Vật Gán Nợ

Chương 38

2024-08-21 09:24:34

9 giờ sáng thứ Tư là thời gian họp thường kỳ của công ty.

Hiển nhiên dự án quan trọng sắp tới trong tháng này của công ty đều xoay quanh hội nghị thượng đỉnh của Công nghệ kỹ thuật Helena, cuộc họp thường kỳ hôm nay cũng sẽ công bố người phụ trách dự án.

Trước khi cuộc họp bắt đầu, Khương Sam và các thành viên tổ 2 đều lộ ra vẻ đắc ý nắm chắc thắng lời trong tay.

Điều này khiến các thành viên trong tổ 1 rất tức giận.

Đồng San San lại khá bình tĩnh.

Trước cuộc họp thường kỳ, một đống sách chuyên ngành kiến ​​trúc được đặt vào tay cô như một viên gạch lớn. Trong khi Đinh Vấn đang nghe điện thoại ở bên ngoài thì trong phòng họp vẫn nói chuyện bình thường, cô vẫn đang lật sách chuyên môn, tài liệu dịch thuật và ghi chú.

“Đáng tiếc.” Mấy lần khiêu khích nhưng vẫn không nhận được sự đáp lại của Đồng San San, Khương Sam không nhịn được nói với giọng quái gở: “Tổ trưởng Hạ, đừng lúc nào cũng chuẩn bị trước một cách nghiêm túc như vậy. Cô xem đi, giống như một tháng trước cô tăng ca xem tư liệu công khai của Công nghệ kỹ thuật Helena, chẳng phải vẫn là lấy giỏ trúc múc nước… Mất công chuẩn bị ư?”

Đồng San San bình tĩnh trả lời: “Tôi không giống tổ trưởng Khương, tửu lượng kém, dùng quan hệ đi đường tắt, đành phải dùng năng lực thôi.”

Khương Sam để cô đâm cái đinh mềm vào, cười nói: “Chuyên nghiệp cũng vô dụng, tổ trưởng Hạ vẫn còn trẻ người non dạ lắm.”

“Nếu thế giới này toàn những người già như anh.” Đồng San San cuối cùng cũng ngước mắt lên, chống cằm cười khúc khích: “Chẳng phải sẽ xong đời hết ư?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Này cô nói gì…”

Khương Sam đập bàn suýt chút nữa đứng dậy.

Đúng lúc này, Đinh Vấn mở cửa bước vào, trấn áp sự hỗn loạn của nhóm dự án trong phòng họp.

Trong trạng thái cảm xúc hoàn toàn trái ngược của thành viên hai tổ, Đinh Vấn bước đến chỗ ngồi ở giữa của chiếc bàn họp dài, anh ấy dừng lại, cau mày.

Đồng San San vốn chỉ phân tâm liếc mắt nhìn, vẫn không dừng tay lại.

Nhìn phản ứng của Đinh Vấn, hình như đã xảy ra chuyện gì đó.

Đồng San San chưa kịp suy nghĩ xem có thể xảy ra chuyện gì thì đã nhìn thấy Đinh Vấn đặt điện thoại di động lên bàn, sau đó dùng tay chống đỡ bàn, hơi nghiêng người về phía trước một cách nghiêm túc: “Hội thảo nghiên cứu về vật liệu hàng không vũ trụ của Công nghệ kỹ thuật Helena, toàn bộ quá trình biên dịch và phần thông dịch đều do…”

Anh ấy dừng lại, giơ tay lên ra hiệu về phía bên phải.

“Tổ trưởng Đồng San San phụ trách.”

“…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong phòng họp im lặng một lúc.

Sau vài giây, sắc mặt hai bên bàn hội nghị thay đổi

“A!”

Tổ 1 từ thất vọng chuyển sang ngạc nhiên và vui mừng, trừ tổ trưởng.

Thành viên tổ 2 đều bị hóa đá.

Sau khi người của tổ 1 reo hò, Khương Sam đã tỉnh táo lại, cuối cùng giận dữ hét lên: “Tại sao? Tổng giám đốc Đinh, cho dù anh muốn ưu ái người của mình thì anh cũng không thể làm quá đáng như vậy, thậm chí còn không quan tâm tới nhu cầu và quyết sách của khách hàng.”

Đinh Vấn vốn muốn an ủi tổ 2, kết quả đầu lại bị chụp mũ, ngay cả bầu không khí trong phòng họp cũng trở nên căng thẳng.

Từng thành viên đều ngượng ngập nhìn Đồng San San và Đinh Vấn.

Đồng San San hoàn hồn lại, không kìm được tức tới bật cười, cô chống tay lên trán, khẽ mỉm cười: “Tổ trưởng Khương, rượu có thể uống bừa, cùng lắm thì tôi lo hậu sự cho anh, nhưng lời thì không thể nói lung tung được.”

Dường như Khương Sam đã tức giận đến mất trí, quay người lại mắng Đồng San San: “Tôi nói có gì sai không? Dự án đã được quyết định vào thứ Hai rồi, dự án này là do tổ chúng tôi phụ trách. Nếu không phải cô thổi gió bên tai tổng giám đốc Đinh thì sao tới thứ Tư lại đột nhiên đổi ý?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vật Gán Nợ

Số ký tự: 0