Thăm Dò Trong B...
Tái Nhập Giang Hồ
2024-09-04 13:34:26
Dịch giả: Ann
o0o
Tự hỏi trong lòng, mặc dù mọi người đã biết thế giới này đã khác với thế giới thân quen kia rồi.
Nhưng tận mắt thấy một bộ xương khô đi lại, vẫn khó mà tránh khỏi sự sợ hãi.
Dù sao đối với quỷ mị, lúc nào nhân loại cũng sợ hãi theo tự nhiên.
Tô Viễn nhìn màn hình trước mắt, trong lòng cũng đang lăn lộn.
Xem ra cũng không phải phiền phức chỉ có ở chỗ mình, những người khác cũng giống mình.
Nhưng mà người ta gặp phải bộ xương khô, hẳn là không đáng sợ bằng con nữ quỷ bên ngoài a.
Dù sao đối phương còn kịp quay lại video, lúc mà hắn gặp nữ quỷ, ngay cả màn hình cũng không mở kịp.
"Xem ra người khác cũng đứng ngồi không yên, cũng đi thăm dò bóng tối."
Hắn nhìn giờ một cái, tám giờ ba mươi phút tối.
Tô Viễn không để chậm trễ thời gian, lấy ra một ổ bánh mì trắng, nhanh chóng ăn tối, lại uống thêm nửa chai nước, sau đó bắt đầu mở ra cuốn Khô Mộc Quyết.
Khô Mộc Quyết (Cây gỗ khô), tên như ý nghĩa, sau khi luyện thành, chưởng lực rơi vào thân cây to, trong nháy mắt cây to đầy sức sống sẽ biến thành cây khô.
Cây còn bị hút khô trong nháy mắt, huống chi là người?
Hơn nữa sau khi luyện thành môn công pháp này còn có một tác dụng khác.
Đó chính là khi giấu đi khí tức, toàn bộ thân thể trong nháy mắt sẽ trở thành cây khô, sẽ không có bất kỳ khí tức nào lọt ra, dù cho linh giác người khác nhạy cảm, cũng khó cảm thấy.
Sau khi hiểu rõ, Tô Viễn trực tiếp tu luyện.
Trong nháy mắt một đêm trôi qua.
Một đêm này, Tô Viễn nửa ngủ nửa tu luyện, hơn sáu giờ sáng hôm sau đột nhiên tỉnh lại, không thể chìm vào giấc ngủ tiếp.
Tô Viễn cảm thấy bên trong cơ thể có một sợi khí cảm tựa như cọng tóc, hơi hơi cảm thán.
"Vẫn còn chậm quá, nguyên một đêm mới luyện được một chút xíu khí cảm, nếu có thể thêm điểm là êm rồi."(kiểu nhấn vào là lên cấp ấy)
Hắn bỗng nhiên phản ứng lại, mở ra giao diện thuộc tính cá nhân.
Tính danh: Tô Viễn
Tuổi: 18
Phù văn: Không
Độ an toàn: Nửa ngôi sao (0/3)(Gian phòng của ngươi cũng không thực sự an toàn, lúc nào cũng có thể gặp phải một nguy hiểm đáng sợ, xin mau chóng thu thập phù văn.)
Thủ vệ: hồn nữ quái cú mèo (1).
Diện tích: 10 mét vuông.
Kỹ năng cá nhân: Khô Mộc Quyết nhập môn (0/1)
Thực lực: Hắc ám học đồ sơ kỳ.
...
Tô Viễn sắc mặt khẽ giật.
Giao diện dường như thay đổi.
Hàng cuối cùng, thực lực của ta biến thành Hắc ám học đồ sơ kỳ?
Còn có Khô Mộc Quyết, tại sao phía sau lại xuất hiện con số?
【 Để ý thấy con số phía sau Khô Mộc Quyết (0/1) sao? Hấp thụ hết một cái phù văn, Khô Mộc Quyết của ngươi sẽ nhanh chóng bước vào cảnh giới tiếp theo, so tự thân ngươi tu luyện còn nhanh hơn mấy chục lần.】
Chữ nhắc nhở xuất hiện lần nữa.
Con mắt Tô Viễn sáng lên.
Phù văn có thể tăng thực lực bản thân lên?
Nếu như hắn nhớ không lầm, mấy cái trứng Tê Liệt Ong Quỷ kia cũng cần phù văn mới nhanh chóng nở ra.
Còn gian phòng cũng là cần phù văn mới có thể thẳng cấp!
Nhưng phù văn này cuối cùng phải tìm từ chỗ nào?
Hắn ăn lấy nửa ổ bánh mì trắng làm điểm tâm, lại uống thêm mấy ngụm nước khoáng, sau đó vươn người đứng dậy, cầm giáo lên, đi về phía cửa phòng, chuẩn bị đi thăm dò
bên trong bóng đêm lần nữa.
【 Chú ý, nữ quỷ áo đỏ kia còn 10 phút sẽ tạm thời rời đi, lần này, ngươi sẽ có ba mươi phút để ra ngoài tìm tòi, trong vòng ba mươi phút phải chạy trở về, bằng không thì ngươi chắc chắn vô hòm, à ngươi không có hòm đâu.】
Chữ nhắc nhở hiện ra.
"Có ba mươi phút tìm kiếm sao?"
Tô Viễn trong lòng hơi động, lập tức nhớ tới cái rương gỗ nhỏ hồi hôm qua nhìn thấy.
Bất cứ giá nào phải đem cái rương gỗ nhỏ kia về phòng mới được.
Hắn lần nữa khống chế linh hồn nữ quái cú mèo, cho nó bay đến không trung chỗ hòm gỗ, nghiêm túc quan sát ngầm bao quanh bốn phía, bảo đảm sẽ không xuất hiện những biến cố khác.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
【 Nữ tử áo đỏ rốt cuộc rời đi, bây giờ người mau chóng hành động a, nhớ kỹ, sau khi ra cửa, trực tiếp chạy hướng về 80 mét phía sau gian phòng, nơi đó có một cái rương gỗ nhỏ thần bí, đem nó trở về.】
Con mắt Tô Viễn sáng lên, xách theo giáo thép, nhanh chóng đẩy cửa phòng ra, hướng về phía sau chạy tới.
Lần này việc hắn tìm thấy rương gỗ sẽ dễ dàng hơn.
Bởi vì không phải chỉ có chữ nhắc nhở, mà hắn còn có tầm nhìn trên trời nữa.
Điều này giống như là kết hợp thính giác và thị giác lại với nhau.
So với lần ra ngoài trước, lần này còn tiết kiệm thời gian hơn.
Rất nhanh, Tô Viễn phát hiện cái rương gỗ nhỏ kia, trong lòng mừng rỡ, trực tiếp cầm rương gỗ nhỏ lên.
【 Rương gỗ nhỏ thần bí: Bên trong có đồ mà ngươi cần.】
【 Chờ đã, muốn rời đi sao? Phía dưới rương gỗ nhỏ còn có một bản thiết kế, móc nó ra.】
Lời nhắc nhở xuất hiện lần nữa.
Tô Viễn khẽ giật mình, lập tức thả rương gỗ nhỏ xuống, miệng ngậm lấy điện thoại, cầm giáo thép dùng sức móc mấy lần.
Quả nhiên, có một bản thiết kế màu sắc ố vàng từ trong đất màu đỏ sậm xuất hiện.
Trong lòng hắn cực kì mừng, cầm bản thiết kế và rương gỗ nhỏ, nhanh chóng chạy về gian phòng.
Nhưng mà ngay lúc này, hắn ngừng lại, mắng thầm một tiếng.
Chính mình thực sự hồ đồ rồi!
Tôi khốn nạn quá!
Rõ ràng là có kho đồ, cần gì phải vác mấy thứ này về phòng?
Xoát!
Hai món đồ vật đều bị hắn thu vào Kho Đồ.
Tô Viễn cũng không lập tức quay ngược về phòng, mà là chuẩn bị đi tìm tòi trong bóng tối tiếp.
Bây giờ hắn còn có hơn 20 phút, chỉ cần cẩn thận đề phòng thôi, là tuyệt đối có thể đi đến một khoảng cách rất xa.
Ít nhất hắn muốn biết rõ ràng, xung quanh hắn đến cùng có còn ai không.
Tô Viễn cố ý tránh đi hướng có con rắn đôkc, một tay cầm giáo, một tay chiếu đèn pin điện thoại, hướng về phía trước đi cẩn thận.
Cùng lúc đó, hắn tiếp tục khống chế nữ quái cú mèo đi tìm tòi nơi xa hơn.
Nữ quái cú mèo có thể thăm dò xung quanh phạm vi 80 mét, mà tâm của thứ này là hắn, theo lý thuyết, hắn mà di chuyển, phạm vi nữ quái cú mèo cũng có thể di chuyển.
Vù vù!
Gió lạnh thét gào, nhiệt độ cực thấp, từng đợt sương đen dày đặc.
Càng đi về phía trước, thì càng tối càng lạnh, nếu như không có nữ quái cú mèo, cho dù là có chữ nhắc nhở, hắn cũng không dám đi quá xa.
Tô Viễn vừa đi lên phía trước, vừa quay đầu nhìn về hướng phòng mình.
Trong bóng tối vô biên vô tận, gian phòng của mình hoàn toàn biến mất, chỉ có một điểm ánh sáng mờ ảo.
Nếu không phải có góc nhìn của nữ quái cú mèo, hắn ngay cả hướng căn phòng cũng không biết.
"Đáng chết, tối như vậy, coi như xung quanh có người khác cũng không thể nhìn thấy."
Xung quanh ngoài bóng tối, cũng chỉ có bóng tối, căn bản không nhìn thấy một chút ánh sáng.
Thiệt giống như tất cả mọi người đều không ở cùng một thời không.
【 Chú ý, không cần đi về phía trước, phía trước là một mảnh nghĩa địa, bên trong không có gì cả, tiếp tục đi ngược lại sẽ gặp phải nguy hiểm.】
【 Hướng về phía bên phải, có một cái nhà tranh, bên trong có thứ phù văn mà ngươi cần, bất quá điều kiện đầu tiên là ngươi phải chiến thắng ‘Kỵ Sĩ Thối Rữa' bên trong nhà tranh!】
【 Với thực lực bây giờ của ngươi, còn không có cách chiến thắng Kỵ Sĩ Thối Rửa, cứ trở về mở ra rương gỗ nhỏ thần bí, bên trong còn có tin mừng.】
Là ba hàng chữ nhắc nhở.
Tô Viễn dừng bước chân lại, con mắt chớp chớp.
Có phù văn bên trong nhà tranh?
Hắn lập tức khống chế nữ quái cú mèo bay lượn quanh về phía trước.
Không bao lâu, quả nhiên trong màn sương vô tận nhìn thấy được một cái nhà tranh rách nát, đang lung lay trước gió.
Bên trong nhà tranh, có một người mặc giáp kỵ sĩ ngồi ngay ngắn, toàn thân thối rữa, không nhúc nhích.
Trong lòng Tô Viễn run lên thật lâu.
【 Cô gái áo đỏ sắp quay trở về, về nhà nhanh lên, bằng không ngươi chỉ có con đường chết!】
Lời nhắc nhở hiện ra.
Tô Viễn biến sắc, không nghĩ ngợi gì, lập tức cong đuôi bỏ chạy.
{Tác giả bảo diện tích phòng xài mét khối hình dung không hợp lý nên từ chương sau chắc là có thay đổi}
o0o
Hết 12/7
o0o
Tự hỏi trong lòng, mặc dù mọi người đã biết thế giới này đã khác với thế giới thân quen kia rồi.
Nhưng tận mắt thấy một bộ xương khô đi lại, vẫn khó mà tránh khỏi sự sợ hãi.
Dù sao đối với quỷ mị, lúc nào nhân loại cũng sợ hãi theo tự nhiên.
Tô Viễn nhìn màn hình trước mắt, trong lòng cũng đang lăn lộn.
Xem ra cũng không phải phiền phức chỉ có ở chỗ mình, những người khác cũng giống mình.
Nhưng mà người ta gặp phải bộ xương khô, hẳn là không đáng sợ bằng con nữ quỷ bên ngoài a.
Dù sao đối phương còn kịp quay lại video, lúc mà hắn gặp nữ quỷ, ngay cả màn hình cũng không mở kịp.
"Xem ra người khác cũng đứng ngồi không yên, cũng đi thăm dò bóng tối."
Hắn nhìn giờ một cái, tám giờ ba mươi phút tối.
Tô Viễn không để chậm trễ thời gian, lấy ra một ổ bánh mì trắng, nhanh chóng ăn tối, lại uống thêm nửa chai nước, sau đó bắt đầu mở ra cuốn Khô Mộc Quyết.
Khô Mộc Quyết (Cây gỗ khô), tên như ý nghĩa, sau khi luyện thành, chưởng lực rơi vào thân cây to, trong nháy mắt cây to đầy sức sống sẽ biến thành cây khô.
Cây còn bị hút khô trong nháy mắt, huống chi là người?
Hơn nữa sau khi luyện thành môn công pháp này còn có một tác dụng khác.
Đó chính là khi giấu đi khí tức, toàn bộ thân thể trong nháy mắt sẽ trở thành cây khô, sẽ không có bất kỳ khí tức nào lọt ra, dù cho linh giác người khác nhạy cảm, cũng khó cảm thấy.
Sau khi hiểu rõ, Tô Viễn trực tiếp tu luyện.
Trong nháy mắt một đêm trôi qua.
Một đêm này, Tô Viễn nửa ngủ nửa tu luyện, hơn sáu giờ sáng hôm sau đột nhiên tỉnh lại, không thể chìm vào giấc ngủ tiếp.
Tô Viễn cảm thấy bên trong cơ thể có một sợi khí cảm tựa như cọng tóc, hơi hơi cảm thán.
"Vẫn còn chậm quá, nguyên một đêm mới luyện được một chút xíu khí cảm, nếu có thể thêm điểm là êm rồi."(kiểu nhấn vào là lên cấp ấy)
Hắn bỗng nhiên phản ứng lại, mở ra giao diện thuộc tính cá nhân.
Tính danh: Tô Viễn
Tuổi: 18
Phù văn: Không
Độ an toàn: Nửa ngôi sao (0/3)(Gian phòng của ngươi cũng không thực sự an toàn, lúc nào cũng có thể gặp phải một nguy hiểm đáng sợ, xin mau chóng thu thập phù văn.)
Thủ vệ: hồn nữ quái cú mèo (1).
Diện tích: 10 mét vuông.
Kỹ năng cá nhân: Khô Mộc Quyết nhập môn (0/1)
Thực lực: Hắc ám học đồ sơ kỳ.
...
Tô Viễn sắc mặt khẽ giật.
Giao diện dường như thay đổi.
Hàng cuối cùng, thực lực của ta biến thành Hắc ám học đồ sơ kỳ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn có Khô Mộc Quyết, tại sao phía sau lại xuất hiện con số?
【 Để ý thấy con số phía sau Khô Mộc Quyết (0/1) sao? Hấp thụ hết một cái phù văn, Khô Mộc Quyết của ngươi sẽ nhanh chóng bước vào cảnh giới tiếp theo, so tự thân ngươi tu luyện còn nhanh hơn mấy chục lần.】
Chữ nhắc nhở xuất hiện lần nữa.
Con mắt Tô Viễn sáng lên.
Phù văn có thể tăng thực lực bản thân lên?
Nếu như hắn nhớ không lầm, mấy cái trứng Tê Liệt Ong Quỷ kia cũng cần phù văn mới nhanh chóng nở ra.
Còn gian phòng cũng là cần phù văn mới có thể thẳng cấp!
Nhưng phù văn này cuối cùng phải tìm từ chỗ nào?
Hắn ăn lấy nửa ổ bánh mì trắng làm điểm tâm, lại uống thêm mấy ngụm nước khoáng, sau đó vươn người đứng dậy, cầm giáo lên, đi về phía cửa phòng, chuẩn bị đi thăm dò
bên trong bóng đêm lần nữa.
【 Chú ý, nữ quỷ áo đỏ kia còn 10 phút sẽ tạm thời rời đi, lần này, ngươi sẽ có ba mươi phút để ra ngoài tìm tòi, trong vòng ba mươi phút phải chạy trở về, bằng không thì ngươi chắc chắn vô hòm, à ngươi không có hòm đâu.】
Chữ nhắc nhở hiện ra.
"Có ba mươi phút tìm kiếm sao?"
Tô Viễn trong lòng hơi động, lập tức nhớ tới cái rương gỗ nhỏ hồi hôm qua nhìn thấy.
Bất cứ giá nào phải đem cái rương gỗ nhỏ kia về phòng mới được.
Hắn lần nữa khống chế linh hồn nữ quái cú mèo, cho nó bay đến không trung chỗ hòm gỗ, nghiêm túc quan sát ngầm bao quanh bốn phía, bảo đảm sẽ không xuất hiện những biến cố khác.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
【 Nữ tử áo đỏ rốt cuộc rời đi, bây giờ người mau chóng hành động a, nhớ kỹ, sau khi ra cửa, trực tiếp chạy hướng về 80 mét phía sau gian phòng, nơi đó có một cái rương gỗ nhỏ thần bí, đem nó trở về.】
Con mắt Tô Viễn sáng lên, xách theo giáo thép, nhanh chóng đẩy cửa phòng ra, hướng về phía sau chạy tới.
Lần này việc hắn tìm thấy rương gỗ sẽ dễ dàng hơn.
Bởi vì không phải chỉ có chữ nhắc nhở, mà hắn còn có tầm nhìn trên trời nữa.
Điều này giống như là kết hợp thính giác và thị giác lại với nhau.
So với lần ra ngoài trước, lần này còn tiết kiệm thời gian hơn.
Rất nhanh, Tô Viễn phát hiện cái rương gỗ nhỏ kia, trong lòng mừng rỡ, trực tiếp cầm rương gỗ nhỏ lên.
【 Rương gỗ nhỏ thần bí: Bên trong có đồ mà ngươi cần.】
【 Chờ đã, muốn rời đi sao? Phía dưới rương gỗ nhỏ còn có một bản thiết kế, móc nó ra.】
Lời nhắc nhở xuất hiện lần nữa.
Tô Viễn khẽ giật mình, lập tức thả rương gỗ nhỏ xuống, miệng ngậm lấy điện thoại, cầm giáo thép dùng sức móc mấy lần.
Quả nhiên, có một bản thiết kế màu sắc ố vàng từ trong đất màu đỏ sậm xuất hiện.
Trong lòng hắn cực kì mừng, cầm bản thiết kế và rương gỗ nhỏ, nhanh chóng chạy về gian phòng.
Nhưng mà ngay lúc này, hắn ngừng lại, mắng thầm một tiếng.
Chính mình thực sự hồ đồ rồi!
Tôi khốn nạn quá!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rõ ràng là có kho đồ, cần gì phải vác mấy thứ này về phòng?
Xoát!
Hai món đồ vật đều bị hắn thu vào Kho Đồ.
Tô Viễn cũng không lập tức quay ngược về phòng, mà là chuẩn bị đi tìm tòi trong bóng tối tiếp.
Bây giờ hắn còn có hơn 20 phút, chỉ cần cẩn thận đề phòng thôi, là tuyệt đối có thể đi đến một khoảng cách rất xa.
Ít nhất hắn muốn biết rõ ràng, xung quanh hắn đến cùng có còn ai không.
Tô Viễn cố ý tránh đi hướng có con rắn đôkc, một tay cầm giáo, một tay chiếu đèn pin điện thoại, hướng về phía trước đi cẩn thận.
Cùng lúc đó, hắn tiếp tục khống chế nữ quái cú mèo đi tìm tòi nơi xa hơn.
Nữ quái cú mèo có thể thăm dò xung quanh phạm vi 80 mét, mà tâm của thứ này là hắn, theo lý thuyết, hắn mà di chuyển, phạm vi nữ quái cú mèo cũng có thể di chuyển.
Vù vù!
Gió lạnh thét gào, nhiệt độ cực thấp, từng đợt sương đen dày đặc.
Càng đi về phía trước, thì càng tối càng lạnh, nếu như không có nữ quái cú mèo, cho dù là có chữ nhắc nhở, hắn cũng không dám đi quá xa.
Tô Viễn vừa đi lên phía trước, vừa quay đầu nhìn về hướng phòng mình.
Trong bóng tối vô biên vô tận, gian phòng của mình hoàn toàn biến mất, chỉ có một điểm ánh sáng mờ ảo.
Nếu không phải có góc nhìn của nữ quái cú mèo, hắn ngay cả hướng căn phòng cũng không biết.
"Đáng chết, tối như vậy, coi như xung quanh có người khác cũng không thể nhìn thấy."
Xung quanh ngoài bóng tối, cũng chỉ có bóng tối, căn bản không nhìn thấy một chút ánh sáng.
Thiệt giống như tất cả mọi người đều không ở cùng một thời không.
【 Chú ý, không cần đi về phía trước, phía trước là một mảnh nghĩa địa, bên trong không có gì cả, tiếp tục đi ngược lại sẽ gặp phải nguy hiểm.】
【 Hướng về phía bên phải, có một cái nhà tranh, bên trong có thứ phù văn mà ngươi cần, bất quá điều kiện đầu tiên là ngươi phải chiến thắng ‘Kỵ Sĩ Thối Rữa' bên trong nhà tranh!】
【 Với thực lực bây giờ của ngươi, còn không có cách chiến thắng Kỵ Sĩ Thối Rửa, cứ trở về mở ra rương gỗ nhỏ thần bí, bên trong còn có tin mừng.】
Là ba hàng chữ nhắc nhở.
Tô Viễn dừng bước chân lại, con mắt chớp chớp.
Có phù văn bên trong nhà tranh?
Hắn lập tức khống chế nữ quái cú mèo bay lượn quanh về phía trước.
Không bao lâu, quả nhiên trong màn sương vô tận nhìn thấy được một cái nhà tranh rách nát, đang lung lay trước gió.
Bên trong nhà tranh, có một người mặc giáp kỵ sĩ ngồi ngay ngắn, toàn thân thối rữa, không nhúc nhích.
Trong lòng Tô Viễn run lên thật lâu.
【 Cô gái áo đỏ sắp quay trở về, về nhà nhanh lên, bằng không ngươi chỉ có con đường chết!】
Lời nhắc nhở hiện ra.
Tô Viễn biến sắc, không nghĩ ngợi gì, lập tức cong đuôi bỏ chạy.
{Tác giả bảo diện tích phòng xài mét khối hình dung không hợp lý nên từ chương sau chắc là có thay đổi}
o0o
Hết 12/7
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro