Vạn Cổ Tối Cường Tông

Mời chào bạo lự...

Giang Hồ Tái Kiến

2024-11-15 15:27:31

Quân Thường Tiếu cướp sạch bảo khố của sơn tặc, thêm tiền lĩnh thưởng, tài sản trong người có chừng khoảng năm vạn lượng, trùng tu nội viện tiêu tốn hết một vạn lượng, hắn có thể gom góp đủ mười vạn lượng sao?

Có thể.

Hắn diệt Linh Tuyền Tông rồi sau đó một tay quét sạch ngân khố, chưa tính đến giá trị của các loại võ học, chỉ riêng hoàng kim đã có một vạn lượng trong lòng bàn tay.

Ánh mắt hai vị trưởng lão Ngải Thượng Nghễ cùng Ngải Thượng Khắc hiện lên vẻ kinh ngạc.

Mười vạn lượng không phải một con số nhỏ, một môn phái cửu lưu có thể bỏ ra con số này, thật khiến người ta mở rộng tầm mắt mà!

"Ngải gia chủ."

Quân Thường Tiếu nói:

"Những dược liệu này, bao lâu mới có thể vận chuyển đến?"

Ngải Thượng Nghễ hơi tính toán, nói:

"Nếu như Quân chưởng môn vội vã lấy hàng, hai canh giờ sau hàng sẽ tới tay."

"Rất vội vã là đằng khác."

Quân Thường Tiếu nói.

Hắn hiện tại hận không thể có ngay dược liệu trên tay, sau đó đem bỏ vào lò luyện chế thành số lượng lớn đan dược.

Ngải Thượng Nghễ nhìn về phía Ngải Thượng Phòng, nói:

"Ngươi đi thông báo quản khố trưởng lão, đem toàn bộ những vật liệu mà Quân chưởng môn cần, vận chuyển đến cửa hàng dược liệu ngay."

“Vâng."

Ngải Thượng Phòng nhận lệnh, lập tức quay người rời đi.

Trong thời gian hai canh giờ chờ đợi, Ngải Thượng Nghễ muốn nói chuyện phiếm giết thời gian, nói:

"Quân chưởng môn mua nhiều dược liệu như vậy, chẳng lẽ muốn luyện đan dược sao?"

Quân Thường Tiếu nói:

"Đúng nha."

Ngải gia kinh doanh đan dược và dược liệu, nói không chừng về sau mình còn có nhu cầu làm ăn, cho nên giọng nói của hắn cũng tương đối ôn hòa, không có hung hăng như thời điểm ở lầu Tinh Nguyệt.

Đây chính là con người Quân Thường Tiếu.

Hắn có thể vô tình diệt Linh Tuyền Tông, cũng có thể đối với Ngải gia chủ giống như người bạn cũ lâu ngày gặp mặt, ngồi xuống nói chuyện phiếm.

Nguyên nhân cũng có thể là Ngải gia coi trọng hóa thù thành bạn, nếu đổi thành một thế gia võ đạo khác, thuộc hạ trong cửa hàng bị đánh, khẳng định đã sớm giương cung bạt kiếm ra chém giết.

Ngải Thượng Nghễ kinh ngạc nói:

"Quân chưởng môn là một luyện đan sư hả?"

"Đúng luôn."

Quân Thường Tiếu nói.

Sự kinh ngạc trong ánh mắt Ngải Thượng Nghễ càng nồng đậm, nói:

"Quân chưởng môn có tu vi bất phàm, lại am hiểu đan đạo, quả thật nhân tài kiệt xuất!"

Quân Thường Tiếu thầm than không hổ là lão tướng thương trường, chỉ một cuộc đối thoại thôi cũng đủ khiến hắn cảm thấy mình thất lễ, lập tức khiêm tốn nói:

"Quân mỗ cũng là học thêm nghề tay trái mà thôi, về sau từ chức chưởng môn rồi, cũng còn có chút môn đạo ra ngoài lăn lộn kiếm cơm."

Ngải Thượng Nghễ cùng Ngải Thượng Khắc co giật khóe miệng một cái.

Một đường đan đạo, không phải cái gì đầu bếp, chỉ cần cầm muỗng quơ tay múa chân là có thể học thành nghề, mà con đường này cần phải có tư chất cùng thể chất toàn vẹn.

Dựa theo thống kê các loại ngành nghề trên Tinh Vẫn đại lục, cứ bình quân 10 vạn người mới có thể xuất hiện một tên đủ điều kiện trở thành luyện đan sư, có thể nói phượng mao lân giác.

Ngải Thượng Nghễ nói:

"Quân chưởng môn đã xem đan đạo là một nghề gánh sinh, vậy chắc hẳn thành tựu cũng không tệ đâu nhỉ?"

"Tạm được thôi."

Quân Thường Tiếu vừa nói xong, trong đầu nổi lên một cái ý nghĩ, sau đó thân thể nghiêng người cúi xuống, mười ngón đan xen vào nhau, nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Phải rồi, Ngải gia chủ, các ngươi có thu mua đan dược không?"

Ngả Thượng Nghễ cười nói:

"Ngải gia ta kinh doanh chính là buôn bán đan dược."

Tiệm đan dược của Ngải gia phủ sóng toàn bộ các thành thị trong quận Thanh Dương, trong ngành buôn bán đan dược, lợi nhuận chỉ thu lại một nửa, xem như là mua cái nhãn hiệu.

Quân Thường Tiếu nói:

"Trong tay ta có một loại đan dược là Liệu Thương Đan, không biết Ngải gia chủ có hứng thú kinh doanh không?"

"Chuyện này..."

Ngải gia chủ có hơi chần chừ, nói:

"Không dám giấu Quân chưởng môn, Liệu Thương Đan là loại đan dược phổ thông, trong kho Ngải gia chúng ta còn chứa hàng rất nhiều, tạm thời không có gì nhu cầu cho lắm."

Quân Thường Tiếu tựa lưng vào ghế ngồi, nói:

"Ngải gia chủ, lượng thứ bổn tọa nói thẳng, Liệu Thương Đan của Ngải gia ngươi chỉ là một đống phế phẩm mà thôi."

Ngải Thượng Nghễ cùng Ngải Thượng Khắc khẽ giật mình, trong ánh mắt bọn hắn nổi lên lửa giận.

Nhà mình trước giờ buôn bán Liệu Thương Đan, phẩm chất cực kỳ cao, thế mà trong mắt người khác chỉ là phế phẩm, chuyện này khẳng định không cách nào chấp nhận được.

Quân Thường Tiếu lấy ra một viên sơ phẩm Liệu Thương Đan, để lên mặt bàn nói:

"Ngải gia chủ có thể nhìn thử Liệu Thương Đan do bổn tọa luyện chế."

Ngải Thượng Nghễ thản nhiên nói:

"Quân chưởng môn, đan dược này của ngươi cũng không có gì đặc biệt cả."

Bản thân hắn là cao thủ kinh doanh đan dược lâu năm, ưu khuyết điểm cùng với phẩm chất của đan dược, chỉ cần liếc một chút liền có thể nhìn ra chất lượng.

Sơ phẩm Liệu Thương Đan xác thực không mỹ lệ, màu sắc phía trên đan dược cũng không tươi sáng, thời điểm hắn lấy đan dược ra cứu giúp Lý Thanh Dương, Lục Thiên Thiên còn cho rằng đây chỉ là phổ thông Kim Sáng Dược mà thôi.

Quân Thường Tiếu nói:

"Mời Ngải gia chủ nhìn kỹ hơn một chút."

Ngải Thượng Nghễ cùng Ngải Thượng Khắc hai mắt liếc nhau, sau đó cầm Liệu Thương Đan trên tay, phóng thích Linh lực bao phủ, lắc đầu nói:

"Quân chưởng môn, viên đan dược này xác thực là hàng phổ thông, giống y hệt sản phẩm của người mới học nghề luyện chế Liệu Thương Đan."

Ngải gia các ngươi còn cho mình là đời đời kinh doanh đan dược, thật uổng công kinh doanh mà!

"Thế này đi."

Quân Thường Tiếu nói:

"Muốn biết Liệu Thương Đan của ta có công dụng thế nào, Ngải gia chủ có thể mời Mã chưởng quỹ bị thụ thương đến thử nghiệm sản phẩm là được."

Ngải Thượng Nghễ đưa cái ánh mắt cho Ngải Thượng Khắc, người sau lập tức gật đầu, đi ra phòng khách, chỉ một lúc sau Mã Chinh lại xuất hiện trước mặt bọn họ.

"Xoát!"

Đột nhiên, Quân Thường Tiếu bước dài một bước, rót linh lực vào đầu quyền, hung hăng nện trực tiếp vào cái bụng phệ của đối phương, tạo thành một cái hố lõm.

"Phụt..."

Hai con mắt Mã chưởng quầy nhất thời trợn to, phun ra một ngụm máu.

Quân Thường Tiếu vòng ra phía sau ngừng lại một chút, rồi tung ra một chiêu vật qua vai đem đối phương quật ngã xuống mặt đất, sau đó ‘hây ya’ tung ra hai quyền liên tiếp.

Quá trình diễn ra cực kỳ nhanh, vào lúc Mã chưởng quầy thừa sống thiếu chết nằm thoi thóp trên mặt đất, Ngải Thượng Nghễ mới kịp phản ứng đứng dậy, quát to:

"Quân Thường Tiếu, ngươi đừng có khinh người quá đáng!"

Vì cuộc làm ăn, hắn có thể không tính toán chuyện trước đó, thế nhưng bây giờ Mã chưởng quầy bị đánh thảm hại, đánh thành cái dạng cha mẹ nhìn không ra, cho dù người hiền lành cũng phải tức giận!

Quân Thường Tiếu quay về chỗ ngồi, một tay che mặt, làm ra thủ thế mời, nói:

"Mã chưởng quỹ sống chết đã xem như ngàn cân treo sợi tóc, mời Ngải gia chủ thử công dụng của đan dược, nếu như hắn không thể ngay lập tức hồi phục, Quân mỗ tự đoạn kinh mạch, phế tu vi."

Vì buôn bán đan dược, đánh cho người ta nửa sống nửa chết, sau đó đánh cược tự sát, chiêu đánh tâm lý này tuyệt đối đã được luyện từ trước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Lập tức hồi phục?"

Ngải Thượng Nghễ lạnh lùng nói:

"Quân chưởng môn, ngươi xem Liệu Thương Đan là thần đan diệu dược hay sao?"

Nói xong, hắn đi đến trước mặt Mã chưởng quỹ, mở miệng đối phương ra nhét viên đan dược vào trong, dù sao vừa rồi người sau bị ăn công kích quá nặng, nếu không kịp thời cứu chữa, e rằng sẽ về chầu ông bà mất.

Ngải Thượng Khắc cũng nhanh chóng lấy đan dược của nhà mình ra.

Bất quá, hắn còn chưa kịp đem Liệu Thương Đan từ trong bình đổ ra, Mã chưởng quầy đang thoi thóp dưới đất bỗng nhiên bật dậy.

"Phù phù!"

Ngải Thượng Nghễ cùng Ngải Thượng Khắc bị dọa giật mình lùi về phía sau, trên gương mặt bọn hắn lúc trắng lúc xanh.

Một Mã chưởng quầy bị Quân Thường Tiếu đánh cho thừa sống thiếu chết, bỗng nhiên bật dậy, hình ảnh này quả thực khiến người ta kinh hồn khiếp vía!

"Ta..."

Mã chưởng quầy giơ hai tay lên, bộ mặt ngu ngơ nói:

"Thương thế biến mất rồi?"

Ngải Thượng Nghễ cùng Ngải Thượng Khắc dần dần trợn tròn hai mắt.

Vừa nãy, Quân Thường Tiếu tung đòn tương đối bạo lực, tuyệt đối không chút thương xót, coi như có thể chữa trị kịp thời, cũng phải nằm trên giường bệnh

ba tháng mới có thể nhúc nhích!

Thế mà tên kia ăn vào phổ thông Liệu Thương Đan, lập tức có thể tự mình đứng dậy, đã vậy còn có thể nói chuyện nữa!

Thành quỷ rồi?

Nói đùa gì vậy chứ!

Sau khi Ngải Thượng Nghễ trải qua sóng to gió lớn, nhấc chân tiến lên, đặt tay xuống bắt mạch trên cổ tay Mã chưởng quầy, rót linh lực vào bên trong, cảm nhận được kinh mạch bên trong người đối phương hoàn toàn khỏe mạnh, cả người bất chợt đông cứng như tượng gỗ.

Ngải Thượng Khắc cũng tiến tới, lấy tay bắt mạch trên một cổ tay khác, cảm nhận bên trong cơ thể một chút nội thương cũng không có, não hắn như bị một cái búa đánh cho trống rỗng, người cũng như bức tượng không nhúc nhích.

Thương thế nặng như vậy, trong nháy mắt phục hồi.

Đây không còn là Liệu Thương Đan nữa rồi, đây chính là tiên đan thần dược rồi còn gì!

Ngải Thượng Nghễ cùng Ngải Thượng Khắc, cùng với Mã chưởng quầy đều ngơ ngáo, tựa như ba bức tượng nghệ thuật điêu khắc không động đậy.

Quân Thường Tiếu khoanh tay, cười nói:

"Ngải gia chủ, Liệu Thương Đan của Quân mỗ, dược hiệu như thế nào?"

Ngải Thượng Nghễ sốc lại tinh thần, vội vàng đi sát tới bàn, hai tay chống xuống thành bàn, thần sắc cực kỳ ngưng trọng nói:

"Quân chưởng môn, loại Liệu Thương Đan này trong tay ngươi có bao nhiêu, Ngải gia ta toàn tâm toàn ý mua hết!"

Người trọng thương, ăn vào lập tức hồi phục.

Liệu Thương Đan có dược hiệu như thế, quả thực phải dùng hai từ khủng khiếp để hình dung!

Chỉ cần người kinh doanh hơi có não, đều sẽ nghĩ đến lúc tung ra thị trường, khẳng định sẽ gây nên một làn sóng lớn oanh tạc.

Quân Thường Tiếu cười nói:

"Giá cả thế nào?"

"Mời Quân chưởng môn tự định giá!"

Ngải Thượng Nghễ nói.

Quân Thường Tiếu xoa xoa cằm, sau một hồi tính toán, nói:

"Một vạn lượng một viên."

"Thành giao!"

Ngải Thượng Nghễ không cần cân nhắc, đồng ý ngay lập tức

Quân Thường Tiếu có giật khóe miệng một cái, giọng nói có chút ảo não, nói:

"Bị hố rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Tối Cường Tông

Số ký tự: 0