Vợ Yêu Siêu Sao: Chồng Trước Anh Bị Loại
Người Không Thấ...
Vạn Lý Lý
2024-11-18 23:46:30
Lão Lê nhìn thấy dáng vẻ Thi Mị hút thuốc, trong mắt sáng ngời!
Quá đẹp trai rồi!
Tư thái thế này còn đẹp trai hơn Diệp Điệu!
Tiểu Viên cũng châm thuốc cho mình, cuối cùng anh ta không nhịn được hỏi: "Chị học đàn ghi ta bao lâu rồi?"
"À. " Thi Mị hơi trầm ngâm: "17 tuổi."
Tiểu Viên ngạc nhiên: "Chị bao nhiêu tuổi?"
"Đại khái là 23."
Tiểu Viên trợn mắt rụt lưỡi.
Đây không phải là chưa được sáu năm sao?
Vẻ mặt của lão Lê tràn đầy sùng bái: "Thiên tài mà! Tiểu Viên 13 tuổi liền bắt đầu học, đến bây giờ còn không đàn được bài hát《 Quãng đời còn lại 》 này."
"Im miệng!" Tiểu Viên đạp chân của anh ta, có chút thẹn quá hóa giận: "Anh không nói không ai bảo anh là người câm."
Thi Mị cười quyến rũ một hồi, không nói chuyện.
Diệp Điệu để tay lên vai của Thi Mị, ý tứ sâu xa nói: "Tới nói chuyện đi."
. . . . . .
Hai người phụ nữ vừa đi, lão Lê liền đi đến bên cạnh Tiểu Viên: "Cậu nói có phải họ nói chuyện tiền lương, cậu nói, Đại Sư Tỷ có thể ở lại không?"
"Tại sao anh cũng gọi là Đại Sư Tỷ chứ?"
Lão Lê cười khà khà sờ đầu: "Gọi thì gọi thôi, cô ấy lợi hại như thế, gọi một tiếng tôi cũng không thiệt mà."
"Ha ha." Trong lòng của Tiểu Viên cũng cảm giác khó chịu.
Anh ta học đàn ghi ta nhiều năm như vậy, cũng chỉ biết đàn một vài bài hát của Đường Vũ.
Mà Đại Sư Tỷ vừa đến đã chơi bài khó như vậy, dĩ nhiên vẻ mặt của anh ta không quá thoải mái hạnh phúc rồi.
Có điều, cô có thể ở lại cũng tốt, đến lúc đó anh ta có thể nhờ cô dạy.
"Ồ. " Lão Lê ngạc nhiên nâng cao giọng nói: "Tiểu Viên, có người chụp ảnh Đại Sư Tỷ đăng lên được hơi một nghìn like, còn check in tại địa điểm của chúng ta!"
Nghìn lượt thích, một album âm nhạc, thể thao điện tử và tin đồn.
Tiểu Viên vừa nhìn, quả nhiên, địa điểm được đánh dấu là ‘ quán bar Cự Nhân ’.
Chỉ là ảnh chụp pixel không cao, dưới tình huống thiếu ánh sáng có rất nhiều thứ nhiễu sóng.
Mới có hai lượt bình luận.
‘Êm tai! ’
‘Đã lâu không nghe được bản cover hay như vậy, đây là ca sĩ mới đến quán bar sao? ’
Tiểu Viên mở video nghe một lát, âm thanh không rõ ràng lắm, thậm chí chỉ còn được một phần mười ở hiện trường.
Lão Lê cảm thán nói: "Đại Sư Tỷ này, xuất hiện nhất định sẽ rất hot!"
------
Thi Mị và Diệp Điệu nói chuyện chưa được 5 phút, liền rời đi.
Yêu cầu của cô rất đơn giản.
Để Diệp Điệu giúp cô chuẩn bị quần áo biểu diễn, cô chỉ cần hát là được rồi.
Yêu cầu duy nhất của cô là lúc cô hát ở quán bar không mặc quần áo của chính mình.
Dù sao, những quần áo kia đều là cô kéo Đường Tịnh Minh mua, chỉ những món hàng hiệu kia cũng đủ hứng sự chú ý của mọi người rồi.
Hơn nữa, năm ấy cô ấy rất thích trang điểm cho Đường Vũ, Thi Mị vô cùng yên tâm đối với ánh mắt của Diệp Điệu.
Sau khi nói chuyện xong, Thi Mị liền rời khỏi quán bar Cự Nhân.
Những khách mời kia nghe không thỏa mãn, không chờ được Đại Sư Tỷ hát một lần nữa, nên đều thất vọng rời đi.
Khi Thi Mị trở về nhà, trời đã rất tối.
Cô lén lút chuồn đi.
Ngang qua vườn hoa sau nhà, lặng lẽ tách khỏi tầm nhìn của bảo vệ và mọi người, Thi Mị lặng yên đẩy cửa phòng ra, cẩn thận từng li từng tí nhảy cửa sổ vào.
Màn cửa rất dày, sau khi Thi Mị cẩn thận quan sát không có ai trong phòng, cô mới nhón chân đi vào.
"Đoan Đoan, tại sao lại không thấy người đâu!"
Giọng nói tức giận của ông cụ Thời truyền tới cách một cánh cửa.
Tiếng bước chân cũng càng ngày càng gần, trong lòng của Thi Mị bối rối.
Gay rồi, tại sao đang yên đang lành ông nội lại tìm cô?
Rõ ràng hôm trước ông còn không tìm mà!
…….
Quá đẹp trai rồi!
Tư thái thế này còn đẹp trai hơn Diệp Điệu!
Tiểu Viên cũng châm thuốc cho mình, cuối cùng anh ta không nhịn được hỏi: "Chị học đàn ghi ta bao lâu rồi?"
"À. " Thi Mị hơi trầm ngâm: "17 tuổi."
Tiểu Viên ngạc nhiên: "Chị bao nhiêu tuổi?"
"Đại khái là 23."
Tiểu Viên trợn mắt rụt lưỡi.
Đây không phải là chưa được sáu năm sao?
Vẻ mặt của lão Lê tràn đầy sùng bái: "Thiên tài mà! Tiểu Viên 13 tuổi liền bắt đầu học, đến bây giờ còn không đàn được bài hát《 Quãng đời còn lại 》 này."
"Im miệng!" Tiểu Viên đạp chân của anh ta, có chút thẹn quá hóa giận: "Anh không nói không ai bảo anh là người câm."
Thi Mị cười quyến rũ một hồi, không nói chuyện.
Diệp Điệu để tay lên vai của Thi Mị, ý tứ sâu xa nói: "Tới nói chuyện đi."
. . . . . .
Hai người phụ nữ vừa đi, lão Lê liền đi đến bên cạnh Tiểu Viên: "Cậu nói có phải họ nói chuyện tiền lương, cậu nói, Đại Sư Tỷ có thể ở lại không?"
"Tại sao anh cũng gọi là Đại Sư Tỷ chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lão Lê cười khà khà sờ đầu: "Gọi thì gọi thôi, cô ấy lợi hại như thế, gọi một tiếng tôi cũng không thiệt mà."
"Ha ha." Trong lòng của Tiểu Viên cũng cảm giác khó chịu.
Anh ta học đàn ghi ta nhiều năm như vậy, cũng chỉ biết đàn một vài bài hát của Đường Vũ.
Mà Đại Sư Tỷ vừa đến đã chơi bài khó như vậy, dĩ nhiên vẻ mặt của anh ta không quá thoải mái hạnh phúc rồi.
Có điều, cô có thể ở lại cũng tốt, đến lúc đó anh ta có thể nhờ cô dạy.
"Ồ. " Lão Lê ngạc nhiên nâng cao giọng nói: "Tiểu Viên, có người chụp ảnh Đại Sư Tỷ đăng lên được hơi một nghìn like, còn check in tại địa điểm của chúng ta!"
Nghìn lượt thích, một album âm nhạc, thể thao điện tử và tin đồn.
Tiểu Viên vừa nhìn, quả nhiên, địa điểm được đánh dấu là ‘ quán bar Cự Nhân ’.
Chỉ là ảnh chụp pixel không cao, dưới tình huống thiếu ánh sáng có rất nhiều thứ nhiễu sóng.
Mới có hai lượt bình luận.
‘Êm tai! ’
‘Đã lâu không nghe được bản cover hay như vậy, đây là ca sĩ mới đến quán bar sao? ’
Tiểu Viên mở video nghe một lát, âm thanh không rõ ràng lắm, thậm chí chỉ còn được một phần mười ở hiện trường.
Lão Lê cảm thán nói: "Đại Sư Tỷ này, xuất hiện nhất định sẽ rất hot!"
------
Thi Mị và Diệp Điệu nói chuyện chưa được 5 phút, liền rời đi.
Yêu cầu của cô rất đơn giản.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Để Diệp Điệu giúp cô chuẩn bị quần áo biểu diễn, cô chỉ cần hát là được rồi.
Yêu cầu duy nhất của cô là lúc cô hát ở quán bar không mặc quần áo của chính mình.
Dù sao, những quần áo kia đều là cô kéo Đường Tịnh Minh mua, chỉ những món hàng hiệu kia cũng đủ hứng sự chú ý của mọi người rồi.
Hơn nữa, năm ấy cô ấy rất thích trang điểm cho Đường Vũ, Thi Mị vô cùng yên tâm đối với ánh mắt của Diệp Điệu.
Sau khi nói chuyện xong, Thi Mị liền rời khỏi quán bar Cự Nhân.
Những khách mời kia nghe không thỏa mãn, không chờ được Đại Sư Tỷ hát một lần nữa, nên đều thất vọng rời đi.
Khi Thi Mị trở về nhà, trời đã rất tối.
Cô lén lút chuồn đi.
Ngang qua vườn hoa sau nhà, lặng lẽ tách khỏi tầm nhìn của bảo vệ và mọi người, Thi Mị lặng yên đẩy cửa phòng ra, cẩn thận từng li từng tí nhảy cửa sổ vào.
Màn cửa rất dày, sau khi Thi Mị cẩn thận quan sát không có ai trong phòng, cô mới nhón chân đi vào.
"Đoan Đoan, tại sao lại không thấy người đâu!"
Giọng nói tức giận của ông cụ Thời truyền tới cách một cánh cửa.
Tiếng bước chân cũng càng ngày càng gần, trong lòng của Thi Mị bối rối.
Gay rồi, tại sao đang yên đang lành ông nội lại tìm cô?
Rõ ràng hôm trước ông còn không tìm mà!
…….
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro