Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử, Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch
Khu Hỗn Loạn?
Ss Tần
2024-07-24 11:44:29
Nghe thấy lời này, mọi người đều vô cùng chấn động!
Hai người hợp sức cũng không phải là đối thủ của Trần Trường An? Điều này sao có thể?
Thành chủ là cường giả Chí Tôn Cảnh, rốt cuộc thực lực của Trần Trường An đã đạt đến trình độ gì?
Vậy mà lại nghịch thiên đến mức độ đó sao? "Xin hỏi thành chủ, không biết ngài đã tỷ thí với Trần Trường An từ bao giờ? Vì sao chúng ta lại không biết được?",
Lương Việt nghi ngờ hỏi.
"Làm sao? Ta làm chuyện gì, chuyện nào cũng phải bẩm báo với Lương thống soái sao?"
"Thuộc hạ không dám'.
"Hừ, ta thấy ngươi không có cái gì là không dám cả'.
"Nói cho ngươi biết, ngay vào đêm qua, tỷ muội chúng ta đã đại chiến với Trần Trường An một trận, cả hai đều thua trận".
"Ngươi đã hài lòng chưa?", Mộ Dung Khinh Nhu lạnh giọng hỏi.
Đêm qua?
Hôm qua Mộ Dung Khinh Nhu mời Trần Trường An đến dự tiệc tối, phủ thành chủ có không ít người biết, nhưng bọn họ lại không biết hóa ra trong bữa tiệc tối đó còn có một trận đại chiến?
Khó trách một đêm qua đi, hai vị thành chủ lại có quyết định như thế.
Nhìn có vẻ đã bị thực lực của Trần Trường An khuất phục.
"Thật sự không nghĩ tới, tối hôm qua thế mà hai vị thành chủ lại tỷ thí với Trần Trường An".
"Nhìn có vẻ tình hình chiến đấu rất kịch liệt, đáng tiếc là không có duyên tận mắt chứng kiến trận chiến của những cường giả cảnh giới này".
"Đúng vậy, nếu như Trần Trường An thật sự có thực lực như thế, để hắn làm thành chủ cũng không có cái gì là không thể”.
"Đúng thế, Trần Trường An có tiềm lực vô hạn, nói không. chừng sau này sẽ dẫn đầu thành Bất Quy xưng bá toàn bộ khu Hỗn Loạn".
"Khu Hỗn Loạn? Lấy biểu hiện bây giờ của Trần Trường An, ở trong Thái Huyền Giới này chắc chẳn cũng sẽ có một vị trí của hắn".
Mộ Dung Khinh Nhu vẫn rất có uy tín, cho nên lời nàng ta nói ra, mọi người đều không hề chất vấn gì cả.
Dù sao, một cường giả Chí Tôn Cảnh sao phải nói dối với bọn họ.
"Thành chủ, vậy Trần Trường An đồng ý không?", Ngụy Phong Đường nhìn hai tỷ muội Mộ Dung Khinh Nhu, vẫn còn có chút không quá thích ứng.
Dù sao lúc trước hẳn ta đã từng mặt dày theo đuổi Mộ Dung Khinh Vũ rất lâu, mặc dù thất bại, nhưng rất nhiều người đều biết chuyện này.
Bây giờ đối phương lắc mình biến hoá trở thành thành chủ, hản ta không xấu hổ còn ai xấu hổ nữa.
"Cho nên, hôm nay ta gọi các ngươi tới chính là hy vọng các ngươi đến Khoái Hoạt Lâu cùng chúng ta để nghênh đón thành chủ tân nhiệm tiếp quản thành Bất Quy", Mộ Dung Khinh Nhu vừa cười vừa nói.
Hả?
Có ý gì?
Đây là... tiền trảm hậu tấu, để Trần Trường An đâm lao phải theo lao sao?
"Chuyện này... Cũng được, nếu thành chủ đã có lệnh như thế, chúng ta nghe lệnh là được".
"Từ nay về sau, hai người chúng ta sẽ không còn là thành chủ nữa, nhớ kỹ, thành Bất Quy chỉ có một vị thành chủ, đó chính là Trần Trường An".
"Vâng, tuân lệnh!"
Hai người hợp sức cũng không phải là đối thủ của Trần Trường An? Điều này sao có thể?
Thành chủ là cường giả Chí Tôn Cảnh, rốt cuộc thực lực của Trần Trường An đã đạt đến trình độ gì?
Vậy mà lại nghịch thiên đến mức độ đó sao? "Xin hỏi thành chủ, không biết ngài đã tỷ thí với Trần Trường An từ bao giờ? Vì sao chúng ta lại không biết được?",
Lương Việt nghi ngờ hỏi.
"Làm sao? Ta làm chuyện gì, chuyện nào cũng phải bẩm báo với Lương thống soái sao?"
"Thuộc hạ không dám'.
"Hừ, ta thấy ngươi không có cái gì là không dám cả'.
"Nói cho ngươi biết, ngay vào đêm qua, tỷ muội chúng ta đã đại chiến với Trần Trường An một trận, cả hai đều thua trận".
"Ngươi đã hài lòng chưa?", Mộ Dung Khinh Nhu lạnh giọng hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đêm qua?
Hôm qua Mộ Dung Khinh Nhu mời Trần Trường An đến dự tiệc tối, phủ thành chủ có không ít người biết, nhưng bọn họ lại không biết hóa ra trong bữa tiệc tối đó còn có một trận đại chiến?
Khó trách một đêm qua đi, hai vị thành chủ lại có quyết định như thế.
Nhìn có vẻ đã bị thực lực của Trần Trường An khuất phục.
"Thật sự không nghĩ tới, tối hôm qua thế mà hai vị thành chủ lại tỷ thí với Trần Trường An".
"Nhìn có vẻ tình hình chiến đấu rất kịch liệt, đáng tiếc là không có duyên tận mắt chứng kiến trận chiến của những cường giả cảnh giới này".
"Đúng vậy, nếu như Trần Trường An thật sự có thực lực như thế, để hắn làm thành chủ cũng không có cái gì là không thể”.
"Đúng thế, Trần Trường An có tiềm lực vô hạn, nói không. chừng sau này sẽ dẫn đầu thành Bất Quy xưng bá toàn bộ khu Hỗn Loạn".
"Khu Hỗn Loạn? Lấy biểu hiện bây giờ của Trần Trường An, ở trong Thái Huyền Giới này chắc chẳn cũng sẽ có một vị trí của hắn".
Mộ Dung Khinh Nhu vẫn rất có uy tín, cho nên lời nàng ta nói ra, mọi người đều không hề chất vấn gì cả.
Dù sao, một cường giả Chí Tôn Cảnh sao phải nói dối với bọn họ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Thành chủ, vậy Trần Trường An đồng ý không?", Ngụy Phong Đường nhìn hai tỷ muội Mộ Dung Khinh Nhu, vẫn còn có chút không quá thích ứng.
Dù sao lúc trước hẳn ta đã từng mặt dày theo đuổi Mộ Dung Khinh Vũ rất lâu, mặc dù thất bại, nhưng rất nhiều người đều biết chuyện này.
Bây giờ đối phương lắc mình biến hoá trở thành thành chủ, hản ta không xấu hổ còn ai xấu hổ nữa.
"Cho nên, hôm nay ta gọi các ngươi tới chính là hy vọng các ngươi đến Khoái Hoạt Lâu cùng chúng ta để nghênh đón thành chủ tân nhiệm tiếp quản thành Bất Quy", Mộ Dung Khinh Nhu vừa cười vừa nói.
Hả?
Có ý gì?
Đây là... tiền trảm hậu tấu, để Trần Trường An đâm lao phải theo lao sao?
"Chuyện này... Cũng được, nếu thành chủ đã có lệnh như thế, chúng ta nghe lệnh là được".
"Từ nay về sau, hai người chúng ta sẽ không còn là thành chủ nữa, nhớ kỹ, thành Bất Quy chỉ có một vị thành chủ, đó chính là Trần Trường An".
"Vâng, tuân lệnh!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro