Chương 10
Tô Mạc Gìa
2024-07-09 09:38:28
Cô tưởng chờ Cố Ngọc Sâm về phòng lại đi phòng để quần áo lấy món đồ chơi, nhưng Cố Ngọc Sâm không biết là ăn phải cái thuốc gì rồi, anh cứ đứng ở cửa phòng tắm lau tóc, không hề có ý muốn về phòng của mình.
Cố Ngọc Sâm nói “Ngủ không được sao?”
Tô Diễn nhéo nhéo giọng, nói “Không, tôi đã ngủ gần hai giờ, quá khát nước, khát nên tỉnh.”
Cố Ngọc Sâm “Biết máy lọc nước ở đâu không?”
Tô Diễn “Biết, quản gia mang tôi đi xem qua rồi.”
Cố Ngọc Sâm “Ừ.”
Tô Diễn “Tôi đi uống nước đây.”
Cố Ngọc Sâm “Ừ.”
Lầu một cùng lầu hai đều có máy lọc nước.
Cố Ngọc Sâm ngày thường ở lầu hai, ăn cơm cùng giải trí ở lầu một, vì thế Tô Diễn cũng đi theo anh ở tại lầu hai.
Tô Diễn xuyên qua hành lang đến phòng khách, ngừng ở chỗ rẽ, đứng ở trước cái máy lọc nước đầu tiên tự đổ cho mình một ly nước ấm.
Cô uống một ngụm nước, bừng tỉnh phát hiện chính mình thực sự có chút khát, ngửa đầu uống xong một ly nước, yết hầu thoải mái hơn rất nhiều.
Tô Diễn buông cái ly, khẽ meo meo đi đến phòng để quần áo, cô bật đèn, ở trong góc kéo ra cái túi bản thân mang tới, lại cầm cái áo khoác làm che đậy, liền như vậy mang về phòng ngủ.
Không biết có phải bởi vì vừa uống nước xong hay không, đột nhiên cảm thấy buồn đi vệ sinh, cô đem túi đựng mấy món đồ chơi lại bỏ lại vào tủ quần áo, đóng lại cửa tủ, xoay người đi ra ngoài vào WC.
Đi WC xong, Tô Diễn nghĩ đến không lâu trước đây làm giấc mộng xuân kia, bỗng nhiên cảm thấy trên người của mình cũng có chút dính nhớp.
Cô mở ra vòi hoa sen ra, đứng ở dưới ánh đèn ngâm mình trong dòng nước ấm tắm sạch sẽ cơ thể, sau đó bọc lại bằng khăn tắm đi ra.
Tô Diễn đi từ phòng tắm ra, lại đúng lúc đụng phải Cố Ngọc Sâm.
L ng ngực nam nhân cứng rắn, đụng vào bộ ngực mềm mại của cô, bọc khăn tắm lung lay sắp đổ.
Tô Diễn cuống quít hợp tay lại che ngực, liều mạng túm khăn tắm, thậm chí không dám ngẩng đầu “Ngọc Sâm, phiền toái anh tránh đường chút.”
m thanh của cô nói rất nhỏ, giống như muỗi kêu ong ong vậy, Cố Ngọc Sâm không nghe thấy, cố ý khom lưng “Em nói cái gì?”
“Tôi muốn đi qua.” Cô quẫn bách nói.
Anh khoanh tay trước ngực nghiêng người nhường đường, Tô Diễn cúi đầu đi phía trước, bước nhanh vào trong phòng, đóng lại cửa phòng.
Cô sửa sang lại khăn tắm, đi đến trước tủ quần áo, mở ra ngăn tủ chuẩn bị tìm áo ngủ, kết quả vừa mở cửa tủ trực tiếp há hốc mồm.
Trong ngăn tủ treo một loạt áo sơ mi của nam, còn có một tá nguyên bộ cà vạt, đủ mọi màu sắc, làm Tô Diễn xem đến mức hoa cả mắt.
Cố Ngọc Sâm nói “Ngủ không được sao?”
Tô Diễn nhéo nhéo giọng, nói “Không, tôi đã ngủ gần hai giờ, quá khát nước, khát nên tỉnh.”
Cố Ngọc Sâm “Biết máy lọc nước ở đâu không?”
Tô Diễn “Biết, quản gia mang tôi đi xem qua rồi.”
Cố Ngọc Sâm “Ừ.”
Tô Diễn “Tôi đi uống nước đây.”
Cố Ngọc Sâm “Ừ.”
Lầu một cùng lầu hai đều có máy lọc nước.
Cố Ngọc Sâm ngày thường ở lầu hai, ăn cơm cùng giải trí ở lầu một, vì thế Tô Diễn cũng đi theo anh ở tại lầu hai.
Tô Diễn xuyên qua hành lang đến phòng khách, ngừng ở chỗ rẽ, đứng ở trước cái máy lọc nước đầu tiên tự đổ cho mình một ly nước ấm.
Cô uống một ngụm nước, bừng tỉnh phát hiện chính mình thực sự có chút khát, ngửa đầu uống xong một ly nước, yết hầu thoải mái hơn rất nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Diễn buông cái ly, khẽ meo meo đi đến phòng để quần áo, cô bật đèn, ở trong góc kéo ra cái túi bản thân mang tới, lại cầm cái áo khoác làm che đậy, liền như vậy mang về phòng ngủ.
Không biết có phải bởi vì vừa uống nước xong hay không, đột nhiên cảm thấy buồn đi vệ sinh, cô đem túi đựng mấy món đồ chơi lại bỏ lại vào tủ quần áo, đóng lại cửa tủ, xoay người đi ra ngoài vào WC.
Đi WC xong, Tô Diễn nghĩ đến không lâu trước đây làm giấc mộng xuân kia, bỗng nhiên cảm thấy trên người của mình cũng có chút dính nhớp.
Cô mở ra vòi hoa sen ra, đứng ở dưới ánh đèn ngâm mình trong dòng nước ấm tắm sạch sẽ cơ thể, sau đó bọc lại bằng khăn tắm đi ra.
Tô Diễn đi từ phòng tắm ra, lại đúng lúc đụng phải Cố Ngọc Sâm.
L ng ngực nam nhân cứng rắn, đụng vào bộ ngực mềm mại của cô, bọc khăn tắm lung lay sắp đổ.
Tô Diễn cuống quít hợp tay lại che ngực, liều mạng túm khăn tắm, thậm chí không dám ngẩng đầu “Ngọc Sâm, phiền toái anh tránh đường chút.”
m thanh của cô nói rất nhỏ, giống như muỗi kêu ong ong vậy, Cố Ngọc Sâm không nghe thấy, cố ý khom lưng “Em nói cái gì?”
“Tôi muốn đi qua.” Cô quẫn bách nói.
Anh khoanh tay trước ngực nghiêng người nhường đường, Tô Diễn cúi đầu đi phía trước, bước nhanh vào trong phòng, đóng lại cửa phòng.
Cô sửa sang lại khăn tắm, đi đến trước tủ quần áo, mở ra ngăn tủ chuẩn bị tìm áo ngủ, kết quả vừa mở cửa tủ trực tiếp há hốc mồm.
Trong ngăn tủ treo một loạt áo sơ mi của nam, còn có một tá nguyên bộ cà vạt, đủ mọi màu sắc, làm Tô Diễn xem đến mức hoa cả mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro