Cởi Hết Quần Áo
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-17 09:57:26
Mạc đại sư nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của mấy người có mặt ở đại sảnh, nhịn không được mở miệng nói:
- Mục lão đệ là luyện đan thiên tài qua nhiều năm lão hủ mới tìm được, không đúng, là yêu nghiệt!
- Bây giờ, lão phu chín mươi tuổi, nhưng rất buồn cười, kiến thức của mình lại không bằng một phần mười Mục lão đệ, căn bệnh kỳ quái của Tần tiểu nha đầu, lão phu không có biện pháp, Mục lão đệ có lẽ có cách chữa trị!
Mặc dù không tin, nhưng toàn bộ Nam Vân Đế Quốc, người có thể làm cho Mạc Vấn đại sư tôn sùng như thế, tuyệt đối không vượt qua số lượng một bàn tay.
Người khiến Mạc đại sư kính ngưỡng, càng không có.
Mọi người nhìn dáng vẻ của Mạc đại sư không giống như nói đùa.
- Ha ha... Mạc đại sư, mặc dù ngài là luyện đan cường đại nhất sư đế quốc, ta đối với thủ đoạn luyện đan của ngài, tuyệt không hoài nghi, nhưng ngài cũng không thể chữa khỏi, Mục Vân hắn...
Đại trưởng lão cười ha ha, trong giọng nói của hắn tràn ngập mỉa mai.
Tin đồn rằng thuật luyện đan của Mạc đại sư quỷ thần khó lường, nhưng lại càng sống càng hồ đồ.
Hắn là một luyện đan sư lục tinh đều nhìn rõ được quái bệnh, Mục Vân lại có biện pháp, đánh chết hắn đều không tin!
Chỉ là giờ phút này, Mục Vân lại không quan tâm nhiều như vậy, Mạc Vấn hơi vung tay, đẩy tất cả vấn đề cho hắn, thật đúng là một lão đầu phiền phức!
- Vân nhi, ngươi...
- Nghĩa phụ, nhi tử có một ít thủ đoạn, chỉ là được hay không, nhi tử cũng không dám cam đoan!
Mục Lâm Thần nghe được lời của Mục Vân, sắc mặt của hắn vui mừng, Tần lão thái gia ngồi ở một bên khác, con mắt hắn cũng nhìn chằm chằm Mục Vân, tràn ngập chờ mong.
Hôm qua, hắn đã nhìn thấy chỗ không tầm thường của Mục Vân, hôm nay, nghe được lời này của Mục Vân, hắn càng thêm kinh ngạc.
- Vậy ta xin mời Mục thiếu gia xem một chút cho Mộng Dao đi!
Tần Thì Vũ mở miệng cười nói.
Mục Vân nhìn thấy Tần Thì Vũ cười vui vẻ, không hiểu sao phía sau lưng hắn nổi lên một trận da gà, chậm rãi đi đến trước người Tần Mộng Dao.
Không thể không nói, chỉ dựa vào dáng người, Tần Mộng Dao tuyệt đối là mỹ nữ trong mỹ nữ.
Chỉ là Mục Vân suy nghĩ một chút, mỹ nữ như thế lại bị trời cho sống không quá hai mươi tuổi, trong lòng hắn cảm thấy tiếc hận.
Mục Vân đặt ngón tay chạm vào mạch đập của Tần Mộng Dao, lập tức cảm thấy một tia mềm mại, da thịt mịn như tuyết, đại khái chính là lời miêu tả một mỹ nhân như Tần Mộng Dao!
Thình thịch...
Chỉ sau một khắc, Mục Vân đã cảm thấy một cỗ khí tức lạnh lẽo cường đại, càn quét toàn thân hắn.
Lạnh!
Một ý niệm nháy mắt dâng lên trong đầu của Mục Vân.
Đinh!
Một tiếng vang lên, trong đầu Mục Vân, Tru Tiên đồ ầm vang mở ra.
Sau một khắc, trong đầu Mục Vân, một đạo hư ảnh toàn thân đều là băng, bỗng nhiên xuất hiện.
- Thần Phách của Băng Hoàng!
Mục Vân ngây ngốc tại chỗ!
Trách không được, trong cơ thể Tần Mộng Dao quanh năm lạnh lẽo, thì ra là Băng Hoàng Thần Phách.
Băng Hoàng Thần Phách, những người khác không biết nó là cái gì, nhưng là Mục Vân lại biết rất rõ.
Cho dù võ giả ở ngàn vạn đại thế giới ngoài kia, võ giả trong cơ thể có thể có Băng Hoàng Thần Phách, cũng cực hiếm thấy, trong một tỷ người chưa chắc có một người.
Băng Hoàng, chính là căn nguyên của thái cổ thần thú Phượng Hoàng nhất tộc, cường đại cỡ nào!
Tần Mộng Dao có thể dùng chân nguyên trong cơ thể ngăn chặn hàn khí do Băng Hoàng Thần Phách tỏa ra mấy năm, quả thực là không thể tưởng tượng!
- Thế nào?
Mọi người nhìn Mục Vân đã được một lúc, sắc mặt bọn hắn chợt thay đổi, Tần Thì Vũ vội vàng hỏi.
Đến cùng Mục Vân có được hay không, hắn cũng không biết.
Nếu không phải Mạc đại sư, hắn căn bản sẽ không ôm bất cứ hi vọng nào với Mục Vân!
- Mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải không có biện pháp!
Im lặng một lát, Mục Vân mở miệng nói.
Có biện pháp!
Mục Lâm Thần nghe được lời của Mục Vân, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười.
Trong lòng Mạc đại sư thì không ngừng tán thưởng Mục Vân.
Từ khi nhìn thấy Mục Vân, Mạc đại sư đã phát hiện Mục Vân có chỗ hơn người.
Hàn độc trong cơ thể Tần Mộng Dao rất kỳ quái, hắn đúng là không có biện pháp.
Cũng không biết vì sao, hắn chính là cảm giác Mục Vân sẽ có biện pháp.
- Ngươi thật sự có biện pháp?
Tần Thì Vũ vẫn y như cũ có chút khó có thể tin, vội đứng lên, lôi kéo Mục Vân.
- Tự nhiên! Không đến một tháng, ta có thể chữa khỏi hàn độc trên người Tần tiểu thư, mà, sẽ còn trả lại cho Tần gia ngươi một thiên tài!
Lời này của Mục Vân cũng không phải nói bậy.
Băng Hoàng Thần Phách, thiên tài ngàn năm mới có thể nhìn thấy, tương lai của Tần Mộng Dao nhất định là thanh danh hiển hách toàn bộ Thiên Vận đại lục.
- Nhưng, ta cần chuẩn bị một ít dược liệu!
- Không có vấn đề!
Lời của Mục Vân còn chưa nói hết, Tần Thì Vũ lập tức đáp:
- Dược liệu sẽ do Tần gia ta tìm kiếm, đều không phải vấn đề, cho dù là táng gia bại sản, lão phu cũng không tiếc!
- Gia gia...
- Dược liệu ta cần chính là Bích Ngọc Linh Quả, Thanh Ngọc Thảo, Lưu Vũ Quả Căn, Huyết Dương Bính Hoa, bốn loại dược liệu này là chủ dược, về phần các dược liệu phụ khác, ta có thể nghĩ biện pháp tìm vài thứ thay thế, nhưng bốn vị thuốc này lại ắt không thể thiếu!
Mục Vân mở miệng nói.
Chỉ là lời Mục Vân rơi xuống, toàn bộ đại sảnh lại rơi vào yên tĩnh.
Tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm hắn.
- Thế nào? Không tìm được bốn loại dược liệu này sao? Nếu như góp không đến, vậy...
- Được, nhất định tìm được!
Tần Thì Vũ tỉnh táo lại, lập tức đáp:
- Những dược liệu này, ta sẽ sai người đi tìm rồi đưa tới, lập tức đưa tới!
Tần Thì Vũ nói, đã nhịn không được, lập tức xông ra khỏi đại sảnh.
- Có cần gấp như vậy không...?
Mục Vân ngẩn người.
- Chuyện kia... Mục huynh đệ...
Mạc đại sư nhìn Mục Vân, do dự nói:
- Ngươi thật xác định, bốn loại dược liệu này làm chủ dược, có thể khống chế hàn độc trong cơ thể Tần Mộng Dao?
- Thế nào?
- Không có gì, không có gì!
Mạc đại sư lắc đầu.
Sở dĩ hắn kinh ngạc, cũng không phải vì Bích Ngọc Linh Quả, Thanh Ngọc Thảo, Lưu Vũ Quả Căn, Huyết Dương Bính Hoa bốn loại dược liệu này quá trân quý, mà vì bốn loại dược liệu này thực sự là rất phổ biến ở Nam Vân Đế Quốc, nếu so sánh thì chỉ có Tử Ngọc Quả hơi đắt một chút.
Hàn khí kỳ lạ trong cơ thể Tần Mộng Dao, hắn suy nghĩ mãi vẫn không tìm ra cách trị.
Nhưng Mục Vân chỉ dùng bốn loại dược liệu này làm chủ dược, đã có thể chữa được hàn khí trong cơ thể Tần Mộng Dao, có khả năng sao?
Trong lòng Mạc Vấn cũng không ngừng hồi hộp.
Vào lúc ban đêm, Tần lão thái gia đã cho ngươi mang tới bốn loại dược liệu này.
Tới tận bốn chiếc xe ngựa dược liệu được chuẩn bị, kém chút khiến con ngươi của Mục Vân rớt xuống đất.
Đùa cái gì vậy?
Kiếp trước xem như ở ngàn vạn đại thế giới, Bích Ngọc Linh Quả, Thanh Ngọc Thảo, Lưu Vũ Quả Căn, Huyết Dương Bính Hoa đều cực kỳ hiếm thấy, chẳng lẽ ở trong ba ngàn tiểu thế giới này, bọn chúng lại nhiều như vậy sao?
Không đến đêm trăng tròn, hàn độc trong cơ thể Tần Mộng Dao sẽ phát tác.
Hôm nay, chính là đêm trăng tròn.
- Mục lão đệ là luyện đan thiên tài qua nhiều năm lão hủ mới tìm được, không đúng, là yêu nghiệt!
- Bây giờ, lão phu chín mươi tuổi, nhưng rất buồn cười, kiến thức của mình lại không bằng một phần mười Mục lão đệ, căn bệnh kỳ quái của Tần tiểu nha đầu, lão phu không có biện pháp, Mục lão đệ có lẽ có cách chữa trị!
Mặc dù không tin, nhưng toàn bộ Nam Vân Đế Quốc, người có thể làm cho Mạc Vấn đại sư tôn sùng như thế, tuyệt đối không vượt qua số lượng một bàn tay.
Người khiến Mạc đại sư kính ngưỡng, càng không có.
Mọi người nhìn dáng vẻ của Mạc đại sư không giống như nói đùa.
- Ha ha... Mạc đại sư, mặc dù ngài là luyện đan cường đại nhất sư đế quốc, ta đối với thủ đoạn luyện đan của ngài, tuyệt không hoài nghi, nhưng ngài cũng không thể chữa khỏi, Mục Vân hắn...
Đại trưởng lão cười ha ha, trong giọng nói của hắn tràn ngập mỉa mai.
Tin đồn rằng thuật luyện đan của Mạc đại sư quỷ thần khó lường, nhưng lại càng sống càng hồ đồ.
Hắn là một luyện đan sư lục tinh đều nhìn rõ được quái bệnh, Mục Vân lại có biện pháp, đánh chết hắn đều không tin!
Chỉ là giờ phút này, Mục Vân lại không quan tâm nhiều như vậy, Mạc Vấn hơi vung tay, đẩy tất cả vấn đề cho hắn, thật đúng là một lão đầu phiền phức!
- Vân nhi, ngươi...
- Nghĩa phụ, nhi tử có một ít thủ đoạn, chỉ là được hay không, nhi tử cũng không dám cam đoan!
Mục Lâm Thần nghe được lời của Mục Vân, sắc mặt của hắn vui mừng, Tần lão thái gia ngồi ở một bên khác, con mắt hắn cũng nhìn chằm chằm Mục Vân, tràn ngập chờ mong.
Hôm qua, hắn đã nhìn thấy chỗ không tầm thường của Mục Vân, hôm nay, nghe được lời này của Mục Vân, hắn càng thêm kinh ngạc.
- Vậy ta xin mời Mục thiếu gia xem một chút cho Mộng Dao đi!
Tần Thì Vũ mở miệng cười nói.
Mục Vân nhìn thấy Tần Thì Vũ cười vui vẻ, không hiểu sao phía sau lưng hắn nổi lên một trận da gà, chậm rãi đi đến trước người Tần Mộng Dao.
Không thể không nói, chỉ dựa vào dáng người, Tần Mộng Dao tuyệt đối là mỹ nữ trong mỹ nữ.
Chỉ là Mục Vân suy nghĩ một chút, mỹ nữ như thế lại bị trời cho sống không quá hai mươi tuổi, trong lòng hắn cảm thấy tiếc hận.
Mục Vân đặt ngón tay chạm vào mạch đập của Tần Mộng Dao, lập tức cảm thấy một tia mềm mại, da thịt mịn như tuyết, đại khái chính là lời miêu tả một mỹ nhân như Tần Mộng Dao!
Thình thịch...
Chỉ sau một khắc, Mục Vân đã cảm thấy một cỗ khí tức lạnh lẽo cường đại, càn quét toàn thân hắn.
Lạnh!
Một ý niệm nháy mắt dâng lên trong đầu của Mục Vân.
Đinh!
Một tiếng vang lên, trong đầu Mục Vân, Tru Tiên đồ ầm vang mở ra.
Sau một khắc, trong đầu Mục Vân, một đạo hư ảnh toàn thân đều là băng, bỗng nhiên xuất hiện.
- Thần Phách của Băng Hoàng!
Mục Vân ngây ngốc tại chỗ!
Trách không được, trong cơ thể Tần Mộng Dao quanh năm lạnh lẽo, thì ra là Băng Hoàng Thần Phách.
Băng Hoàng Thần Phách, những người khác không biết nó là cái gì, nhưng là Mục Vân lại biết rất rõ.
Cho dù võ giả ở ngàn vạn đại thế giới ngoài kia, võ giả trong cơ thể có thể có Băng Hoàng Thần Phách, cũng cực hiếm thấy, trong một tỷ người chưa chắc có một người.
Băng Hoàng, chính là căn nguyên của thái cổ thần thú Phượng Hoàng nhất tộc, cường đại cỡ nào!
Tần Mộng Dao có thể dùng chân nguyên trong cơ thể ngăn chặn hàn khí do Băng Hoàng Thần Phách tỏa ra mấy năm, quả thực là không thể tưởng tượng!
- Thế nào?
Mọi người nhìn Mục Vân đã được một lúc, sắc mặt bọn hắn chợt thay đổi, Tần Thì Vũ vội vàng hỏi.
Đến cùng Mục Vân có được hay không, hắn cũng không biết.
Nếu không phải Mạc đại sư, hắn căn bản sẽ không ôm bất cứ hi vọng nào với Mục Vân!
- Mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải không có biện pháp!
Im lặng một lát, Mục Vân mở miệng nói.
Có biện pháp!
Mục Lâm Thần nghe được lời của Mục Vân, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười.
Trong lòng Mạc đại sư thì không ngừng tán thưởng Mục Vân.
Từ khi nhìn thấy Mục Vân, Mạc đại sư đã phát hiện Mục Vân có chỗ hơn người.
Hàn độc trong cơ thể Tần Mộng Dao rất kỳ quái, hắn đúng là không có biện pháp.
Cũng không biết vì sao, hắn chính là cảm giác Mục Vân sẽ có biện pháp.
- Ngươi thật sự có biện pháp?
Tần Thì Vũ vẫn y như cũ có chút khó có thể tin, vội đứng lên, lôi kéo Mục Vân.
- Tự nhiên! Không đến một tháng, ta có thể chữa khỏi hàn độc trên người Tần tiểu thư, mà, sẽ còn trả lại cho Tần gia ngươi một thiên tài!
Lời này của Mục Vân cũng không phải nói bậy.
Băng Hoàng Thần Phách, thiên tài ngàn năm mới có thể nhìn thấy, tương lai của Tần Mộng Dao nhất định là thanh danh hiển hách toàn bộ Thiên Vận đại lục.
- Nhưng, ta cần chuẩn bị một ít dược liệu!
- Không có vấn đề!
Lời của Mục Vân còn chưa nói hết, Tần Thì Vũ lập tức đáp:
- Dược liệu sẽ do Tần gia ta tìm kiếm, đều không phải vấn đề, cho dù là táng gia bại sản, lão phu cũng không tiếc!
- Gia gia...
- Dược liệu ta cần chính là Bích Ngọc Linh Quả, Thanh Ngọc Thảo, Lưu Vũ Quả Căn, Huyết Dương Bính Hoa, bốn loại dược liệu này là chủ dược, về phần các dược liệu phụ khác, ta có thể nghĩ biện pháp tìm vài thứ thay thế, nhưng bốn vị thuốc này lại ắt không thể thiếu!
Mục Vân mở miệng nói.
Chỉ là lời Mục Vân rơi xuống, toàn bộ đại sảnh lại rơi vào yên tĩnh.
Tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm hắn.
- Thế nào? Không tìm được bốn loại dược liệu này sao? Nếu như góp không đến, vậy...
- Được, nhất định tìm được!
Tần Thì Vũ tỉnh táo lại, lập tức đáp:
- Những dược liệu này, ta sẽ sai người đi tìm rồi đưa tới, lập tức đưa tới!
Tần Thì Vũ nói, đã nhịn không được, lập tức xông ra khỏi đại sảnh.
- Có cần gấp như vậy không...?
Mục Vân ngẩn người.
- Chuyện kia... Mục huynh đệ...
Mạc đại sư nhìn Mục Vân, do dự nói:
- Ngươi thật xác định, bốn loại dược liệu này làm chủ dược, có thể khống chế hàn độc trong cơ thể Tần Mộng Dao?
- Thế nào?
- Không có gì, không có gì!
Mạc đại sư lắc đầu.
Sở dĩ hắn kinh ngạc, cũng không phải vì Bích Ngọc Linh Quả, Thanh Ngọc Thảo, Lưu Vũ Quả Căn, Huyết Dương Bính Hoa bốn loại dược liệu này quá trân quý, mà vì bốn loại dược liệu này thực sự là rất phổ biến ở Nam Vân Đế Quốc, nếu so sánh thì chỉ có Tử Ngọc Quả hơi đắt một chút.
Hàn khí kỳ lạ trong cơ thể Tần Mộng Dao, hắn suy nghĩ mãi vẫn không tìm ra cách trị.
Nhưng Mục Vân chỉ dùng bốn loại dược liệu này làm chủ dược, đã có thể chữa được hàn khí trong cơ thể Tần Mộng Dao, có khả năng sao?
Trong lòng Mạc Vấn cũng không ngừng hồi hộp.
Vào lúc ban đêm, Tần lão thái gia đã cho ngươi mang tới bốn loại dược liệu này.
Tới tận bốn chiếc xe ngựa dược liệu được chuẩn bị, kém chút khiến con ngươi của Mục Vân rớt xuống đất.
Đùa cái gì vậy?
Kiếp trước xem như ở ngàn vạn đại thế giới, Bích Ngọc Linh Quả, Thanh Ngọc Thảo, Lưu Vũ Quả Căn, Huyết Dương Bính Hoa đều cực kỳ hiếm thấy, chẳng lẽ ở trong ba ngàn tiểu thế giới này, bọn chúng lại nhiều như vậy sao?
Không đến đêm trăng tròn, hàn độc trong cơ thể Tần Mộng Dao sẽ phát tác.
Hôm nay, chính là đêm trăng tròn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro