.1: Kế Hoạch Tỉ...
Tề Thành Côn
2024-11-19 02:52:47
“Cha ơi, hôm nay cha không đi đến công ty hay sao?” - Tiêu Lâm Na đang ở phòng khách nghỉ ngơi thấy cha Hình lập tức quan tâm dò hỏi.
“À, cha thật đúng là càng ngày càng yếu mà, ngày hôm qua chỉ uống một chút rượu, hôm nay đã cảm thấy không khỏe rồi.” - Đêm qua, vì mừng sinh nhật một tuổi của Dục Thành, cha Hình đã cùng mấy ông bạn già uống hơi nhiều sau đó ngủ luôn, ngủ mãi cho tới bây giờ.
“Cha nói gì thế ạ, hiện tại những người trẻ sao có thể khỏe bằng cha cơ chứ? Nhưng mà…” - Đi tới bên cạnh cha Hình, Tiêu Lâm Na ôm lấy cánh tay của ông: “Về sau cha vẫn nên bớt uống rượu lại. Coi như là vì Dục Thành mà kiêng rượu, được không ạ?”
A, có vẻ như mỗi khi Tiêu Lâm Na làm nũng đều khiến cho cha Hình rất yêu thích, ông ngay lập tức đáp ứng cô ta: “Ha ha ha, con dẻo miệng như vậy, sao cha có thể làm con thất vọng được.”
“Hì hì…”
“Khụ.” - Đột nhiên, phía sau truyền đến một tiếng ho khan đánh gãy đoạn hội thoại hòa thuận này.
Vừa quay đầu lại, chỉ thấy Hình Thiên Nham đang cầm hành lý xuất hiện trước mặt bọn họ.
“Thiên Nham, con có ý gì vậy?” - Cha Hình hơi mỉm cười, chú ý tới hành lý trong tay anh, ngạc nhiên nói: “Con muốn đi đâu chứ? Sau khi làm tiệc sinh nhật cho Dục Thành, con chắc đã tính toán cùng Lâm Na đi tuần trăng mật chứ nhỉ?”
Đi tuần trăng mật sao? Không thể nào…
Chẳng lẽ bởi chuyện tối hôm qua, Hình Thiên Nham thật sự đã nghĩ thông suốt rồi ư? Cho nên mới tính cho mình một niềm vui lớn? Nhưng thật sự trông anh không giống một người đàn ông lãng mạn lắm.
Nội tâm của Tiêu Lâm Na bỗng có một trận vui mừng như điên, nhưng lập tức bị câu nói kế tiếp của Hình Thiên Nham làm cho lạnh thấu tim.
“Cha, cha hiểu lầm rồi.” - Lạnh lùng nói xong, anh cầm hành lý tiến lên hai bước, đem một tập giấy tờ đặt trên bàn: “Đây là cuốn sổ kế hoạch mà con viết ra vào một năm trước. Vốn định cho cha xem sớm một chút, nhưng mà…” - Ánh mắt anh quét qua người Tiêu Lâm Na, muốn nói lại thôi.
Thấy vậy, Cha Hình tò mò mở ra tập giấy tờ kia.
“Là cuốn sổ kế hoạch của công ty con trực thuộc công ty Hình thị.” - Nội dung viết trong sổ vô cùng chu đáo, ngay cả hoạt động trong tương lai đều được quy hoạch nhất định, có thể thấy Hình Thiên Nham nhất định đã tiêu tốn không ít tâm tư.
“Thiên Nham? Con muốn làm gì?” - Thái độ của cha Hình đột nhiên trở nên nghiêm túc, thậm chí có một tia dự cảm không tốt.
“Phương hướng phát triển của công ty con đã lên kế hoạch lâu dài, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng ba năm, Hình thị nhất định có thể trở thành công ty tài chính lớn nhất Châu Á.”
Cha Hình tin tưởng thực lực của con trai mình, cũng tin tưởng năng lực của chính ông, tuy nhiên…
“Cha còn tưởng con muốn nói chuyện gì, nhưng nói những lời này, tức là muốn rời xa cha hay sao?”
“Cha à. Nhiều năm qua sở dĩ con không thể triển khai kế hoạch của mình là bởi vẫn luôn băn khoăn tới sức khỏe của cha, mà hiện tại…” - Ánh mắt lạnh băng của anh nhìn lướt qua Tiêu Lâm Na đang ngồi một bên: “Đã có người có thể thay thế con chăm sóc cho cha, cho nên lần này con cần phải thực hiện kế hoạch vốn đã gác lại một năm này.”
Mười năm trước, Hình Thiên Nham đã có ý tưởng mở công ty con, nhưng lúc ấy cha Hình nói rằng tuổi tác anh còn quá nhỏ, bèn không đồng ý.
Năm năm trước, anh lại tiếp tục đưa ra ý tưởng này, cơ mà cha Hình lại lấy chuyện bản thân cô đơn, yêu cầu con trai phải ở cạnh bầu bạn, một lần nữa cự tuyệt anh.
Một năm trước, đang lúc dự định thực hiện kế hoạch đó, lại gặp con gái của Tiêu gia mà mọi tính toán đều bị phá hủy.
Sáu tháng trước, Tiêu Lâm Na mang theo đứa con gả vào Hình gia, kỳ thật lúc ấy anh đã quyết định phải rời khỏi đây, rốt cuộc bây giờ cha có thể tìm được lý do gì để giữ anh lại chứ? Ai ngờ…
Chân cha Hình bị Tiêu Khả Nghiên đâm bị thương.
Hiện tại, chân của cha đã khỏi, cha cũng có người ở bên bầu bạn cùng ông, hơn nữa… anh thật sự không muốn ở lại đây.
Dứt lời, Hình Thiên Nham không để bất cứ ai có cơ hội phản ứng, đã lập tức cầm hành lý bước ra khỏi Hình gia.
“À, cha thật đúng là càng ngày càng yếu mà, ngày hôm qua chỉ uống một chút rượu, hôm nay đã cảm thấy không khỏe rồi.” - Đêm qua, vì mừng sinh nhật một tuổi của Dục Thành, cha Hình đã cùng mấy ông bạn già uống hơi nhiều sau đó ngủ luôn, ngủ mãi cho tới bây giờ.
“Cha nói gì thế ạ, hiện tại những người trẻ sao có thể khỏe bằng cha cơ chứ? Nhưng mà…” - Đi tới bên cạnh cha Hình, Tiêu Lâm Na ôm lấy cánh tay của ông: “Về sau cha vẫn nên bớt uống rượu lại. Coi như là vì Dục Thành mà kiêng rượu, được không ạ?”
A, có vẻ như mỗi khi Tiêu Lâm Na làm nũng đều khiến cho cha Hình rất yêu thích, ông ngay lập tức đáp ứng cô ta: “Ha ha ha, con dẻo miệng như vậy, sao cha có thể làm con thất vọng được.”
“Hì hì…”
“Khụ.” - Đột nhiên, phía sau truyền đến một tiếng ho khan đánh gãy đoạn hội thoại hòa thuận này.
Vừa quay đầu lại, chỉ thấy Hình Thiên Nham đang cầm hành lý xuất hiện trước mặt bọn họ.
“Thiên Nham, con có ý gì vậy?” - Cha Hình hơi mỉm cười, chú ý tới hành lý trong tay anh, ngạc nhiên nói: “Con muốn đi đâu chứ? Sau khi làm tiệc sinh nhật cho Dục Thành, con chắc đã tính toán cùng Lâm Na đi tuần trăng mật chứ nhỉ?”
Đi tuần trăng mật sao? Không thể nào…
Chẳng lẽ bởi chuyện tối hôm qua, Hình Thiên Nham thật sự đã nghĩ thông suốt rồi ư? Cho nên mới tính cho mình một niềm vui lớn? Nhưng thật sự trông anh không giống một người đàn ông lãng mạn lắm.
Nội tâm của Tiêu Lâm Na bỗng có một trận vui mừng như điên, nhưng lập tức bị câu nói kế tiếp của Hình Thiên Nham làm cho lạnh thấu tim.
“Cha, cha hiểu lầm rồi.” - Lạnh lùng nói xong, anh cầm hành lý tiến lên hai bước, đem một tập giấy tờ đặt trên bàn: “Đây là cuốn sổ kế hoạch mà con viết ra vào một năm trước. Vốn định cho cha xem sớm một chút, nhưng mà…” - Ánh mắt anh quét qua người Tiêu Lâm Na, muốn nói lại thôi.
Thấy vậy, Cha Hình tò mò mở ra tập giấy tờ kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Là cuốn sổ kế hoạch của công ty con trực thuộc công ty Hình thị.” - Nội dung viết trong sổ vô cùng chu đáo, ngay cả hoạt động trong tương lai đều được quy hoạch nhất định, có thể thấy Hình Thiên Nham nhất định đã tiêu tốn không ít tâm tư.
“Thiên Nham? Con muốn làm gì?” - Thái độ của cha Hình đột nhiên trở nên nghiêm túc, thậm chí có một tia dự cảm không tốt.
“Phương hướng phát triển của công ty con đã lên kế hoạch lâu dài, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng ba năm, Hình thị nhất định có thể trở thành công ty tài chính lớn nhất Châu Á.”
Cha Hình tin tưởng thực lực của con trai mình, cũng tin tưởng năng lực của chính ông, tuy nhiên…
“Cha còn tưởng con muốn nói chuyện gì, nhưng nói những lời này, tức là muốn rời xa cha hay sao?”
“Cha à. Nhiều năm qua sở dĩ con không thể triển khai kế hoạch của mình là bởi vẫn luôn băn khoăn tới sức khỏe của cha, mà hiện tại…” - Ánh mắt lạnh băng của anh nhìn lướt qua Tiêu Lâm Na đang ngồi một bên: “Đã có người có thể thay thế con chăm sóc cho cha, cho nên lần này con cần phải thực hiện kế hoạch vốn đã gác lại một năm này.”
Mười năm trước, Hình Thiên Nham đã có ý tưởng mở công ty con, nhưng lúc ấy cha Hình nói rằng tuổi tác anh còn quá nhỏ, bèn không đồng ý.
Năm năm trước, anh lại tiếp tục đưa ra ý tưởng này, cơ mà cha Hình lại lấy chuyện bản thân cô đơn, yêu cầu con trai phải ở cạnh bầu bạn, một lần nữa cự tuyệt anh.
Một năm trước, đang lúc dự định thực hiện kế hoạch đó, lại gặp con gái của Tiêu gia mà mọi tính toán đều bị phá hủy.
Sáu tháng trước, Tiêu Lâm Na mang theo đứa con gả vào Hình gia, kỳ thật lúc ấy anh đã quyết định phải rời khỏi đây, rốt cuộc bây giờ cha có thể tìm được lý do gì để giữ anh lại chứ? Ai ngờ…
Chân cha Hình bị Tiêu Khả Nghiên đâm bị thương.
Hiện tại, chân của cha đã khỏi, cha cũng có người ở bên bầu bạn cùng ông, hơn nữa… anh thật sự không muốn ở lại đây.
Dứt lời, Hình Thiên Nham không để bất cứ ai có cơ hội phản ứng, đã lập tức cầm hành lý bước ra khỏi Hình gia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro