Chương 15
Tử Thanh Du
2024-08-31 15:31:27
Giản Chu Nghiên cùng Trình Tư Mông đến trước mặt họ, Giản Chu Nghiên chào hỏi trước:”
“Trình Vũ, không ngờ cô tới đây, nếu biết cô muốn tới lúc ở Trình gia mình cùng nhau đi.”
Trình Vũ cũng khách khí cười nói:
“ Mới quyết định tới nơi này thôi.”
“ Nhất thời quyết định?” Trình Tư Mông nhướng mày, đột nhiên che miệng cười nói:
“Trách không được.”
Là bạn thân của Trình Vũ, Văn Hi cũng không thích hai người họ, thấy Trình Tư Mông thế, cô liền không khách khí nói:
“ Có chuyện gì cô cứ việc nói thẳng, âm dương quái khí làm chi?”
Trình Tư Mông cũng không giận, chỉ cười đầy thâm ý:
“ Hóa ra thế nên Trình Vũ không tới cùng Lục Vân Cảnh.”
Trình Vũ nghe được tên “Lục Vân Cảnh” cũng kinh ngạc, cô không ngờ Lục Vân Cảnh cũng tới, cô quay đầu nhìn Văn Hi, vẻ mặt cô ấy viết:
“Tớ làm sao biết Lục Vân Cảnh cũng tới chứ”.
Giản Chu Nghiên chỉ vào một nơi nói:
“Lục tiên sinh ở bên kia kìa.”
Trình Vũ liếc mắt qua xem, liền thấy phía trước, cách mấy người họ một khoảng xa quả nhiên có một nhóm người vây quanh Lục Vân Cảnh. Hắn mặc áo sơ mi, quần âu dài, tay áo xắn tới khuỷu tay, để lộ đồng hồ, thiết kế của quần áo phối hợp với đầu tóc khiến cho toàn thân hắn đều thể hiện sự giỏi giang, không cẩu thả, trong một đám tinh anh cũng có vẻ loá mắt.
Dù xa như vậy sắc mặt lạnh lùng đó cũng có sự bức người, mọi người chung quanh khi nói chuyện với hắn đều toát ra vẻ cẩn thận.
Trình Vũ mãi chú ý tới một nữ nhân đứng cạnh hắn, nữ nhân này cô cũng biết, là nữ minh tinh mới rất diễm lệ, vừa xuất đạo fan nam, tuy rằng không Vịcó kỹ thuật diễn, nhưng vì xinh cũng được chú ý, hơn nữa sau lưng cô ta còn có kim chủ nên ở giới giải trí cũng xem như hô mưa gọi gió.
Vị kim chủ đó chính là Lục Vân Cảnh không thể nghi ngờ, trước đó truyền thông còn đưa tin tai tiếng của họ, bất quá cũng bị Lục Vân Cảnh ép xuống, sau đó không còn nghe truyền thông nào dám đưa tin bát quái về hắn nữa.
Trình Vũ không nghĩ là Lục Vân Cảnh sẽ xuất hiện trong trường hợp này, tuy rằng Lục gia vốn dĩ kinh doanh ô tô nhưng với loại bán đấu giá nhỏ này đối với đại Phật như Lục Vân Cảnh mà nói thì thật không đáng kể tẹo nào.
“Nghe nói Ngôn Băng Nhi tiểu thư rất được Lục Vân Cảnh yêu thích nha, cũng không biết cô có biết Lục Vân Cảnh ở bên ngoài kim ốc tàng kiều không ha?”
Trình Tư Mông trào phúng, kiểu cố ý cười nhạo Trình Vũ, mà cũng đúng, vợ, chồng và tình nhân củng nhau xuất hiện thì ai nhìn cũng cảm thấy xấu hổ.
Chỉ là Trình Vũ rất rõ, cô với Lục Vân Cảnh bất đồng với các cuộc hôn nhân khác, hơn nữa từ khi kết hôn đến giờ, cô chưa bao giờ cùng hắn xuất hiện ở nơi công cộng nào. Lục Vân Cảnh là người làm ăn, tất nhiên phải thường xuyên xuất hiện ở các bữa tiệc làm ăn. Lúc mới kết hôn hắn cũng hỏi Trình Vũ có muốn lấy thân phận vợ cùng hắn tham gia tiệc rượu không nhưng Trình Vũ uyển chuyển cự tuyệt, hắn cũng không để trong lòng, sau đó cũng không nhắc lại nữa.
Có vài trường hợp xác thật yêu cầu dắt theo bạn gái, cho nên bên cạnh Lục Vân Cảnh có bạn gái đi cạnh cũng không là gì, mà dù nữ nhân này là tình nhân thật thì cô cũng không có tư cách hỏi đến.
Trình Tư Mông thấy Trình Vũ cúi đầu không trả lời, cho rằng cô cảm thấy mất mặt, Trình Tư Mông nhướng mày cười cười, lại nói tiếp:
“Trình Vũ, cô nhìn thấy chồng đi cùng nữ nhân khác cũng không sao à?”
Trình Vũ ngẩng đầu cười như không cười nói:
“Tôi muốn làm cái gì, cần cô tới hỏi sao?”
Đại khái là thái độ không khách khí của Trình Vũ khiến Trình Tư Mông cảm thấy mất mặt, cô ta lại nói:
“Tôi thấy là cô không dám? Ngôn Băng Nhi tiểu thư chính là người trong lòng Lục Vân Cảnh mà.”
Văn Hi bực bội đang muốn nói vài câu, Trình Vũ vội vàng kéo lại, dường như không có việc gì cười cười, nói: “Quản chi cô ấy có phải người trong lòng Lục Vân Cảnh không để làm gì, dù Lục Vân Cảnh lòng có yêu thích bao nhiêu thì Lục thái thái vĩnh viễn chỉ có một người, mà tôi so với những người đó là khác biệt, nếu họ muốn thu thập Trình tiểu thư có lẽ phải suy xét này nọ, còn tôi nếu muốn thu thập cô thì căn bản không cần phải suy xét gì.”
“Trình Vũ, không ngờ cô tới đây, nếu biết cô muốn tới lúc ở Trình gia mình cùng nhau đi.”
Trình Vũ cũng khách khí cười nói:
“ Mới quyết định tới nơi này thôi.”
“ Nhất thời quyết định?” Trình Tư Mông nhướng mày, đột nhiên che miệng cười nói:
“Trách không được.”
Là bạn thân của Trình Vũ, Văn Hi cũng không thích hai người họ, thấy Trình Tư Mông thế, cô liền không khách khí nói:
“ Có chuyện gì cô cứ việc nói thẳng, âm dương quái khí làm chi?”
Trình Tư Mông cũng không giận, chỉ cười đầy thâm ý:
“ Hóa ra thế nên Trình Vũ không tới cùng Lục Vân Cảnh.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Vũ nghe được tên “Lục Vân Cảnh” cũng kinh ngạc, cô không ngờ Lục Vân Cảnh cũng tới, cô quay đầu nhìn Văn Hi, vẻ mặt cô ấy viết:
“Tớ làm sao biết Lục Vân Cảnh cũng tới chứ”.
Giản Chu Nghiên chỉ vào một nơi nói:
“Lục tiên sinh ở bên kia kìa.”
Trình Vũ liếc mắt qua xem, liền thấy phía trước, cách mấy người họ một khoảng xa quả nhiên có một nhóm người vây quanh Lục Vân Cảnh. Hắn mặc áo sơ mi, quần âu dài, tay áo xắn tới khuỷu tay, để lộ đồng hồ, thiết kế của quần áo phối hợp với đầu tóc khiến cho toàn thân hắn đều thể hiện sự giỏi giang, không cẩu thả, trong một đám tinh anh cũng có vẻ loá mắt.
Dù xa như vậy sắc mặt lạnh lùng đó cũng có sự bức người, mọi người chung quanh khi nói chuyện với hắn đều toát ra vẻ cẩn thận.
Trình Vũ mãi chú ý tới một nữ nhân đứng cạnh hắn, nữ nhân này cô cũng biết, là nữ minh tinh mới rất diễm lệ, vừa xuất đạo fan nam, tuy rằng không Vịcó kỹ thuật diễn, nhưng vì xinh cũng được chú ý, hơn nữa sau lưng cô ta còn có kim chủ nên ở giới giải trí cũng xem như hô mưa gọi gió.
Vị kim chủ đó chính là Lục Vân Cảnh không thể nghi ngờ, trước đó truyền thông còn đưa tin tai tiếng của họ, bất quá cũng bị Lục Vân Cảnh ép xuống, sau đó không còn nghe truyền thông nào dám đưa tin bát quái về hắn nữa.
Trình Vũ không nghĩ là Lục Vân Cảnh sẽ xuất hiện trong trường hợp này, tuy rằng Lục gia vốn dĩ kinh doanh ô tô nhưng với loại bán đấu giá nhỏ này đối với đại Phật như Lục Vân Cảnh mà nói thì thật không đáng kể tẹo nào.
“Nghe nói Ngôn Băng Nhi tiểu thư rất được Lục Vân Cảnh yêu thích nha, cũng không biết cô có biết Lục Vân Cảnh ở bên ngoài kim ốc tàng kiều không ha?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Tư Mông trào phúng, kiểu cố ý cười nhạo Trình Vũ, mà cũng đúng, vợ, chồng và tình nhân củng nhau xuất hiện thì ai nhìn cũng cảm thấy xấu hổ.
Chỉ là Trình Vũ rất rõ, cô với Lục Vân Cảnh bất đồng với các cuộc hôn nhân khác, hơn nữa từ khi kết hôn đến giờ, cô chưa bao giờ cùng hắn xuất hiện ở nơi công cộng nào. Lục Vân Cảnh là người làm ăn, tất nhiên phải thường xuyên xuất hiện ở các bữa tiệc làm ăn. Lúc mới kết hôn hắn cũng hỏi Trình Vũ có muốn lấy thân phận vợ cùng hắn tham gia tiệc rượu không nhưng Trình Vũ uyển chuyển cự tuyệt, hắn cũng không để trong lòng, sau đó cũng không nhắc lại nữa.
Có vài trường hợp xác thật yêu cầu dắt theo bạn gái, cho nên bên cạnh Lục Vân Cảnh có bạn gái đi cạnh cũng không là gì, mà dù nữ nhân này là tình nhân thật thì cô cũng không có tư cách hỏi đến.
Trình Tư Mông thấy Trình Vũ cúi đầu không trả lời, cho rằng cô cảm thấy mất mặt, Trình Tư Mông nhướng mày cười cười, lại nói tiếp:
“Trình Vũ, cô nhìn thấy chồng đi cùng nữ nhân khác cũng không sao à?”
Trình Vũ ngẩng đầu cười như không cười nói:
“Tôi muốn làm cái gì, cần cô tới hỏi sao?”
Đại khái là thái độ không khách khí của Trình Vũ khiến Trình Tư Mông cảm thấy mất mặt, cô ta lại nói:
“Tôi thấy là cô không dám? Ngôn Băng Nhi tiểu thư chính là người trong lòng Lục Vân Cảnh mà.”
Văn Hi bực bội đang muốn nói vài câu, Trình Vũ vội vàng kéo lại, dường như không có việc gì cười cười, nói: “Quản chi cô ấy có phải người trong lòng Lục Vân Cảnh không để làm gì, dù Lục Vân Cảnh lòng có yêu thích bao nhiêu thì Lục thái thái vĩnh viễn chỉ có một người, mà tôi so với những người đó là khác biệt, nếu họ muốn thu thập Trình tiểu thư có lẽ phải suy xét này nọ, còn tôi nếu muốn thu thập cô thì căn bản không cần phải suy xét gì.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro