Vô Tận Hắc Ám Trò Chơi

Trao Đổi Tài Ng...

Tái Nhập Giang Hồ

2024-09-04 13:34:26

Tô Viễn lướt gần bốn mươi phút, cũng không nhìn thấy Lưu Quang Đệ hồi đáp lại.

Trong lòng của hắn bắt đầu trầm mặc.

Chẳng lẽ có nhân loại thật?

Một loại nguy cơ trong lòng hắn xuất hiện.

Việc Columbus phát hiện Châu Mỹ có lẽ sẽ tái hiện, nhưng có điểm khác là bọn người "xuyên việt" này có thể sẽ trở thành người Anh-điêng.

Thịt rắn đã nướng chín, Tô Viễn hung hăng cắn một cái, tiếp tục tra post.

Bài post phía dưới cũng như cũ, có không ít bài cầu cứu.

Nhưng mà không có cái nào giống tình huống của Lưu Quang Đệ, cái này khiến cho không ít người trong diễn đàn suy đoán.

Tô Viễn không có tiếp tục tìm, mà bỗng nhiên để ý cột tin nhắn, con mắt không khỏi ngừng lại.

Bên trong cột tin nhắn không ít người pm cho hắn.

Trong đó cũng có cô gái kia, Trình Tiêu Nhiên.

Nhưng mà đối phương nhắn lúc tám giờ tối, so với hiện tại là đã qua bốn giờ.

"Ngày hôm qua, quái vật lại xuất hiện, bọn chúng lại tiến công."

Nàng truyền tới một tấm hình.

Ảnh chụp cũng là chụp qua cửa sổ, một mảnh đen nhanhsm chỉ có thể miễn cưỡng nhìn được một chút.

Dường như là một cái quái vật hình người, toàn thân mọc đầy vảy giáp màu đen!

Trong lòng Tô Viễn giật mình, chỉ cần một con mắt nhìn quái vật này cũng biết nó và con quái vật trong bài post cầu cứu kia là gần giống nhau.

Cùng một sinh vật sao?

"Ngươi còn sống chứ?"

Tô Viễn vừa muốn gửi tin nhắn tới, bỗng nhiên lông mày nhíu một cái.

Chỉ thấy avatar Trình Tiêu Nhiên đã thành một màu ảm đạm.

Avatar ảm đảm mang ý nghĩa... tử vong...

Nàng chết?

Tô Viễn trầm mặc một trận, lần nữa hung hăng gặm thịt rắn, trong lòng mặc dù không thể nói là thương tâm, nhưng mà cảm giác thỏ chết cáo tội thì vẫn có.

"Mặc dù cùng là ở trong bóng tối, nhưng mà so sự quen thuộc với bóng tối, những con sinh vật hắc ám này không nghi ngờ là tốt hơn chúng ta nhiều, điều này tương đương với địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng..."

Tô Viễn thầm nghĩ.

Nguyên bản hắn còn tưởng mọi thứ đã vào quỹ đạo, nhưng bây giờ nhìn những việc tử vong này cũng có thể đột ngột diễn ra.

Sau khi Tô Viễn ăn xong thịt rắn, lại múc nửa bát nước lạnh trực tiếp uống vào, mát lạnh, làm cho tâm tình phiền não của hắn lần nữa bình tĩnh dần.

Thời gian bất tri bất giác đã là rạng sáng 12 giờ rưỡi.

Tô Viễn vừa muốn đi ngủ, bỗng nhiên trong lòng hơi động, tay cầm dao gọt trái cây, khắc hoạ một bút lên tường.

Xoát xoát xoát xoát!

Bốn bút, mang ý nghĩa hắn đã trải qua bốn ngày!

Còn thiếu một bút, liền có thể tạo thành chữ 【正 】

Sau khi khắc xong, hắn vứt dao gọt trái cây đi, trực tiếp ngửa đầu lên ngủ.

Trong sân, một đám thủ vệ trung thành cẩn thận thủ hộ cho ngôi nhà được bình yen.

Bảy con Tê Liệt Quỷ Ong đáp lại lên Hắc Linh Quả, ngáp một cái, cánh khép khép lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xa xa trong hồ, không ít đỉa khát máu đã từ trong ngủ mê tỉnh lại, dưới sự triệu hoán của Hắc Thuỷ Thuỷ Hoàng, dọc theo mương nước, bơi vào trong sân, nằm trong đáy hồ.

Nhìn một cái, phía dưới ao nước, lít nha lít nhít chấm đen nhỏ.

Thời gian trôi nhanh.

Tô Viễn ngủ một giấc thẳng tới sáng ngày thứ hai, hơn mười giờ.

Sau khi tỉnh lại, hắn theo bản năng mở ra diễn đàn, cấp tốc xem một lần.

Tin tức vẫn như cũ cùng đêm qua không sai biệt lắm, không khí khủng hoảng cấp tốc tràn ngập.

Nhìn thấy tin tức không cần càng nhiều, Tô Viễn trực tiếp đóng diễn đàn, đi vào khu giao dịch.

Bây giờ đã là ngày thứ tư.

Không ngoài dự đoán, thiếu thốn thức ăn càng nghiêm trọng hơn.

Toàn bộ khu giao dịch đều trao đổi tài nguyên nước và thức ăn, cơ hồ mọi người đều điên cuồng.

Tô Viễn nghĩ nghĩ, lập tức treo nguồn nước lên.

【 Tài nguyên nước 45ml, đổi Huyền Nguyên thảo một gốc, không hạn số lần!】

【 Tài nguyên nước 45ml, đổi một gốc Tử Lăng hoa, không hạn số lần!】

【 Tài nguyên nước 45ml, đổi hai gốc Hồng Hoa Thảo, không hạn số lần!】

【 Tài nguyên nước 45ml, đổi một khỏa Tử Quang Thạch, không hạn số lần!】

【 Tài nguyên nước 45ml, đổi một khối ngân khối, không hạn số lần!】

【 Tài nguyên nước 50ml, đổi một cái kim thuộc tính phù văn, không hạn số lần!】

Từng hàng chữ viết nổi lên, giống như ném đi một quả bom.

"Cmn, lại là người huynh đệ này, ngươi bật hack sao!"

"Tô Viễn đại lão, chúc ngươi bình an một đời, bố thí một ít nước cho ta a."

"Tô Viễn đại lão, ta có vật liệu gỗ, ngươi còn muốn không!"

Rất nhiều ngươi cấp tốc pm cho hắn.

Tô Viễn đối với những thứ pm như này đều không nhìn.

Vì cái gì cần đều đã đặt lên, có thể lấy được thì tự nhiên đều không cần pm.

Nói thật ra, dưới tình huống nghiêm trọng này, hắn cho giá như thế này là rất cao.

Đồ muốn trao đổi đều là vật liệu của 【 Sơ cấp tiến hóa dược dịch 】và 【 Tử Quang Giáp 】

Sau khi treo đồ lên, Tô Viễn trực tiếp từ trên giường đứng dậy.

Máy lọc nước trong phòng, khổ công một đêm, chỉ mới lọc được 1/5 thùng nước.

Hắn khẽ nhíu mày, cảm thấy hiệu suất này quá thấp.

Có thể chế tạo thêm vài cái nữa.

Lúc này Tô Viễn mở cột chế tạo, tiến hành chế tạo 【 Giản dị máy lọc nước 】, rất nhanh thì hai cái máy lọc nước được chế tạo ra, đặt ở trong phòng.

Hắn đặt máy lọc ở trong phòng xong, thì liền đi ra cửa phòng, dùng than tro để đánh răng, trực tiếp hái một quả dưa, ăn cùng với bánh mì, xem như điểm tâm.

Ăn sáng xong, hắn liền trồng cỏ huỳnh quang trong sân.

Hôm qua làm một đống lửa, trôi qua nửa ngày đã triệt để dập tắt.

Cái này khiến ý nghĩ tạo ra ánh sáng thông qua đốm lửa đều thất bại, trừ khi hắn có vô tận vật liệu gỗ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cho nên vẫn là thành thành thật thật trồng Huỳnh Quang Thảo tốt hơn.

Tám khoả hạt giống đều trồng ở bên cạnh ao, để tăng tốc độ trưởng thành, hắn trực tiếp dùng một cái phổ thông phù văn.

Xoát!

Từng đợt sức mạnh thần bí tác dụng vào, tám khoả hạt giống nhanh chóng nảy mầm, lớn lên, sinh ra các điểm huỳnh quang trên lá cây, thoạt nhìn như que huỳnh quang trên Địa Cầu.

Điểm khác là chúng chỉ có một màu.

"Đúng rồi, nếu như cho phổ thông phù văn tác dụng lên Hắc Linh Quả, không biết có thể cải thiện trái của nó hong?"

Trên người hắn còn hai cái phổ thông phù văn, chẳng bằng thử một chút?

Trong lòng Tô Viễn chờ mong, đi thẳng tới bên Hắc Linh Quả, lấy một cái phổ thông phù văn ra dùng.

Xoát!

Từng đợt hào quang màu đen thần bí phát ra, bị trái cây Hắc Linh Quả hấp thu nhanh chóng.

Cái thân cây này đột nhiên khẽ đung đưa, tiếp đó thân cành và lá cây cũng nhanh chóng biến lớn mà mắt thường có thể thấy, thân cây lớn thêm một vòng, phía trên, lá cây càng thêm rậm tạp.

Liền trái cây cũng xảy ra biến đổi lớn.

Nguyên bản chỉ lớn bằng móng tay út, bây giờ đã lớn bằng quả trứng gà.

"Có tác dụng!"

Tô Viễn vui mừng, hái lấy một quả, lần nữa nhét vào trong miệng.

Truyền tới một vị ngọt ngào, mọng nước, giống như nho, nguyên bản vị chát đã biến mất.

Tô Viễn cảm thấy cực kì sáng khoái.

Quá hạnh phúc!

Sau khi làm xong hết, hắn lại chạy tới, nhìn hạt giống lúa mì của mình.

Hai ngày trôi qua, lúa mì càng phát triển, có lẽ là lúc trước hấp thu qua một cái phù văn, phía trên, lại xuất hiện những hạt lúa màu đen.

Hạt lúa này không giống kiếp trước, mỗi một hạt lúa mạch đều vô cùng mượt mà, to lớn, giống như trân châu trà sữa.

Tô Viễn nhịn không được mừng rỡ.

"Tiếp tục như này, không cần mấy ngày, ta liền có thể tạo ra bột mì."

Vì để chúng càng tốt hơn, Tô Viễn lại cởi dây lưng ra, trực tiếp tưới vào.

Nhìn thủ vệ trong sân, trong lòng Tô Viễn hơi suy tư.

Có nên đi dò xét lãnh địa bọn khô lâu hay không?

Rất nhanh đã có quyết định!

Thay vì bị động, chẳng bằng chủ động thử.

Ngược lại chính hắn cũng không tự mình xuất chinh, nếu mà đánh không lại thiệt thì cứ quay đầu chạy.

Ngoại trừ Hắc Thuỷ Thuỷ Hoàng ở nhà trông thì Tô Viễn đem tất cả thủ vệ theo, hướng bên ngoài đi.

Sở dĩ để Hắc Thuỷ Thuỷ Hoàng ở lại, một mặt vì lo sau khi rời nước chiến lực giảm mạnh, một mặt khác cũng là lo lắng có người thừa dịp hắn rời đi, làm bậy làm bạ nhà hắn.

Nếu thật sự có người vào nhà hắn, tiến vào phòng thì có kết quả gì?

Chỉ nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ!

Có thể là ai chiếm được gian phòng, thì sẽ trở thành chủ gian phòng.

Cho nên Tô Viễn không dám đặt cược.

Nhất định phải để Hắc THuỷ Thuỷ Hoàng ở lại trông chừng nhà mới được!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tận Hắc Ám Trò Chơi

Số ký tự: 0