Sắc thuốc
Vũ Thiên Vân
2024-07-20 19:45:55
[ nhà hoang ngoài bìa rừng Thiên Lâm, An Quốc ]
[ Vũ Thiên Vân đang ngồi nấu thuốc cùng An Thiếu Kỳ và Hạ Trác Quân, cô lấy khăn buộc che nữa mặt lại vì thuốc rất hôi cô không thích mùi thuốc ]
Hạ Trác Quân: Trong đây có những gì vậy? sao ta nhìn có vẻ rất ngon đấy.
Vũ Thiên Vân: Ngon sao? nó đen xì và còn rất hôi thế kia thì ngon chỗ nào chứ? toàn thảo dược, rất đắng và hôi á, chậc chậc…
Hạ Trác Quân: hừ…Vậy sao? đối với ta chỉ cần thuốc do cô nấu thì đều ngon và rất ngọt nữa.
[ Vũ Thiên Vân nhìn Hạ Trác Quân bằng ánh mắt phán xét ]
Nội Tâm Vũ Thiên Vân:“ lại là gì nữa đây trời? ngài ấy có thể nói ra những lời sến súa như vậy sao?”
[ An Thiếu Kỳ thấy vậy liền cố ý hất nhẹ ít than hồng lên người Hạ Trác Quân làm thủng y phục của hắn]
An Thiếu Kỳ: Ây yo~ Điện Hạ à, xin lỗi nha ta lỡ tay không cố ý đâu.
[ Hạ Trác Quân lườm An Thiếu Kỳ nhưng có Vũ Thiên Vân ở đây hắn ta không nói gì thêm ]
[ Bạch Ngọc Chi từ trong ra ngoài ngồi đối diện cô ]
Bạch Ngọc Chi: đây là thuốc gì vậy? mùi nồng thật.
Vũ Thiên Vân: khương hoạt, phòng phong, thương truật mỗi vị 2 tiền, tế tân 1 tiền, xuyên khung, bạch chỉ, sinh địa, hoàng cầm mỗi vị 3 tiền, cam thảo 2 tiền. Sắc uống, ngày 1 thang. Chữa cảm phong hàn. Đây là thuốc ta sắc cho Tiểu La.
Vũ Thiên Vân: Còn đây là thuốc cho vị công tử kia, gồm Cốt toái bổ 4 tiền; Sinh địa 3 tiền; Lá sen tươi 3 tiền; Trắc bách diệp tươi 3 tiền, đem sắc lấy nước uống. Nó có công dụng chữa lành vết thương và gân cốt bị tổn thương. Cũng mai Điện Hạ có thảo dược đem theo nên tạm thời có thể chữa trị cho hắn qua cơn nguy kịch.
[ * chú ý: 1 tiền bằng 3.7 gam ]
[ Bạch Ngọc Chi nhìn Hạ Trác Quân ]
Bạch Ngọc Chi: Điện Hạ? cô gọi ngài ấy là Điện Hạ lẽ nào… Ngài là Thái Tử của Đại Hạ, Hạ Trác Quân?
Hạ Trác Quân: à chính là tại hạ.
[ Bạch Ngọc Chi nhìn sang An Thiếu Kỳ ]
Bạch Ngọc Chi: Còn vị này là.
Vũ Thiên Vân: À ngài ấy là An Thiếu Kỳ Vương Gia của Nam Thanh Vương Phủ.
[ Bạch Ngọc Chi vội đứng dậy hành lễ ]
Bạch Ngọc Chi: Bạch Ngọc chi tham kiến Thái Tử điện hạ, tham kiến Vương Gia.
Hạ Trác Quân: Bạch cô nương không cần đa lễ.
Vũ Thiên Vân: Cô đang bị thương cứ ngồi đi.
Bạch Ngọc Chi: Đa tạ thái tử điện hạ.
[ An Thiếu Kỳ vẫn im lặng nấu thuốc giúp Vũ Thiên Vân ]
Nội tâm Bạch Ngọc Chi:“ Thái Tử điện hạ và Vị Vương Gia này anh tuấn hơn cả Hàn Thiệu Huy nhiều, phong thái cũng hơn người, vị cô nương này là ai hình như hai người này rất để ý đến cô ta”
[ Bạch Ngọc Chi ngồi xuống ]
Bạch Ngọc Chi: không biết tôn tánh đại danh của cô nương là gì ạ?
Vũ Thiên Vân: à ta họ Vũ tên Thiên Vân, tự là Nhi, Cô cứ gọi ta là Vân Nhi được rồi.
Bạch Ngọc Chi: thì ra là Vân Nhi cô nương, đa tạ cô đã cứu ta và Hàn Công tử, ơn nghĩa cứu mạng không biết thế nào đền đáp, có cơ hội cô cứ đến Bạch Gia, ta nhất định sẽ tiếp đón nhiệt tình.
Vũ Thiên Vân: à vậy thì cảm ơn cô trước ha.
Bạch Ngọc Chi: Cô nương không cần khách sáo, cô cứu ta, ta mời cô đến nhà chiêu đãi là lẽ hiển nhiên, không cần cảm tạ. Đến Lúc đó Điện Hạ Và Vương Gia có rảnh cũng có thể đến chơi ạ.
Hạ Trác Quân: Nếu có cơ hội sẽ đến.
An Thiếu Kỳ: thuốc hình như sắc xong rồi.
Vũ Thiên Vân: để ta đem vào cho họ uống
[ Vũ Thiên Vân múc từ 2 nồi ra 2 chén thuốc ]
An Thiếu Kỳ: Ta giúp cô.
Vũ Thiên Vân: Được, vậy ngài cầm cái này giúp ta đi.
[ Hạ Trác Quân định tiến tới giúp đỡ nhưng bị Bạch Ngọc Chi gọi lại ]
Bạch Ngọc Chi: Điện Hạ không biết có rảnh cùng ta nói chuyện môti chút không?
Hạ Trác Quân: Cô nương có việc gì cứ việc nói.
Bạch Ngọc Chi: À, cũng không có gì to tác, chỉ là gia phụ sắp tới sẽ có lô hàng vận chuyển sang Đại Hạ, nhưng cửa thành Đại Hạ nghiêm ngặc khó thông qua, Ngọc Chi to gan muốn xin Điện Hạ giúp đỡ có thể để lô hàng quan trọng này được thông qua ạ.
Hạ Trác Quân: Là hàng gì?
[ CHUYỂN CẢNH ]
[ Bên trong nhà hoang rừng Thiên Lâm, An Quốc ]
[ Vũ Thiên Vân cho Tiểu La uống thuốc xong đi đến chỗ Hàn Thiệu Huy, cô định cho hắn uống thuốc nhưng hắn chợt tỉnh dậy. Sắc mặt hắn trắng bệnh, mặt nhăn như đang rất đau đớn, hắn từ từ mở mắt ra nhìn cô ]
[ Vũ Thiên Vân đang ngồi nấu thuốc cùng An Thiếu Kỳ và Hạ Trác Quân, cô lấy khăn buộc che nữa mặt lại vì thuốc rất hôi cô không thích mùi thuốc ]
Hạ Trác Quân: Trong đây có những gì vậy? sao ta nhìn có vẻ rất ngon đấy.
Vũ Thiên Vân: Ngon sao? nó đen xì và còn rất hôi thế kia thì ngon chỗ nào chứ? toàn thảo dược, rất đắng và hôi á, chậc chậc…
Hạ Trác Quân: hừ…Vậy sao? đối với ta chỉ cần thuốc do cô nấu thì đều ngon và rất ngọt nữa.
[ Vũ Thiên Vân nhìn Hạ Trác Quân bằng ánh mắt phán xét ]
Nội Tâm Vũ Thiên Vân:“ lại là gì nữa đây trời? ngài ấy có thể nói ra những lời sến súa như vậy sao?”
[ An Thiếu Kỳ thấy vậy liền cố ý hất nhẹ ít than hồng lên người Hạ Trác Quân làm thủng y phục của hắn]
An Thiếu Kỳ: Ây yo~ Điện Hạ à, xin lỗi nha ta lỡ tay không cố ý đâu.
[ Hạ Trác Quân lườm An Thiếu Kỳ nhưng có Vũ Thiên Vân ở đây hắn ta không nói gì thêm ]
[ Bạch Ngọc Chi từ trong ra ngoài ngồi đối diện cô ]
Bạch Ngọc Chi: đây là thuốc gì vậy? mùi nồng thật.
Vũ Thiên Vân: khương hoạt, phòng phong, thương truật mỗi vị 2 tiền, tế tân 1 tiền, xuyên khung, bạch chỉ, sinh địa, hoàng cầm mỗi vị 3 tiền, cam thảo 2 tiền. Sắc uống, ngày 1 thang. Chữa cảm phong hàn. Đây là thuốc ta sắc cho Tiểu La.
Vũ Thiên Vân: Còn đây là thuốc cho vị công tử kia, gồm Cốt toái bổ 4 tiền; Sinh địa 3 tiền; Lá sen tươi 3 tiền; Trắc bách diệp tươi 3 tiền, đem sắc lấy nước uống. Nó có công dụng chữa lành vết thương và gân cốt bị tổn thương. Cũng mai Điện Hạ có thảo dược đem theo nên tạm thời có thể chữa trị cho hắn qua cơn nguy kịch.
[ * chú ý: 1 tiền bằng 3.7 gam ]
[ Bạch Ngọc Chi nhìn Hạ Trác Quân ]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Ngọc Chi: Điện Hạ? cô gọi ngài ấy là Điện Hạ lẽ nào… Ngài là Thái Tử của Đại Hạ, Hạ Trác Quân?
Hạ Trác Quân: à chính là tại hạ.
[ Bạch Ngọc Chi nhìn sang An Thiếu Kỳ ]
Bạch Ngọc Chi: Còn vị này là.
Vũ Thiên Vân: À ngài ấy là An Thiếu Kỳ Vương Gia của Nam Thanh Vương Phủ.
[ Bạch Ngọc Chi vội đứng dậy hành lễ ]
Bạch Ngọc Chi: Bạch Ngọc chi tham kiến Thái Tử điện hạ, tham kiến Vương Gia.
Hạ Trác Quân: Bạch cô nương không cần đa lễ.
Vũ Thiên Vân: Cô đang bị thương cứ ngồi đi.
Bạch Ngọc Chi: Đa tạ thái tử điện hạ.
[ An Thiếu Kỳ vẫn im lặng nấu thuốc giúp Vũ Thiên Vân ]
Nội tâm Bạch Ngọc Chi:“ Thái Tử điện hạ và Vị Vương Gia này anh tuấn hơn cả Hàn Thiệu Huy nhiều, phong thái cũng hơn người, vị cô nương này là ai hình như hai người này rất để ý đến cô ta”
[ Bạch Ngọc Chi ngồi xuống ]
Bạch Ngọc Chi: không biết tôn tánh đại danh của cô nương là gì ạ?
Vũ Thiên Vân: à ta họ Vũ tên Thiên Vân, tự là Nhi, Cô cứ gọi ta là Vân Nhi được rồi.
Bạch Ngọc Chi: thì ra là Vân Nhi cô nương, đa tạ cô đã cứu ta và Hàn Công tử, ơn nghĩa cứu mạng không biết thế nào đền đáp, có cơ hội cô cứ đến Bạch Gia, ta nhất định sẽ tiếp đón nhiệt tình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vũ Thiên Vân: à vậy thì cảm ơn cô trước ha.
Bạch Ngọc Chi: Cô nương không cần khách sáo, cô cứu ta, ta mời cô đến nhà chiêu đãi là lẽ hiển nhiên, không cần cảm tạ. Đến Lúc đó Điện Hạ Và Vương Gia có rảnh cũng có thể đến chơi ạ.
Hạ Trác Quân: Nếu có cơ hội sẽ đến.
An Thiếu Kỳ: thuốc hình như sắc xong rồi.
Vũ Thiên Vân: để ta đem vào cho họ uống
[ Vũ Thiên Vân múc từ 2 nồi ra 2 chén thuốc ]
An Thiếu Kỳ: Ta giúp cô.
Vũ Thiên Vân: Được, vậy ngài cầm cái này giúp ta đi.
[ Hạ Trác Quân định tiến tới giúp đỡ nhưng bị Bạch Ngọc Chi gọi lại ]
Bạch Ngọc Chi: Điện Hạ không biết có rảnh cùng ta nói chuyện môti chút không?
Hạ Trác Quân: Cô nương có việc gì cứ việc nói.
Bạch Ngọc Chi: À, cũng không có gì to tác, chỉ là gia phụ sắp tới sẽ có lô hàng vận chuyển sang Đại Hạ, nhưng cửa thành Đại Hạ nghiêm ngặc khó thông qua, Ngọc Chi to gan muốn xin Điện Hạ giúp đỡ có thể để lô hàng quan trọng này được thông qua ạ.
Hạ Trác Quân: Là hàng gì?
[ CHUYỂN CẢNH ]
[ Bên trong nhà hoang rừng Thiên Lâm, An Quốc ]
[ Vũ Thiên Vân cho Tiểu La uống thuốc xong đi đến chỗ Hàn Thiệu Huy, cô định cho hắn uống thuốc nhưng hắn chợt tỉnh dậy. Sắc mặt hắn trắng bệnh, mặt nhăn như đang rất đau đớn, hắn từ từ mở mắt ra nhìn cô ]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro