Vạn Giới Thủ Môn Nhân (Dịch)

Sự kiện đặc thù...

2024-11-21 01:00:40

Thẩm Dạ nhịn không được, mở miệng hỏi:

"Ta đang cùng Roman nói chuyện, ngươi là ai? Bằng gì hỏi thăm nhiệm vụ của ta?".

Nam tử cười ha ha một tiếng, gằn giọng nói: "Lão tử là nam tước Hatred, Hùng Ưng thành bảo phương nam, ngươi chỉ là một trinh sát nho nhỏ, cũng dám đến hỏi tên ta, nhìn ta trước lột y phục của ngươi, trước đánh hai mươi roi da, lại tìm hiểu rõ ràng bí mật nhỏ của ngươi. ".

Thẩm Dạ giật mình trong lòng.

Gia hỏa này thật bạo ngược, vậy mà thích chơi roi da?

Ai, đều do dáng dấp chính mình quá đẹp trai.

—— Không đúng, chăm chú phân tích, gia hỏa này hẳn là có mâu thuẫn với Roman, cho nên mới phá hư chuyện của Roman.

"Hatred? Ta nhớ kỹ ngươi. ".

Thẩm Dạ hoạt động cổ tay cổ chân, tùy ý huy động đoản kiếm trong tay, nói.

Hatred khẽ giật mình, chợt giận dữ không thôi.

Chỉ là một trinh sát cũng dám đến uy hiếp ta?

"Người đâu, cho ta —— ".

Tiếng rống giận dữ của hắn vừa hô lên liền im bặt mà dừng.

Trước mắt bao người.

Trinh sát trong mật đạo kia bắt lấy bao đơn binh tác chiến, đột nhiên chui vào lòng đất, trong nháy mắt biến mất từ trong mắt mọi người.

Không thấy?

Làm sao có thể?

"Nhanh, đi xem một chút!".

Hatred nam tước mang theo mấy tên thủ hạ, rút ra binh khí, vọt thẳng tiến vào mật đạo.

Bọn hắn đi vào vị trí trinh sát kia đứng yên.

—— Nơi này cái gì cũng không có.

Một tên binh lính huy động trường mâu, ra sức hướng đâm xuống mặt đất.

Phốc.

Trường mâu chui thật sâu vào lòng đất.

Binh sĩ nắm trường mâu, tay có chút lắc một cái, trong lòng liền có phán đoán.

Hắn ngẩng đầu lên nói: "Nam tước đại nhân, phía dưới là bùn đất kiên cố, không có bất kỳ bẫy rập cùng mật đạo gì. ".

"Ta không tin!".

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hatred nam tước nắm qua một cây trường kích từ thủ hạ nơi đó, đâm mạnh một kích xuống mặt đất.

Rầm rầm ——.

Dưới một kích, vô số bùn đất bay lên, như gió xoáy bay vào sâu trong mật đạo.

Dưới mặt đất quả nhiên cái gì cũng không có.

Nhưng làm sao lại không thấy trinh sát kia đâu?

Bỗng nhiên một thanh âm vang lên:

"Nghe nói có chút thích khách mai danh ẩn tích cũng tham dự lần chiến dịch này. ".

Hatred nam tước bỗng nhiên quay đầu, đã thấy Roman khoanh tay, lấy một giọng điệu xem kịch vui nói:

"Bọn hắn thế nhưng là cao thủ am hiểu trốn ở trong bóng tối, chuyên môn tiến hành nhiệm vụ ám sát. ".

"Hatred, ngươi vừa rồi thật dũng cảm, vậy mà báo thật tên của mình. ".

Sắc mặt Hatred nam tước trở nên tái nhợt.

Mình cũng biết chuyện này.

Một trinh sát, xác thực không tính là gì.

Nhưng nếu là thích khách vương bài đang tiến hành nhiệm vụ bí mật, bị mình làm nhục trước mặt mọi người, vạn nhất chiến dịch kết thúc tới tìm mình gây phiền toái...

Chính mình cũng không thể mỗi ngày mỗi đêm đều đề phòng chứ.

Đáng chết.

Chính mình rõ ràng là nhắm về phía Roman, tại sao phải gây vào loại tồn tại này?

Không đúng...

Kỳ thật, nơi chân chính thuận tiện giết người, không phải là chiến trường sao?

Vạn nhất đối phương thừa dịp đâm loạn giết chính mình, thì như thế nào cho tốt?

Có thể trực tiếp biến mất từ trước mắt mình...

Loại thích khách đẳng cấp này, quả thật khó lòng phòng bị.

Trái tim Hatred nam tước đột nhiên đập mạnh, rốt cuộc không để ý tới làm khó Roman, cao giọng nói:

"Chúng ta đi!".

Hắn mang theo thủ hạ, nhanh chóng rời đi mật đạo, nhảy lên chiến mã, nhanh như chớp chạy mất.

Một bên khác.

Thế giới chủ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thẩm Dạ đi theo tro bụi một đống xương cặn bã ngã trên đất.

"Giải tán!".

Hắn không lo được đứng dậy, ở trong lòng lập tức mặc niệm.

Cánh cửa giữa không trung lập tức biến mất.

—— Vừa rồi tình huống nguy cấp, mình không chút do dự mở ra cánh cửa ở trên mặt đất, chân dùng sức liền đạp mạnh cánh cửa, sau đó trở về.

Gặp quỷ.

Hatred nam tước đúng không, ngươi người này thật sự là có mao bệnh, không có việc gì hướng ta tới làm gì?

Nhớ kỹ ngươi.

"Uy, giúp một chút, đều lấy đi những thứ này, những vật này cũng không thể xuất hiện ở thế giới của ta. ".

"Được. " Đại khô lâu nói.

Chiếc nhẫn bên trên toát ra một cỗ dị động rất nhỏ.

Tất cả xương vụn cùng tro bụi toàn bộ bị thu đi vào.

"Đại gia ngươi, mặt nạ kia có vấn đề! Ngươi không thấy tên kia bày thủ thế cho ta rồi à?".

Thẩm Dạ trách cứ.

"Ngươi không thể trách ta! Ta chỗ nào biết những cong cong thẳng thẳng trong quân đội nhân loại, lại nói ngươi đây không phải an toàn trở về rồi sao. "

Đại khô lâu giải thích.

"Hừ. ".

Thẩm Dạ không để ý tới phản ứng của nó, bay thẳng đến hư không nhìn lại.

Từng tia sáng màu trắng nhạt đã bắt đầu ngưng tụ thành chữ nhỏ, hóa thành từ khóa đánh giá hôm nay:

"Lần này mở cửa thu hoạch được từ khóa đánh giá: ".

"Người một nhà. ".

" Từ khóa màu xanh lá ( ưu tú ). ".

Thẩm Dạ không khỏi khẽ giật mình.

Tại sao lại là từ khóa màu xanh lá "Người một nhà" ?

Hắn nhìn xuống dướii, chỉ gặp càng nhiều chữ nhỏ theo đó hiện ra:

"Đánh giá: Làm một tên Nhân loại bình thường, ngươi có thể thu được từ khóa đẳng cấp cao nhất là màu trắng, nhưng ngươi dưới hoàn cảnh hoàn toàn đánh không lại bất kỳ người nào, tá lực đả lực, giải quyết khốn cảnh, thoát thân mà quay về, đây là lý do căn bản đặc biệt ngươi có thể thu hoạch từ khóa này. ".

"Từ khóa hiệu quả: Hơi. ".

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Giới Thủ Môn Nhân (Dịch)

Số ký tự: 0