau vang lên.
Trong phút chốc, những võ giả đeo mặt nạ này đã bay tới, vây quanh hàng trăm đệ tử của Vạn Cổ Tông, khí tức âm hàn kết lại khiến người ta rùng mình!
"Sợ quá đi."
Tô Tiểu Mạt giả vờ sợ hãi.
Lý Phi, Điền Thất và những người khác không nhịn được cười một tiếng.
Nhìn các đệ tử của Vạn Cổ Tông mà xem, cho dù bị bao vây bởi rất nhiều võ giả đeo mặt nạ hung hãn, nhưng bọn họ không những không sợ hãi mà còn thể hiện ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ.
Đi tới Bách Hợp Thánh Tông có rất nhiều người không tham chiến nên nghẹn quá lâu rồi.
Nay đột nhiên lại có một đám võ giả bất thiện xuất hiện, đương nhiên bọn họ có thể trút bỏ hết rồi!
"Quân tông chủ."
Người đeo mặt nạ đứng đầu nghiêm nghị nói: "Nếu không muốn đệ tử thương vong, tốt hơn là đi theo lão phu."
Điều này có nghĩa là nếu không phối hợp thì sẽ động thủ.
“Các ngươi là ai?” Quân Thường Tiếu sờ mũi nói.
Hắn có thể lập tức ra lệnh cho đệ tử buông tay bắt đầu chiến đấu, nhưng phải hỏi rõ những kẻ đeo mặt nạ này có phải là thế lực của Ám Tông hay không!
Người đó nói: "Theo lão phu đi gặp chủ nhân, ngươi sẽ biết bọn ta là ai."
“Không nói." Quân Thường Tiếu nhún vai: "Đương nhiên là bổn tọa sẽ không đi rồi."
"Quân tông chủ."
Người đeo mặt nạ lạnh giọng nói: "Ngươi rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt sao."
"Trưởng lão!"
Người đứng bên cạnh nói: "Thằng nhóc này đã nói rõ là không muốn đi, vậy chúng ta trực tiếp động thủ đi!"
Một số người đeo mặt nạ khác đồng ý, bàn tay của họ đã hội tụ linh năng.
“Rượu trên đời bổn tọa đều đã từng uống, chỉ duy có rượu phạt là chưa, vậy để hôm nay ta thử xem.” Quân Thường Tiếu cười nói.
Lời này rất nhẹ.
Người đeo mặt nạ đứng đầu nâng tay, nhẹ nói: "Nếu đã như vậy, lão phu sẽ cho Quân tông chủ nếm thử mùi vị của rượu phạt!"
Soạt!
Soạt!
Hàng nghìn nam nhân đeo mặt nạ mặc đồ đen, cưỡi những con hung thú lần lượt nhảy lên, giơ vũ khí hoặc tụ linh năng đánh tới.
Những người này rất mạnh, tu vi trung bình của họ là ở cấp Võ Tông.
Hơn nữa, trong số đó có mười mấy tên Vương cấp!
Có thể phái ra lực lượng như thế này, thật khó tưởng tượng thế lực phía sau mạnh đến mức nào!
Quân Thường Tiếu lạnh lùng, nghiêm nghị nói: "Giết hết không tha!"
Các đệ tử của Vạn Cổ Tông đã háo hức muốn thử từ lâu, bọn họ lần lượt cầm vũ khí, ánh mắt rực lửa nhìn những tên đeo mặt nạ đang đến.
Vù vù ——————
Đột nhiên, một luồng sát khí mạnh mẽ từ đâu đến vây kín cả bầu trời.
Quân Thường Tiếu phất tay, đưa đệ tử về lại tông môn.
Trên đường, hắn thành thục mở Thương Thành của hệ thống, đang suy nghĩ nên mua gì?
Cho đến hiện tại, cảnh giới của hắn đã được nâng lên Hoàng cấp, lại có thêm nhiều vũ khí và đan dược nên thật sự không biết cần mua những gì.
Có điều, điểm cống hiến bị tràn ra sẽ bị xóa sau 24 giờ, không có nhu cầu cũng phải tạo ra nhu cầu.
Quân Thường Tiếu thầm nói: "Sau khi cải tạo, Đao Nan Thu không thể giải phong ấn, nghĩa là vẫn chưa có lá bày tẩy, trong lúc cần khẩn cấp có thể cân nhắc mua Càn Khôn Chi Phù.”
Sợ là ngay cả khi cảnh giới đã được nâng cao, thì vào thời điểm quan trọng cũng vẫn phải dựa vào các con bài tẩy để bảo toàn mạng sống.
Càn Khôn Chi Phù tăng cao tu vi, đúng là rất thích hợp.
Còn về tác dụng phụ kéo dài cả năm, có Thời Không Bí Cảnh nên không thành vấn đề.
Quyết định rồi!
"Đinh! Ký chủ tiêu thụ 10.000 điểm cống hiến và nhận được Càn Khôn Chi Phù x1, đã được chuyển vào Không Gian Giới Chỉ."
"Đinh! Điểm cống hiến tông môn: 23743/20000."
Sau khi mua xong, Quân Thường Tiếu xem thương phẩm và phát hiện có một ghi chú bằng chữ in nhỏ trên đó, ghi rằng sản phẩm này chỉ được mua hai lần.
Về việc bị hạn chế mua hàng này thì hắn đã nhìn ra rồi, trong lòng không những không ngạc nhiên, ngược lại còn muốn cười.
“Còn lại vài nghìn điểm cống hiến, mua trong trung giai Thương Thành đi."
Quân tông chủ đã hình thành một thói quen xấu, là phải tồn đủ nhiều điểm cống hiến thì hắn mới yên lòng được.
Chính thói quen này nên khi Thái Trưởng lão Cực Hàn Cung đánh tới thì hắn mới có đủ điểm cống hiến để mua Càn Khôn Chi Phù, nếu không thì chỉ có thể giơ cờ đầu hàng mà đi dọn sân tông môn.
"Đinh! Đinh!"
Một lời nhắc nhở rườm rà vang lên.
Quân tông chủ rất biết cách dùng, lấy hơn 3000 điểm cống hiến ra dùng sạch.
Hắn đã mua gì?
Có AK47, súng bắn tỉa AWM và các loại Dịch Tư Chất với tiêu chuẩn khác nhau.
Súng ống càng lên cấp càng khó phản ánh giá trị, nhưng chủ yếu là loại súng có giá thành rẻ có thể trang bị cho Lang Kỵ Đường.
Khi thời cơ đến, Lang Kỵ Binh sẽ cưỡi trên Cụ Phong Lang với khẩu AK47 và chiến đấu trên chiến trường, khung cảnh chắc chắn đẹp như tranh vẽ!
"Két ——————"
Tiếng gọi của Ma Lĩnh Hắc Ưng vang vọng trên bầu trời Đông Hạo Châu.
"Két!"
"Két!"
Các đệ tử của Vạn Cổ Tông cưỡi sói phi nước đại trên vùng đất này, có khi xếp thành hình chữ nhân, có khi xếp thành hình chữ nhất.
...
"Hửm?"
Khi vừa rời khỏi địa phận của Đông Hạo Châu, Quân Thường Tiếu đột nhiên ra lệnh cho Ma Lĩnh Hắc Ưng dừng lại, cau mày nhìn khu rừng đen kịt phía xa.
Các môn đệ đi theo lần lượt dừng lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tông chủ."
Lý Thanh Dương nói: "Sao lại dừng lại vậy?"
"Rừng cây phía trước có người."
Có người?
Thái Trưởng lão của Cực Hàn Cung đã giải phóng linh niệm, quả nhiên phát hiện trong rừng có một nhóm võ giả mặc áo choàng đen, ánh mắt hắn bỗng trở nên kinh ngạc.
Chỗ đó phải cách đây ít nhất bảy tám trăm dặm.
Hắn thực sự có thể nhìn thấy, khoảng cách kéo dài của linh niệm cũng quá phóng đại rồi đó?
Thái Trưởng lão Cực Hàn cung cũng là một vị Nửa Bước Võ Thánh, linh niệm có thể dễ dàng vượt xa ngàn dặm, bình thường khi đi đường cũng tự nhiên thu lại còn trăm dặm.
Khoảng cách này sợ là ngay cả Võ Vương đỉnh phong cũng không sánh được.
Mà giờ, ở vùng núi rừng cách bảy tám trăm dặm này, Quân Thường Tiếu có thể do thám trước được, thực sự đáng kinh ngạc!
“Rừng núi đầy rẫy thú dữ, có lẽ là lính đánh thuê đang săn thú.” Chân Đức Tuấn nói.
"Không phải." Quân Thường Tiếu nói: "Chúng đang đợi người đến."
"Đợi ai?"
"Đợi chúng ta."
Chân Đức Tuấn có vẻ bối rối.
Ai sẽ đợi chúng ta ở nơi xa lạ này?
Vào lúc này, một vệt sáng từ khu rừng cây âm u bay tới, sau đó hiện ra sáu võ tu đeo mặt nạ quỷ dị lơ lửng trên không.
Lý Thanh Dương và những người khác không quen biết bọn họ.
Nhưng Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần thì biết.
Vì năm đó khi vừa khiêu chiến Vương thành ở Tây Bắc Hạ Châu xong thì bọn hắn đã bị bốn tên Võ Hoàng đeo mặt nạ y hệt truy sát.
Nhìn khí tức, tu vi sáu người này rõ ràng đã mạnh hơn trước.
Đặc biệt người đeo mặt nạ đứng ở hàng đầu có khí tức rất mạnh, như thể hòa quyện với đất trời, không phải Võ Hoàng đỉnh phong thì cũng là Nửa Bước Võ thánh!
"Quân tông chủ."
Một giọng nói già nua khàn khàn truyền ra từ mặt nạ: "Chủ nhân muốn gặp ngươi, ngươi có hứng thú đi cùng lão phu không?"
Quân Thường Tiếu nói: “Bổn tọa nóng lòng muốn trở về tông môn, không có hứng thú đi cùng ngươi.”
Xém chút nữa đã bắt cóc đệ tử của ta ở Tây Bắc Hạ Châu, món nợ này còn chưa tính toán mà đã dám xuất đầu lộ diện, ngươi cảm thấy ta là người khoan dung độ lượng, không tính toán chuyện cũ sao?
Người đeo mặt nạ nói: "Quân tông chủ, hôm nay tới mời ngươi, ngươi muốn cũng phải đi, không muốn cũng phải đi."
Rất độc đoán, rất kiêu ngạo!
Chà! chà! chà!
Vào lúc này, một lượng lớn võ giả áo đen ẩn náu trong khu rừng xa xôi đang cưỡi trên mãnh thú Phong hệ phi nước đại tới.
Có chừng ngàn người, tất cả đều đeo những mặt nạ kỳ lạ.
"Gào!"
"Gào!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những tiếng gầm rú thi nhau vang lên.
Trong phút chốc, những võ giả đeo mặt nạ này đã bay tới, vây quanh hàng trăm đệ tử của Vạn Cổ Tông, khí tức âm hàn kết lại khiến người ta rùng mình!
"Sợ quá đi."
Tô Tiểu Mạt giả vờ sợ hãi.
Lý Phi, Điền Thất và những người khác không nhịn được cười một tiếng.
Nhìn các đệ tử của Vạn Cổ Tông mà xem, cho dù bị bao vây bởi rất nhiều võ giả đeo mặt nạ hung hãn, nhưng bọn họ không những không sợ hãi mà còn thể hiện ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ.
Đi tới Bách Hợp Thánh Tông có rất nhiều người không tham chiến nên nghẹn quá lâu rồi.
Nay đột nhiên lại có một đám võ giả bất thiện xuất hiện, đương nhiên bọn họ có thể trút bỏ hết rồi!
"Quân tông chủ."
Người đeo mặt nạ đứng đầu nghiêm nghị nói: "Nếu không muốn đệ tử thương vong, tốt hơn là đi theo lão phu."
Điều này có nghĩa là nếu không phối hợp thì sẽ động thủ.
“Các ngươi là ai?” Quân Thường Tiếu sờ mũi nói.
Hắn có thể lập tức ra lệnh cho đệ tử buông tay bắt đầu chiến đấu, nhưng phải hỏi rõ những kẻ đeo mặt nạ này có phải là thế lực của Ám Tông hay không!
Người đó nói: "Theo lão phu đi gặp chủ nhân, ngươi sẽ biết bọn ta là ai."
“Không nói." Quân Thường Tiếu nhún vai: "Đương nhiên là bổn tọa sẽ không đi rồi."
"Quân tông chủ."
Người đeo mặt nạ lạnh giọng nói: "Ngươi rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt sao."
"Trưởng lão!"
Người đứng bên cạnh nói: "Thằng nhóc này đã nói rõ là không muốn đi, vậy chúng ta trực tiếp động thủ đi!"
Một số người đeo mặt nạ khác đồng ý, bàn tay của họ đã hội tụ linh năng.
“Rượu trên đời bổn tọa đều đã từng uống, chỉ duy có rượu phạt là chưa, vậy để hôm nay ta thử xem.” Quân Thường Tiếu cười nói.
Lời này rất nhẹ.
Người đeo mặt nạ đứng đầu nâng tay, nhẹ nói: "Nếu đã như vậy, lão phu sẽ cho Quân tông chủ nếm thử mùi vị của rượu phạt!"
Soạt!
Soạt!
Hàng nghìn nam nhân đeo mặt nạ mặc đồ đen, cưỡi những con hung thú lần lượt nhảy lên, giơ vũ khí hoặc tụ linh năng đánh tới.
Những người này rất mạnh, tu vi trung bình của họ là ở cấp Võ Tông.
Hơn nữa, trong số đó có mười mấy tên Vương cấp!
Có thể phái ra lực lượng như thế này, thật khó tưởng tượng thế lực phía sau mạnh đến mức nào!
Quân Thường Tiếu lạnh lùng, nghiêm nghị nói: "Giết hết không tha!"
Các đệ tử của Vạn Cổ Tông đã háo hức muốn thử từ lâu, bọn họ lần lượt cầm vũ khí, ánh mắt rực lửa nhìn những tên đeo mặt nạ đang đến.
Vù vù ——————
Đột nhiên, một luồng sát khí mạnh mẽ từ đâu đến vây kín cả bầu trời.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro