Thân phận thật...
Mèo Lười Yêu Ngủ
2024-11-11 23:52:56
Thấy biến hóa thần kỳ như vậy làm cho tất cả đệ tử Chu Tước môn đứng trong sân đều cúi đầu
thần phục, quỳ trên đất hướng về phía Triển Thất hô to: “Môn chủ.”
Triển Thất không quá để ý loại biến hóa thần kì này, như thế này đã vượt ra khỏi phạm vi lí giải của khoa học rồi, nhưng mà đã có thể xuất hiện chuyện trọng sinh cẩu huyết như vậy thì còn có chuyện gì không thể xảy ra chứ.
Có sự kết hợp hoàn mỹ của Chu Tước ngọc bội thì việc Triển Thất tiếp quản Chu Tước môn liền trở nên phi thường thuận lợi. Những đệ tử Chu Tước môn vốn muốn để Triển Thất đến ở chỗ của Lâm Phong trước kia nhưng cô không đồng ý, bởi vì hiện tại cô đã gả cho Văn Nhân Mạc, đương nhiên là cô muốn ở cùng với anh. Điều cô muốn làm bây giờ là làm sao có thể thống nhất Chu Tước môn và Thanh Long bang lại. Không chỉ vậy mà còn có mấy người ở quan ngoại nữa, chỉ khi tập hợp tất cả lực lượng lại với nhau, mới có thể đánh bại những thế lực thần bí kia, còn có trận đánh cuộc trăm năm nữa.
“Anh xem một chút đi, khối ngọc bội này thế nhưng lại có thể hoàn mỹ kết hợp lại với nhau.”
Sau khi trở về, Triển Thất nói lại cảnh tượng lúc đó cho Văn Nhân Mạc nghe, cô cảm thấy nên để cho anh biết một chút.
“Anh xem, hoa văn phía sau rất giống với những thứ chúng ta tìm được trong tàng bảo đồ, nói không chừng trong đó có một khối tàng bảo đồ chính là cái này đấy.”
Chuyện này hai người các cô đều không biết rõ ràng, bảo tàng đó là Triển Phách Thiên lưu lại, nếu như vậy thì nhất định là Tân Khải Thiên sẽ biết, nên lập tức phái người gọi Tần Khải Thiên đến.
“Chủ tử, đây chính là một phần trong tàng bảo đồ, cũng là phần chủ yếu quan trọng nhất. Năm đó, đại đương gia chia ngọc bội ra làm tám phần, mỗi phần đều có dấu hiệu của địa điểm bảo tàng gọi là tàng bảo đồ. Nhiều năm như vậy, tôi cũng đã tìm được ba phần rồi, cộng thêm phần của cô thì chúng ta đã có tất cả bốn phần. Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra bốn phần khác mới có thể biết được địa điểm chính xác của bảo tàng.”
Tần Khải Thiên vừa nói xong thì hai mắt của Triển Thất sáng lên, vốn cô cho là việc đi tìm tàng bảo đồ sẽ rất khó khăn, không ngờ lại dễ dàng như vậy. Trước kia Văn Nhân Mạc đã có ba phần rồi, lần trước lúc đi tìm ddlqdbảo tàng thì có được một phần nữa, như vậy thì tám phần của tàng bảo đồ cũng đã kiếm lại đủ hết rồi, chỉ cần bọn họ tìm được bảo tàng thì cô có được dị năng đặc biệt thì cơ hội chiến thắng sẽ lớn hơn nhiều, xem ra ông trời cũng đang giúp cho bọn cô rồi.
“Những phần khác của tàng bảo đồ chúng tôi đã tìm được, ngày mai anh cho người lấy ba phần khác ra đây, chúng ta nhanh chóng tìm kiếm bảo tàng.”
Triển Thất cảm thấy chuyện này bây giờ càng kéo dài thì càng bất lợi cho mình, cho nên muốn đánh nhanh thắng nhanh.
“Thật sự? Vậy thì quá tốt rồi, chỉ là trước đó chúng ta còn cần phải tìm được chìa khóa để mở ra bảo tàng nữa. Tôi nói chuyện này cho cô biết, tứ đại môn phái hôm nay chính là bốn phân đường thủ hạ của đại đương gia trước kia, mà trong tay mỗi người bọn họ có một khối ngọc bội, mấy khối ngọc bội đó chính là chìa khóa mở cửa bảo tàng. Hiện tại cô có một khối, Văn Nhân bang chủ có một khối, vì vậy chúng ta chỉ cần tìm hai khối ngọc bội của Huyền Vũ và Bạch Hổ nữa là đủ.”
“Ngọc bội của Thanh Long bang cũng không có trong tay của tôi, sau khi Thác Bạt Dã chết thì tin tức về ngọc bội đã bị đứt, chẳng qua tôi hoài nghi ông ta sẽ giao ngọc bội này cho con gái của ông ta. Ngọc bội của hai bang phái khác, chúng ta cũng đang nghĩ biện pháp.”
Không biết sao mà cả anh và Triển Thất đều mơ hồ cảm thấy chuyện này không đơn giản như bề ngoài, những khối ngọc bội khác không phải chỉ cần thuyết phục thì người ta có thể đưa cho, như vậy để quang minh chính đại đoạt lại thì cũng chỉ có thể dùng vũ lực, nhưng là hai bang phái giữ ngọc bội kia cũng không phải ngồi không. Vì vậy nếu muốn lấy được hai khối ngọc bội còn lại cũng chỉ có thể thống nhất bốn bang phái, nhưng không thể nghi ngờ chuyện này làm cho họ có thêm nhiều kẻ đối địch, như vậy tình thế càng bất lợi đối với bọn họ.
“Bang chủ, người của Huyền Vũ môn có gởi tới một bức thư, bảo là muốn tự tay giao cho phu nhân.”
Đang lúc ba người đang âu lo tự hỏi không biết làm cách nào để thu hồi lại ba khối ngọc bội khác thì Lý trung đội trưởng gõ cửa đi vào.
“Nam Cung Phàm?”
“Dẫn người đến đây.”
Ban đầu Nam Cung Phàm là chồng chưa cưới của Triển Thất, sau này lại từ hôn nên cũng sẽ không cùng cô có bất kì quan hệ gì, sao hôm nay lại phái người đưa thư cho cô chứ?
“Triển môn chủ, lá thư này là môn chủ muốn đưa cho cô, anh ta nói cô nhìn thấy thì hiểu rõ được chuyện gì.”
Mặc dù Triển Thất nghi ngờ nhưng vẫn mở thư ra xem, sau khi xem xong thì chân mày không khỏi nhíu lại, xem ra chuyện này có chút phức tạp.
“Môn chủ của các anh bây giờ đang ở đâu?”
“Chúng tôi cũng không biết, kể từ khi Như Mộng tiểu thư nói môn chủ ngã bệnh thì sau đó chúng tôi cũng chưa có gặp anh ấy. Có tin tức gì đều là Như Mộng tiểu thư chuyển tới. Lá thư này là mười ngày trước môn chủ viết xong rồi giao cho tôi, nói cho tôi biết, nếu như có một ngày phát hiện có gì bất thường thì lập tức giao thư này cho Triển môn chủ.”
“Trước hết anh trở lại Huyền Vũ môn đi, không cần nói với bất kì ai về chuyện này, nếu như phát hiện Nam Cung Như Mộng có gì khác thường thì lập tức cho tôi biết, tôi sẽ phái người đi cùng anh để tin tức có thể kịp thời truyền đến.”
“Lý đội trưởng, sai người đi gọi Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên đến đây.”
“Trong thư nói gì vậy?”
Văn Nhân Mạc thấy nét mặt khác lạ của Triển Thất thì biết là có chuyện nghiêm trọng nên vội vàng hỏi cô.
“Tần đại ca, lúc đầu Huyền Vũ môn là do người nào trông coi? Nơi bọn họ ở có địa phương nào không tầm thường không?”
“Ban đầu phải gọi là Huyền Vũ đường, đường chủ đương thời là tùy tùng của phu nhân, khi phu nhân quyết định ở lại bên cạnh đại đương gia thì anh ta cũng lựa chọn ở lại bên cạnh phu nhân. Trên đảo cũng có rất nhiều người có dị năng tiên tri, nhưng mà dị năng của mấy người kia thì ddlqdkhông rõ ràng, số mạng họ đều giống số mạng của nhiều người khác, nên ở trên đảo lời nói của họ cũng không có hiệu quả gì, nhưng mà ở chỗ chúng tôi như vậy giống như là một tiên tri rồi. Nhưng vẫn có một số người bọn họ không nhìn ra được, giống như thiên mệnh của Văn Nhân bang chủ vậy, ban đầu cũng vì phu nhân không thấy rõ số mạng của đại đương gia nên mới bị đại đương gia hấp dẫn.”
“Vậy thì đúng rồi, trong thư anh ấy nói mười ngày trước đã có loại dự cảm chẳng lành, cảm thấy Huyền Vũ môn sẽ có một trận hạo kiếp, cho nên Nam Cung Phàm tự tay viết bức thư này để khi phát hiện có gì bất thường thì giao cho tôi, bên trong có một khối Chu Tước ngọc bội là Nam Cung Phàm muốn giao Huyền Vũ môn cho tôi.”
Thật ra thì sau khi gặp Nam Cung Phàm, Triển Thất đã cảm thấy anh ta có liên quan tới Nam Cung Ngọc, nhưng mà nếu Nam Cung Ngọc không muốn nói, như vậy cô cũng không miễn cưỡng. Cô tin tưởng Nam Cung Ngọc sẽ không phản bội cô, không ngờ bọn họ thật sự là anh em.
“Chủ tử, đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Chính các anh xem đi.”
Khi Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên được tin Triển Thất tìm thì còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, cho nên vội vàng chạy như bay đến, bây giờ thì nhìn bức thư trong tay Triển Thất thì rất nghi ngờ. Nhưng sau khi xem xong thì sắc mặt rất không tốt, cuối cùng đập một quyền thật mạnh lên bàn.
“Người phụ nữ ti tiện Nam Cung Như Mộng này, ban đầu bổn đại gia thấy thân phận của cô ta nên mới bỏ qua cho cô ta một mạng, thế nhưng cô ta lại không biết điều như vậy.”
“Bây giờ anh nên nói rõ ràng hết tất cả sự tình ra, như vậy tôi mới biết làm sao mới có thể cứu anh trai anh ra.”
“Thuộc hạ che giấu thân phận với chủ tử thật đáng chết, thật ra tôi và Nam Cung Phàm là anh em cùng cha khác mẹ. Ban đầu khi phụ thân bị thương được mẫu thân cứu, khoảng thời gian đó, ông ta vẫn ở bên mẫu thân dưỡng thương, rất nhanh hai người liền rơi vào bể tình. ddlqdNhưng lúc thương thế phụ thân tốt lên, khi mang mẫu thân trở về Huyền Vũ môn thì mới biết ông ta đã có vợ con, hơn nữa thân phận lại cao quý như vậy. Thời gian mẫu thân ở Huyền Vũ môn, được đại phu nhân đối xử rất tốt, điều này làm cho mẫu thân cảm thấy áy náy cho nên liền len lén rời đi. Không ngờ sau khi rời đi thì phát hiện đã có tôi, nhưng mẫu thân cũng không trở lại Huyền Vũ môn, mà một mình sinh ra tôi ra và nuôi tôi lớn lên.”
“Khi tôi năm tuổi thì phụ thân tìm đến, thì ra nhiều năm như vậy ông ấy vẫn đi tìm tung tích của mẫu thân. Khi phát hiệt ra mẫu thân đã sinh cho ông ấy một đứa con trai thì rất vui mừng, đối xử với chúng tôi rất tốt, muốn đưa chúng tôi trở về Huyền Vũ môn, nhưng mẫu thân cự tuyệt. Nhưng lần này mẫu thân không trốn đi nữa, mà ở một nơi không xa Huyền Vũ môn. Sau khi đại phu nhân biết được mẫu thân không muốn trở về Huyền Vũ môn thì liền mang theo ca ca đến, chúng tôi cũng không có bạn bè gì, cho nên cùng nhau chơi đùa đến lớn nên tình cảm rất tốt. Cho tới khi tôi mười lăm tuổi thì mẫu thân bị bệnh qua đời, tôi mới rời khỏi bến Thượng Hải.”
Khi nói đến đoạn sau, Nam Cung Ngọc uống một chén nước rồi mới bắt đầu nói tiếp.
“Phụ thân có năng lực đoán trước, loại năng lực này tôi và ca ca cũng được thừa kế từ cha, chẳng qua năng lực của tôi không có cao bằng ca ca, cho nên phụ thân mới truyền chức môn chủ cho anh ấy. Đồng thời còn nói cho tôi biết một chuyện, đó chính là về sau nhất định phải cưới dưỡng nữ của môn chủ Chu Tước môn làm vợ, người nào cưới được cô thì có thể đoạt được thiên hạ. Sau đó phụ thân lợi dụng một cơ hội rất tốt cuối cùng cũng được Lâm môn chủ gả chủ tử cho ca ca, song điều kiện tiên quyết là nếu như chủ tử không yêu ca ca thì cửa hôn sự này sẽ hủy bỏ. Ca ca rất ưu tú, rất được các cô gái hoan nghênh cho nên không có để chủ tử ở trong lòng.”
“Sau đó tôi liền bị phụ thân đưa ra nước ngoài học, lúc tôi trở lại thì được biết tin chủ tử đã qua đời, mà cả tôi và ca ca đều có dự cảm cô vẫn còn sống trên đời, cho nên tôi liền đi khắp nơi để tìm cô. Lợi dụng quẻ bói chỉ dẫn, cuối cùng tôi cũng tìm được người muốn tìm, nhưng phát hiện người này cũng không phải là dưỡng nữ của môn chủ Chu Tước môn mà là một người đàn ông. Tại vì lòng hiếu kì điều khiển mà tôi ở lại bên cạnh chủ tử, nghĩ tra xét thân phận thật sự của cô, không nghĩ tới về sau bị chủ tử thu phục, sau này biết được thân phận thật sự của cô cũng không nói cho ca ca biết.”
“Mặc dù ba năm nay tôi trở lại Thượng Hải nhưng vẫn không có liên lạc với ca ca, bởi vì lần trước xảy ra việc của tên môi giới người Anh mà anh ấy nhận ra tôi… Tôi mới nói tất cả mọi chuyện cho anh ấy biết. Anh ấy biết bây giờ anh ấy căn bản không có tư cách đứng bên cạnh cô, quan trọng là cô cũng không thương anh ấy, cho nên hôn ước kia không có tác dụng. Tôi cũng nói hết mọi chuyện của chủ tử mấy năm nay cho anh ấy nghe, anh ấy rất ddlqdkính nể cô, cho nên lần này mới có thể muốn cô giúp một tay. Để cho Huyền Vũ môn vượt qua cửa ải khó khăn này, tin tưởng cũng chỉ có chủ tử mới có thể làm được.”
“Tôi không trách anh, mỗi người đều sẽ có bí mật của riêng mình, nếu Nam Cung Phàm giao Huyền Vũ môn cho anh, như vậy chính anh là môn chủ mới của Huyền Vũ môn, như vậy thì tôi cũng không phải chủ tử của anh. Chẳng qua tôi sẽ giúp anh đoạt lại Huyền Vũ môn, sau đó anh cho tôi mượn Huyền Vũ ngọc bội dùng một chút, dùng xong tôi sẽ trả lại cho anh.”
Triển Thất cũng không mượn cơ hội lừa gạt anh, mà quả thật cô cần dùng khối ngọc bội này, như vậy đây là cách giải quyết tốt nhất để có được ngọc bội rồi.
“Chủ tử, cầu xin cô không cần vứt bỏ tôi đi… tôi biết tôi làm sai rồi, sau này chắc chắn tôi sẽ không giấu chủ tử bất kì chuyện gì nữa.”
Nam Cung Ngọc tìm thấy bóng dáng mẫu thân trên người Triển Thất, mặc dù anh là con trai của Nam Cung Hạo Thành, nhưng chỉ là con riêng sẽ không tránh khỏi bị khi phụ, sau khi đi theo Triển Thất, có Triển Thất quan tâm, anh thề, cả đời này sẽ ở bên cạnh cô. Bây giờ Triển Thất lại nói không cần anh, anh mới vội vã giải thích với Triển Thất, thật sự sợ cô giống như mẫu thân một dạng mặc kệ vứt bỏ anh.
Triển Thất không quá để ý loại biến hóa thần kì này, như thế này đã vượt ra khỏi phạm vi lí giải của khoa học rồi, nhưng mà đã có thể xuất hiện chuyện trọng sinh cẩu huyết như vậy thì còn có chuyện gì không thể xảy ra chứ.
Có sự kết hợp hoàn mỹ của Chu Tước ngọc bội thì việc Triển Thất tiếp quản Chu Tước môn liền trở nên phi thường thuận lợi. Những đệ tử Chu Tước môn vốn muốn để Triển Thất đến ở chỗ của Lâm Phong trước kia nhưng cô không đồng ý, bởi vì hiện tại cô đã gả cho Văn Nhân Mạc, đương nhiên là cô muốn ở cùng với anh. Điều cô muốn làm bây giờ là làm sao có thể thống nhất Chu Tước môn và Thanh Long bang lại. Không chỉ vậy mà còn có mấy người ở quan ngoại nữa, chỉ khi tập hợp tất cả lực lượng lại với nhau, mới có thể đánh bại những thế lực thần bí kia, còn có trận đánh cuộc trăm năm nữa.
“Anh xem một chút đi, khối ngọc bội này thế nhưng lại có thể hoàn mỹ kết hợp lại với nhau.”
Sau khi trở về, Triển Thất nói lại cảnh tượng lúc đó cho Văn Nhân Mạc nghe, cô cảm thấy nên để cho anh biết một chút.
“Anh xem, hoa văn phía sau rất giống với những thứ chúng ta tìm được trong tàng bảo đồ, nói không chừng trong đó có một khối tàng bảo đồ chính là cái này đấy.”
Chuyện này hai người các cô đều không biết rõ ràng, bảo tàng đó là Triển Phách Thiên lưu lại, nếu như vậy thì nhất định là Tân Khải Thiên sẽ biết, nên lập tức phái người gọi Tần Khải Thiên đến.
“Chủ tử, đây chính là một phần trong tàng bảo đồ, cũng là phần chủ yếu quan trọng nhất. Năm đó, đại đương gia chia ngọc bội ra làm tám phần, mỗi phần đều có dấu hiệu của địa điểm bảo tàng gọi là tàng bảo đồ. Nhiều năm như vậy, tôi cũng đã tìm được ba phần rồi, cộng thêm phần của cô thì chúng ta đã có tất cả bốn phần. Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra bốn phần khác mới có thể biết được địa điểm chính xác của bảo tàng.”
Tần Khải Thiên vừa nói xong thì hai mắt của Triển Thất sáng lên, vốn cô cho là việc đi tìm tàng bảo đồ sẽ rất khó khăn, không ngờ lại dễ dàng như vậy. Trước kia Văn Nhân Mạc đã có ba phần rồi, lần trước lúc đi tìm ddlqdbảo tàng thì có được một phần nữa, như vậy thì tám phần của tàng bảo đồ cũng đã kiếm lại đủ hết rồi, chỉ cần bọn họ tìm được bảo tàng thì cô có được dị năng đặc biệt thì cơ hội chiến thắng sẽ lớn hơn nhiều, xem ra ông trời cũng đang giúp cho bọn cô rồi.
“Những phần khác của tàng bảo đồ chúng tôi đã tìm được, ngày mai anh cho người lấy ba phần khác ra đây, chúng ta nhanh chóng tìm kiếm bảo tàng.”
Triển Thất cảm thấy chuyện này bây giờ càng kéo dài thì càng bất lợi cho mình, cho nên muốn đánh nhanh thắng nhanh.
“Thật sự? Vậy thì quá tốt rồi, chỉ là trước đó chúng ta còn cần phải tìm được chìa khóa để mở ra bảo tàng nữa. Tôi nói chuyện này cho cô biết, tứ đại môn phái hôm nay chính là bốn phân đường thủ hạ của đại đương gia trước kia, mà trong tay mỗi người bọn họ có một khối ngọc bội, mấy khối ngọc bội đó chính là chìa khóa mở cửa bảo tàng. Hiện tại cô có một khối, Văn Nhân bang chủ có một khối, vì vậy chúng ta chỉ cần tìm hai khối ngọc bội của Huyền Vũ và Bạch Hổ nữa là đủ.”
“Ngọc bội của Thanh Long bang cũng không có trong tay của tôi, sau khi Thác Bạt Dã chết thì tin tức về ngọc bội đã bị đứt, chẳng qua tôi hoài nghi ông ta sẽ giao ngọc bội này cho con gái của ông ta. Ngọc bội của hai bang phái khác, chúng ta cũng đang nghĩ biện pháp.”
Không biết sao mà cả anh và Triển Thất đều mơ hồ cảm thấy chuyện này không đơn giản như bề ngoài, những khối ngọc bội khác không phải chỉ cần thuyết phục thì người ta có thể đưa cho, như vậy để quang minh chính đại đoạt lại thì cũng chỉ có thể dùng vũ lực, nhưng là hai bang phái giữ ngọc bội kia cũng không phải ngồi không. Vì vậy nếu muốn lấy được hai khối ngọc bội còn lại cũng chỉ có thể thống nhất bốn bang phái, nhưng không thể nghi ngờ chuyện này làm cho họ có thêm nhiều kẻ đối địch, như vậy tình thế càng bất lợi đối với bọn họ.
“Bang chủ, người của Huyền Vũ môn có gởi tới một bức thư, bảo là muốn tự tay giao cho phu nhân.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đang lúc ba người đang âu lo tự hỏi không biết làm cách nào để thu hồi lại ba khối ngọc bội khác thì Lý trung đội trưởng gõ cửa đi vào.
“Nam Cung Phàm?”
“Dẫn người đến đây.”
Ban đầu Nam Cung Phàm là chồng chưa cưới của Triển Thất, sau này lại từ hôn nên cũng sẽ không cùng cô có bất kì quan hệ gì, sao hôm nay lại phái người đưa thư cho cô chứ?
“Triển môn chủ, lá thư này là môn chủ muốn đưa cho cô, anh ta nói cô nhìn thấy thì hiểu rõ được chuyện gì.”
Mặc dù Triển Thất nghi ngờ nhưng vẫn mở thư ra xem, sau khi xem xong thì chân mày không khỏi nhíu lại, xem ra chuyện này có chút phức tạp.
“Môn chủ của các anh bây giờ đang ở đâu?”
“Chúng tôi cũng không biết, kể từ khi Như Mộng tiểu thư nói môn chủ ngã bệnh thì sau đó chúng tôi cũng chưa có gặp anh ấy. Có tin tức gì đều là Như Mộng tiểu thư chuyển tới. Lá thư này là mười ngày trước môn chủ viết xong rồi giao cho tôi, nói cho tôi biết, nếu như có một ngày phát hiện có gì bất thường thì lập tức giao thư này cho Triển môn chủ.”
“Trước hết anh trở lại Huyền Vũ môn đi, không cần nói với bất kì ai về chuyện này, nếu như phát hiện Nam Cung Như Mộng có gì khác thường thì lập tức cho tôi biết, tôi sẽ phái người đi cùng anh để tin tức có thể kịp thời truyền đến.”
“Lý đội trưởng, sai người đi gọi Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên đến đây.”
“Trong thư nói gì vậy?”
Văn Nhân Mạc thấy nét mặt khác lạ của Triển Thất thì biết là có chuyện nghiêm trọng nên vội vàng hỏi cô.
“Tần đại ca, lúc đầu Huyền Vũ môn là do người nào trông coi? Nơi bọn họ ở có địa phương nào không tầm thường không?”
“Ban đầu phải gọi là Huyền Vũ đường, đường chủ đương thời là tùy tùng của phu nhân, khi phu nhân quyết định ở lại bên cạnh đại đương gia thì anh ta cũng lựa chọn ở lại bên cạnh phu nhân. Trên đảo cũng có rất nhiều người có dị năng tiên tri, nhưng mà dị năng của mấy người kia thì ddlqdkhông rõ ràng, số mạng họ đều giống số mạng của nhiều người khác, nên ở trên đảo lời nói của họ cũng không có hiệu quả gì, nhưng mà ở chỗ chúng tôi như vậy giống như là một tiên tri rồi. Nhưng vẫn có một số người bọn họ không nhìn ra được, giống như thiên mệnh của Văn Nhân bang chủ vậy, ban đầu cũng vì phu nhân không thấy rõ số mạng của đại đương gia nên mới bị đại đương gia hấp dẫn.”
“Vậy thì đúng rồi, trong thư anh ấy nói mười ngày trước đã có loại dự cảm chẳng lành, cảm thấy Huyền Vũ môn sẽ có một trận hạo kiếp, cho nên Nam Cung Phàm tự tay viết bức thư này để khi phát hiện có gì bất thường thì giao cho tôi, bên trong có một khối Chu Tước ngọc bội là Nam Cung Phàm muốn giao Huyền Vũ môn cho tôi.”
Thật ra thì sau khi gặp Nam Cung Phàm, Triển Thất đã cảm thấy anh ta có liên quan tới Nam Cung Ngọc, nhưng mà nếu Nam Cung Ngọc không muốn nói, như vậy cô cũng không miễn cưỡng. Cô tin tưởng Nam Cung Ngọc sẽ không phản bội cô, không ngờ bọn họ thật sự là anh em.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chủ tử, đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Chính các anh xem đi.”
Khi Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên được tin Triển Thất tìm thì còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, cho nên vội vàng chạy như bay đến, bây giờ thì nhìn bức thư trong tay Triển Thất thì rất nghi ngờ. Nhưng sau khi xem xong thì sắc mặt rất không tốt, cuối cùng đập một quyền thật mạnh lên bàn.
“Người phụ nữ ti tiện Nam Cung Như Mộng này, ban đầu bổn đại gia thấy thân phận của cô ta nên mới bỏ qua cho cô ta một mạng, thế nhưng cô ta lại không biết điều như vậy.”
“Bây giờ anh nên nói rõ ràng hết tất cả sự tình ra, như vậy tôi mới biết làm sao mới có thể cứu anh trai anh ra.”
“Thuộc hạ che giấu thân phận với chủ tử thật đáng chết, thật ra tôi và Nam Cung Phàm là anh em cùng cha khác mẹ. Ban đầu khi phụ thân bị thương được mẫu thân cứu, khoảng thời gian đó, ông ta vẫn ở bên mẫu thân dưỡng thương, rất nhanh hai người liền rơi vào bể tình. ddlqdNhưng lúc thương thế phụ thân tốt lên, khi mang mẫu thân trở về Huyền Vũ môn thì mới biết ông ta đã có vợ con, hơn nữa thân phận lại cao quý như vậy. Thời gian mẫu thân ở Huyền Vũ môn, được đại phu nhân đối xử rất tốt, điều này làm cho mẫu thân cảm thấy áy náy cho nên liền len lén rời đi. Không ngờ sau khi rời đi thì phát hiện đã có tôi, nhưng mẫu thân cũng không trở lại Huyền Vũ môn, mà một mình sinh ra tôi ra và nuôi tôi lớn lên.”
“Khi tôi năm tuổi thì phụ thân tìm đến, thì ra nhiều năm như vậy ông ấy vẫn đi tìm tung tích của mẫu thân. Khi phát hiệt ra mẫu thân đã sinh cho ông ấy một đứa con trai thì rất vui mừng, đối xử với chúng tôi rất tốt, muốn đưa chúng tôi trở về Huyền Vũ môn, nhưng mẫu thân cự tuyệt. Nhưng lần này mẫu thân không trốn đi nữa, mà ở một nơi không xa Huyền Vũ môn. Sau khi đại phu nhân biết được mẫu thân không muốn trở về Huyền Vũ môn thì liền mang theo ca ca đến, chúng tôi cũng không có bạn bè gì, cho nên cùng nhau chơi đùa đến lớn nên tình cảm rất tốt. Cho tới khi tôi mười lăm tuổi thì mẫu thân bị bệnh qua đời, tôi mới rời khỏi bến Thượng Hải.”
Khi nói đến đoạn sau, Nam Cung Ngọc uống một chén nước rồi mới bắt đầu nói tiếp.
“Phụ thân có năng lực đoán trước, loại năng lực này tôi và ca ca cũng được thừa kế từ cha, chẳng qua năng lực của tôi không có cao bằng ca ca, cho nên phụ thân mới truyền chức môn chủ cho anh ấy. Đồng thời còn nói cho tôi biết một chuyện, đó chính là về sau nhất định phải cưới dưỡng nữ của môn chủ Chu Tước môn làm vợ, người nào cưới được cô thì có thể đoạt được thiên hạ. Sau đó phụ thân lợi dụng một cơ hội rất tốt cuối cùng cũng được Lâm môn chủ gả chủ tử cho ca ca, song điều kiện tiên quyết là nếu như chủ tử không yêu ca ca thì cửa hôn sự này sẽ hủy bỏ. Ca ca rất ưu tú, rất được các cô gái hoan nghênh cho nên không có để chủ tử ở trong lòng.”
“Sau đó tôi liền bị phụ thân đưa ra nước ngoài học, lúc tôi trở lại thì được biết tin chủ tử đã qua đời, mà cả tôi và ca ca đều có dự cảm cô vẫn còn sống trên đời, cho nên tôi liền đi khắp nơi để tìm cô. Lợi dụng quẻ bói chỉ dẫn, cuối cùng tôi cũng tìm được người muốn tìm, nhưng phát hiện người này cũng không phải là dưỡng nữ của môn chủ Chu Tước môn mà là một người đàn ông. Tại vì lòng hiếu kì điều khiển mà tôi ở lại bên cạnh chủ tử, nghĩ tra xét thân phận thật sự của cô, không nghĩ tới về sau bị chủ tử thu phục, sau này biết được thân phận thật sự của cô cũng không nói cho ca ca biết.”
“Mặc dù ba năm nay tôi trở lại Thượng Hải nhưng vẫn không có liên lạc với ca ca, bởi vì lần trước xảy ra việc của tên môi giới người Anh mà anh ấy nhận ra tôi… Tôi mới nói tất cả mọi chuyện cho anh ấy biết. Anh ấy biết bây giờ anh ấy căn bản không có tư cách đứng bên cạnh cô, quan trọng là cô cũng không thương anh ấy, cho nên hôn ước kia không có tác dụng. Tôi cũng nói hết mọi chuyện của chủ tử mấy năm nay cho anh ấy nghe, anh ấy rất ddlqdkính nể cô, cho nên lần này mới có thể muốn cô giúp một tay. Để cho Huyền Vũ môn vượt qua cửa ải khó khăn này, tin tưởng cũng chỉ có chủ tử mới có thể làm được.”
“Tôi không trách anh, mỗi người đều sẽ có bí mật của riêng mình, nếu Nam Cung Phàm giao Huyền Vũ môn cho anh, như vậy chính anh là môn chủ mới của Huyền Vũ môn, như vậy thì tôi cũng không phải chủ tử của anh. Chẳng qua tôi sẽ giúp anh đoạt lại Huyền Vũ môn, sau đó anh cho tôi mượn Huyền Vũ ngọc bội dùng một chút, dùng xong tôi sẽ trả lại cho anh.”
Triển Thất cũng không mượn cơ hội lừa gạt anh, mà quả thật cô cần dùng khối ngọc bội này, như vậy đây là cách giải quyết tốt nhất để có được ngọc bội rồi.
“Chủ tử, cầu xin cô không cần vứt bỏ tôi đi… tôi biết tôi làm sai rồi, sau này chắc chắn tôi sẽ không giấu chủ tử bất kì chuyện gì nữa.”
Nam Cung Ngọc tìm thấy bóng dáng mẫu thân trên người Triển Thất, mặc dù anh là con trai của Nam Cung Hạo Thành, nhưng chỉ là con riêng sẽ không tránh khỏi bị khi phụ, sau khi đi theo Triển Thất, có Triển Thất quan tâm, anh thề, cả đời này sẽ ở bên cạnh cô. Bây giờ Triển Thất lại nói không cần anh, anh mới vội vã giải thích với Triển Thất, thật sự sợ cô giống như mẫu thân một dạng mặc kệ vứt bỏ anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro