Vết Máu Và Mùi Hương

H

Punnie1310

2024-07-13 18:46:03

Tôn Thanh bị Phong Bách làm cho không rõ trời đất, chỉ có thể bám lấy hắn mà rên rỉ

Nhưng y vẫn cảm nhận được Phong Bách thế nhưng vẫn mang bao chứ không phải cứ vậy mà đâm vào, xem như tên alpha này còn có chút lương tâm, có điều thứ kia quả thật to, lần đầu của y như vậy thật không chịu đựng được nỗi

“Đừng…chậm…một…chút…ưm…Phong Bách”

“Đừng chậm, vậy anh muốn tôi làm nhanh hơn sao”

Phong Bách cố ý trêu chọc Tôn Thanh, Tôn Thanh lúc này thật sự muốn đánh chết người nhưng y không có chút sức lực chỉ bất lực mà rên rỉ. Vừa sung sướng lại vừa đau đớn, cảm xúc đan xen khiến Tôn Thanh hai mắt sắp dại ra

Phong Bách đối với biểu tình của Tôn Thanh rất vui thích nhưng hắn cũng biết đây là lần đầu của y không nên quá độ

Hắn ra vào bên trong cơ thể Tôn Thanh, đến khi chạm phải một điểm, Tôn Thanh liền hét lớn

“Aaaaa…đừng…đừng…chỗ đó…chỗ đó…không được mà”

Phong Bách chạm đến khoang sinh sản yếu ớt làm Tôn Thanh vừa đau vừa sướng, nơi đó là lần đầu tiên y cảm nhận được, Phong Bách biết nếu lần đầu đã khai phá khoang sinh sản của sigma là điều không nên, hắn vỗ về Tôn Thanh

“Tôi không chạm vào, sẽ không chạm vào, đừng sợ”

Tôn Thanh vốn chẳng tin lời alpha trước mắt nói, đã đến nước này hắn làm sao có thể kiềm chế được mà nói chạm hay không chạm cơ chứ

Nhưng thực sự Phong Bách đã không thúc sâu vào khoang sinh sản, hắn thật sự nói được làm được

Tôn Thanh dần dần cảm thấy được khoái cảm mà đòi hỏi Phong Bách nhanh động, hắn đẩy nhanh tốc độ đâm thúc vào bên trong, cúi người cắn mút hai điểm hồng trước ngực của Tôn Thanh

Tôn Thanh có cơ ngực nhưng sờ vào lại cảm giác mềm mại chứ không phải cơ bắp cứng ngắc, Phong Bách nhịn không được mà xoa tới xoa lui một phen

Cả người Tôn Thanh vô lực mặc cho Phong Bách muốn làm gì làm, y không còn sức để quản nữa, không nghĩ rằng làm tình lại mệt mỏi đến như vậy, từ trước đến nay cùng lắm Tôn Thanh sẽ tự mình giải toả một chút vì thân thể sigma nên Tôn Thanh luôn cẩn thận nếu như không cẩn thận hậu quả thế nào y hiểu rõ

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tôn Thanh cũng cảm thấy Phong Bách mặc dù hành động tuỳ ý nhưng có một điểm Tôn Thanh thật sự rất thích, alpha này nói được sẽ làm được, sẽ không làm y cảm thấy khó chịu, hơn hết còn cẩn mang bao không để lại hậu quả cho y

Phong Bách đẩy nhanh tốc độ đâm thúc sâu đó thúc sâu chạm gần đến khoang sinh sản rồi bắn ra

Tôn Thanh cũng bị hắn làm đến bắn ra, cả người vô lực trên giường, Phong Bách rút côn th*t ra bên ngoài, tháo bao sau đó quăng sang một bên rồi lấy một bao khác tròng vào. Tôn Thanh khi lần nữa cảm nhận được thứ to lớn bên trong mình y liền muốn lập tức đẩy Phong Bách ra nhưng y không có sức lực

“Một lần nữa thôi, được không anh~”

Tôn Thanh thật sự chưa từng nghĩ Phong Bách trước mặt mình làm nũng, tên alpha này làm nũng trước mặt y, y thật sự bất lực lắm rồi nhưng y biết đối với alpha trội làm sao chỉ một lần là đủ, y gật đầu xem như chấp thuận

Nhưng sau đó Tôn Thanh thật sự rất hối hận, y bị tên alpha đè trên giường đến khuya mới ngưng lại, cũng may mỗi lần làm Phong Bách đều cẩn thận mang bao nếu không anh thật sự nghĩ mình sẽ mang thai mất

Phong Bách sau khi làm xong liền bế Tôn Thanh vào phòng tắmc giúp y tẩy rửa thân thể rồi bận lên đồ ngủ đàng hoàng. Sau đó mới bước ra ngoài chuẩn bị thức ăn, vừa bước ra ngoài phòng khách đã nhìn thấy Tường Liên Khanh ngồi chễm chệ ở đó, đang thông thả xem tivi

“Làm xong rồi à, hai người cũng hay thật đó, làm từ chiều đến tối, công việc trong công ty đẩy hết lên đầu tôi”

Phong Bách không để tâm quá nhiều lời của Tường Liên Khanh, Tường Liên Khanh cảm thấy bản thân bị xem như không khí liền không vui

“Tên nhóc cậu chỉ là thư ký của Thanh thôi, đừng xem người khác không ra gì như vậy, phải biết tôi cũng là cánh tay đắc lực của cậu ấy đấy”

Phong Bách như có như không nghe mà không đáp, hắn muốn chuẩn bị một chút thức ăn, sợ Tôn Thanh khi tỉnh lại sẽ đói

Tường Liên Khanh thấy hắn làm đồ ăn liền lên tiếng xin

“Làm cho tôi với, hôm nay hai người biến mất, tôi phải thay hai người xử lí công việc cũng như mấy hợp đồng hạng mục quan trọng đấy biết không, sắp đói chết”

“Làm phiền anh rồi”

Phong Bách lúc này mới đáp lời lại, hắn chỉ là thấy omega này quá dính lấy Tôn Thanh chứ không có ý thất lễ dù sao Tường Liên Khanh cũng lớn tuổi hơn hắn không những vậy trong công ty chức vụ hiện tại của Tường Liên Khanh cũng cao hơn hắn

“Không có gì phiền, nhưng lần đầu tiên tôi thấy Thanh chấp nhận người khác đấy, từ trước đến nay kỳ phát tình đều tự mình trải qua, lần đầu tiên thấy cậu ấy chấp nhận một alpha, xem ra cậu rất có tiềm năng”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phong Bách nhìn Tường Liên Khanh đang nói, hắn cũng không biết lời mà Tường Liên Khanh nói có thật hay không về chuyện Tôn Thanh không thích tiếp xúc với các alpha khác nhưng chuyện đây là lần đầu tiên của y, hắn tin là thật

Phong Bách nấu ba phần thức ăn đơn giản nhưng vẫn cơm canh đầy đủ, đưa cho Tường Liên Khanh một phần còn hai phần liền mang bưng vào trong phòng

Tôn Thanh dù mệt mỏi nhưng cũng ngủ không lâu, khi y thức dậy liền không thấy Phong Bách đâu, ngoài trừ cả người có điểm đau nhức ra thì tất cả mọi thứ đều sạch sẽ, cả cơ thể y cũng sạch sẽ không có chút cảm giác khó chịu, nếu không phải cảm nhận nỗi đau bên dưới Tôn Thanh còn cho rằng bản thân chỉ là tưởng tượng

Đúng lúc này Phong Bách đẩy cửa bước vào, trên tay hắn là hai phần thức ăn, hắn bưng đến bên cạnh bàn nhỏ cạnh giường mà để xuống

“Anh không ngủ thêm sao, tôi đã nấu thức ăn, biết anh sẽ đói nên đã làm cho anh”

Tôn Thanh nhìn thức ăn, quả thật Phong Bách rất chăm sóc từng bữa ăn của y, mỗi ngày thức ăn đều rất ngon

“Có mùi omega”

Tôn Thanh nhìn Phong Bách khó chịu nói, y vừa phát tình xong rất nhạy cảm với mùi hương xung quanh, nghe ra trên người Phong Bách có mùi omega phảng phất liền khó chịu

“Là Tường Liên Khanh, anh ta đang ở ngoài phòng khách xem tivi”

“Cậu mở cửa cho cậu ta vào sao”

Phong Bách lắc đầu

Tôn Thanh cũng đoán được không có khả năng này, nhưng mặc kệ dù sao từ trước đến giờ có cánh cửa nào mà không bị Tường Liên Khanh bẻ khoá đâu chứ

“Cậu ta ở ngoài phòng khách làm gì”

“Xem tivi, xin cơm, anh ta bảo anh ta thay anh và tôi xử lí rất nhiều việc trong công ty hôm nay”

Tôn Thanh xem như cũng không chấp nhất Tường Liên Khanh đến xin cơm mà mặc kệ

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vết Máu Và Mùi Hương

Số ký tự: 0