(1): Kết Hôn Vì...
Tề Thành Côn
2024-11-19 02:52:47
Chẳng qua là đáp án… đã sáng tỏ! “A…” Mấy ngày lo lắng không ngừng đã trôi qua. Khuôn mặt nhỏ trong veo của cô cuối cùng cũng lộ ra nụ cười mà đã lâu không thấy, cô xoay người tiếp tục nhìn ngọn lửa đang cháy.
“Tách, tách” lửa cháy hừng hực bắn tung tóe ra vô số tia lửa nhỏ. Lần này họ trùng hợp gặp nhau phải chăng là do ba Tiêu trên trời linh thiêng, vì muốn bù đắp cho con gái mà cố ý sắp đặt? Mắt thấy lửa đã dần tàn, nhưng lại có một ngọn lửa vĩnh viễn không có cách nào dập tắt chôn sâu trong lòng Tiêu Khả Nghiên…
Hôm sau, trời vừa sáng…
“Hạ quan tài, từ biệt…”
Cánh hoa trắng như tuyết từ trên trời rơi xuống, Tiêu Khả Nghiên đứng trước mộ ba mình lạy một cái rồi chậm rãi xoay người rời khỏi nghĩa trang đầy đau thương.
Lại thêm một mùa đông, một năm như trôi qua nhanh hơn, cô còn nhớ rõ năm ngoái lúc chia tay với Lý Thần thì phát hiện mình có thai Vân Đỉnh. Mà giờ phút này năm nay cô lại một lần nữa mang đau khổ nói lời từ biệt với ba mình.
Cùng một nỗi buồn, cùng một bầu không khí không khỏi khiến cho người khác cũng cảm nhận được nỗi buồn mà cô mang theo…
Về tới nhà không thấy ai, cô nhìn quanh bốn phía, hi vọng biết bao có thể nhìn thấy ba đang ngồi ở phòng khách mỉm cuời đợi mình trở về. “Ôi…” Cô ngồi xuống ghế nhẹ nhàng vuốt ve ghế sofa lạnh ngắt, vành mắt dần đỏ lên.
Vì không muốn mình khóc lóc, cô vội vã lau nước mắt trên mặt rồi cầm điều khiển mở tivi.
‘Theo nguồn tin đáng tin cậy, hôm nay ông vua của xí nghiệp kim cương Hình Thị, người đàn ông độc thân hoàng kim chạm vào có thể bỏng tay của giới thượng lưu Hình Thiên Nham sẽ kết hôn…’
Hình Thiên Nham kết hôn?! Nhưng hôm qua anh ấy còn…. Sao bây giờ lại… Cô hơi nhíu mày, nhưng đôi mắt vô hồn đột nhiên lóe lên, cẩn thận lắng nghe tin tức trên tivi…
‘Theo như một người bạn của Hình Thiên Nham tiết lộ, vì gia đình nhà gái có tang trong thời gian hôn lễ diễn ra nên hôn lễ được mong đợi nhất thế kỉ này càng khiêm tốn. Rất nhiều người đều hoài nghi, từ trước tới giờ chưa bao giờ thấy vị thiếu gia nhà họ Hình truyền ra tiếng xấu, sao bây giờ lại đột ngột kết hôn? Vì vậy phía chúng tôi cũng đã phỏng vấn người bạn này của Hình Thiên Nham, anh ta chỉ tiết lộ qua loa rằng, nhà gái là con gái của một nhân viên làm việc tại xí nghiệp Hình Thị. Đồng thời hai người kết hôn là vì đã có con! Bây giờ chúng ta hãy kết nối với hiện trường…’
Chỉ thấy màn hình tivi chuyển đến hình ảnh bên ngoài biệt thự nhà họ Hình. Đột nhiên có một chiếc xe con cao cấp dừng lại trước cổng, người dẫn đầu đi xuống là Hình Thiên Nham, mà người theo sát phía sau là…
‘Cạch’ một tiếng, điều khiển tivi trong tay Khả Nghiên rơi xuống. Gương mặt đầy ngỡ ngàng của cô nhìn cảnh tượng trên tivi: “Sao lại là chị?”
Chị? Sao chị lại kết hôn với Hình Thiên Nham? Hôm nay chị không đến tang lễ của ba chính là vì để đi đăng ký kết hôn với Hình Thiên Nham sao? Mà tại sao lại là kết hôn vì có con?? Chị sinh con cho Hình Thiên Nham lúc nào…?
Tiêu Khả Nghiên mang theo vô số câu hỏi tiếp tục nhìn cảnh tượng trên tivi… ‘Hình tiên sinh, vị tiểu thư này chính là vợ của anh đúng không?’ Phóng viên có ý đồ nhắm thẳng ống kính vào mặt Tiêu Lâm Na nhưng vì có vệ sĩ ngăn cản nên Hình Thiên Nham và Tiêu Lâm Na rất nhanh thoát ra khỏi vòng vây vào được nhà. Kết nối với hiện trường cũng vì vậy mà ngưng hẳn. ‘Ôi chao, thật đáng tiếc khi không nghe được Hình Thiên Nham chính miệng xác nhận. Có điều nhìn hình ảnh kia thì chắc là vị tiểu thư từ trên xe bước xuống chính là vợ của người đàn ông độc thân hoàng kim này rồi. Đã vậy thì mọi người ở đây hãy cùng chúc cho họ hạnh phúc bên nhau đến răng long đầu bạc nào…’
‘Phụt..’ một tiếng, tivi bị tắt đi. Khả Nghiên từ từ nhắm mắt lại, đại não gần như trống rỗng muốn làm rõ chân tướng chuyện này…
“Hu…hu…hu…’ Trong ngôi nhà lớn tráng lệ truyền ra tiếng khóc trẻ con. Hôm nay là ngày thứ ba Tiêu Lâm Na gả tới đây, đứa bé cũng đi theo khóc ba ngày, thật sự sắp phát điên rồi!
“Phiền chết đi được! Phiền chết đi được! Phiền chết đi được!” Một người nằm trên giường lớn trống không, mặt mày cô ta đầy tức giận: “Người này như vậy, người kia cũng như vậy, rốt cuộc tôi đã nợ cha con các người cái gì?”
Nói đến nguồn gốc câu nói này phải quay ngược thời gian trở lại đêm hôm kết hôn. Cô ta chuẩn bị đầy đủ chờ người ta đến động phòng với mình, ai ngờ Hình Thiên Nham kia vậy mà lại không tới? Một ngày! Hai ngày! Ba ngày! Ngày nào cũng thế, một người vợ mới cưới như cô ta đã ở một mình suốt ba ngày, làm gì còn nói đến đi hưởng tuần trăng mật nữa!
‘Cộc, cộc, cộc’ tiếng gõ cửa vang lên, Tiêu Lâm Na nhíu mày, kìm nén lửa giận trong người rồi chậm rãi nói: “Ai vậy?”
“Thiếu phu nhân… thiếu phu nhân, tiểu thiếu gia mới vừa khóc!”
“Tách, tách” lửa cháy hừng hực bắn tung tóe ra vô số tia lửa nhỏ. Lần này họ trùng hợp gặp nhau phải chăng là do ba Tiêu trên trời linh thiêng, vì muốn bù đắp cho con gái mà cố ý sắp đặt? Mắt thấy lửa đã dần tàn, nhưng lại có một ngọn lửa vĩnh viễn không có cách nào dập tắt chôn sâu trong lòng Tiêu Khả Nghiên…
Hôm sau, trời vừa sáng…
“Hạ quan tài, từ biệt…”
Cánh hoa trắng như tuyết từ trên trời rơi xuống, Tiêu Khả Nghiên đứng trước mộ ba mình lạy một cái rồi chậm rãi xoay người rời khỏi nghĩa trang đầy đau thương.
Lại thêm một mùa đông, một năm như trôi qua nhanh hơn, cô còn nhớ rõ năm ngoái lúc chia tay với Lý Thần thì phát hiện mình có thai Vân Đỉnh. Mà giờ phút này năm nay cô lại một lần nữa mang đau khổ nói lời từ biệt với ba mình.
Cùng một nỗi buồn, cùng một bầu không khí không khỏi khiến cho người khác cũng cảm nhận được nỗi buồn mà cô mang theo…
Về tới nhà không thấy ai, cô nhìn quanh bốn phía, hi vọng biết bao có thể nhìn thấy ba đang ngồi ở phòng khách mỉm cuời đợi mình trở về. “Ôi…” Cô ngồi xuống ghế nhẹ nhàng vuốt ve ghế sofa lạnh ngắt, vành mắt dần đỏ lên.
Vì không muốn mình khóc lóc, cô vội vã lau nước mắt trên mặt rồi cầm điều khiển mở tivi.
‘Theo nguồn tin đáng tin cậy, hôm nay ông vua của xí nghiệp kim cương Hình Thị, người đàn ông độc thân hoàng kim chạm vào có thể bỏng tay của giới thượng lưu Hình Thiên Nham sẽ kết hôn…’
Hình Thiên Nham kết hôn?! Nhưng hôm qua anh ấy còn…. Sao bây giờ lại… Cô hơi nhíu mày, nhưng đôi mắt vô hồn đột nhiên lóe lên, cẩn thận lắng nghe tin tức trên tivi…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
‘Theo như một người bạn của Hình Thiên Nham tiết lộ, vì gia đình nhà gái có tang trong thời gian hôn lễ diễn ra nên hôn lễ được mong đợi nhất thế kỉ này càng khiêm tốn. Rất nhiều người đều hoài nghi, từ trước tới giờ chưa bao giờ thấy vị thiếu gia nhà họ Hình truyền ra tiếng xấu, sao bây giờ lại đột ngột kết hôn? Vì vậy phía chúng tôi cũng đã phỏng vấn người bạn này của Hình Thiên Nham, anh ta chỉ tiết lộ qua loa rằng, nhà gái là con gái của một nhân viên làm việc tại xí nghiệp Hình Thị. Đồng thời hai người kết hôn là vì đã có con! Bây giờ chúng ta hãy kết nối với hiện trường…’
Chỉ thấy màn hình tivi chuyển đến hình ảnh bên ngoài biệt thự nhà họ Hình. Đột nhiên có một chiếc xe con cao cấp dừng lại trước cổng, người dẫn đầu đi xuống là Hình Thiên Nham, mà người theo sát phía sau là…
‘Cạch’ một tiếng, điều khiển tivi trong tay Khả Nghiên rơi xuống. Gương mặt đầy ngỡ ngàng của cô nhìn cảnh tượng trên tivi: “Sao lại là chị?”
Chị? Sao chị lại kết hôn với Hình Thiên Nham? Hôm nay chị không đến tang lễ của ba chính là vì để đi đăng ký kết hôn với Hình Thiên Nham sao? Mà tại sao lại là kết hôn vì có con?? Chị sinh con cho Hình Thiên Nham lúc nào…?
Tiêu Khả Nghiên mang theo vô số câu hỏi tiếp tục nhìn cảnh tượng trên tivi… ‘Hình tiên sinh, vị tiểu thư này chính là vợ của anh đúng không?’ Phóng viên có ý đồ nhắm thẳng ống kính vào mặt Tiêu Lâm Na nhưng vì có vệ sĩ ngăn cản nên Hình Thiên Nham và Tiêu Lâm Na rất nhanh thoát ra khỏi vòng vây vào được nhà. Kết nối với hiện trường cũng vì vậy mà ngưng hẳn. ‘Ôi chao, thật đáng tiếc khi không nghe được Hình Thiên Nham chính miệng xác nhận. Có điều nhìn hình ảnh kia thì chắc là vị tiểu thư từ trên xe bước xuống chính là vợ của người đàn ông độc thân hoàng kim này rồi. Đã vậy thì mọi người ở đây hãy cùng chúc cho họ hạnh phúc bên nhau đến răng long đầu bạc nào…’
‘Phụt..’ một tiếng, tivi bị tắt đi. Khả Nghiên từ từ nhắm mắt lại, đại não gần như trống rỗng muốn làm rõ chân tướng chuyện này…
“Hu…hu…hu…’ Trong ngôi nhà lớn tráng lệ truyền ra tiếng khóc trẻ con. Hôm nay là ngày thứ ba Tiêu Lâm Na gả tới đây, đứa bé cũng đi theo khóc ba ngày, thật sự sắp phát điên rồi!
“Phiền chết đi được! Phiền chết đi được! Phiền chết đi được!” Một người nằm trên giường lớn trống không, mặt mày cô ta đầy tức giận: “Người này như vậy, người kia cũng như vậy, rốt cuộc tôi đã nợ cha con các người cái gì?”
Nói đến nguồn gốc câu nói này phải quay ngược thời gian trở lại đêm hôm kết hôn. Cô ta chuẩn bị đầy đủ chờ người ta đến động phòng với mình, ai ngờ Hình Thiên Nham kia vậy mà lại không tới? Một ngày! Hai ngày! Ba ngày! Ngày nào cũng thế, một người vợ mới cưới như cô ta đã ở một mình suốt ba ngày, làm gì còn nói đến đi hưởng tuần trăng mật nữa!
‘Cộc, cộc, cộc’ tiếng gõ cửa vang lên, Tiêu Lâm Na nhíu mày, kìm nén lửa giận trong người rồi chậm rãi nói: “Ai vậy?”
“Thiếu phu nhân… thiếu phu nhân, tiểu thiếu gia mới vừa khóc!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro