Chương 23
Tô Mạc Gìa
2024-07-09 09:38:28
Anh khẽ cúi đầu và đặt thẳng thứ to lớn đó vào tɾong lòng bàn tay cô.
Trong lúc hỗn loạn, Tô Diễn đã sờ vào một vật có hình trụ, nó cực kỳ cứng và cũng khá là nặng̝ đến kinh người, như côn thịt của đàn ông vậy.
Thứ đó to và thô đến mức cô không thể cầm nó bằng một tay. Nhiệt độ cao đến mức ngay cả đầu ngón tay của cô cũng bị nhiệt độ lây nhiễm qua.
Sau khinghẹn rấtlâu rồi.
Đáy lòng cô bỗng hiện lên sự đau nhói, cô mở mắt rồi cúi đầu nhìn xuống thứ trên háng người đàn ông trước mặt.
Cây gậy thịt ấy có màu đỏ tím, nổi lên những đường gân xanh, bốn mặt đều sach sẽ, không có dấu vết của lông chim.
Thoạt nhìn, có vẻ như nó đã được cố ý rửa quá sach.
Cô đưa tay ra và nắm lấy cầm lần nữa.
Bàn tay nhỏ nhắn của người phụ nữ cầm một cây gậy thịt to lớn, làm hành động lắc lư lên xuống một cách linh hoạt, khiến Cố Ngọc Sâm phá lệ mà cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cả đêm đã tự đè nén du͙c vọng nên nó có chút bị nghẹn đau, và bây giờ cuối cùng anh cũng nhẹ nhàng thở dài, lặng lẽ tận hưởng khoảnh khắc này niềm vui.
“Bảo bối.” Anh nhịn không được mà mở miệng nói “Mau lên một chút đi.”
Tô Diễn nghe vậy nên tốc độ trở nên nhanh hơn.
Nhưng cô mệt quá không dùng tay xoa được nữa, Tô Diễn dừng lại mấy phút, sờ vào thấy không nó mềm nữa nên đứng dậy tiến lại gần hơn, dùng tiểu huyệt ướt át của mình xoa xoa côn thịt của anh.
Cô dang tay ôm lấy anh, vặn vẹo eo và hông, miệng bên dưới cắn chặt như sắp bị bóp nát, cái huyệt đạo mỏng manh đè lên tĩnh mạch, khiến cô tê dại như những đợt sóng dữ dội bất ngờ đột kích cô vậy, sự kích thích lên trái tim hết lần này đến lần khác.
Tô Diễn không ngừng phả ra những hơi nóng, nhưng cô không biết phản ứng vô thức của mình vang lên tɾong tai người đàn ông lại gợi cảm và quyến rũ đến thế nào.
Cố Ngọc Sâm bị Tô Diễn cọ đến da đầu trở nên tê dại.
Tiếng rên ɾỉ kiều mị quanh quẩn bên tai anh, cào đau khiến anh cảm thấy ngứa ngáy.
Chất lỏng tɾong mắt ngựa cứ thế tiếp tục lan rộng ra, các cơ bắp đột nhiên co rút lại, tinh dich từ quყ đầu phun ra không thươռg tiếc, sượt qua mông của người phụ nữ và phun lên ga trải giường.
Cố Ngọc Sâm lập tức nhìn cậu bé của mình bị mềm nhũn đi, ánh mắt hơi thay đổi, nhếch môi xấu hổ.
Anh ngẩng đầu lên nhìn Tô Diễn, “Ừ thì cái kia, anh... Anh có thể giải thí¢h…”
Tô Diễn sửng sốt hỏi "Giải thí¢h cái gì?"
Cố Ngọc Sâm nhìn đi nơi khác, "À, không có gì đâu."
Trong lúc hỗn loạn, Tô Diễn đã sờ vào một vật có hình trụ, nó cực kỳ cứng và cũng khá là nặng̝ đến kinh người, như côn thịt của đàn ông vậy.
Thứ đó to và thô đến mức cô không thể cầm nó bằng một tay. Nhiệt độ cao đến mức ngay cả đầu ngón tay của cô cũng bị nhiệt độ lây nhiễm qua.
Sau khinghẹn rấtlâu rồi.
Đáy lòng cô bỗng hiện lên sự đau nhói, cô mở mắt rồi cúi đầu nhìn xuống thứ trên háng người đàn ông trước mặt.
Cây gậy thịt ấy có màu đỏ tím, nổi lên những đường gân xanh, bốn mặt đều sach sẽ, không có dấu vết của lông chim.
Thoạt nhìn, có vẻ như nó đã được cố ý rửa quá sach.
Cô đưa tay ra và nắm lấy cầm lần nữa.
Bàn tay nhỏ nhắn của người phụ nữ cầm một cây gậy thịt to lớn, làm hành động lắc lư lên xuống một cách linh hoạt, khiến Cố Ngọc Sâm phá lệ mà cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cả đêm đã tự đè nén du͙c vọng nên nó có chút bị nghẹn đau, và bây giờ cuối cùng anh cũng nhẹ nhàng thở dài, lặng lẽ tận hưởng khoảnh khắc này niềm vui.
“Bảo bối.” Anh nhịn không được mà mở miệng nói “Mau lên một chút đi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Diễn nghe vậy nên tốc độ trở nên nhanh hơn.
Nhưng cô mệt quá không dùng tay xoa được nữa, Tô Diễn dừng lại mấy phút, sờ vào thấy không nó mềm nữa nên đứng dậy tiến lại gần hơn, dùng tiểu huyệt ướt át của mình xoa xoa côn thịt của anh.
Cô dang tay ôm lấy anh, vặn vẹo eo và hông, miệng bên dưới cắn chặt như sắp bị bóp nát, cái huyệt đạo mỏng manh đè lên tĩnh mạch, khiến cô tê dại như những đợt sóng dữ dội bất ngờ đột kích cô vậy, sự kích thích lên trái tim hết lần này đến lần khác.
Tô Diễn không ngừng phả ra những hơi nóng, nhưng cô không biết phản ứng vô thức của mình vang lên tɾong tai người đàn ông lại gợi cảm và quyến rũ đến thế nào.
Cố Ngọc Sâm bị Tô Diễn cọ đến da đầu trở nên tê dại.
Tiếng rên ɾỉ kiều mị quanh quẩn bên tai anh, cào đau khiến anh cảm thấy ngứa ngáy.
Chất lỏng tɾong mắt ngựa cứ thế tiếp tục lan rộng ra, các cơ bắp đột nhiên co rút lại, tinh dich từ quყ đầu phun ra không thươռg tiếc, sượt qua mông của người phụ nữ và phun lên ga trải giường.
Cố Ngọc Sâm lập tức nhìn cậu bé của mình bị mềm nhũn đi, ánh mắt hơi thay đổi, nhếch môi xấu hổ.
Anh ngẩng đầu lên nhìn Tô Diễn, “Ừ thì cái kia, anh... Anh có thể giải thí¢h…”
Tô Diễn sửng sốt hỏi "Giải thí¢h cái gì?"
Cố Ngọc Sâm nhìn đi nơi khác, "À, không có gì đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro