Chương 11
Tần Hoàng
2024-07-19 12:01:06
Bản thân Đường Noãn khá mẫn cảm với cảm xúc của người khác, lại chú ý quan sát, tự nhiên liền bắt được biến hóa nhỏ của Diệp Thù Yến.
[ Thật đúng là có! ] tiếng lòng cô vừa mới truyền ra, dường như nhớ tới mình đang trong phạm vi, lập tức thay đổi suy nghĩ:
[ Ai, mình thật là, quan tâm quá hóa loạn, anh Thù Yến cường tráng như vậy, sao có thể có vấn đề gì được.]
[ Sinh bệnh còn có thể đẹp trai như vậy, trên trán đều giống mình, có đôi có cặp....]
Diệp Thù Yến mặt không cảm xúc nhìn cô bày ra vẻ mặt “ chuyên chú ” nhìn chằm chằm trán mình, hắn mới phát giác trán mình trướng đau, giơ tay sờ soạng một chút.
[ A a a, động tác sờ trán của anh ấy cũng rất đẹp! ]
Đúng là người yêu trong mắt hóa Tây thi nhưng Diệp Thù Yến thấy rõ đáy mắt cô đang ẩn nhẫn ý cười.
Đường Noãn xác thật cao hứng, trong lòng cuối cùng hơi cân bằng một ít, rốt cuộc đều là vai ác, không thể để một mình cô xấu được.
Động tác của Diệp Thù Yến có chút rõ ràng, đem lực chú ý của người khác dẫn lại đây.
[ Ha ha ha ha, ông trời thật là không có mắt, cũng dám để lại vết thương trên đầu Diệp tổng, chẳng qua, hình tượng này khá mới mẻ, nếu có thể chụp một bức là tốt rồi, đây tuyệt đối là một bức ảnh hiếm có...]
Diệp Thù Yến nhìn trợ lý Văn vẻ mặt lãnh đạm đứng bên cạnh, một chút cũng không nhìn ra người này có tâm lý hoạt động phong phú như vậy. Hắn đã lâu không cảm giác được tâm mệt, mặc kệ cái này có phải thuật đọc tâm hay không, trợ lý Văn nhất định là bị yêu ma quỷ quái bám vào người đi?
Có ý nghĩ, Diệp Thù Yến liền lấy lí do thân thể không khỏe đem mọi người đuổi đi.
Đường Noãn đi đặc biệt tích cực, cô một bộ thân thể suy yếu có nhu cầu cấp bách trở về nghỉ ngơi, Diệp Thù Yến lại nhìn bóng dáng cô không rời mắt, tính khoảng cách.
[ Anh Thù Yến thoạt nhìn không tốt lắm, mình phải mau chóng khỏe lên để tới chăm sóc ảnh... ] đây là trong 3 mét.
Một bước qua phạm vi 3 mét, phong cách đột ngột đảo ngược hoàn toàn: [ Đậu má, mệt chết mất, may mắn còn có giới hạn khoảng cách, bằng không đến nội tâm đều phải diễn kịch, thật là có thể muốn mạng già của ta.]
[....Tuy rằng một đường ôm hy vọng, lại không nghĩ là sự thật, Diệp Thù Yến thế nhưng là vai ác boss, làm mình ngẫm lại hắn đã làm chuyện gì? Oa, không thể tin được, tức chết ta, tra nam!]
Diệp Thù Yến:(ㆆ_ㆆ)
Hóa ra câu nói hắn nghe được lúc chưa tỉnh lại chính là cô mắng...
Cô lần thứ hai nhắc tới cái gì vai ác boss, Diệp Thù Yến không khỏi tập trung tinh thần để nghe: [ cho rằng mình sẽ nhận mệnh? Còn không phải là...] Tiếng lòng đột nhiên im bặt.
Có Đường Noãn cung cấp ý nghĩ, hắn nhìn khoảng cách, với cô đại khái là trong vòng 5 mét.
Diệp Thù Yến không chớp mắt nhìn Đường Noãn rời đi, mí mắt rũ xuống. Vấn đề bây giờ của hắn, Đường Noãn bên kia cũng biết rõ ràng, hắn thật sự không thích tình huống nằm ngoài khống chế của mình.
Đường Noãn sau khi xác định chính mình đúng là đang sinh hoạt trong quyển tiểu thuyết kia, phản ứng đầu tiên chính là cười lạnh: Viết đều là chó má!
Cô sẽ không thừa nhận.
Đường Noãn từ trước tới nay không nhận mệnh, nếu nói nhận mệnh, cô chỉ sợ tư cách làm pháo hôi cũng không có, rất sớm đã bị Đường gia bán đi.
Bây giờ đã xác định cô đang sống trong một quyển tiểu thuyết, như vậy kế tiếp, cô muốn xác nhận một sự kiện khác: Cốt truyện tiểu thuyết có thể thay đổi hay không? Nếu có thể thay đổi cốt truyện, vậy chứng minh quyển tiểu thuyết kia không đáng sợ, vận mệnh của cô vẫn do chính cô làm chủ, muốn làm gì thì làm, nhưng nếu không thể....
━━ Đường Noãn liền biến nó thành có thể! Dù sao đừng hòng bắt cô đi theo khuôn mẫu.
Hơn nữa cô bây giờ là người biết trước cốt truyện, còn không phải đạt được tin tức vượt mức quy định sao... hắc hắc....
“ Cậu nghĩ gì vậy? Cười ghê quá. ” Quý Vân một bộ hơi sợ sệt.
Lý Thu Thu vừa cầm điện thoại đánh chữ, vừa chậm rì rì nói, “ Đắc ý quá mà, chúng ta đều thấy vừa rồi Diệp đại thiếu chính là không hỏi nguyên do đã bảo vệ cậu ấy.”
“ Hiện tại mọi người đều hoài nghi Diệp đại thiếu đã hoàn toàn buông tay Giang Miểu.” Lý Thu Thu nhìn Đường Noãn, “Bây giờ tình huống của cậu với Giang Miểu bị đảo ngược rồi. ”
Quý Vân híp mắt nhìn cô, “ Cậu làm gi? Có phải đặt Đường Noãn thắng hay không?”
Động tác Lý Thu Thu dừng một chút, Quý Vân kêu to, “ Quả nhiên, lúc trước cậu đặt Giang Miểu đúng không? Cậu, phản đồ!”
Lý Thu Thu không hoảng loạn chút nào, lý do đường hoàng, “ Tớ đây là nằm vùng, nếu không đến lúc đó chúng ta mấy người đều chịu thiệt.” Nói xong còn thở dài, “ Là nghĩ đến tiếp tế hai quỷ nghèo các cậu đó, danh xấu này cũng chỉ có thể gánh.”
“ Thật là màn giảo biện xuất sắc.” Quý Vân vỗ tay.
“ Đừng đặt cho tớ,” Đường Noãn bỗng nhiên nói, “Đặt cho Giang Miểu!”
Nội dung quan trọng nhất cốt truyện chính là hôn nhân của cô với Diệp Thù Yến, cô kết hôn cùng hắn chính là bước ngoặc lớn của quyển sách.
━━ nếu cô có thể thành công từ hôn, như vậy Giang Miểu liền sẽ không cùng Diệp nhị ở bên nhau, đến đoạn sau, bọn họ yêu hận tình thù thế nào mặc kệ, không có quan hệ tới cô là được. Cho nên, việc kế tiếp cô phải làm là từ hôn!
Đương nhiên, hôn ước không thể tùy tiện hủy bỏ, chuyện này không phải vấn đề của bản thân cô, làm một người bị hại, bồi thường hẳn là không thiếu. Lợi ích lớn nhất của kế hoạch từ hôn cần cân nhắc cẩn thận, nhưng có thêm khoản thu nhập có thể kiếm trước.
Ngẫm lại cái túi rỗng tuếch của mình, Đường Noãn nói với Lý Thu Thu, “ Thuận tiện cho tớ mượn hai mươi vạn, đặt Giang Miểu.”
Lý Thu Thu:...
Quý Vân:...
Quý Vân tiến lên sờ sờ trán cô, “ Bị đụng tới choáng váng?”
“ Ngài đánh cược cũng thật là lớn, còn dám mượn tiền tôi.” Lý Thu Thu chậm rì rì nói, “ Ngài xem tôi giống người mua bán lỗ vốn sao? Không cho mượn! ”
Đường Noãn thở dài, bạn bè vô tâm a, xem ra chỉ có thể dựa vào chính mình....
Sáng sớm hôm sau, Đường Noãn gõ cửa phòng bệnh cách vách. Mở cửa chính là quản gia sinh hoạt của Diệp Thù Yến, Chu Ba, khuôn mặt trên dưới 30 tuổi, cười rộ lên trông đặc biệt thân thiết, Đường Noãn chỉ thấy qua một hai lần. Hắn hẳn là tới đưa quần áo cho Diệp Thù Yến tắm rửa, nhìn thấy Đường Noãn đến thì sửng sốt một chút, “ Đường tiểu thư? ”
Đường Noãn lập tức ý thức được, phỏng chừng đối phương chờ là người khác, mà Diệp Thù Yến khả năng hiện tại không tiện. Vì thế lập tức liền chuẩn bị tạm biệt, tính toán lát nữa quay lại. Kết quả liền nghe thấy âm thanh Diệp Thù Yến bên trong truyền ra: “ Tiến vào.”
Chu Ba thật mau phản ứng lại, vội vàng mời Đường Noãn vào cửa, giải thích nói, “ Diệp tổng đang tập thể hình.”
Vừa vào cửa Đường Noãn đã thấy được Diệp Thù Yến đang ở ban công tập hít đất, trách không được Chu Ba do dự, cô chưa từng thấy qua Diệp Thù Yến khi ở nhà. Cho dù đính hôn ba năm, hai người bọn họ trừ bỏ mối quan hệ vị hôn phu/thê ở giữa cần cơ bản phối hợp một ít, sinh hoạt bình thường không có chút liên quan nào. Đường Noãn đối với sinh hoạt của anh, hiểu biết phỏng chừng chưa chắc bằng các cấp dưới thân cận.
Dù sao, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một Diệp Thù Yến không mặc tây trang bên ngoài.
.....Chỉ là không nghĩ tới người có tính tình lạnh nhạt như thế lại có thân hình nóng bỏng như vậy.
Áo trên người ôm sát, chất liệu co dãn, theo vận động của anh, đem toàn bộ đường cong cơ bắp trên thân thể phác họa ra hết.... Thực làm người ta nảy sinh tà niệm.
Đáy lòng Đường Noãn không khỏi sinh ra tiếc nuối, vứt bỏ những vấn đề lung tung rối loạn khác, ngoại hình người này không thể không nói, ánh mặt trời sáng sớm chiếu đến gương mặt anh tuấn của anh, kia eo thon, kia mông vểnh, kia chân dài, còn có một tầng mồ hôi mỏng trên cơ bắp....
Như này có mấy người có thể chịu được?
“ Chuyện gì?” Diệp Thù Yến bỗng nhiên đứng lên, ngữ khí lạnh băng nháy mắt đem những ý tưởng đại nghịch bất đạo mơ màng trong đầu Đường Noãn dập tắt.
Chu Ba ở một bên kinh ngạc, buổi sáng mỗi ngày Diệp tổng đều rèn luyện 30 phút, không ai đả động được. Đến trợ lý Văn có việc gấp yêu cầu kịp thời báo cáo, cũng là vừa rèn luyện vừa nghe. Nhưng mà hiện tại còn chưa tới mười phút....
Liên tưởng đến tai tiếng nghe được của Giang Miểu hai ngày nay và thái độ của Diệp tổng vừa mới để Đường tiểu thư vào cửa, Diệp tổng hiển nhiên là hướng ở Đường tiểu thư cho thấy lập trường. Vì thế hắn không tự hỏi lâu, nhanh chân đi đến bàn ăn.
Đường Noãn bên này cũng hồi phục tinh thần, không quanh co lòng vòng, “ Anh Thù Yến, anh có phải lát nữa trực tiếp xuất viện liền đi làm?”
Diệp Thù Yến gật đầu, “Em muốn đi cùng?”
Đường Noãn gật đầu, “ Em còn tính nhờ anh an bài người cùng em đi một chuyến về nhà, em muốn dọn một ít đồ qua Vân Đỉnh bên kia. ”
Về nhà, còn chuyên môn hỏi hắn muốn mượn người, hiển nhiên là muốn mượn người của hắn làm Đường gia kinh sợ.
Diệp Thù Yến nói thẳng, “ Trợ lý Văn?”
“ Không cần không cần.” Đường Noãn vội vàng xua tay, Diệp Thù Yến thực nể trọng* trợ lý Văn, lúc trước anh đi công tác nước ngoài không ở còn được, hiện giờ đã trở lại, công việc sợ là rất nhiều, “ Chu ca là được.”
*nể mặt, kính trọng
Diệp Thù Yến cái gì cũng chưa nói, trực tiếp phân phó Chu Ba, “ Ngươi chốc nữa đi theo Đường Noãn một chuyến.”
Chu Ba cười tủm tỉm đồng ý.
Đường Noãn trong lòng không khỏi lại lần nữa tiếc nuối, không hỏi nhiều, không can thiệp, rồi lại đáp ứng cô vô điều kiện, cô thật đúng là quá thích loại thái độ này của Diệp Thù Yến, đáng tiếc...
“ Diệp tổng, Đường tiểu thư, ăn sáng đi.” Chu Ba đánh gãy màn tự hỏi của Đường Noãn.
Diệp Thù Yến đang nghe một nửa, không khỏi liếc mắt nhìn Chu Ba một cái, lại thấy hắn đã đem bữa sáng bày ra.
“ Tôi cũng có?” Đường Noãn ngoài ý muốn, sau đó nhìn đến hái hộp đồ ăn được giữ ấm trên bàn.
Chu Ba cười nói, “ Đương nhiên, Diệp tổng phân phó qua, mang theo món ngài thích, có cháo hải sản cùng thang bao*”
* bánh bao có súp bên trong
Hắn vừa dứt lời, bụng Đường Noãn đã kêu vang một tiếng, cô ngày hôm qua nằm cả một ngày, buổi tối chỉ ăn chút cháo trắng Lý Thu Thu mua cho. Còn Đường Thắng An và Lâm Nguyệt Nga, từ khi ra khỏi phòng bệnh của Diệp Thù Yến, đến nhìn cô thấy không có việc gì liền trực tiếp trở về.
Lúc này nghe được Chu Ba nói cháo hải sản và thang bao, nước miếng trong miệng Đường Noãn tức khắc ứa ra. Nhưng cô liếc mắt nhìn Diệp Thù Yến một cái, mặc dù là phòng bệnh vip, bàn ăn cũng không dài quá hai mét, nếu ngồi ở hai đầu, vẫn ở trong phạm vi ba mét. Điều chỉnh tâm tư ăn cơm? Có điểm khó a.
Diệp Thù Yến cũng có chút bất đắc dĩ, thời điểm ăn cơm cũng không muốn nghe người khác ríu rít bên tai. Vốn là để Chu Ba một mình xách cho cô, ai ngờ đối phương bởi vì thái độ vừa rồi của hắn mà hiểu sai ý. Thuật đọc tâm mới xuất hiện này thật sự phiền toái.
[ Nếu không mình ngồi ăn ở bàn trà bên này? Nơi này khẳng định vượt qua 3 mét, bằng không ngồi gần nam nhân này, nghĩ cũng không được nghĩ cùng bị cấm giống nhau liền thật quá đáng, cơm đều ăn không ngon...]
[ Mới vừa không chú ý tới, cơ ngực này cũng thật xinh đẹp, còn có....]
“ Lại đây ăn.” Diệp Thù Yến bỗng nhiên mở miệng làm người đang suy nghĩ miên man - Đường Noãn hoảng sợ, “ Hả? ”
Trong nháy mắt, cô còn tưởng Diệp Thù Yến nhìn thấu tâm tư của mình, nhưng nhìn lại khoảng cách, ít nhất là 4 mét, không khỏi lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra.
Diệp Thù Yến thế nhưng trực tiếp đem một cái ghế dựa khác kéo đến bên người, đừng nói 3 mét, khoảng cách này nhiều lắm cũng chỉ 1 mét thôi.
[ Thật đúng là có! ] tiếng lòng cô vừa mới truyền ra, dường như nhớ tới mình đang trong phạm vi, lập tức thay đổi suy nghĩ:
[ Ai, mình thật là, quan tâm quá hóa loạn, anh Thù Yến cường tráng như vậy, sao có thể có vấn đề gì được.]
[ Sinh bệnh còn có thể đẹp trai như vậy, trên trán đều giống mình, có đôi có cặp....]
Diệp Thù Yến mặt không cảm xúc nhìn cô bày ra vẻ mặt “ chuyên chú ” nhìn chằm chằm trán mình, hắn mới phát giác trán mình trướng đau, giơ tay sờ soạng một chút.
[ A a a, động tác sờ trán của anh ấy cũng rất đẹp! ]
Đúng là người yêu trong mắt hóa Tây thi nhưng Diệp Thù Yến thấy rõ đáy mắt cô đang ẩn nhẫn ý cười.
Đường Noãn xác thật cao hứng, trong lòng cuối cùng hơi cân bằng một ít, rốt cuộc đều là vai ác, không thể để một mình cô xấu được.
Động tác của Diệp Thù Yến có chút rõ ràng, đem lực chú ý của người khác dẫn lại đây.
[ Ha ha ha ha, ông trời thật là không có mắt, cũng dám để lại vết thương trên đầu Diệp tổng, chẳng qua, hình tượng này khá mới mẻ, nếu có thể chụp một bức là tốt rồi, đây tuyệt đối là một bức ảnh hiếm có...]
Diệp Thù Yến nhìn trợ lý Văn vẻ mặt lãnh đạm đứng bên cạnh, một chút cũng không nhìn ra người này có tâm lý hoạt động phong phú như vậy. Hắn đã lâu không cảm giác được tâm mệt, mặc kệ cái này có phải thuật đọc tâm hay không, trợ lý Văn nhất định là bị yêu ma quỷ quái bám vào người đi?
Có ý nghĩ, Diệp Thù Yến liền lấy lí do thân thể không khỏe đem mọi người đuổi đi.
Đường Noãn đi đặc biệt tích cực, cô một bộ thân thể suy yếu có nhu cầu cấp bách trở về nghỉ ngơi, Diệp Thù Yến lại nhìn bóng dáng cô không rời mắt, tính khoảng cách.
[ Anh Thù Yến thoạt nhìn không tốt lắm, mình phải mau chóng khỏe lên để tới chăm sóc ảnh... ] đây là trong 3 mét.
Một bước qua phạm vi 3 mét, phong cách đột ngột đảo ngược hoàn toàn: [ Đậu má, mệt chết mất, may mắn còn có giới hạn khoảng cách, bằng không đến nội tâm đều phải diễn kịch, thật là có thể muốn mạng già của ta.]
[....Tuy rằng một đường ôm hy vọng, lại không nghĩ là sự thật, Diệp Thù Yến thế nhưng là vai ác boss, làm mình ngẫm lại hắn đã làm chuyện gì? Oa, không thể tin được, tức chết ta, tra nam!]
Diệp Thù Yến:(ㆆ_ㆆ)
Hóa ra câu nói hắn nghe được lúc chưa tỉnh lại chính là cô mắng...
Cô lần thứ hai nhắc tới cái gì vai ác boss, Diệp Thù Yến không khỏi tập trung tinh thần để nghe: [ cho rằng mình sẽ nhận mệnh? Còn không phải là...] Tiếng lòng đột nhiên im bặt.
Có Đường Noãn cung cấp ý nghĩ, hắn nhìn khoảng cách, với cô đại khái là trong vòng 5 mét.
Diệp Thù Yến không chớp mắt nhìn Đường Noãn rời đi, mí mắt rũ xuống. Vấn đề bây giờ của hắn, Đường Noãn bên kia cũng biết rõ ràng, hắn thật sự không thích tình huống nằm ngoài khống chế của mình.
Đường Noãn sau khi xác định chính mình đúng là đang sinh hoạt trong quyển tiểu thuyết kia, phản ứng đầu tiên chính là cười lạnh: Viết đều là chó má!
Cô sẽ không thừa nhận.
Đường Noãn từ trước tới nay không nhận mệnh, nếu nói nhận mệnh, cô chỉ sợ tư cách làm pháo hôi cũng không có, rất sớm đã bị Đường gia bán đi.
Bây giờ đã xác định cô đang sống trong một quyển tiểu thuyết, như vậy kế tiếp, cô muốn xác nhận một sự kiện khác: Cốt truyện tiểu thuyết có thể thay đổi hay không? Nếu có thể thay đổi cốt truyện, vậy chứng minh quyển tiểu thuyết kia không đáng sợ, vận mệnh của cô vẫn do chính cô làm chủ, muốn làm gì thì làm, nhưng nếu không thể....
━━ Đường Noãn liền biến nó thành có thể! Dù sao đừng hòng bắt cô đi theo khuôn mẫu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hơn nữa cô bây giờ là người biết trước cốt truyện, còn không phải đạt được tin tức vượt mức quy định sao... hắc hắc....
“ Cậu nghĩ gì vậy? Cười ghê quá. ” Quý Vân một bộ hơi sợ sệt.
Lý Thu Thu vừa cầm điện thoại đánh chữ, vừa chậm rì rì nói, “ Đắc ý quá mà, chúng ta đều thấy vừa rồi Diệp đại thiếu chính là không hỏi nguyên do đã bảo vệ cậu ấy.”
“ Hiện tại mọi người đều hoài nghi Diệp đại thiếu đã hoàn toàn buông tay Giang Miểu.” Lý Thu Thu nhìn Đường Noãn, “Bây giờ tình huống của cậu với Giang Miểu bị đảo ngược rồi. ”
Quý Vân híp mắt nhìn cô, “ Cậu làm gi? Có phải đặt Đường Noãn thắng hay không?”
Động tác Lý Thu Thu dừng một chút, Quý Vân kêu to, “ Quả nhiên, lúc trước cậu đặt Giang Miểu đúng không? Cậu, phản đồ!”
Lý Thu Thu không hoảng loạn chút nào, lý do đường hoàng, “ Tớ đây là nằm vùng, nếu không đến lúc đó chúng ta mấy người đều chịu thiệt.” Nói xong còn thở dài, “ Là nghĩ đến tiếp tế hai quỷ nghèo các cậu đó, danh xấu này cũng chỉ có thể gánh.”
“ Thật là màn giảo biện xuất sắc.” Quý Vân vỗ tay.
“ Đừng đặt cho tớ,” Đường Noãn bỗng nhiên nói, “Đặt cho Giang Miểu!”
Nội dung quan trọng nhất cốt truyện chính là hôn nhân của cô với Diệp Thù Yến, cô kết hôn cùng hắn chính là bước ngoặc lớn của quyển sách.
━━ nếu cô có thể thành công từ hôn, như vậy Giang Miểu liền sẽ không cùng Diệp nhị ở bên nhau, đến đoạn sau, bọn họ yêu hận tình thù thế nào mặc kệ, không có quan hệ tới cô là được. Cho nên, việc kế tiếp cô phải làm là từ hôn!
Đương nhiên, hôn ước không thể tùy tiện hủy bỏ, chuyện này không phải vấn đề của bản thân cô, làm một người bị hại, bồi thường hẳn là không thiếu. Lợi ích lớn nhất của kế hoạch từ hôn cần cân nhắc cẩn thận, nhưng có thêm khoản thu nhập có thể kiếm trước.
Ngẫm lại cái túi rỗng tuếch của mình, Đường Noãn nói với Lý Thu Thu, “ Thuận tiện cho tớ mượn hai mươi vạn, đặt Giang Miểu.”
Lý Thu Thu:...
Quý Vân:...
Quý Vân tiến lên sờ sờ trán cô, “ Bị đụng tới choáng váng?”
“ Ngài đánh cược cũng thật là lớn, còn dám mượn tiền tôi.” Lý Thu Thu chậm rì rì nói, “ Ngài xem tôi giống người mua bán lỗ vốn sao? Không cho mượn! ”
Đường Noãn thở dài, bạn bè vô tâm a, xem ra chỉ có thể dựa vào chính mình....
Sáng sớm hôm sau, Đường Noãn gõ cửa phòng bệnh cách vách. Mở cửa chính là quản gia sinh hoạt của Diệp Thù Yến, Chu Ba, khuôn mặt trên dưới 30 tuổi, cười rộ lên trông đặc biệt thân thiết, Đường Noãn chỉ thấy qua một hai lần. Hắn hẳn là tới đưa quần áo cho Diệp Thù Yến tắm rửa, nhìn thấy Đường Noãn đến thì sửng sốt một chút, “ Đường tiểu thư? ”
Đường Noãn lập tức ý thức được, phỏng chừng đối phương chờ là người khác, mà Diệp Thù Yến khả năng hiện tại không tiện. Vì thế lập tức liền chuẩn bị tạm biệt, tính toán lát nữa quay lại. Kết quả liền nghe thấy âm thanh Diệp Thù Yến bên trong truyền ra: “ Tiến vào.”
Chu Ba thật mau phản ứng lại, vội vàng mời Đường Noãn vào cửa, giải thích nói, “ Diệp tổng đang tập thể hình.”
Vừa vào cửa Đường Noãn đã thấy được Diệp Thù Yến đang ở ban công tập hít đất, trách không được Chu Ba do dự, cô chưa từng thấy qua Diệp Thù Yến khi ở nhà. Cho dù đính hôn ba năm, hai người bọn họ trừ bỏ mối quan hệ vị hôn phu/thê ở giữa cần cơ bản phối hợp một ít, sinh hoạt bình thường không có chút liên quan nào. Đường Noãn đối với sinh hoạt của anh, hiểu biết phỏng chừng chưa chắc bằng các cấp dưới thân cận.
Dù sao, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một Diệp Thù Yến không mặc tây trang bên ngoài.
.....Chỉ là không nghĩ tới người có tính tình lạnh nhạt như thế lại có thân hình nóng bỏng như vậy.
Áo trên người ôm sát, chất liệu co dãn, theo vận động của anh, đem toàn bộ đường cong cơ bắp trên thân thể phác họa ra hết.... Thực làm người ta nảy sinh tà niệm.
Đáy lòng Đường Noãn không khỏi sinh ra tiếc nuối, vứt bỏ những vấn đề lung tung rối loạn khác, ngoại hình người này không thể không nói, ánh mặt trời sáng sớm chiếu đến gương mặt anh tuấn của anh, kia eo thon, kia mông vểnh, kia chân dài, còn có một tầng mồ hôi mỏng trên cơ bắp....
Như này có mấy người có thể chịu được?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Chuyện gì?” Diệp Thù Yến bỗng nhiên đứng lên, ngữ khí lạnh băng nháy mắt đem những ý tưởng đại nghịch bất đạo mơ màng trong đầu Đường Noãn dập tắt.
Chu Ba ở một bên kinh ngạc, buổi sáng mỗi ngày Diệp tổng đều rèn luyện 30 phút, không ai đả động được. Đến trợ lý Văn có việc gấp yêu cầu kịp thời báo cáo, cũng là vừa rèn luyện vừa nghe. Nhưng mà hiện tại còn chưa tới mười phút....
Liên tưởng đến tai tiếng nghe được của Giang Miểu hai ngày nay và thái độ của Diệp tổng vừa mới để Đường tiểu thư vào cửa, Diệp tổng hiển nhiên là hướng ở Đường tiểu thư cho thấy lập trường. Vì thế hắn không tự hỏi lâu, nhanh chân đi đến bàn ăn.
Đường Noãn bên này cũng hồi phục tinh thần, không quanh co lòng vòng, “ Anh Thù Yến, anh có phải lát nữa trực tiếp xuất viện liền đi làm?”
Diệp Thù Yến gật đầu, “Em muốn đi cùng?”
Đường Noãn gật đầu, “ Em còn tính nhờ anh an bài người cùng em đi một chuyến về nhà, em muốn dọn một ít đồ qua Vân Đỉnh bên kia. ”
Về nhà, còn chuyên môn hỏi hắn muốn mượn người, hiển nhiên là muốn mượn người của hắn làm Đường gia kinh sợ.
Diệp Thù Yến nói thẳng, “ Trợ lý Văn?”
“ Không cần không cần.” Đường Noãn vội vàng xua tay, Diệp Thù Yến thực nể trọng* trợ lý Văn, lúc trước anh đi công tác nước ngoài không ở còn được, hiện giờ đã trở lại, công việc sợ là rất nhiều, “ Chu ca là được.”
*nể mặt, kính trọng
Diệp Thù Yến cái gì cũng chưa nói, trực tiếp phân phó Chu Ba, “ Ngươi chốc nữa đi theo Đường Noãn một chuyến.”
Chu Ba cười tủm tỉm đồng ý.
Đường Noãn trong lòng không khỏi lại lần nữa tiếc nuối, không hỏi nhiều, không can thiệp, rồi lại đáp ứng cô vô điều kiện, cô thật đúng là quá thích loại thái độ này của Diệp Thù Yến, đáng tiếc...
“ Diệp tổng, Đường tiểu thư, ăn sáng đi.” Chu Ba đánh gãy màn tự hỏi của Đường Noãn.
Diệp Thù Yến đang nghe một nửa, không khỏi liếc mắt nhìn Chu Ba một cái, lại thấy hắn đã đem bữa sáng bày ra.
“ Tôi cũng có?” Đường Noãn ngoài ý muốn, sau đó nhìn đến hái hộp đồ ăn được giữ ấm trên bàn.
Chu Ba cười nói, “ Đương nhiên, Diệp tổng phân phó qua, mang theo món ngài thích, có cháo hải sản cùng thang bao*”
* bánh bao có súp bên trong
Hắn vừa dứt lời, bụng Đường Noãn đã kêu vang một tiếng, cô ngày hôm qua nằm cả một ngày, buổi tối chỉ ăn chút cháo trắng Lý Thu Thu mua cho. Còn Đường Thắng An và Lâm Nguyệt Nga, từ khi ra khỏi phòng bệnh của Diệp Thù Yến, đến nhìn cô thấy không có việc gì liền trực tiếp trở về.
Lúc này nghe được Chu Ba nói cháo hải sản và thang bao, nước miếng trong miệng Đường Noãn tức khắc ứa ra. Nhưng cô liếc mắt nhìn Diệp Thù Yến một cái, mặc dù là phòng bệnh vip, bàn ăn cũng không dài quá hai mét, nếu ngồi ở hai đầu, vẫn ở trong phạm vi ba mét. Điều chỉnh tâm tư ăn cơm? Có điểm khó a.
Diệp Thù Yến cũng có chút bất đắc dĩ, thời điểm ăn cơm cũng không muốn nghe người khác ríu rít bên tai. Vốn là để Chu Ba một mình xách cho cô, ai ngờ đối phương bởi vì thái độ vừa rồi của hắn mà hiểu sai ý. Thuật đọc tâm mới xuất hiện này thật sự phiền toái.
[ Nếu không mình ngồi ăn ở bàn trà bên này? Nơi này khẳng định vượt qua 3 mét, bằng không ngồi gần nam nhân này, nghĩ cũng không được nghĩ cùng bị cấm giống nhau liền thật quá đáng, cơm đều ăn không ngon...]
[ Mới vừa không chú ý tới, cơ ngực này cũng thật xinh đẹp, còn có....]
“ Lại đây ăn.” Diệp Thù Yến bỗng nhiên mở miệng làm người đang suy nghĩ miên man - Đường Noãn hoảng sợ, “ Hả? ”
Trong nháy mắt, cô còn tưởng Diệp Thù Yến nhìn thấu tâm tư của mình, nhưng nhìn lại khoảng cách, ít nhất là 4 mét, không khỏi lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra.
Diệp Thù Yến thế nhưng trực tiếp đem một cái ghế dựa khác kéo đến bên người, đừng nói 3 mét, khoảng cách này nhiều lắm cũng chỉ 1 mét thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro