Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký
Giống Cái Nhỏ,...
Đâu Bất Điệu Đích Bình Quả
2024-11-07 16:02:13
Đại khái là hôm nay là một ngày may mắn của anh ta, sau khi Dương Sí chạy hết hai ngọn núi, cuối cùng ở trong một khe núi kia tìm được một bụi quả mâm xôi. Loại trái cây chua chua ngọt ngọt này bất kể là giống cái thuộc bộ tộc nào cũng đều cực kỳ yêu thích.
Nếu như ở thời kỳ trước khi thiên tai ập tới, bụi quả mâm xôi này cũng có thể đổi được rất nhiều thịt. Những tên đàn ông muốn làm cho giống cái của mình vui vẻ sẽ rất hào phóng để đổi cái này.
Nhưng bây giờ, thiên tai ập đến đã mang đi quá nhiều đàn ông rồi, giống cái đã từng rất thưa thớt trước đây thì bây giờ đã không còn hiếm nữa. Sẽ không còn có một người đàn ông nào vì mấy quả mâm xôi này mà hào phóng lấy thịt ra để đổi.
Lại nhớ đến thiên tai vừa mới xảy ra cách đó không lâu, ánh mắt của Dương Sí tối sầm lại, sự hưng phấn khi có được giống cái nhỏ cũng bị ép xuống mấy phần. Phải mất một lúc lâu sau anh ta mới có thể điều chỉnh lại được tâm tình. Anh ta nhìn mấy quả mâm xôi trên tay, nghĩ cách phải nên chia như thế nào.
Những thứ này, lấy một nửa đưa cho mẹ, còn lại đều cho giống cái nhỏ của mình, chắc chắn cô ấy sẽ rất thích.
Dương Sí vui vẻ dùng lá cây bao lấy mấy quả mâm xôi mang về sơn động của mình. Lúc anh ta trở lại trong động, giống cái nhỏ vẫn chưa tỉnh, anh ta hơi lo lắng một chút, mang theo mấy quả mâm xôi đi tìm mẹ của mình.
“Đây chính là giống cái mà A Sí đã dùng ba con cá để đổi lấy đấy à? Mẹ sống lâu đến thế này mà vẫn chưa thấy người nào đẹp hơn cô ấy đấy.”
Vẻ mặt Hall hiền lành ngồi xổm xuống bên cạnh, cẩn thận kiểm tra xem xét toàn thân Hàn Lộ một lúc lâu.
“Cô ấy không bị thương, sức khỏe có vẻ cũng tốt, chắc là cô ấy bị hoảng sợ thôi. Con cứ yên tâm, cô ấy sẽ nhanh tỉnh lại thôi. Nhưng mà thân thể của cô ấy thực sự vẫn còn quá nhỏ, A Sí nếu muốn cùng cô ấy sinh con thì phải cẩn thận một chút, đừng nên quá xúc động.”
Hall lại dặn dò thêm một số điều cần chú ý khi ở bên nhau, cả khuôn mặt Dương Sí đều đỏ rực cố gắng ghi nhớ. Chờ đến khi tiễn mẹ ra về, anh ta lại quay lại ngồi chờ ở bên cạnh giống cái nhỏ, chờ khi cô ấy tỉnh lại thì sẽ cùng anh ta sinh con.
Từ trước đến nay, khi trời vừa tối anh ta luôn nghe thấy mấy người khác trong tộc cùng nhau sinh con, hiện tại rốt cuộc thì anh ta cũng đã có giống cái nhỏ của chính mình.
Mẹ anh ta đã nói, giống cái nhỏ này là người đẹp nhất mà bà ấy đã từng thấy.
Ánh mắt Dương Sí nóng bỏng, anh ta cũng cảm thấy đây là giống cái đẹp nhất mà anh ta đã từng gặp qua. Chỉ là cô ấy có hơi gầy một chút, xem ra sau này anh ta cần phải làm việc chăm chỉ hơn để kiếm thêm một ít thịt trở về, nuôi giống cái nhỏ này mập mạp thêm một chút nữa.
Nhìn rồi lại nhìn, Dương Sí lập tức cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhịn không được liền cúi đầu xuống, liếm bên này một chút liếm bên kia một chút trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo kia.
Thật mềm, thật trơn!
Cảm xúc trong lòng Dương Sí lập tức dâng trào, anh ta liền dứt khoát nằm xuống bên cạnh giống cái nhỏ của mình, sờ ở nơi này một chút, nhéo ở bên kia một chút.
Hàn Lộ đang mơ mơ màng màng lập tức cảm giác có người đang chạm vào người cô, nhất thời còn chưa phản ứng kịp, chỉ nghĩ là con chó con mà cô nuôi ở trong nhà. Cô mở miệng ra định nói nó đừng có náo loạn nữa, kết quả là cô không thể nói ra tiếng nào mới giật mình tỉnh lại.
Cô đã xuyên qua!
Vừa mở mắt, đập vào mắt là một mảnh tối đen như mực. Mà ở cách đó không xa chỉ có một chút ánh trăng chiếu vào. Ở ngay bên cạnh cô có tiếng người đang hít thở một cách nặng nề.
Đó là một người đàn ông!
Anh ta đang nắm lấy chân cô! Muốn đè lên người cô!
“Giống cái nhỏ rốt cuộc cô cũng đã tỉnh rồi! Chúng ta cùng nhau làm để sinh con non đi!”
Trong lòng Hàn Lộ đột nhiên sợ hãi, cô dùng chân đạp mạnh một cái, kết quả là người nọ lại không hề nhúc nhích. Cô vô cùng hoảng sợ, lập tức điên cuồng giãy dụa nhưng miệng lại không thể phát ra một âm thanh gì. Cuối cùng phải đến khi người ở trên người cô thả cô ra đứng lên, cô mới có thể thoát thân được.
Phải nghĩ biện pháp gì tự cứu mình mới được!
Hàn Lộ sờ soạng trên mặt đất một hồi lâu, rốt cuộc ở trên mặt đất tìm được một tảng đá lớn.
“Giống cái nhỏ, có phải cô đói bụng rồi không? Trước ăn một cái gì đó đã nhé, ăn xong rồi chúng ta lại cùng nhau sinh con.”
Một bóng đen tiến đến trước mặt cô càng lúc càng gần. Hàn Lộ canh đúng cơ hội mạnh mẽ đập tảng đá tới.
Quỷ mới muốn sinh con với anh!
Nếu như ở thời kỳ trước khi thiên tai ập tới, bụi quả mâm xôi này cũng có thể đổi được rất nhiều thịt. Những tên đàn ông muốn làm cho giống cái của mình vui vẻ sẽ rất hào phóng để đổi cái này.
Nhưng bây giờ, thiên tai ập đến đã mang đi quá nhiều đàn ông rồi, giống cái đã từng rất thưa thớt trước đây thì bây giờ đã không còn hiếm nữa. Sẽ không còn có một người đàn ông nào vì mấy quả mâm xôi này mà hào phóng lấy thịt ra để đổi.
Lại nhớ đến thiên tai vừa mới xảy ra cách đó không lâu, ánh mắt của Dương Sí tối sầm lại, sự hưng phấn khi có được giống cái nhỏ cũng bị ép xuống mấy phần. Phải mất một lúc lâu sau anh ta mới có thể điều chỉnh lại được tâm tình. Anh ta nhìn mấy quả mâm xôi trên tay, nghĩ cách phải nên chia như thế nào.
Những thứ này, lấy một nửa đưa cho mẹ, còn lại đều cho giống cái nhỏ của mình, chắc chắn cô ấy sẽ rất thích.
Dương Sí vui vẻ dùng lá cây bao lấy mấy quả mâm xôi mang về sơn động của mình. Lúc anh ta trở lại trong động, giống cái nhỏ vẫn chưa tỉnh, anh ta hơi lo lắng một chút, mang theo mấy quả mâm xôi đi tìm mẹ của mình.
“Đây chính là giống cái mà A Sí đã dùng ba con cá để đổi lấy đấy à? Mẹ sống lâu đến thế này mà vẫn chưa thấy người nào đẹp hơn cô ấy đấy.”
Vẻ mặt Hall hiền lành ngồi xổm xuống bên cạnh, cẩn thận kiểm tra xem xét toàn thân Hàn Lộ một lúc lâu.
“Cô ấy không bị thương, sức khỏe có vẻ cũng tốt, chắc là cô ấy bị hoảng sợ thôi. Con cứ yên tâm, cô ấy sẽ nhanh tỉnh lại thôi. Nhưng mà thân thể của cô ấy thực sự vẫn còn quá nhỏ, A Sí nếu muốn cùng cô ấy sinh con thì phải cẩn thận một chút, đừng nên quá xúc động.”
Hall lại dặn dò thêm một số điều cần chú ý khi ở bên nhau, cả khuôn mặt Dương Sí đều đỏ rực cố gắng ghi nhớ. Chờ đến khi tiễn mẹ ra về, anh ta lại quay lại ngồi chờ ở bên cạnh giống cái nhỏ, chờ khi cô ấy tỉnh lại thì sẽ cùng anh ta sinh con.
Từ trước đến nay, khi trời vừa tối anh ta luôn nghe thấy mấy người khác trong tộc cùng nhau sinh con, hiện tại rốt cuộc thì anh ta cũng đã có giống cái nhỏ của chính mình.
Mẹ anh ta đã nói, giống cái nhỏ này là người đẹp nhất mà bà ấy đã từng thấy.
Ánh mắt Dương Sí nóng bỏng, anh ta cũng cảm thấy đây là giống cái đẹp nhất mà anh ta đã từng gặp qua. Chỉ là cô ấy có hơi gầy một chút, xem ra sau này anh ta cần phải làm việc chăm chỉ hơn để kiếm thêm một ít thịt trở về, nuôi giống cái nhỏ này mập mạp thêm một chút nữa.
Nhìn rồi lại nhìn, Dương Sí lập tức cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhịn không được liền cúi đầu xuống, liếm bên này một chút liếm bên kia một chút trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo kia.
Thật mềm, thật trơn!
Cảm xúc trong lòng Dương Sí lập tức dâng trào, anh ta liền dứt khoát nằm xuống bên cạnh giống cái nhỏ của mình, sờ ở nơi này một chút, nhéo ở bên kia một chút.
Hàn Lộ đang mơ mơ màng màng lập tức cảm giác có người đang chạm vào người cô, nhất thời còn chưa phản ứng kịp, chỉ nghĩ là con chó con mà cô nuôi ở trong nhà. Cô mở miệng ra định nói nó đừng có náo loạn nữa, kết quả là cô không thể nói ra tiếng nào mới giật mình tỉnh lại.
Cô đã xuyên qua!
Vừa mở mắt, đập vào mắt là một mảnh tối đen như mực. Mà ở cách đó không xa chỉ có một chút ánh trăng chiếu vào. Ở ngay bên cạnh cô có tiếng người đang hít thở một cách nặng nề.
Đó là một người đàn ông!
Anh ta đang nắm lấy chân cô! Muốn đè lên người cô!
“Giống cái nhỏ rốt cuộc cô cũng đã tỉnh rồi! Chúng ta cùng nhau làm để sinh con non đi!”
Trong lòng Hàn Lộ đột nhiên sợ hãi, cô dùng chân đạp mạnh một cái, kết quả là người nọ lại không hề nhúc nhích. Cô vô cùng hoảng sợ, lập tức điên cuồng giãy dụa nhưng miệng lại không thể phát ra một âm thanh gì. Cuối cùng phải đến khi người ở trên người cô thả cô ra đứng lên, cô mới có thể thoát thân được.
Phải nghĩ biện pháp gì tự cứu mình mới được!
Hàn Lộ sờ soạng trên mặt đất một hồi lâu, rốt cuộc ở trên mặt đất tìm được một tảng đá lớn.
“Giống cái nhỏ, có phải cô đói bụng rồi không? Trước ăn một cái gì đó đã nhé, ăn xong rồi chúng ta lại cùng nhau sinh con.”
Một bóng đen tiến đến trước mặt cô càng lúc càng gần. Hàn Lộ canh đúng cơ hội mạnh mẽ đập tảng đá tới.
Quỷ mới muốn sinh con với anh!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro