Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát
Phu Nhân Nhà Họ...
Phạm Đào
2024-07-28 00:42:24
Khi anh vừa bước vào nhà thì thấy
Hà Thanh đã ngồi ở phòng khách hình như là đang chờ đợi anh về thì phải
,lúc mà cô ta thấy bóng dáng của anh liền lên tiếng rồi chạy theo .Bách
Quân đi đến chân cầu thang thì cũng ngừng lại .
" Bách Quân hôm qua anh đi đâu mà không về nhà ngủ" cô ta vừa hỏi vừa dụi vào lòng ngực của anh thì phát hiện trên người anh có mùi hương của phụ nữ nhưng cũng không dám lên tiếng phát giác chỉ biết để trong lòng để ngầm điều tra .
" Hôm qua anh gặp bạn bè rồi ngủ ở nhà nó luôn , giờ anh có chút mệt nên anh lên phòng trước" anh vừa nói vừa dùng tay ấn lên vai gáy của mình và cũng khiến cho Hà Thanh thấy vết hôn ở vùng cổ .
Anh ấy đêm qua đã lên giường cùng với người khác sao , mình là bạn gái người yêu chính thức của Bách Quân mà anh ấy vẫn chưa chạm vào vậy ai là người đã có diễm phúc đó chứ . Không, không đuợc mình không thể để cho ai cướp mất vị trí phu nhân nhà họ Hàn được.
" Vậy anh lên phòng nghỉ ngơi đi lát nữa em nhờ người hầu nấu vài món cho anh tẩm bổ "
" Ừm vậy cám ơn em "
Sau khi thấy Bách Quân đi lên lầu rồi thì cô ta mới xâu chuỗi lại mọi chuyện.Tối qua anh ấy nói là đi gặp Gia Hân vậy chẳng lẻ nào là hai người đó đã quan hệ sao ,tuy ngày mai là cô ta bị tống vô tù nhưng bọn họ đã quan hệ rồi thì chắc nó sẽ lấy lý do đó mà ràng buộc anh ấy cho mà xem .Suy nghĩ một hồi lâu thì Hà Thanh lấy điện thoại ra gọi cho Gia Hân nhưng vẫn không liên lạc được khiến cho cô ta có chút tức giận mà chửi thề .
Người hầu ở trong nhà thấy Hà Thanh lớn tiếng chửi thề như vậy thì cũng không nói gì bởi vì bọn họ cũng khá quen thuộc rồi.Lát sau cô ta đi vào trong nhà bếp căn dặn bọn họ nấu nhiều món dinh dưỡng một chút rồi cũng đi lên lầu.Hai người họ tuy ở chung nhà nhưng mỗi người lại ở một phòng bởi vì Bách Quân nói cần sự yên tĩnh nên cô cũng đành chấp thuận theo .
Cô thầm nghĩ chắc giờ này anh đã ngủ rồi nên cô ta mới lẽn vào trong phòng tắm xem quần áo của anh đúng là áo quần có chút lộn xộn ,đã vậy trên quần của anh còn dính xuân d.ị.c.h nữa .Bởi vì cô đã quan hệ rồi cho nên cô biết rất rõ .Hà Thanh bây giờ vô cùng tức giận ,cô ta xiết tay của mình một hồi lâu rồi mới đi ra khỏi phòng.
Đoàn Gia Hân tao nhất định không cho mày cướp anh ấy khỏi tay tao đâu cho dù mày có ở tù hay không ở tù thì người chiến thắng vẫn là tao đó thôi .Cô ta nở một nụ cười đắc chí rồi trở về phòng của mình .
" Cốc ,cốc "
" Ai đó "
" Dạ em là người hầu tên là A Liên,em đem yến mạch lên cho phu nhân "
" Ừm vào đi "
A Liên nhận được lệnh thì đẩy cửa bước vào rồi đặt chén yến mạch lên bàn .
" À mà hôm qua Gia Hân có đến không" Hà Thanh vừa cầm chén yến mạch lên ăn rồi hỏi cô người hầu.
" Dạ có ,cô ấy quỳ ở ngoài sân cho đến tối thì mới chịu về nhà .Lúc mà phu nhân vừa về nhà thì cô ấy mới rời đi .À hôm qua có Dương Tuấn bạn của thiếu gia đến nữa "
' " Ừm ,vậy cô đi ra ngoài đi "
Rốt cuộc thì Gia Hân cô ta bị não úng hay là bị ngu đây . Ngày nào cũng đến đây quỳ dầm mưa nhưng Bách Quân cũng không tin tưởng cô ta đúng là ông trời đang giúp mình mà . Vậy thì mình sẽ thuận theo tự nhiên để cho cô ta biết được thế nào là đau khổ khi bị chính người mà mình yêu nhất tống cổ vào tù có như vậy thì mới khiến nó chết dần chết mòn được.
Không chừng khi vào tù nó còn được mấy người ở đó chăm sóc đặt biệt nữa cho nên mình cũng không cần phải tự mình ra tay nữa rồi.Chỉ nghĩ đến đây thôi mà đã thấy sung sướng rồi ,sau khi ăn hết chén yến mạch xong thì Hà Thanh cũng đi vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ rồi đi ra ngoài.
" Bách Quân hôm qua anh đi đâu mà không về nhà ngủ" cô ta vừa hỏi vừa dụi vào lòng ngực của anh thì phát hiện trên người anh có mùi hương của phụ nữ nhưng cũng không dám lên tiếng phát giác chỉ biết để trong lòng để ngầm điều tra .
" Hôm qua anh gặp bạn bè rồi ngủ ở nhà nó luôn , giờ anh có chút mệt nên anh lên phòng trước" anh vừa nói vừa dùng tay ấn lên vai gáy của mình và cũng khiến cho Hà Thanh thấy vết hôn ở vùng cổ .
Anh ấy đêm qua đã lên giường cùng với người khác sao , mình là bạn gái người yêu chính thức của Bách Quân mà anh ấy vẫn chưa chạm vào vậy ai là người đã có diễm phúc đó chứ . Không, không đuợc mình không thể để cho ai cướp mất vị trí phu nhân nhà họ Hàn được.
" Vậy anh lên phòng nghỉ ngơi đi lát nữa em nhờ người hầu nấu vài món cho anh tẩm bổ "
" Ừm vậy cám ơn em "
Sau khi thấy Bách Quân đi lên lầu rồi thì cô ta mới xâu chuỗi lại mọi chuyện.Tối qua anh ấy nói là đi gặp Gia Hân vậy chẳng lẻ nào là hai người đó đã quan hệ sao ,tuy ngày mai là cô ta bị tống vô tù nhưng bọn họ đã quan hệ rồi thì chắc nó sẽ lấy lý do đó mà ràng buộc anh ấy cho mà xem .Suy nghĩ một hồi lâu thì Hà Thanh lấy điện thoại ra gọi cho Gia Hân nhưng vẫn không liên lạc được khiến cho cô ta có chút tức giận mà chửi thề .
Người hầu ở trong nhà thấy Hà Thanh lớn tiếng chửi thề như vậy thì cũng không nói gì bởi vì bọn họ cũng khá quen thuộc rồi.Lát sau cô ta đi vào trong nhà bếp căn dặn bọn họ nấu nhiều món dinh dưỡng một chút rồi cũng đi lên lầu.Hai người họ tuy ở chung nhà nhưng mỗi người lại ở một phòng bởi vì Bách Quân nói cần sự yên tĩnh nên cô cũng đành chấp thuận theo .
Cô thầm nghĩ chắc giờ này anh đã ngủ rồi nên cô ta mới lẽn vào trong phòng tắm xem quần áo của anh đúng là áo quần có chút lộn xộn ,đã vậy trên quần của anh còn dính xuân d.ị.c.h nữa .Bởi vì cô đã quan hệ rồi cho nên cô biết rất rõ .Hà Thanh bây giờ vô cùng tức giận ,cô ta xiết tay của mình một hồi lâu rồi mới đi ra khỏi phòng.
Đoàn Gia Hân tao nhất định không cho mày cướp anh ấy khỏi tay tao đâu cho dù mày có ở tù hay không ở tù thì người chiến thắng vẫn là tao đó thôi .Cô ta nở một nụ cười đắc chí rồi trở về phòng của mình .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Cốc ,cốc "
" Ai đó "
" Dạ em là người hầu tên là A Liên,em đem yến mạch lên cho phu nhân "
" Ừm vào đi "
A Liên nhận được lệnh thì đẩy cửa bước vào rồi đặt chén yến mạch lên bàn .
" À mà hôm qua Gia Hân có đến không" Hà Thanh vừa cầm chén yến mạch lên ăn rồi hỏi cô người hầu.
" Dạ có ,cô ấy quỳ ở ngoài sân cho đến tối thì mới chịu về nhà .Lúc mà phu nhân vừa về nhà thì cô ấy mới rời đi .À hôm qua có Dương Tuấn bạn của thiếu gia đến nữa "
' " Ừm ,vậy cô đi ra ngoài đi "
Rốt cuộc thì Gia Hân cô ta bị não úng hay là bị ngu đây . Ngày nào cũng đến đây quỳ dầm mưa nhưng Bách Quân cũng không tin tưởng cô ta đúng là ông trời đang giúp mình mà . Vậy thì mình sẽ thuận theo tự nhiên để cho cô ta biết được thế nào là đau khổ khi bị chính người mà mình yêu nhất tống cổ vào tù có như vậy thì mới khiến nó chết dần chết mòn được.
Không chừng khi vào tù nó còn được mấy người ở đó chăm sóc đặt biệt nữa cho nên mình cũng không cần phải tự mình ra tay nữa rồi.Chỉ nghĩ đến đây thôi mà đã thấy sung sướng rồi ,sau khi ăn hết chén yến mạch xong thì Hà Thanh cũng đi vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ rồi đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro