Vợ Của Vai Ác Không Dễ Làm

Chương 12

Tử Thanh Du

2024-08-31 15:31:27

Trình Vũ đang định cáo từ, không ngờ chưa kịp xoay người thì có chiếc xe đang dừng lại bên đường, một cô gái xinh đẹp từ trên xe bước xuống.

Cô ta đứng ở xa nhìn thấy hai người thì hơi hơi ngẩn người, ngay sau đó lại làm như không có việc gì cười cười đi đến chào Trình Vũ.

“Trình Vũ phải đi rồi sao?”

Cô ta đi đến cạnh Lục Thừa Duẫn, tự nhiên kéo tay hắn nói:

“ Có muốn đi vào ngồi chút nữa không?”

Mái tóc nâu dài uốn quăn càng làm mặt trắng nõn đó thêm động lòng người, ngũ quan cô ta thực tinh xảo, dù không tân trang cũng có thể cho người nhìn một cảm giác minh diễm Giản Chu Nghiên, là bạn học cao trung của Trình Vũ, cũng là thiên kim tiểu thư của công ty giấy nhà họ Giản, Giản gia cùng Trình gia thực lực không phân cao thấp, mà Giản Chu Nghiên cùng Trình Vũ lại xấp xỉ tuổi nhau, cho nên từ nhỏ hai người thường bị người khác lấy so sánh. Có so sánh liền có cạnh tranh, cho nên từ lúc bắt đầu Giản Chu Nghiên và cô đã chú định không thể làm bằng hữu, mà xác thật cũng họ không phải bằng hữu.

Chỉ là, so tới so lui, mặc kệ là thành tích học tập hay tài nghệ thì Giản Chu Nghiên đều thua Trình Vũ một bậc, trước tuổi mười tám cô và Giản Chu Nghiên có thể coi như là cùng một loại người, tranh cường háo thắng, đều hy vọng mình là tiêu điểm cho mọi người, mà Giản Chu Nghiên chuyện gì cũng thua cô một đoạn, tuy rằng trên mặt vẫn khách khách khí khí làm bạn học, nhưng là trong lòng chung quy là sẽ không thoải mái với nhau.

Ngày sinh nhật ngày đó, Trình Tư Mông là bạn thân của Giản Chu Nghiên nên tất nhiên là ở phòng Trình Tư Mông chơi, không tham gia, sau lại nghe dưới lầu có biến cố, hai người mới xuống lầu xem náo nhiệt, lại không ngờ rằng lần này thật náo nhiệt như vậy.

Trình lão tiên sinh trước mặt mọi người tuyên bố Trình Vũ không phải con cháu Trình gia, Trình Vũ bị đả kích đến thất thần, mà Giản Chu Nghiên không cẩn thận dẫm váy, thân thể đụng phải Trình Tư Mông, Trình Tư Mông theo bản năng kéo phía trước, thực không khéo lại kéo trúng người hoàn toàn thất thần là Trình Vũ. Không ngoài ý muốn, Trình Vũ từ cầu thang lăn xuống, đùi phải bị gãy, thiếu chút tàn phế.

Xong việc Giản tiểu thư: “ Thật áy náy, tôi không cố ý”, rồi sai người tặng Trình Vũ không ít đồ và tự giác nhận thanh toán tiền thuốc men, thậm chí cô ta còn thành khẩn đứng ở mép giường bệnh xin lỗi Trình Vũ.

Khi đó Trình lão tiên sinh đã tuyên bố thân phận của cô, cũng chính thức thông báo cho mọi người, cô không phải là Trình tiểu thư, về sau cô cũng sẽ không được hưởng thụ quyền lợi của Trình gia, nếu là dĩ vãng, Giản Chu Nghiên nào có can đảm làm như vậy? Còn không phải là biết thân thế cô, cũng biết Trình gia sẽ không bảo hộ cô, cho mới xuống tay sao.

Không có Trình gia bảo hộ, hơn nữa cha nuôi cũng còn không còn là người kế nghiệp Trình gia cho nên cũng không thể chống lại Giản gia, chuyện này cứ như vậy không giải quyết được gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ lúc Trình Vũ bị Trình gia từ bỏ, lại gãy chân cô không bao giờ có thể tỏa sáng như trước, thiếu chút nữa tàn phế cũng là lúc cô không bao giờ có thể làm điều mình thích, mà Giản Chu Nghiên có gia tộc bảo hộ, hơn nữa không có Trình Vũ thì càng ngày càng tỏa sáng, hiện giờ ở Bắc Thành cô ta cũng là danh viện số một số hai.

Lúc trước sở dĩ Trình Vũ căm hận Lục Thừa Duẫn không chỉ vì hắn ruồng bỏ cô, mà còn bởi vì người hắn đính hôn không phải người khác lại chính là Giản Chu Nghiên, vì sao lại là Giản Chu Nghiên chứ? Rõ ràng hắn biết đó là kẻ khiến cô té gãy chân! Chỉ cần hắn có chút đau lòng thì sẽ không chọn đính hôn cùng Giản Chu Nghiên rồi.

Giản Chu Nghiên kéo tay Lục Thừa Duẫn, lúm đồng tiền sâu như hoa:

“Tôi cùng Thừa Duẫn mấy tháng nữa sẽ cử hành hôn lễ, đến lúc đó Trình Vũ nhớ tới tham gia nha, Thừa Duẫn thấy cô tới cũng sẽ cao hứng.”

Sắc mặt Trình Vũ cũng không có biến hóa gì, chỉ gật gật đầu, nói cho có lệ:

“Trước chúc mừng hai người, đến lúc đó nếu rảnh tôi sẽ đến.”

Trình Vũ cũng không muốn cùng bọn họ lãng phí thời gian nên lên xe rời đi.

Trở lại Phong Lam Nhã Vọng, Trình Vũ cho tài xế tiến gara, cô vào biệt thự đang muốn lên lầu thì thấy Thất tẩu từ phòng bếp đi ra, nghĩ nghĩ liền hỏi:

“Tiên sinh đã trở lại à?”

Thất tẩu chỉ phía sau:

“Tiên sinh đã về trong chốc lát, giờ ở phía sau rèn luyện.”

Trình Vũ theo bản năng liếc qua hậu viện, thầm nghĩ buổi sáng mới rèn luyện, lúc này lại rèn luyện, Lục Vân Cảnh thật đúng là có động lực.

Trình Vũ nghĩ nghĩ, cũng không lên lầu, mà đi ra hậu viện. Xuyên qua hoa viên là đến sân Lục Vân Cảnh huấn luyện, sân huấn luyện khá rộng, cửa phía trước mở, trước cửa có bốn năm nam nhân, đó đều là bảo tiêu của Lục Vân Cảnh, khi Lục Vân Cảnh huấn luyện bọn họ đều ở cửa đợi lệnh, đương nhiên cũng là vì nếu Lục Vân Cảnh khi huấn luyện gặp chuyện ngoài ý muốn thì đi vào bảo hộ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe tiếng bước chân, mấy người họ quay đầu nhìn qua, thấy là Trình Vũ, họ lập tức cung kính gật đầu chào:

“Phu nhân.”

Tuy rằng Trình Vũ và Lục Vân Cảnh quan hệ xa cách, nhưng thân là vợ Lục Vân Cảnh, những thủ hạ này luôn luôn tôn trọng cô. Người đứng đầu không chỉ là bảo tiêu cho Lục Vân Cảnh mà còn kiêm chức trợ lý, Trình Vũ cũng biết hắn tên Kim Lê Dương. Khác với ông chủ luôn âm trầm, sắc mặt Kim Lê Dương lại luôn hòa ái, gặp ai cũng ba phần cười, lúc này liền cười ha hả nói:

“ Sao phu nhân lại tới bên này?”

Lục Vân Cảnh và cô luôn sinh hoạt trong ranh giới rõ ràng, đối với địa bàn riêng của Lục Vân Cảnh chưa bao giờ Trình Vũ tới gần, nên cũng hiểu vì sao Kim Lê Dương nhìn thấy cô xuất hiện ở chỗ này sẽ cảm thấy kỳ quái.

Trình Vũ có chút xấu hổ, cười cười nói:

“Tới hậu viện tản bộ, vừa lúc đi đến bên này thì tới xem chút.”

“Thì ra là thế.” Kim Lê Dương gật đầu cười, ngay sau đó lại cung kính nói:

“ Xin phu nhân cứ tự nhiên.”

Lúc sau Kim Lê Dương liền biết điều không nói thêm gì nữa, mà Trình Vũ cũng thở dài nhẹ nhõm.

Chỗ Lục Vân Cảnh huấn luyện khá giống sân huấn luyện quân đội, bên trong thiết kế rất nhiều chướng ngại, theo thời gian quy định vượt qua các chướng ngại, hơn nữa xong một vòng lúc sau lại là một vòng khác.

Lăn trong đất là Lục Vân Cảnh trên người mồ hôi như mưa, chỉ mặc một cái quần dài, nửa người trên trần trụi khoe cơ bắp rắn chắc, hữu lực.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Của Vai Ác Không Dễ Làm

Số ký tự: 0