Vạn Cổ Tối Cường Tông

Tôn Nghiêm Dạ Đ...

Giang Hồ Tái Kiến

2024-11-17 22:32:19

Chương 665: Tôn Nghiêm Dạ Đế, Hình Thức Địa Ngục!

Một đệ tử thông qua khảo nghiệm Sinh Tử Bí Cảnh thì sẽ cho Quân Thường Tiếu một điểm giá trị cống hiến.

 

Tuy khen thưởng không nhiều nhưng Vạn Cổ Tông có nhiều đệ tử, nếu như thay nhau tiến vào và đều thông qua khảo nghiệm, thì đó chính là hơn 10 ngàn điểm cống hiến!

 

Huống chi, mỗi ba tháng là có thể tiến vào Sinh Tử Bí Cảnh một lần, vậy chẳng khác nào có thu nhập điểm cống hiến cố định, hoàn toàn không cần dựa vào nhiệm vụ để thu hoạch.

 

Quá đã!

 

Quá ư là đã!

 

"Không đúng!"

 

Quân Thường Tiếu nói: "Các đệ tử đi vào đều đột phá, còn ta sao ngay cả điểm kinh nghiệm cũng không cho?"

 

Hệ thống nói: "Bời vì kí chủ không xuất thủ."

 

Quy tắc Sinh Tử Bí Cảnh là, có nỗ lực thì có hồi báo.

 

Nếu như võ giả tiến vào mà cả hành trình chỉ vẩy nước hoặc không làm gì thì sẽ không cho cho bất kỳ điểm kinh nghiệm khen thưởng nào cả.

 

"Ờ."

 

Quân Thường Tiếu rất bất đắc dĩ.

 

"Thanh Dương."

 

"Để các đệ tử tiến vào Sinh Tử Bí Cảnh theo từng đợt. Nhớ phải lập nhóm đi vào, chọn hình thức đơn giản."

 

Năm mươi đệ tử nội môn đều là cấp bậc Võ Vương đã gần như kiệt quệ, nếu như những đệ tử tu vi thấp đó lựa chọn hình thức phổ thông hoặc cao hơn thì sẽ khó vượt qua.

 

Nhận được mệnh lệnh, Lý Thanh Dương lập tức hành động.

 

Cùng ngày, tại lối vào Sinh Tử Bí Cảnh hội tụ mấy ngàn đệ tử đang thương thảo tổ đoàn nhóm.

 

Vì là người từng trải nên Lý Thanh Dương nói tình huống trong đó cho các sư đệ, đề nghị bọn họ tốt nhất là tạo một nhóm 50 người đi vào.

 

"Đi, đi nào!"

 

Sở Tu Nam, Hoắc Linh và các học sinh Tụ Anh Đường tạo thành một nhóm đi vào trước.

 

Thực lực bọn hắn không cao như bọn người Lý Thanh Dương, sau khi lựa chọn hình thức đơn giản thì số lượng hung thú xuất hiện nhiều, nhưng phẩm giai cũng không mạnh lắm!

 

Cho dù như thế, qua ba cửa ải ai cũng đều mệt mỏi co quắp trên mặt đất.

 

Hoắc Linh thở hổn hển, nói: "Ta còn tưởng rằng sẽ chết đó."

 

"Vù vù!"

 

Đột nhiên, một năng lượng cuồn cuộn, bàng bạc hội tụ trong đan điền làm cho hắn khẽ giật mình, tiếp theo mừng rỡ như điên nói: "Ta muốn đột phá!"

 

Không có ai để ý tới hắn.

 

Vì tất cả mọi người đều bộc phát ra thế tấn cấp!

 

Một lát sau, bọn người Sở Tu Nam cũng từ cảnh giới vốn có tăng một phẩm, toàn bộ quá trình có thể nói là dễ dàng!

 

Cái này chính là chỗ trâu bò của lịch luyện sinh tử.

 

Chỉ cần thông quan, chỉ cần tham dự thì sẽ được thăng cấp mà không cần nói đạo lý.

 

Tuy nhiên, có chỗ tốt thì đương nhiên cũng có chỗ xấu.

 

Một khi xông vào Sinh Tử Bí Cảnh thất bại thì phải tiếp nhận tác dụng phụ là suy yếu.

 

Hai nhóm đệ tử lần lượt tiến vào, thực lực đủ mạnh mẽ nên mấp mé thông quan, sau đó một ít đoàn đội tiến vào lại không có may mắn như vậy!

 

"Gào!"

 

"Gào!"

 

Trong bí cảnh, một đoàn đệ tử năm mươi người bị mấy trăm hung thú bao vây lại.

 

Bọn họ đã xông đến cửa thứ ba, nhưng thể lực đã chống đỡ hết nổi.

 

"Sư huynh "

 

Một tên đệ tử yếu ớt nói: "Ta… chúng ta không ổn rồi."

 

"Đáng giận!"

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sư huynh dẫn đầu nắm chặt Hàn Mang Kiếm, ánh mắt kiên quyết nói: "Cho dù chết cũng phải giết vài con!"

 

"Gào!"

 

"Gào!"

 

Hung thú rống giận vọt tới.

 

"Giết!"

 

"Giết!"

 

Đệ tử Vạn Cổ Tông còn sức lực đồng loạt giơ vũ khí tiến lên, không ai sợ chết cả!

 

Làm người thì phải cứng rắn.

 

Những đệ tử thân hãm tuyệt cảnh này là minh chứng rất tốt cho tôn chỉ của Vạn Cổ Tông!

 

Oanh!

 

Oanh!

 

Ánh sáng lấp lóe, năng lượng tỏa ra bốn phía.

 

Chỉ tiếc, bởi vì thể lực dần dần chống đỡ hết nổi nên 50 đệ tử tiến vào cuối cùng không thể chống đỡ công kích của hung thú cửa thứ ba mà ngã xuống toàn bộ.

 

Cũng không phải là chết thật, mà là bị truyền tống ra ngoài rồi nằm trên mặt đất như bùn nhão.

 

Bọn họ không chỉ thất bại mà còn khắc sâu cảm giác cận kề cái chết, cái loại cảm giác này mỗi lần nhớ lại đều khiến người ta rùng mình!

 

Không đúng!

 

Sao chúng ta lại còn sống chứ?

 

Không phải tông chủ đã nói, khiêu chiến thất bại thì sẽ chết sao?

 

Chuyện xông Sinh Tử Bí Cảnh không chết thật dần dần truyền khắp tông môn, mọi người buông lỏng một hơi.

 

Nhưng, các đệ tử thông quan tiếp theo sẽ không thư thái.

 

Bởi vì bọn hắn hi vọng thông quan, hi vọng có thể tăng cảnh giới, mà không phải lâm vào suy yếu, càng không muốn tìm hiểu cảm giác tử vong!

 

Có thể thông quan hay không thì dùng thực lực tới nói.

 

Tiếp theo, các đội lần lượt vào đều bị tiêu diệt tập thể, hoặc quá yếu nên không thể sống sót đến cuối cùng.

 

Còn đệ tử đào thải thì vẫn có thể tiến vào Thời Không Bí Cảnh, gia tốc thời gian để triệt tiêu tác dụng phụ rồi lại đi ra nhảy nhót tưng bừng.

 

"Lần sau nhất định phải thông qua!"

 

Rất nhiều đệ tử khiêu chiến thất bại nhưng không có nhụt chí, ngược lại càng thêm khắc khổ tu luyện!

 

Như thế nói lên rằng, bầu không khí tu luyện ở Vạn Cổ Tông càng sôi nổi.

 

Mà cái này cũng chính là điều Quân Thường Tiếu muốn nhìn thấy nhất, các đệ tử không nhụt chí, không buông bỏ thì tông môn mới có thể từng ngày mạnh lên!

 

Còn điểm cống hiến tràn ra cũng đã sớm bị hắn tiêu hết, toàn dùng để kiến thiết tông môn.

 

Thế nhưng, càng nhiều đệ tử vượt quan thành công thì cứ cách một đoạn thời gian là sẽ có tiếng nhắc nhở hắn thu được điểm cống hiến.

 

"Có hơi đáng ghét."

 

Quân Thường Tiếu nói: "Có thể chặn được không?"

 

Trước kia hắn cảm thấy tiếng nhắc nhở kiểu này là âm thanh tự nhiên, còn bây giờ lại ngại đáng ghét.

 

Cẩu Tử.

 

Đồ lươn lẹo!

 

Hệ thống nói: "Ta có thể giúp kí chủ tạm thời tích lũy giá trị cống hiến thu được trong Sinh Tử Bí Cảnh, sau đó sẽ chốt vào một thời gian cố định."

 

"Được."

 

Quân Thường Tiếu nói: "Trước hết tích lũy đi."

 

Mỗi ngày truyền đến tiếng nhắc nhở quá nhiều lần nhưng khen thưởng cũng không phải rất nhiều, không bằng gom lại cho sảng khoái!

 

Dưới sự vận hành của hệ thống, hắn không còn nghe thấy tiếng nhắc nhở khi đệ tử đã vượt qua Sinh Tử Bí Cảnh nữa.

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi tai Quân Thường Tiếu được thanh tịnh, hắn bắt đầu cân nhắc trong thời gian nhanh nhất luyện chế ra các loại vũ khí và đan dược khen thưởng nhiệm vụ Sử Thi.

 

Nhất là sơ phẩm Tố Hồn Đan!

 

Vũ khí trang bị chung quy chỉ là phụ trợ phẩm, đan dược tăng tu vi bản thân mới quan trọng!

 

Quân Thường Tiếu chọn ra danh sách, giao cho Thái Cấu Đường.

 

Ngày hôm sau, Dạ Tinh Thần trở về.

 

Tên này trong khoảng thời gian ngắn đã khiêu chiến không ít thiên tài trên bảng chữ Địa, tất cả quá trình đều nghiền ép người ta.

 

"Sư đệ."

 

Tô Tiểu Mạt nói: "Sau núi lại có thêm một bí cảnh, sau khi thông qua thì sẽ tăng cảnh giới, ngươi có muốn đi thử xem không?"

 

Mắt Dạ Tinh Thần sáng lên.

 

Hắn thay đổi tuyến đường đi đến sau núi, cho đến khi đứng trước Sinh Tử Bí Cảnh, hắn không cần cân nhắc đã đi vào.

 

"Không phải chứ!"

 

"Dạ sư huynh đi vào một mình à?"

 

"Đây cũng quá trâu bò rồi đó!"

 

Đệ tử đang chọn tổ đều trợn tròn mắt.

 

Độ khó của bí cảnh khăn cực mạnh, hơn nữa rõ ràng là loại hình đoàn đội vậy mà hắn lại đi vào một mình, không thể tin được.

 

"Đệ tử Dạ Tinh Thần, lựa chọn hình thức địa ngục."

 

Đột nhiên, bên trong bí cảnh truyền đến thanh âm hùng hậu, vang vọng toàn bộ Vạn Cổ Tông.

 

"Hình thức Địa ngục?!"

 

"Ôi trời, Dạ sư huynh điên rồi sao!"

 

"Đi, chúng ta đi xem một chút!"

 

Chỉ một lúc, bên ngoài Sinh Tử Bí Cảnh đã hội tụ mấy ngàn người.

 

Quân Thường Tiếu cũng bị kinh động.

 

Hắn từ đại điện đi ra, khóe miệng co giật nói: "Tên này muốn chết à!"

 

Thời gian lùi lại vài phút.

 

Dạ Tinh Thần tiến vào Sinh Tử Bí Cảnh, nhìn thấy không gian liệt kê ra các loại hình thức, hắn không chút do dự lựa chọn hình thức địa ngục.

 

Đã từng là Võ Đế, tôn nghiêm không cho phép hắn lựa chọn hình thức cấp thấp, muốn chơi thì phải chơi thật kích thích!

 

Cảnh tượng trước mắt biến hóa.

 

Dạ Tinh Thần tới một khu vực núi lửa, chung quanh tràn ngập khí tức nóng rực.

 

Ầm ầm!

 

Sau đó, mặt đất chấn động cũng cấp tốc vỡ ra.

 

Gào!

 

Nhưng vào lúc này, khắp mặt đất truyền đến một tiếng gào thét điếc tai nhức óc, chợt thấy một quái vật khổng lồ toàn thân bị ngọn lửa bao phủ chầm chậm xuất hiện.

 

Lớn bao nhiêu à?

 

Dạ Tinh Thần trước mặt nó tựa như một con kiến!

 

Vù vù —— —— ----

 

Khí tức hỏa diễm nổ tung, thú hỏa diễm xuất hiện khiến nó càng trở nên xao động, ngay cả không gian cũng trong nháy mắt bị thiêu đốt vỡ nát.

 

"Đây là."

 

Con ngươi Dạ Tinh Thần đột nhiên co vào, cả kinh nói: "Thánh Thú!"

 

Vù vù!

 

Hỏa diễm nóng rực trong nháy mắt áp qua.

 

Dạ đế đại nhân trong lòng dâng lên ý nghĩ - ta xong rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Tối Cường Tông

Số ký tự: 0