Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng Bỏ

.3

Tề Thành Côn

2024-11-19 02:52:47

“Bùm” một tiếng, cô ta ngồi xuống sô pha, quay mặt đi khóc nức nở.

Nghe xong những lời cảm động lòng người này, người bình thường đều sẽ cảm thấy người chị đại nhân đại nghĩa đó thật đáng thương biết bao, nhưng Tiêu Khả Nghiên không bao giờ cảm thấy như thế.

“Chị, chị thật cho rằng tôi đã quên chuyện một năm trước rồi sao? A, chị đánh thuốc mê tôi, chị đã dùng thái độ gì đối với tôi? Nhưng sau khi biết tôi mang thai, chị dường như đã thay đổi, quan tâm tôi, chăm sóc tôi. Mà điều này cũng chính là điểm bắt đầu trong kế hoạch của chị. Tôi biết chắc là thế.” - Tạm dừng một lát, cô hít sâu một hơi, nói chậm rãi: “Hẳn là trước kia, khi tôi mang thai chị đã biết chau đứa bé là ai rồi nhỉ? Nếu không, sao chị có thể nhiệt tình muốn tôi sinh con như vậy, lại chờ sau khi tôi sinh xong thì nhiệt tình mua vé máy bay cho tôi rồi bảo tôi rời đi?”

“Lộp bộp…” – Trong lòng Tiêu Lâm Na lập tức lạnh đi, từ nhỏ Tiêu Khả Nghiên đã rất thông minh, chỉ là mềm yếu cho nên mới dễ bị lừa. Cô ta tự biết chuyện này một khi bị vạch trần sợ là rất khó lừa được đứa em gái của mình, nếu không phải lần này cô ta muốn lấy được niềm tin của em gái thì đã không trở về đây.

Thấy toàn bộ kỹ xảo đã bị vạch trần, cô ta liền lau sạch sẽ những giọt nước mắt dối trá trên mặt: “Thế mà cô lại đã biết hết thảy rồi, tốt lắm.” - Chậm rãi quay đầu lại, khóe miệng gợi lên một nụ cười châm chọc, cô ta khoanh tay lại trước ngực, khinh thường nói: “Tôi thừa nhận đấy, tôi chính xác là ngay từ đầu đã biết người quan hệ với cô là ai, cũng đã lên kế hoạch từ trước cho chuyện hôm nay. Nhưng cô biết rồi thì thế nào chứ?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


A… Cả một năm ròng cơ đấy. Suốt một năm ròng ra qua đi kia, cô không ngờ chính bản thân cô vẫn luôn tự nhủ rằng, có một người chị tốt như vậy đã là quá đủ. Dẫu cho mình khi còn nhỏ bị chị ấy khi dễ và ghét bỏ gì gì đó đều cũng chẳng sao cả, vì đã qua cả rồi, mà hiện tại chị ấy cuối cùng cũng đã đối xử tốt với mình, như thế thì mình thật sự không nên so đo những chuyện cũ làm gì. Nhưng cô ngàn lần vạn lần cũng không thể nghĩ tới, chị ta cuối cùng lại có thể làm ra loại chuyện khốn nạn đến mức này, đem con của em gái để có thể đi kết hôn cùng với người đàn ông khác, mà người đàn ông đó đáng lẽ ra còn là chồng của cô.

“Quả thật tôi không thể làm gì được nữa cả.” - Thong thả đứng lên, Tiêu Khả Nghiên mỉm cười nhìn người chị của mình, nhưng hai tròng mắt của cô lại lộ ra một tia sáng cực kì sắc bén mà nói tiếp: “Nhưng mà, tôi vẫn có thể tới gặp Hình gia và nói rằng tôi mới chính là mẹ ruột của Vân Đỉnh được nhỉ?”

“Trời ơi.” - Nghe thấy thế trong lòng cô ta lập tức kinh hoảng, Tiêu Lâm Na vội vàng đứng dậy, khí thế cũng nhanh chóng đi xuống. Cô ta gục đầu xuống, suy tư một lát, sau đó nhanh chóng nắm lấy cánh tay của cô mà dùng giọng khẩn thiết nài nỉ: “Em gái, chị biết là chị không tốt. Chị không nên lừa gạt em. Nhưng mà chị chắc chắn sẽ chữa khỏi bệnh cho Vân Đỉnh. Hiện tại Hình gia đối với Vân Đỉnh rất tốt, hơn nữa chị cũng đã gả vào Hình gia, em cần gì phải nháo nhào lên chứ? Em hãy xem như vì người chị này của em mà bỏ qua đi, được không?”

“Chị ư?” - Lạnh lùng giằng tay mình khỏi tay Tiêu Lâm Na, cô hỏi ngược lại: “Vào lúc chị đánh thuốc mê tôi, chị có nghĩ chị là chị của tôi hay không?”

“Cả lúc chị phát hiện ra người đàn ông kia không phải Hình chủ tịch mà là người khác, chị lại vì cái gì mà không nói cho tôi, chị xem tôi như đứa em gái của chị là thế ư?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng Bỏ

Số ký tự: 0