Vợ Yêu Siêu Sao: Chồng Trước Anh Bị Loại
Đường Vũ, Đường...
Vạn Lý Lý
2024-11-18 23:46:30
Tiểu Đường vũ?
Đường Vũ đã chết, Tiểu Đường Vũ là ai?
Trong lòng Thi Mị có dự cảm bất thường.
Rất nhanh đã đến nơi.
Đây là một nhà hàng Trung Quốc rất cao cấp.
Thi Mị cùng theo Bạch Nguyệt Khiết tiến vào một cái gian phòng, bên trong bỗng nhiên có một cô gái đang chờ.
Trông thấy Bạch Nguyệt Khiết, người nọ hiển nhiên vô cùng vui mừng, "**."
Lúc Thi Mị nhìn rõ khuôn mặt của cô ta, đồng tử hơi co rụt lại.
Hình dáng, khuôn mặt, nhìn qua vậy mà thật sự rất giống với Đường Vũ.
Thậm chí, ngay cả nốt ruồi dưới khóe mắt trái cũng giống như đúc.
Nhưng nếu cẩn thận nhìn lại, lại có loại cảm giác quái dị không nói nên lời.
'Tiểu Đường vũ' trông thấy Thi Mị, nụ cười kia cứng đờ, "Cô ấy là."
"Bạn bè,", Bạch Nguyệt Khiết ngồi xuống, "Dẫn cô ấy đến gặp Đường Vũ một lần."
Tiểu Đường Vũ nghe nói như thế, hài lòng sờ lên mặt của mình, nói: "Mí mắt của tôi cũng làm được hơn một tháng rồi, qua một tháng nữa, đi tham gia chương trình siêu sao không thành vấn đề, đến lúc đó phải nhờ cậy cô, **."
Trong lòng Tiểu Đường Vũ lâng lâng.
Cô ta vỗ dĩ cũng rất giống Đường Vũ, sau khi được Bạch Nguyệt Khiết "chỉ điểm" một chút, chỉnh sửa một chút, bây giờ, nhưng người bên cạnh cô ta đều nói cô ta hoàn toàn giống Đường Vũ y như đúc.
Càng hiếm có chính là, cô ta không chỉ có vẻ ngoài giống Đường Vũ.
Ngay cả kỹ xảo ca hát của Đường Vũ, cô ta cũng học được bảy tám phần.
Để làm tốt nhân vật Tiểu Đường Vũ này, cô ta đã tốn không ít sức lực.
Tiểu Đường Vũ vừa nói, vừa châm trà cho Bạch Nguyệt Khiết, ân cần nịnh nọt nói: "Chính là sau khi xuất đạo, tôi muốn sửa tên một chút."
'Tiểu Đường vũ' treo lên khuôn mặt này, lộ ra vẻ mặt chân chó như vậy, trong lòng Thi Mị cảm giác giống như nuốt phải ruồi.
Bạch Nguyệt Khiết nhận trà, như là vô cùng kinh ngạc: "Cô không hài lòng với cái tên tôi đặt cho cô?"
'Tiểu Đường vũ' trả lời : "Đường Cốc tuy rằng cũng không tệ, phát âm cũng gần giống Đường Vũ, nhưng mà tôi vẫn cảm thấy không thích hợp."
Đường Cốc?
Thi Mị hận không thể bóp chết cô ta.
Đường Vũ, Đường Cốc, hai cái này tên nghe xong đã biết rõ không thoát khỏi có liên quan.
Huống hồ, xem dáng vẻ của Bạch Nguyệt Khiết, sợ là định sẵn là 'Tiểu Đường Vũ' này rồi.
Dùng một người chết để cọ nhiệt độ, vậy mới tốt chứ!
Bạch Nguyệt Khiết không chút nào phát giác được Thi Mị đang hung hãn, hỏi cô gái đối diện: "Vậy cô muốn gọi là gì?"
"Tôi nghĩ gọi là Đường Vũ, Vũ trong khiêu vũ."
Thi Mị nheo mắt, bàn tay đặt dưới gầm bàn hơi siết chặt lại.
Ha ha
Bao nhiêu vẻ mặt?
"Đường Vũ?" Bạch Nguyệt Khiết nhíu mày lắc đầu, "Không được."
'Tiểu Đường Vũ' hiển nhiên vô cùng thất vọng, "Tại sao?"
"Người hâm mộ của Đường Vũ có bao nhiêu người, chẳng lẽ cô còn không biết?" Bạch Nguyệt Khiết nhìn cô ta, "Nếu khi cô xuất đạo lấy cái tên này, người hâm mộ của Đường Vũ tuyệt đối có thể bức cô đến đường chết."
"Sẽ không khoa trương như thế chứ?"
Bạch Nguyệt Khiết đặt chén trà xuống, vẫn tươi cười dịu dàng như cũ, "Cô có thể thử xem."
Tuy rằng Đường Vũ chết rồi, nhưng mà âm nhạc của cô không hề chết.
Những người hâm mộ coi âm nhạc của cô là tín ngưỡng, là hy vọng.
Nếu như ở thời điểm này nhả ra một bản sao Đường Vũ, sức chiến đấu có thể nghĩ tới.
'Tiểu Đường Vũ' bị dọa sợ đến mức lúng ta lúng túng, nói: "Khi nào tôi mới có thể đi gặp ngài Thời?"
Sự hiện hữu của cô ta, không chỉ để lăng xê chương trình, để hot lên thôi.
Mục tiêu cuối cùng của cô ta, chính là người đàn ông đang đứng trên đỉnh của kim tự tháp kia.
-
-
-
Đường Vũ thật: Con mẹ nó, bà đây muốn đi xé xác cô ta!
Đường Vũ giả: Chết cũng chết rồi, thành thật ở lại đó đi
………
Đường Vũ đã chết, Tiểu Đường Vũ là ai?
Trong lòng Thi Mị có dự cảm bất thường.
Rất nhanh đã đến nơi.
Đây là một nhà hàng Trung Quốc rất cao cấp.
Thi Mị cùng theo Bạch Nguyệt Khiết tiến vào một cái gian phòng, bên trong bỗng nhiên có một cô gái đang chờ.
Trông thấy Bạch Nguyệt Khiết, người nọ hiển nhiên vô cùng vui mừng, "**."
Lúc Thi Mị nhìn rõ khuôn mặt của cô ta, đồng tử hơi co rụt lại.
Hình dáng, khuôn mặt, nhìn qua vậy mà thật sự rất giống với Đường Vũ.
Thậm chí, ngay cả nốt ruồi dưới khóe mắt trái cũng giống như đúc.
Nhưng nếu cẩn thận nhìn lại, lại có loại cảm giác quái dị không nói nên lời.
'Tiểu Đường vũ' trông thấy Thi Mị, nụ cười kia cứng đờ, "Cô ấy là."
"Bạn bè,", Bạch Nguyệt Khiết ngồi xuống, "Dẫn cô ấy đến gặp Đường Vũ một lần."
Tiểu Đường Vũ nghe nói như thế, hài lòng sờ lên mặt của mình, nói: "Mí mắt của tôi cũng làm được hơn một tháng rồi, qua một tháng nữa, đi tham gia chương trình siêu sao không thành vấn đề, đến lúc đó phải nhờ cậy cô, **."
Trong lòng Tiểu Đường Vũ lâng lâng.
Cô ta vỗ dĩ cũng rất giống Đường Vũ, sau khi được Bạch Nguyệt Khiết "chỉ điểm" một chút, chỉnh sửa một chút, bây giờ, nhưng người bên cạnh cô ta đều nói cô ta hoàn toàn giống Đường Vũ y như đúc.
Càng hiếm có chính là, cô ta không chỉ có vẻ ngoài giống Đường Vũ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay cả kỹ xảo ca hát của Đường Vũ, cô ta cũng học được bảy tám phần.
Để làm tốt nhân vật Tiểu Đường Vũ này, cô ta đã tốn không ít sức lực.
Tiểu Đường Vũ vừa nói, vừa châm trà cho Bạch Nguyệt Khiết, ân cần nịnh nọt nói: "Chính là sau khi xuất đạo, tôi muốn sửa tên một chút."
'Tiểu Đường vũ' treo lên khuôn mặt này, lộ ra vẻ mặt chân chó như vậy, trong lòng Thi Mị cảm giác giống như nuốt phải ruồi.
Bạch Nguyệt Khiết nhận trà, như là vô cùng kinh ngạc: "Cô không hài lòng với cái tên tôi đặt cho cô?"
'Tiểu Đường vũ' trả lời : "Đường Cốc tuy rằng cũng không tệ, phát âm cũng gần giống Đường Vũ, nhưng mà tôi vẫn cảm thấy không thích hợp."
Đường Cốc?
Thi Mị hận không thể bóp chết cô ta.
Đường Vũ, Đường Cốc, hai cái này tên nghe xong đã biết rõ không thoát khỏi có liên quan.
Huống hồ, xem dáng vẻ của Bạch Nguyệt Khiết, sợ là định sẵn là 'Tiểu Đường Vũ' này rồi.
Dùng một người chết để cọ nhiệt độ, vậy mới tốt chứ!
Bạch Nguyệt Khiết không chút nào phát giác được Thi Mị đang hung hãn, hỏi cô gái đối diện: "Vậy cô muốn gọi là gì?"
"Tôi nghĩ gọi là Đường Vũ, Vũ trong khiêu vũ."
Thi Mị nheo mắt, bàn tay đặt dưới gầm bàn hơi siết chặt lại.
Ha ha
Bao nhiêu vẻ mặt?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đường Vũ?" Bạch Nguyệt Khiết nhíu mày lắc đầu, "Không được."
'Tiểu Đường Vũ' hiển nhiên vô cùng thất vọng, "Tại sao?"
"Người hâm mộ của Đường Vũ có bao nhiêu người, chẳng lẽ cô còn không biết?" Bạch Nguyệt Khiết nhìn cô ta, "Nếu khi cô xuất đạo lấy cái tên này, người hâm mộ của Đường Vũ tuyệt đối có thể bức cô đến đường chết."
"Sẽ không khoa trương như thế chứ?"
Bạch Nguyệt Khiết đặt chén trà xuống, vẫn tươi cười dịu dàng như cũ, "Cô có thể thử xem."
Tuy rằng Đường Vũ chết rồi, nhưng mà âm nhạc của cô không hề chết.
Những người hâm mộ coi âm nhạc của cô là tín ngưỡng, là hy vọng.
Nếu như ở thời điểm này nhả ra một bản sao Đường Vũ, sức chiến đấu có thể nghĩ tới.
'Tiểu Đường Vũ' bị dọa sợ đến mức lúng ta lúng túng, nói: "Khi nào tôi mới có thể đi gặp ngài Thời?"
Sự hiện hữu của cô ta, không chỉ để lăng xê chương trình, để hot lên thôi.
Mục tiêu cuối cùng của cô ta, chính là người đàn ông đang đứng trên đỉnh của kim tự tháp kia.
-
-
-
Đường Vũ thật: Con mẹ nó, bà đây muốn đi xé xác cô ta!
Đường Vũ giả: Chết cũng chết rồi, thành thật ở lại đó đi
………
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro