Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng Bỏ

Mang Thai Ngoài...

Tề Thành Côn

2024-11-19 02:52:47

Có lẽ, Hình thiên Nham căn bản cũng không có chú ý nhiều lắm tới cô gái này, trong khi cô ấy không ngừng xin lỗi, anh đã một tay cắm vào túi, ung dung đi vào bên trong tòa cao ốc Hình gia.

“Ôi, Nham thiếu, nghe nói lão gia lại tìm vợ cho cậu à? Cậu thấy sao?” - Vừa tiến vào, Uông Dương Minh liền hỏi Hình Thiên Nham.

“Hừ…” – Thiên Nham khinh thường phát ra một tiếng cười lạnh: “Thấy thì thấy, chỉ là…” – Anh chớp chớp mắt nói: “Tôi sẽ không gặp đâu.”

Nói đến chuyện này cũng có chút kỳ quái. Bên cạnh Hình Thiên Nham không thiếu phụ nữ, nhưng anh không hề để mắt tới bất kỳ cô gái nào. Thậm chí khiến cho Uông Dương Minh lâu nay ở bên cạnh anh có chút nghi ngờ, anh chàng này có khi nào lại là “gay” không…?

“Nhưng vấn đề là nếu ngày nào cậu chưa kết hôn, thì ngày đó chủ tịch cũng sẽ không giao vị trí Tổng giám đốc cho cậu. Chẳng lẽ cậu muốn đem công ty của Hình gia cho người khác hay sao?”

Cha con Hình gia có một ước định bí mật, đó chính là mặc kệ Hình Thiên Nham có bao nhiêu năng lực, nhưng anh cần phải cưới vợ kết hôn mới có thể tiếp nhận công ty của Hình gia, chuyện này chỉ có vài người biết thôi.

Hình Thiên Nham nghe vậy đột ngột đứng lại, con mắt lóe lên, quay người lại nhìn Uông Dương Minh, trong thoáng chốc khí phách trên người anh vụt toát ra, nói: “Tôi chưa bao giờ có ý định sẽ tiếp nhận công ty này.”

“Vậy ý của cậu là…” - Uông Dương Minh muốn nói lại thôi. Anh ta biết rõ thiếu gia có hoài bão vô cùng to lớn, vẫn luôn có khát vọng thành lập một đế chế riêng, mà đế chế ấy không phải chỉ là một công ty bình thường.

“Ha ha, ý tôi chính là nói tên nhóc vừa gặp ở cửa kia, cứ luôn miệng gọi “Nham Nham, Nham Nham” gì đó, tôi nghĩ là gọi cậu đó.” – Thiên Nham nở nụ cười xấu xa trêu ghẹo Uông Dương Minh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dứt lời, trong nháy mắt thái dương của Hình Thiên Nam đã nổi gân xanh, không khí xung quanh dường như muốn đông lại. Anh cũng không phải là người thích nói giỡn, tên Uông Dương Minh này lại dám hoài nghi anh là “gay”?

....

“Lâm Na… Lâm Na… Cuối cùng đã giải quyết xong hết rồi.” - Vào buổi tối, cha Tiêu Lâm Na cao hứng chạy vào trong nhà báo tin tốt với con gái.

“Ôi cha, chuyện gì mà khiến cha có thể vui vẻ đến như vậy?”

“Ha hả… Đương nhiên là mối hôn sự của con với chủ tịch Hình gia rồi, chuyện đó cuối cùng cũng đã được giải quyết rồi.”

Cô ta đương nhiên biết việc đã được giải quyết, trong lòng suy nghĩ, dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, không chừng cũng là do cô em gái của cô ta kết hôn cùng lão già kia mới đúng, không liên quan gì đến cô ta cả.

“A? Thật vậy sao?” - Tiêu Lâm Na tỏ ra vui vẻ: “Thật tốt quá, cha. Như vậy con có thể luôn ở bên cạnh phụng dưỡng cha rồi. Lúc cha nói việc chủ tịch để ý đến con, quả thật khiến con sợ chết khiếp. Mấy ngày nay con vẫn luôn nhìn thấy cha mặt ủ mày chau, con còn nghĩ thật sự là cha không giải quyết được, nên con có thể vì cha mà đồng ý gả qua đó cũng không sao, không nghĩ tới… Ôi trời, thật tốt quá, thật là nhờ ông trời phù hộ mà.”

“Ừ, con gái ngoan của cha, mấy ngày nay thật là đã khiến con chịu ấm ức rồi.”

“Cha… cha đừng nói như vậy. Đúng rồi…” - Tiêu Lâm Na vừa nói vừa đảo mắt hỏi: “Chủ tịch của Hình gia có nói với cha lý do vì sao mà ngài ấy lại thay đổi ý định không?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng Bỏ

Số ký tự: 0