Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn- Thiên Phàm Quá Tẫn

Lần Đầu Tiên (1...

Thiên Phàm Quá Tẫn

2024-11-20 05:32:31

Trong phòng tắm mù mịt hơi nước, Tần Lộ ngâm mình trong bồn tắm, xóa rồi đánh, đánh rồi lại xoá, cuối cùng gõ ra một hàng chữ lên điện thoại di động:

"Nếu như tôi không muốn kết hôn với một người, nhưng vẫn muốn tiếp tục giữ vững mối quan hệ yêu đương với anh ấy, thì tôi nên làm thế nào?"

Cũng giống như lần trước, không tìm được bất cứ người nào để thảo luận, Tần Lộ không thể làm gì khác hơn là gửi những lời này của mình lên Microblogging.

Vốn là chỉ là một trạng thái tình cảm đang vướng mắc được ghi để đó, không ngờ trạng thái vừa cập nhật đã có rất nhiều bình luận:

"Tất cả tình yêu không lấy hôn nhân làm mục đích đều là trò đùa lưu manh."

"Lần trước vẫn còn ở giai đoạn bạn bè bình thường, lần này đã lên cấp thành bạn bè trai gái, chủ thớt, lần sau anh ta hẳn là nên hỏi bạn có nguyện ý vào gia phả nhà anh ta không luôn đi."

"Đây là có bao nhiêu không bản lĩnh, chủ thớt, cô cứ phòng bị rồi lại phìng bị người ta thôi."

"Tôi cá một quả dưa leo, lần sau vấn đề của chủ thớt sẽ là 'Nếu như bạn không muốn sinh con với một người, nhưng lại muốn tiếp tục giữ vững quan hệ hôn nhân với anh ta, bạn sẽ làm thế nào?"

... ...

Toàn là những cái gì với cái gì ấy, Tần Lộ lướt xem một lúc lâu, mới xem như là tìm được một bình luận bình thường một chút: "Đối phương là kiểu người gì."

"Bộ dáng coi như thông qua, ... Ưa nhìn. Dáng người rất đẹp, chỗ cần xương có xương, chỗ cần thịt ra thịt."

Tần Lộ rep cmt, đối phương rất nhanh đã đáp lại tin nhắn: "Sao mà người như trong miêu tả này khiến người ta rất có cảm giác nhục dục (ham muốn)."

Tần Lộ ngẩn người, cô không phải là bắt đầu qua lại với Triển Lê từ quan hệ thể xác sao? Cho dù chính thức qua lại cho đến tận bây giờ, hiểu biết đối với Triển Lê cô vẫn chỉ dừng lại ở ở cơ thể của anh, cũng không chú ý gì tới sở thích của anh. Tần Lộ suy nghĩ một chút, một lúc sau mới hơi khó khăn tìm ra mấy từ miêu tả Triển Lê.

"Nghe qua có vẻ rất hấp dẫn người khác, các bạn chung sống thế nào, gia thế xứng đôi không?"

"Chung sống vui vẻ, môn đăng hộ đối."

Lần này, Tần Lộ không chút do dự gõ tám chữ kia xuống rồi gửi đi, lại khiến cả người sửng sốt trong nháy mắt.



Tính ra thì mấy ngày qua, cô chung sống cùng Triển Lê đúng là vui vẻ, bất kể là thân thể kết hợp cực kỳ thỏa mãn, hay là ăn ngủ nghỉ đều nhất trí tỉ mỉ. Thậm chí anh với cô còn không cần cái gì mà nhân nhượng đối phương vẫn hài hòa ở chung, càng khó ngờ hơn chính là gia thế nhà anh cũng tương đương với gia đình cô...

Tần Lộ cau mày, rep lại cmt trên Microblogging, bên kia trả lời lại tin nhắn đã thẳng thắn nói lên suy nghĩ trong lòng cô:

"Đã vậy thì tại sao cô còn cảm thấy khó khăn chứ? Còn chưa chơi đùa đủ sao?"

Còn chưa chơi đùa đủ ư? Từ năm mười tám tuổi đến nay, Tần Lộ cũng không nhớ rõ mình có bao nhiêu người đàn ông rồi. Cô thả điện thoại di động vào trong túi chống thấm nước đặt qua một bên, nín thở, đắm chìm trong bồn tắm.

Nước ấm tràn qua đôi môi, sống mũi, vầng trán... Khi cả người chìm trong bồn tắm thì thế giới chợt yên tĩnh lại.

Cô nhắm mắt đắm chìm trong đó một lúc, trong đầu chợt nhớ lại năm mười tám tuổi năm ấy, một buổi xế chiều mùa đông.

Ánh đèn đường mờ ảo, tuyết rơi xuống bay tán loạn, xe chạy trên đường lớn như ẩn như hiện. Ở sau cửa sổ phòng ngủ bên trong nhà trọ nào đó lại ấm áp tựa như xuân.

Người thiếu niên ngồi trước bàn đọc sách đăm chiêu suy nghĩ tập trung viết kịch bản, Tần Lộ thấy anh ta cứ mãi như thế đau lòng không vui, quyết định cho anh ta linh cảm, cô kéo rèm cửa sổ lên, cởi một lớp áo khoác ra, xoay người cưỡi lên người anh ta, cô đắc ý nắm lấy thứ đang nổi cộm trên đùi đối phương.

Mới bóp vài cái, hô hấp của người thiếu niên đã trở nên dồn dập hơn, bàn tay nắm chặt hông của cô: "Lộ Lộ, đừng..."

Cô nghe thấy tiếng cười của mình, có chút bén nhọn lại vừa có chút đắc ý: "Đừng cái gì cơ? Đừng cử động hay là đừng dừng lại?"

Trên da mặt của anh ta hiện lên một tầng đỏ ửng rất mỏng, kết hợp với khuôn mặt và ngũ quan thanh tú vốn có, dường như có chút mê người.

Cô cúi đầu, ngang nhiên hôn lên yết hầu của anh ta lại bị anh ta có chút cứng ngắc tránh đi: "Đừng như vậy..."

"Đừng như thế nào cơ?" Tần Lộ nhje nhàng vuốt ve mặt của anh ta, ngón tay trên mặt anh ta sờ qua sờ lại: "Anh không thích em sao?"

Ngang hông căng thẳng, môi chợt lạnh, hô hấp của anh ta chợt trở nên mềm mại: "Không, anh thích." Dừng một chút, dường như cảm thấy vẫn còn chưa đủ, lại thêm một từ, "Rất thích."

Nói xong câu đó, tay anh ta vừa thu lại, liền đè thân thể xuống, hơi lạnh từ đôi môi lướt qua môi cô, sau đó dùng sức thăm dò.



Cơ thể lạnh lẽo dần nóng lên, cô theo bản năng vặn vẹo trên người anh ta, không ngừng khiêu khích anh ta, rõ ràng cô cũng là lần đầu tiên, cũng không biết tại sao cô lại thuần thục tự nhiên đến vậy.

Cô vụng về nhưng nụ hôn vẫn theo tính toán rơi xuống cổ anh ta, xương quai xanh, trước ngực... Thân thể của anh ta dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ căng cứng ngay cả mép cúc áo sơ mi cũng bị kéo căng hiện ra vài nếp nhăn, nhưng vẫn kiên trì nói: "Lộ Lộ... Không thể..."

"Tại sao không thể chứ?"

"Chúng ta còn đang là học sinh."

"Bây giờ đã là thời đại nào rồi ——" Tần lộ mắng anh ta là bảo thủ, quai hàm cô lộ ra vẻ xấu xa nói : "Yên tâm, người ta sẽ có trách nhiệm với anh."

Anh ta cắn môi dưới, ấp úng tựa như bị thiếu nữ cưỡng bức: "Nếu chuyện đã vậy, anh muốn em gả cho anh..."

Tần Lộ nhẹ sờ lên mặt anh ta, vui vẻ nói: "Sầm Gia Lạc, đây không là lần đầu tiên của anh chứ?"

Trong nháy mắt, sự phối hợp cho tới bây giờ của Sầm Gia Lạc đã bị xấu hổ đánh tan hết. Tần Lộ vội vàng an ủi: "Thật ra thì đây cũng là lần đầu tiên của em."

Tần Lộ mượn tư thế này đắc ý trêu đùa trên mặt anh ta, một tay chống trên ghế tựa phía sau lưng anh ta, môi mấp máy, cúi đầu hôn lên trên trán anh ta một cái. Một tay lại dọc theo lồng ngực của anh ta đi xuống, tháo thắt lưng da xuống...

Đó là lần đầu tiên cô quan hệ với đàn ông. Tình cảm của cả hai mãnh liệt không thể khống chế, Sầm Gia Lạc còn không khống chế được mà muốn cô, chẳng qua là khi anh ta vụng về tiến vào trong cơ thể cô, hai người mới phát hiện ra một vấn đề —— cô không có màng trinh.

Sau khi Tần Lộ hồi tưởng lại, vẫn không nghĩ ra nguyên nhân, cô từng hỏi qua bác sĩ, đối phương nói cho cô biết, có thể là không phải do hành vi tình dục gây ra rách màng trinh mà là do vận động mạnh, nhưng Tần Lộ thế nào cũng không nhớ ra nổi, cô chưa từng vì cưỡi ngựa hay những vận động khác mà bị chảy máu.

Có lẽ do trời sinh cô đã không có màng trinh rồi, thế nhưng loại xác suất nhỏ như vậy lại rơi đúng vào mình...

Tần Lộ vốn không phải kiểu người khi yêu hay suy nghĩ lung tung, qua ngày hôm ấy, mặc dù Sầm Gia Lạc cũng không nói gì, nhưng thái độ đối với cô lại bắt đầu có phần thay đổi, anh ta bắt đầu trở nên bề bộn công việc, không có thời gian quan tâm đến cô, anh ta bắt đầu trầm mặc khi cô toan tính về tương lai của hai người, anh ta không còn chạm vào cô nữa, cho đến khi anh ta nhận chi phiếu từ cha cô, ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu...

'Ào ——' một tiếng, Tần Lộ từ trong bồn tắm chống người đứng dậy, há to mồm thở dốc. Cảm giác ở dưới nước hít thở không thông khiến cô dường như quay trở về ngày hôm đó, cô nhìn thấy Sầm Gia Lạc nhận lấy chi phiếu từ trong tay của Tần Luyện thì trái tim tựa như bị bóp nghẹt, cơ hồ hít thở không thông.

Một trăm vạn đuổi một người đàn ông đi, kỳ thật không tính là người đàn ông đắt giá nhất mà Tần đại tiểu thư từng chơi.

Nhưng sau ngày hôm đó, cô đã đổi qua vô số đàn ông, Tần Lộ suýt nữa cũng cho rằng bây giờ cô đã sớm quên từng chút một về Sầm Gia Lạc rồi, giờ ký ức bỗng dưng sống lại, rõ ràng như ngày hôm qua.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn- Thiên Phàm Quá Tẫn

Số ký tự: 0