Vì Si Mê Người [Cưới Trước Yêu Sau]
Chương 26
Lục Kim Nghi
2024-08-24 01:22:43
Đêm đó, Ninh Chi rốt cuộc nhận được tin nhắn hồi đáp muộn của Hề Lan Dự.
[ Có thể. Ba giờ chiều ngày kia, cổng ra T2, sân bay Bắc Thành. ]
Ninh Chi đang chuẩn bị trả lời, Hề Lan Dự ngay sau đó lại nhắn thêm một tin.
[ Thời tiết không tốt, có khả năng bay trễ, không cần đến quá sớm. ]
Ninh Chi trả lời:
“Được.”
Một lát sau, một tài khoản tên ZY thêm cô trên WeChat.
[ Chào Ninh tiểu thư, tôi là trợ lý Trương Ngật của Hề tổng, về sau có vấn đề gì liên quan tới Hề tổng tôi sẽ trả lời giúp cô. ]
Ninh Chi nhìn chằm chằm tin nhắn xác nhận kia, đây là có ý tứ gì?
Cảm thấy cô trực tiếp liên hệ anh ta là đi quá giới hạn sao, vẫn là anh ta cảm thấy cô quá phiền, không rảnh trả lời?
Nhưng hiện tại là cô có việc cầu người, Ninh Chi áp xuống cảm giác khó chịu len lỏi mà đồng tình.
Cơ hồ trong nháy mắt, Trương Ngật gửi đến cho cô thời gian biểu của Hề Lan Dự.
Chi chít từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, từng giờ đều có công việc cần làm.
Sự khó chịu trong lòng Ninh Chi nháy mắt biến mất. Lịch trình sắp xếp chặt chẽ đến mức ăn cơm đi ngủ cũng đều là vấn đề, không rảnh trả lời tin nhắn của cô cũng là bình thường.
Trương Ngật nói:
“Ninh tiểu thư, Hề tổng mới vừa làm việc liên tục cả ngày, hiện tại đang đi nghỉ ngơi, có chuyện gì cô cứ hỏi tôi.”
Ninh Chi thầm phàn nàn, Hề Lan Dự này là tổng tài mà làm việc còn khổ hơn nhân viên nhiều.
Cô không có vấn đề gì khác, chỉ nói:
“Phiền anh nhắn tin trước cho tôi vào ngày kia nhé, vất vả cho anh rồi.”
Trương Ngật trả lời:
“Được.”
Nửa đêm, Ninh Chi nằm ở trên giường, cảm giác áp lực sâu sắc.
Lời người xưa nói cấm có sai, một lần nói dối thường cần nhiều lời nói dối khác để che đậy.
Cô hiện tại đã rải cái thứ nhất, kế tiếp sắp sửa dùng cái thứ hai, rồi cái thứ ba để che đậy.
—
Trước ngày Hề Lan Dự về nước, bà cụ không biết tại sao lại nảy ra hứng thú, nhất quyết muốn đi dạo mua sắm.
Ninh Chi sau đó mới hiểu ra, bà ngoại muốn chọn quà cho cháu rể.
Ninh Chi bất đắc dĩ nói:
“Bà ngoại, thật sự không cần, anh ấy không để ý mấy cái này đâu.”
Người lớn tuổi coi trọng lễ nghĩa, vẫn kiên trì:
“Mặc kệ cậu ta không chú ý, tâm ý của ta vẫn phải được truyền đạt.”
Ninh Chi khuyên không nổi, trong lòng chỉ biết cầu nguyện đến lúc đó Hề Lan Dự có thể cho cô một chút mặt mũi, đừng làm bà ngoại nhìn ra hai người họ căn bản không thân thiết.
[ Có thể. Ba giờ chiều ngày kia, cổng ra T2, sân bay Bắc Thành. ]
Ninh Chi đang chuẩn bị trả lời, Hề Lan Dự ngay sau đó lại nhắn thêm một tin.
[ Thời tiết không tốt, có khả năng bay trễ, không cần đến quá sớm. ]
Ninh Chi trả lời:
“Được.”
Một lát sau, một tài khoản tên ZY thêm cô trên WeChat.
[ Chào Ninh tiểu thư, tôi là trợ lý Trương Ngật của Hề tổng, về sau có vấn đề gì liên quan tới Hề tổng tôi sẽ trả lời giúp cô. ]
Ninh Chi nhìn chằm chằm tin nhắn xác nhận kia, đây là có ý tứ gì?
Cảm thấy cô trực tiếp liên hệ anh ta là đi quá giới hạn sao, vẫn là anh ta cảm thấy cô quá phiền, không rảnh trả lời?
Nhưng hiện tại là cô có việc cầu người, Ninh Chi áp xuống cảm giác khó chịu len lỏi mà đồng tình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cơ hồ trong nháy mắt, Trương Ngật gửi đến cho cô thời gian biểu của Hề Lan Dự.
Chi chít từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, từng giờ đều có công việc cần làm.
Sự khó chịu trong lòng Ninh Chi nháy mắt biến mất. Lịch trình sắp xếp chặt chẽ đến mức ăn cơm đi ngủ cũng đều là vấn đề, không rảnh trả lời tin nhắn của cô cũng là bình thường.
Trương Ngật nói:
“Ninh tiểu thư, Hề tổng mới vừa làm việc liên tục cả ngày, hiện tại đang đi nghỉ ngơi, có chuyện gì cô cứ hỏi tôi.”
Ninh Chi thầm phàn nàn, Hề Lan Dự này là tổng tài mà làm việc còn khổ hơn nhân viên nhiều.
Cô không có vấn đề gì khác, chỉ nói:
“Phiền anh nhắn tin trước cho tôi vào ngày kia nhé, vất vả cho anh rồi.”
Trương Ngật trả lời:
“Được.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nửa đêm, Ninh Chi nằm ở trên giường, cảm giác áp lực sâu sắc.
Lời người xưa nói cấm có sai, một lần nói dối thường cần nhiều lời nói dối khác để che đậy.
Cô hiện tại đã rải cái thứ nhất, kế tiếp sắp sửa dùng cái thứ hai, rồi cái thứ ba để che đậy.
—
Trước ngày Hề Lan Dự về nước, bà cụ không biết tại sao lại nảy ra hứng thú, nhất quyết muốn đi dạo mua sắm.
Ninh Chi sau đó mới hiểu ra, bà ngoại muốn chọn quà cho cháu rể.
Ninh Chi bất đắc dĩ nói:
“Bà ngoại, thật sự không cần, anh ấy không để ý mấy cái này đâu.”
Người lớn tuổi coi trọng lễ nghĩa, vẫn kiên trì:
“Mặc kệ cậu ta không chú ý, tâm ý của ta vẫn phải được truyền đạt.”
Ninh Chi khuyên không nổi, trong lòng chỉ biết cầu nguyện đến lúc đó Hề Lan Dự có thể cho cô một chút mặt mũi, đừng làm bà ngoại nhìn ra hai người họ căn bản không thân thiết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro