Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn- Thiên Phàm Quá Tẫn

Chương 57

Thiên Phàm Quá Tẫn

2024-11-20 05:32:31

Ban đêm, Tần Lộ khó được mà mất ngủ.

Nửa đêm trước, cô nhìn thấy chính mình khóc kêu lôi kéo mẹ, mẹ của cô vẫn là nhẫn tâm đi rồi, người hầu lôi kéo cô, cô chỉ có thể trơ mắt mà nhìn mẹ của chính mình cũng không quay đầu lại mà rời đi Tần gia nhà lớn.

Về bộ dáng của mẹ cô, Tần Lộ đều là về sau lại xem đưa tin mới biết được, chuyện trước kia cô hoàn toàn nhớ không rõ, cũng không biết có phải hay không thực sự có một màn này, chỉ là trong mộng bị vứt bỏ thôi thúc cảm xúc bi thương dâng lên trong lòng, cô từ trên giường tỉnh lại, bất đắc dĩ mà trợn tròn mắt.

Cũng không biết trải qua bao lâu, cô mới lại lần nữa tiến vào mộng đẹp, lúc này đây cô không có nhìn đến bất luận cái gì khuôn mặt quen thuộc, chỉ là một người lẻ loi vẫn luôn canh giữ ở cửa một nhà hàng, từ lúc mặt trời lặn đến khi trời tối, cô lãnh run bần bật, cuối cùng lại chỉ nhận được một cái tin nhắn chia tay.

Cô từ trong hốt hoảng tỉnh lại, nhớ tới đó là 08 năm Lễ Tình Nhân, ngày ấy cô hẹn Sầm Gia Lạc đến XX nhà ăn ăn cơm, không màn Sầm Gia Lạc nói cô kiều khí, cô cố ý khiến tài xế đem kia phong cách siêu xe trước bắt đầu đi rồi, cô đứng ở trước cửa nhà ăn chờ hắn, hứng gió lạnh đợi một buổi tối, lại chỉ nhận được một cái tin nhắn chia tay.

Cô không biết ngày đó cô là như thế nào đi trở về nhà, chỉ nhớ rõ sau lại sốt cao, bệnh nặng một hồi, sau khi tỉnh lại chính là ba nói cho cô, Sầm Gia Lạc đã cầm tiền của hắn xuất ngoại rồi.

Đẩy ra di động, thời gian biểu hiện 3 giờ sáng, người thường mộng đẹp chính là vào thời điểm này. Ngón tay Tần Lộ ngừng ở trên dãy số của Triển Lê, ma xui quỷ khiến, cô đem điện thoại bấm xuống rồi đi ra ngoài.

Gần đây Triển Lê nói có một cái hải ngoại thu mua. Tần Lộ đã vài ngày không nhìn thấy hắn, cũng không biết đối phương hiện tại có rảnh hay không, sau khi vang lên hai tiếng, cô vừa định đem máy thu hồi, bên kia microphone thực mau liền truyền đến giọng của Triển Lê: “Làm sao vậy?”

Ngày thường hai người đều là gửi tin nhắn, bởi vì sai múi giờ, tin nhắn cũng không nhất định được hồi đáp kịp thời. Tần Lộ bỗng nhiên chủ động gọi cho Triển Lê, Triển Lê liền cho rằng là có sự tình gì thật quan trọng, thanh âm nghe tới có chút khẩn trương.

Đêm hôm khuya khoắt người đều dễ dàng thành thật, Tần Lộ không chút suy nghĩ: “Không có việc gì, chỉ là muốn nghe giọng của anh.”

Nói xong cô có chút hối hận, nửa đêm gọi điện thoại liền đủ ngớ ngẩn, còn so với nói ‘tôi nhớ anh’ càng buồn nôn hơn, Triển Lê bên kia chỉ sợ là đang cười nhạo cô. Chính là ngoài dự đoán, Triển Lê chỉ cười khẽ: “Như thế nào còn chưa ngủ?”

Tần Lộ: “Anh không phải cũng còn chưa ngủ sao?”

Triển Lê dù bận vẫn ung dung: “Tôi nơi này là ban ngày.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Lộ tính tính sai giờ, bên kia hẳn là buổi sáng, vì thế hỏi hắn: “Anh đang làm gì đâu?”

Triển Lê: “Mới vừa tỉnh, ở khách sạn.”

Khách sạn a…… Khách sạn?! Mẹ Triển Lê cùng cha kế đều ở bên kia, sao muốn ở khách sạn, Tần Lộ híp híp mắt: “Làm gì ở khách sạn, không phải là mang theo người nào đi?”

Triển Lê thanh âm xoay chuyển: “Người mang theo đều ở khách sạn, anh ở nơi này thuận tiện cùng bọn hắn mở họp.”

Hai người hàn huyên một hồi, Tần Lộ lại hơi hơi có chút buồn ngủ, lại bởi vì phía trước mơ thấy ác mộng, nên có chút không thể yên giấc, Triển Lê nghe ra được trong thanh âm của cô có chút buồn ngủ, liền thúc dục cô mau đi ngủ.

“Tôi sợ lại sẽ mơ thấy ác mộng.” Tần Lộ đúng sự thật nói.

“Tôi cho kể chuyện xưa cho em đi ngủ, được không?”

Triển Lê chuyện xưa hơn phân nửa là về thương trường, mỗi lần đều làm Tần Lộ càng nghe càng tỉnh, cô lắc lắc đầu: “Không bằng anh hát ru tôi ngủ đi.”

Này nhưng làm khó Triển Lê, hắn mọi thứ đều tốt, cố tình ngũ âm không được đầy đủ, Tần Lộ trước nay không nghe Triển Lê mở miệng qua, kỳ thật cũng đoán được nguyên do, vốn dĩ chỉ là thuận miệng nói, không ngờ qua sau một lúc lâu, bên kia truyền đến Triển Lê trầm thấp thanh âm: “Chờ một chút.”

Không lẽ là muốn hát thật? Tần Lộ bỗng nhiên tinh thần tỉnh táo, hít sâu hai ngụm khẩu khí, vốn định mặc kệ Triển Lê hát như thế nào, một hồi đều tận lực không cần bật cười, không ngờ một lát sau, điện thoại kia đầu truyền đến đột nhiên truyền đến từng trận du dương dương cầm thanh.

Đó là , bất quá là bị Triển Lê biến hoá quá điều, liền trở thành thuộc về hắn ‘ triển thị đạn pháp ’; Tần Lộ nghe xong một hồi: “Anh lấy dương cầm ở đâu ra?”

“Sảnh lớn khách sạn. “Triển Lê tay chưa có dừng, đại khái là khai loa.

“Sáng sớm, mặt khác khách nhân sẽ không khiếu nại anh đi.”

“Có thể nghe được là phúc khí của bọn họi, dính vận may của em.” Triển Lê thanh âm thấp thấp, mang theo nào đó lực lượng an ủi nhân tâm: “Ngủ đi, đem điện thoại đặt ở đầu giường. “

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Lộ vẫn như cũ làm theo, nghe tiếng đàn, cảm xúc dần dần bình tĩnh trở lại, trước khí đi vào giấc mộng, nhẹ nhàng nói thầm một câu: “Vội xong nhanh lên trở về.”

Bên kia người động quá một đốn, mang theo ý cười đáp một tiếng, “Ân.”

Triển Lê là học kiến trúc sinh ra, vừa tới Trung Quốc sự đi theo ba Tần Lộ chuyển chính là địa sản sinh ý, kiếm lời sau, lại đem bắt đầu làm internet cập tân nguồn năng lượng, mấy năm nay càng là đem ánh mắt nhắm ngay một ít lĩnh vực công nghệ cao.

Tần gia làm phần lớn là thực nghiệp, Tần Lộ không đủ tiêu chuẩn trở thành người nối nghiệp càng là làm không rõ ràng lắm Triển Lê những cái đó nghiệp vụ, chỉ biết hắn lần này thu mua hạng mục dự định hành trình là nửa tháng. Nói tốt rằng cổ phiếu trong công ty của hắn liền sẽ tăng lên nhanh chóng.

Triển Lê đương nhiên là rất bận, Tần Lộ không nghĩ hàng đêm quấy rầy Triển Lê, cùng với sau khi mất ngủ mấy ngày, đành phải tìm bác sĩ tâm lý.

Hạ bác sĩ năm nay bất quá đầu 30 tuổi, so Tần Lộ không lớn mấy tuổi; sau khi Sầm Gia Lạc rời đi một đoạn nhật tử, Tần Lộ hàng đêm mất ngủ, tinh thần khi thì trầm thấp áp lực, khi thì táo bạo dễ nổi nóng, nhìn rất nhiều bác sĩ cũng chưa hiệu quả, cố tình ở bác sĩ Hạ cố vấn lại tốt lên.

Ngồi trên sô pha mềm mại ở phòng tư vấn tâm lý Tần Lộ một mặt lật xem di động một mặt cùng bác sĩ bát quái.

“Ảnh đế Mục Thừa Duyên điện ảnh 《 cách biệt 》 chiếu, bác sĩ Hạ ngươi đi xem qua sao?”

Nam nhân đối diện lắc đầu, Tần Lộ lại nói: “Lúc trước khi hắn vẫn là cái tam tuyến diễn viên tôi liền xem trọng hắn, còn nhường cho hắn phòng khách sạn…… Đáng tiếc hắn không có nhận.”

Nam nhân không nói gì, Tần Lộ lật xem đưa tin ngón cái ở trên di động phiên phiên lại nói, “ Chuyện Hoa Thần lão bà mang thai đã sớm đưa tin qua, nhiệt độ vẫn như cũ không giảm. Đại chúng thật đúng là thích cô bé lọ lem chuyện xưa, nhớ trước đây tôi cùng Hoa Thần đính hôn lại hủy bỏ đều vô thanh vô tức.”

“Có thể là Tần tổng tiêu tiền đem tin tức áp xuống đi.” Bác sĩ tiếp câu nói, Tần Lộ phiên phiên di động, lại cùng hắn thảo luận bắt đầu từ Tưởng Lương Tân đưa công ty ra thị trường, cùng với Từ Nghiêu gần đây mới nhất đại ngôn quảng cáo.

“Nam nhân được đưa tin, mười cái bên trong có tám tôi đều nhận thức, bác sĩ Hạ, anh nói đến cùng là thế giới này quá nhỏ, vẫn là tôi quá già rồi.”

Mắt thấy hai cái giờ dư lại không đến nửa giờ, bác sĩ Hạ nhìn xem đồng hồ, trực tiếp thiết nhập chủ đề “Sầm Gia Lạc đạo diễn tân phiến 《 mười năm 》 gần nhất nhiệt ánh, ta xem đại tiểu thư hiện nay thanh hắc, nên không phải là chứng mất ngủ lại tái phát đi?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn- Thiên Phàm Quá Tẫn

Số ký tự: 0