Vi Sư Dạy Các Ngươi Đều Là Đồ Vật Thật A (Bản Dịch)

Ngươi Mắc Chứng...

2024-11-04 10:08:32

Trong quán trọ, một nam tử áo xám đang cãi nhau chí chóe với một đại hán râu quai nón, khôi ngô lực lưỡng.

Nam tử áo xám khăng khăng nói thông gia nhà mình tận mắt chứng kiến Yêu Hỏa có màu xanh đen vào ban đêm.

Đại hán râu quai nón lại quả quyết rằng mình nhìn trộm qua khe cửa đêm qua, Yêu Hỏa rõ ràng là màu đỏ thẫm.

Hai người đều cho rằng đối phương nói nhăng nói cuội, làm ầm ĩ cả lên.

Hai vị huynh đài này hiển nhiên không phải hạng người lương thiện gì, dù sao cũng buôn bán ở cái thành trì loạn lạc này, kẻ ngay thẳng cũng chẳng làm nổi công việc đó.

Cả hai đều nóng tính, chỉ thiếu điều nói năng không hợp là động thủ ngay.

Thấy trong tiệm ồn ào, lão bản khách sạn vội vàng chạy ra can ngăn:

"Hai vị, hai vị bớt giận! Các vị muốn cãi nhau muốn đánh nhau, xin mời ngày mai ban ngày ra khỏi khách sạn rồi muốn làm gì thì làm, tiểu điếm không can thiệp. Nhưng giờ xin hai vị hãy kiềm chế.

Hiện tại đêm đã khuya, hai vị làm ầm ĩ như vậy, nếu dụ Yêu Hỏa tới đây thì chẳng ai yên thân đâu."

Lão bản khách sạn nhắc nhở họ, trời đã tối rồi, ai biết khi nào một đoàn Yêu Hỏa lại xuất hiện.

Mặc dù họ đang ở trong nhà, nhưng dạo gần đây Yêu Hỏa hung hăng dị thường. Trước kia chỉ tấn công người đi đường, thỉnh thoảng vồ lấy một hai người xui xẻo đêm hôm không về nhà.

Nhưng gần đây đã có tin đồn Yêu Hỏa bắt đầu tấn công nhà cửa, hai ngày trước vừa mới thiêu rụi một cái khách sạn.

Lão bản tỏ ý, nếu gây náo động lớn, dẫn Yêu Hỏa đến thì mọi người đều gặp họa.

Đồng thời, lão bản đến gần nam tử áo xám, nhỏ giọng nói: "Huynh đệ, đừng làm quá, ngươi đánh không lại hắn đâu."

Nam tử áo xám này dáng người gầy yếu, cãi nhau với gã râu quai nón cao lớn lực lưỡng, nhìn là biết kẻ làm chân tay trong thương đội.

Thể hình chênh lệch lớn như vậy, lão bản khách sạn nhắc nhở gã áo xám, đánh nhau thật thì hắn một đấm là ngươi toi mạng đấy, đừng bày đặt ra oai nữa, ngồi xuống đi cho lành.

Nghe vậy, nam tử áo xám hậm hực, nắm đấm siết chặt nhìn chằm chằm đại hán lực lưỡng phía trước. Vừa rồi đang hăng máu, lửa giận bừng bừng nên nhất thời không để ý đến hình thể đối thủ.

Giờ phút này được lão bản khách sạn can ngăn, bỗng tỉnh táo lại nhìn đối phương.

Nhận ra hắn ta cao to vạm vỡ, cánh tay còn to hơn cả chân mình, chắc chắn đánh không lại.

Thế là nam tử áo xám đấm mạnh xuống bàn, nghiến răng:

"Mẹ kiếp! Ta lại sợ ngươi sao?!"

Rồi hậm hực ngồi xuống.

Hai người coi như bỏ qua cho nhau.

...

Đây chỉ là một màn cãi vã nhỏ trong khách sạn, nhưng Lục Viễn lại nắm được một thông tin quan trọng từ cuộc đối thoại của hai người này.

Hình như Yêu Hỏa không phải chỉ có một loại.

Binh sĩ thủ thành nói với hắn Yêu Hỏa quấy phá trong thành có màu đỏ rực, đa số người tình cờ nhìn thấy cũng là Yêu Hỏa màu đỏ.

Nhưng nam tử áo xám kia lại nói thông gia nhà hắn nhìn thấy một loại Yêu Hỏa khác.

Yêu Hỏa màu xanh đen?

Vừa rồi hai người tranh luận, ai cũng không chịu ai, cứ như Yêu Hỏa chỉ có một màu vậy.

Nhưng trên thực tế, Lục Viễn suy đoán, có thể trong thành này có hai loại Yêu Hỏa, chỉ là không biết Yêu Hỏa màu đỏ và Yêu Hỏa màu xanh đen, loại nào mạnh hơn.

Lục Viễn uống trà xong liền lên lầu.

Vào phòng, Lục Viễn hỏi Tiểu Hoàng đang nằm bò bên cửa sổ:

"Tiểu Hoàng, có động tĩnh gì không?"

Vừa rồi hắn xuống lầu uống trà, nghe những vị khách trọ nói chuyện phiếm để thu thập thêm tin tức, còn Tiểu Hoàng ở lại trông phòng, quan sát động tĩnh bên ngoài.

Tiểu Hoàng lắc đầu, nó nãy giờ nhìn ra ngoài cửa sổ, không thấy gì cả.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xem ra Yêu Hỏa vẫn chưa xuất hiện.

Lục Viễn gật đầu, tiến đến cửa sổ, nhìn ra ngoài.

Một giây sau, Lục Viễn sững sờ.

Bởi vì hắn nhìn thấy ngay không xa, một quầng sáng đỏ rực chiếu sáng cả nửa con phố, đang di chuyển dọc theo đường đi.

Nhưng bên cạnh hắn, Tiểu Hoàng nhìn chằm chằm vào quầng sáng đỏ đó mà như không thấy gì, chẳng có phản ứng gì cả.

Lục Viễn khó hiểu: "??? A Hoàng, ngươi đang nhìn cái gì vậy? Kia chẳng phải là Yêu Hỏa sao?"

Tiểu Hoàng mở to mắt nhìn, rồi nghiêng đầu nhìn Lục Viễn với vẻ mặt ngơ ngác.

Hả? Đâu?

Sao ta không thấy?

Lục Viễn ôm đầu.

Hắn chợt nhớ ra thị giác của chó khác với thị giác của con người.

Allison Meier, tiến sĩ thú y, giáo sư tại Đại học bang Colorado đã nghiên cứu và kết luận rằng con người có ba loại tế bào hình nón, do đó có thể nhìn thấy các sắc độ khác nhau của màu đỏ, màu lam và màu lục.

Chó chỉ có hai loại tế bào hình nón, có thể phân biệt màu lam và màu vàng, có nghĩa là thị giác của chó tương tự như người mù màu đỏ-lục.

Vì vậy, chó không thể nhìn thấy màu đỏ hoặc màu lục.

Dưới thị giác của chó, tất cả các màu giữa màu đỏ và màu lục đều hiện ra màu vàng, chỉ khác nhau về độ sáng. Tóm lại, chó có thể nhìn thấy màu vàng, màu lam, màu xám, màu trắng và màu đen.

Lục Viễn thầm nghĩ: "Hèn chi con hàng này canh gác nãy giờ mà cứ bảo không có động tĩnh gì, hóa ra nó không nhìn thấy ánh sáng đỏ của Yêu Hỏa, đúng là đồ mù màu!"

Lục Viễn cạn lời.

Tiểu Hoàng cũng có lý lẽ của nó: Ta bị mù màu đỏ-lục, ta nào biết! Ngươi không nói cho ta, sao ta biết mình mù màu?

Hơn nữa, cũng đâu ai bảo chó cần phân biệt đỏ với lục!

Lục Viễn giờ không có thời gian cãi nhau với nó về chuyện mù màu. Chuyến này hắn đến đây chính là để điều tra sự kiện Yêu Hỏa của Cổ Viêm quốc.

Giờ Yêu Hỏa đã xuất hiện, Lục Viễn dĩ nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội. Xác định vị trí Yêu Hỏa, Lục Viễn lập tức lộn người qua cửa sổ khách sạn, đuổi theo.

Tiểu Hoàng theo sát phía sau, nhanh chóng bắt kịp Yêu Hỏa.

Một người một chó lơ lửng trên không, nhìn xuống đoàn Yêu Hỏa đang lượn lờ trong các con hẻm.

Đúng như lời đồn, nó có kích thước khổng lồ, nhìn từ xa giống như một quả cầu lửa lớn, màu đỏ rực, lơ lửng giữa không trung.

Trong mắt người thường, đây chỉ là một đám lửa lớn, nhưng dưới con mắt của một tu tiên giả như Lục Viễn, Yêu Hỏa này có thực thể, chỉ là quá hư ảo nên người phàm không nhìn thấy mà thôi.

Thực thể của Yêu Hỏa có hình người, tay chân ngắn ngủn, nhưng cái cổ lại rất dài, là một loại yêu ma kỳ dị.

Đám lửa mà mắt thường có thể nhìn thấy chính là cái đầu to lớn nằm trên chiếc cổ dài ngoằng của nó.

Cái đầu này trông giống như một quả cầu lửa lớn, nhưng bên trong ngọn lửa lại là một chiếc đèn lồng lửa khổng lồ.

Quỷ Đèn Lồng?

Lục Viễn đã từng nghe nói về loại quỷ quái này, trong sách yêu ma do tổ tiên Đại La Tông ghi chép có giới thiệu qua.

Quỷ Đèn Lồng là một loại quỷ quái hiếm gặp.

Hầu hết được hình thành từ linh hỏa sinh ra từ thi thể trong nghĩa địa, bám vào đèn lồng rồi biến dị.

Nhưng đa số chúng có tâm tính lương thiện, sẽ soi đường cho những người đến thăm mộ trong nghĩa trang.

Chỉ có một số ít ác linh bám vào đèn lồng sẽ biến dị thành Quỷ Đèn Lồng ác độc, thích tấn công con người, phóng hỏa thiêu sống rồi hấp thụ oán khí để tu luyện.

Xem ra, chính những con Quỷ Đèn Lồng ác độc này đang gây náo loạn Lưu Hỏa thành.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng Lục Viễn vẫn chưa hiểu, tại sao lại có nhiều Quỷ Đèn Lồng ác độc như vậy?

Tuy nhiên, dù chúng đến từ đâu, Lục Viễn cũng quyết định ra tay, bắt một con về rồi tính.

Muốn điều tra chân tướng sự việc, trước tiên phải bắt được một con Quỷ Đèn Lồng về nghiên cứu.

Chuyện này, Lục Viễn không cần tự mình ra tay.

Thứ nhất, hắn đang dạy dỗ đồ đệ, đã có đồ đệ rồi thì sư phụ cần gì phải động thủ?

Thứ hai, Yêu Hỏa nguy hiểm, nghe nói ngọn lửa của nó cực kỳ mạnh, chạm vào là có thể thiêu rụi người trong nháy mắt, tu vi của Tiểu Hoàng càng cao, cứ để nó lên trước.

Lục Viễn lập tức chỉ tay:

"A Hoàng, lên!"

"Gâu!"

Tiểu Hoàng bên cạnh không chút sợ hãi, lao thẳng về phía Quỷ Đèn Lồng bên dưới.

Linh khí màu đỏ thẫm hội tụ trong lòng bàn tay.

Diệt Nhật Chưởng!

Một chưởng đánh xuống từ trên trời.

Tiểu Hoàng lao thẳng vào đầu Quỷ Đèn Lồng.

Nhưng một giây sau, điều mà chính Tiểu Hoàng cũng không ngờ tới đã xảy ra, thân thể nó xuyên thẳng qua con Quỷ Đèn Lồng, vồ hụt.

May mà nó tu luyện Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết, nhục thân cường đại, Kim Cương Bất Hoại, xuyên qua ngọn lửa cũng không hề hấn gì.

Con Quỷ Đèn Lồng nhìn Tiểu Hoàng vừa bất ngờ tấn công mình, dường như bị chọc giận, ban đầu không có mục tiêu, giờ đã tìm được mục tiêu.

Từ trong đầu đèn lồng của Quỷ Đèn Lồng, vài đám lửa tách ra, bắn về phía Tiểu Hoàng.

Những ngọn lửa này đánh về phía Tiểu Hoàng với uy lực không hề nhỏ.

Tiểu Hoàng nhanh nhẹn né tránh, thoát khỏi đợt tấn công, rồi lại lao lên vồ tiếp.

Chân chó mang theo linh khí màu đỏ, vỗ thẳng vào đầu đèn lồng to lớn của đối phương!

Kết quả lại vồ hụt.

Con Quỷ Đèn Lồng này như thể không có thực thể, đòn tấn công vật lý không thể chạm vào nó.

Lục Viễn cũng kinh ngạc, không có thực thể sao?

Quỷ Đèn Lồng thấy Tiểu Hoàng vồ hụt hai lần, chẳng làm gì được mình, ngọn lửa trên đỉnh đầu bốc lên ngùn ngụt, cái cổ dài như hươu cao cổ lắc lư qua lại, vênh váo đắc ý.

Ngọn lửa bốc cháy trong gió, phát ra tiếng xào xạc của giấy đèn lồng.

Con Quỷ Đèn Lồng này dường như phát ra tiếng cười 'kiệt kiệt kiệt', đang chế nhạo sự bất lực của Tiểu Hoàng.

Tiểu Hoàng bị con Quỷ Đèn Lồng này chọc giận đến xù lông,

Lao về phía trước, há miệng, một luồng sức mạnh thôn phệ xuất hiện từ trong miệng, nhắm thẳng vào đầu con Quỷ Đèn Lồng, rồi nuốt chửng toàn bộ ngọn lửa trên đầu nó.

Thôn Nhật Thuật!

Phệ Vạn Vật Pháp!

Tấn công vật lý vô dụng, A Hoàng há miệng một cái là xong chuyện.

Con Quỷ Đèn Lồng này tuy không có thực thể, nhưng Thôn Nhật Thuật với Phệ Vạn Vật Pháp có thể nuốt chửng vạn vật, một ngụm hút sạch toàn bộ ngọn lửa trên đầu nó.

Con Quỷ Đèn Lồng như bị rút cạn nguồn năng lượng, chỉ còn lại một chiếc đèn lồng khô héo rơi xuống, lăn lông lốc sang một bên.

A Hoàng nuốt ngụm lửa đỏ, giẫm nát chiếc đèn lồng.

"Sợ chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vi Sư Dạy Các Ngươi Đều Là Đồ Vật Thật A (Bản Dịch)

Số ký tự: 0