Chương 30 - Dương Tuấn Suy Đoán
Hổ Tầm Môn 3
Khủng Long Giang Lang Lang
2024-08-14 07:50:55
Cũng không nghĩ tới lần đầu tiên buôn bán muối lậu ở chợ đen đã bị người của Thành Vệ Ti theo dõi, nếu không có Tô Trường Thanh ra tay tương trợ, vậy bọn hắn kết cục sẽ rất thảm!
Tô Trường Thanh suy tư một phen, mới mở miệng nói: "Quý lão ca, thực không giấu diếm, ta đi chợ đen, là muốn thu hoạch một môn luyện thể pháp.’’
Bản thân Quý Bằng bước vào Luyện Da Cảnh, khẳng định là có luyện thể pháp, Tô Trường Thanh vì thế cũng không khách khí, trực tiếp lên tiếng.
‘’Tô huynh đệ ngươi còn chưa bước vào Luyện Thể?’’
Nghe vậy, Quý Bằng có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Tô Trường Thanh.
Quý Bằng vốn cho rằng với thực lực mà Tô Trường Thanh thể hiện thì chắn chắn đã bước vào Luyện Thể Cảnh, thế nhưng Tô Trường Thanh thậm chí còn chưa Luyện thể, Luyện Da. Mà chỉ mới là cảnh giới nắm giữ khí huyết, cực hạn cơ thể.
Nhưng chỉ với cảnh giới như vậy, Tô Trường Thanh lại có thể một mình một đao, làm cho một võ giả Luyện Thể nhị quan Luyện Cốt của Thành Vệ Ti phải khiếp sợ rút lui, điều này khiến người ta kinh ngạc.
Quý Bằng trầm ngâm một hồi, trên mặt mới lộ ra vẻ áy náy: "Tô huynh đệ, luyện thể pháp mà ta tu luyện là của Hổ Tâm Môn ta, ta chỉ có tư cách tu luyện, không có quyền truyền thụ cho người khác."
Luyện thể pháp của Quý Bằng cũng là sau khi gia nhập Hổ Tâm Môn mới được truyền thụ, bất kỳ gia tộc, bang phái, võ quán nào cũng đều cấm truyền công pháp ra ngoài, điều này cũng giống như phản bội.
Tô Trường Thanh hơi gật đầu, tỏ vẻ hiểu, hắn cũng không quá thất vọng, với thực lực bây giờ của hắn, muốn kiếm một bộ Luyện thể pháp cũng không khó khăn lắm.
Nhưng Quý Bằng lại lập tức nói: "Tô huynh đệ, hay là cùng ta đến Hổ Tâm Môn làm khách đi, môn chủ của chúng ta rất thích kết giao với anh hùng hào kiệt, đến lúc đó có thể để môn chủ hứa cho ngươi một bộ Luyện thể pháp, cũng chẳng phải chuyện gì to tát."
Quý Bằng không thể tự ý truyền thụ Luyện thể pháp cho Tô Trường Thanh, nhưng chỉ cần môn chủ của Hổ Tâm Môn đồng ý thì không thành vấn đề.
"Vậy... cũng được."
Sau một hồi cân nhắc, Tô Trường Thanh liền gật đầu đồng ý, đây đúng là một biện pháp, nếu không thì hắn bỏ ra chút tiền mua một bộ Luyện thể pháp, nói cho cùng thì võ công này truyền cho người khác cũng chẳng mất mát gì của mình.
"Được, trước tiên ta sẽ về báo cho môn chủ một tiếng, ngày mai ta sẽ đến đón ngươi."
Quý Bằng thấy vậy thì cũng vui mừng khôn xiết.
Quý Bằng cũng biết được Tô Trường Thanh bây giờ là người chạy nạn đến Đại Phong Thành, dù sao thì cũng không có nơi nào khác để đi, không bằng để môn chủ của Hổ Tâm Môn chiêu mộ Tô Trường Thanh, để hắn cùng gia nhập Hổ Tâm Môn.
Sau khi giao hẹn xong với Quý Bằng, Tô Trường Thanh bảo với Quý Bằng rằng mình ở tại Việt Lai khách điếm, hai người ăn uống no nê rồi tạm thời chia tay.
Trở về Việt Lai khách điếm, Tô Trường Thanh tĩnh tâm tu luyện một hồi Thổ Nạp Thuật.
Mặc dù lần này đến chợ đen không đạt được mục đích, nhưng có thể gặp được người quen cũ trong quân ngũ, tâm trạng của Tô Trường Thanh cũng coi như không tệ.
Thời gian trôi qua đến sáng ngày hôm sau, sáng sớm Quý Bằng đã đến Việt Lai khách điếm theo đúng hẹn, gặp được Tô Trường Thanh đã rửa mặt chải đầu xong.
"Tô huynh đệ, chúng ta đi thôi, môn chủ đã đồng ý tiếp kiến ngươi rồi."
Quý Bằng báo cho Tô Trường Thanh tin tức này.
"Ừm."
Tô Trường Thanh gật đầu, sau đó cùng Quý Bằng rời đi.
Cầm gậy chống mù đi trên đường phố, Tô Trường Thanh có thể nghe thấy tiếng bước chân của những người đi đường, cũng có thể nghe thấy tiếng rao hàng, xe cộ tấp nập, cả tòa Đại Phong Thành đều tràn đầy sức sống, phồn hoa náo nhiệt.
Nhưng thật ra Đại Phong Thành cũng không được yên bình cho lắm, khu vực nội thành là nơi ở của một số thương gia, người có quyền thế, lực lượng bảo vệ nghiêm ngặt, kiểm tra gắt gao, có thể coi là khu vực của người giàu.
Còn khu ngoại thành thì là khu vực của dân thường, các băng đảng, thế lực lớn nhỏ cát cứ, thường xuyên vì tranh giành địa bàn, lợi ích mà nổ ra xung đột đẫm máu, những người nha môn kia cơ bản đều nhắm mắt làm ngơ.
Giống như Hổ Tâm Môn, thực chất cũng là một loại môn phái giang hồ như vậy, môn chủ Mạc Hổ càng hung danh hiển hách ở khu ngoại thành, trong mắt những người dân thường bình thường thì đây là một kẻ dám đánh dám giết.
Tổng bộ của Hổ Tâm Môn là một trang viên không nhỏ, ở cổng tổng bộ Hổ Tâm Môn có võ giả Hổ Tâm Môn đeo đao mang kiếm canh giữ, người nào người nấy đều cường tráng, trong đó cũng có võ giả đạt đến cực hạn của nhân thể.
"Quý chấp sự."
Có võ giả Hổ Tâm Môn cung kính hành lễ với Quý Bằng, Quý Bằng là chấp sự của Hổ Tâm Môn, địa vị trong Hổ Tâm Môn chỉ sau bang chủ và mấy vị đường chủ, đồng thời bọn hắn cũng tò mò đánh giá Tô Trường Thanh ở bên cạnh.
Tô Trường Thanh suy tư một phen, mới mở miệng nói: "Quý lão ca, thực không giấu diếm, ta đi chợ đen, là muốn thu hoạch một môn luyện thể pháp.’’
Bản thân Quý Bằng bước vào Luyện Da Cảnh, khẳng định là có luyện thể pháp, Tô Trường Thanh vì thế cũng không khách khí, trực tiếp lên tiếng.
‘’Tô huynh đệ ngươi còn chưa bước vào Luyện Thể?’’
Nghe vậy, Quý Bằng có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Tô Trường Thanh.
Quý Bằng vốn cho rằng với thực lực mà Tô Trường Thanh thể hiện thì chắn chắn đã bước vào Luyện Thể Cảnh, thế nhưng Tô Trường Thanh thậm chí còn chưa Luyện thể, Luyện Da. Mà chỉ mới là cảnh giới nắm giữ khí huyết, cực hạn cơ thể.
Nhưng chỉ với cảnh giới như vậy, Tô Trường Thanh lại có thể một mình một đao, làm cho một võ giả Luyện Thể nhị quan Luyện Cốt của Thành Vệ Ti phải khiếp sợ rút lui, điều này khiến người ta kinh ngạc.
Quý Bằng trầm ngâm một hồi, trên mặt mới lộ ra vẻ áy náy: "Tô huynh đệ, luyện thể pháp mà ta tu luyện là của Hổ Tâm Môn ta, ta chỉ có tư cách tu luyện, không có quyền truyền thụ cho người khác."
Luyện thể pháp của Quý Bằng cũng là sau khi gia nhập Hổ Tâm Môn mới được truyền thụ, bất kỳ gia tộc, bang phái, võ quán nào cũng đều cấm truyền công pháp ra ngoài, điều này cũng giống như phản bội.
Tô Trường Thanh hơi gật đầu, tỏ vẻ hiểu, hắn cũng không quá thất vọng, với thực lực bây giờ của hắn, muốn kiếm một bộ Luyện thể pháp cũng không khó khăn lắm.
Nhưng Quý Bằng lại lập tức nói: "Tô huynh đệ, hay là cùng ta đến Hổ Tâm Môn làm khách đi, môn chủ của chúng ta rất thích kết giao với anh hùng hào kiệt, đến lúc đó có thể để môn chủ hứa cho ngươi một bộ Luyện thể pháp, cũng chẳng phải chuyện gì to tát."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quý Bằng không thể tự ý truyền thụ Luyện thể pháp cho Tô Trường Thanh, nhưng chỉ cần môn chủ của Hổ Tâm Môn đồng ý thì không thành vấn đề.
"Vậy... cũng được."
Sau một hồi cân nhắc, Tô Trường Thanh liền gật đầu đồng ý, đây đúng là một biện pháp, nếu không thì hắn bỏ ra chút tiền mua một bộ Luyện thể pháp, nói cho cùng thì võ công này truyền cho người khác cũng chẳng mất mát gì của mình.
"Được, trước tiên ta sẽ về báo cho môn chủ một tiếng, ngày mai ta sẽ đến đón ngươi."
Quý Bằng thấy vậy thì cũng vui mừng khôn xiết.
Quý Bằng cũng biết được Tô Trường Thanh bây giờ là người chạy nạn đến Đại Phong Thành, dù sao thì cũng không có nơi nào khác để đi, không bằng để môn chủ của Hổ Tâm Môn chiêu mộ Tô Trường Thanh, để hắn cùng gia nhập Hổ Tâm Môn.
Sau khi giao hẹn xong với Quý Bằng, Tô Trường Thanh bảo với Quý Bằng rằng mình ở tại Việt Lai khách điếm, hai người ăn uống no nê rồi tạm thời chia tay.
Trở về Việt Lai khách điếm, Tô Trường Thanh tĩnh tâm tu luyện một hồi Thổ Nạp Thuật.
Mặc dù lần này đến chợ đen không đạt được mục đích, nhưng có thể gặp được người quen cũ trong quân ngũ, tâm trạng của Tô Trường Thanh cũng coi như không tệ.
Thời gian trôi qua đến sáng ngày hôm sau, sáng sớm Quý Bằng đã đến Việt Lai khách điếm theo đúng hẹn, gặp được Tô Trường Thanh đã rửa mặt chải đầu xong.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tô huynh đệ, chúng ta đi thôi, môn chủ đã đồng ý tiếp kiến ngươi rồi."
Quý Bằng báo cho Tô Trường Thanh tin tức này.
"Ừm."
Tô Trường Thanh gật đầu, sau đó cùng Quý Bằng rời đi.
Cầm gậy chống mù đi trên đường phố, Tô Trường Thanh có thể nghe thấy tiếng bước chân của những người đi đường, cũng có thể nghe thấy tiếng rao hàng, xe cộ tấp nập, cả tòa Đại Phong Thành đều tràn đầy sức sống, phồn hoa náo nhiệt.
Nhưng thật ra Đại Phong Thành cũng không được yên bình cho lắm, khu vực nội thành là nơi ở của một số thương gia, người có quyền thế, lực lượng bảo vệ nghiêm ngặt, kiểm tra gắt gao, có thể coi là khu vực của người giàu.
Còn khu ngoại thành thì là khu vực của dân thường, các băng đảng, thế lực lớn nhỏ cát cứ, thường xuyên vì tranh giành địa bàn, lợi ích mà nổ ra xung đột đẫm máu, những người nha môn kia cơ bản đều nhắm mắt làm ngơ.
Giống như Hổ Tâm Môn, thực chất cũng là một loại môn phái giang hồ như vậy, môn chủ Mạc Hổ càng hung danh hiển hách ở khu ngoại thành, trong mắt những người dân thường bình thường thì đây là một kẻ dám đánh dám giết.
Tổng bộ của Hổ Tâm Môn là một trang viên không nhỏ, ở cổng tổng bộ Hổ Tâm Môn có võ giả Hổ Tâm Môn đeo đao mang kiếm canh giữ, người nào người nấy đều cường tráng, trong đó cũng có võ giả đạt đến cực hạn của nhân thể.
"Quý chấp sự."
Có võ giả Hổ Tâm Môn cung kính hành lễ với Quý Bằng, Quý Bằng là chấp sự của Hổ Tâm Môn, địa vị trong Hổ Tâm Môn chỉ sau bang chủ và mấy vị đường chủ, đồng thời bọn hắn cũng tò mò đánh giá Tô Trường Thanh ở bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro