Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Đăng Nhập

2024-10-02 20:05:41

“Người nhập cư trái phép đẳng cấp cao… Đây là ngược sát người mới ở khu tân thủ quy mô lớn, gặp được chắc chắn phải chết!” Giang Khải cau mày.

Giang Khải còn đang nhìn từng hình ảnh trên Quái vật đồ giám, những quái vật này có thực lực cực kỳ khủng bố, người mới chỉ có thể đánh chế Biến sắc lục hành xà và Thứ hạt cỡ nhỏ.

Hai loại này đều có kịch độc!

Đương nhiên, khu vực thí luyện người mới cũng có một vài sinh vật vô hại, những thứ này là đồ ăn cung cấp cho đám tân thủ bọn họ trong bảy ngày thí luyện tân thủ.

Lúc Giang Khải đang nhìn đến mất hồn, huấn luyện viên nữ đột nhiên nhắc nhở.

“Còn 10 phút nữa, tất cả nhân viên chú ý cất áo ngoài và vật phẩm trên người vào tủ chứa đồ, chỉ có thể mang theo thẻ tài liệu chuyển chức và thẻ đồng hồ số liệu, chuẩn bị xong thì đến xếp hàng, chuẩn bị tiến vào thí luyện!”

Nghe được mệnh lệnh của huấn luyện viên, tất cả mọi người vội vàng cởi áo ngoài cất vào trong tủ chứa đồ tương ứng với mình, chỉ còn lại quần áo lót.

Nam sinh chỉ còn lại quần đùi, nữ sinh cũng chỉ có thêm một món.

“Có vài người đừng tùy tiện liếc ngang liếc dọc!” Ánh mắt huấn luyện viên nữ đảo qua khuôn mặt mấy nam sinh, khó chịu cảnh cáo, “Đây là thí luyện người mới, nhớ kỹ các ngươi đến làm gì!”

Không thể không nói, trên một số việc mặc kệ người nghèo hay người giàu đều đưa ra lựa chọn giống nhau, bởi vậy Giang Khải cũng vội vàng thu hồi tầm mắt khỏi một nữ sinh da thịt trắng nõn, dáng người đầy đặn nào đó.

Số người tham gia thí luyện người mới ở Giang Trung thành vào tháng này là 423 người, chờ đến khi mọi người chạy đến xếp hàng, thời gian cũng đã gần đến.

Vì thời gian gấp gáp mà tốc độ nói của huấn luyện viên nữ cũng trở nên nhanh hơn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ta sẽ nói ba điểm, thứ nhất, nhiệm vụ của các ngươi diễn ra trong vòng bảy ngày, băng qua khu thí luyện người mới, chạy đến Hoa Hạ thành của chúng ta!”

“Các ngươi sẽ ngẫu nhiên xuất hiện ở khu vực thí luyện người mới, đây là một khu vực vòng tròn, trước tiên phải nhận biết vị trí của mình, tìm đúng phương hướng! Càng đến sớm thì điểm tích lũy thí luyện càng cao, đánh giết quái vật có điểm tích lũy ngoài định mức, cuối cùng sẽ căn cứ vào xếp hạng để ban thưởng.”

“Đương nhiên, với phần lớn người, vấn đề điểm tích lũy cũng không phải điều mà các ngươi cần lo lắng, đừng nói đánh giết dã thú là việc mơ mộng hão huyền, số người có thể đến Hoa Hạ thành, trong mười người có một người đã không tệ.”

“Thứ hai, các ngươi nên biết giác quan của các ngươi ở trong Thiên Chức sẽ nhận được trải nghiệm hoàn mỹ đến từ trung khu thần kinh, nói cách khác nghèo đói, khát nước, mệt mỏi, thậm chí bị thương, quá trình tử vong đều giống như đúc trong hiện thực.”

“Đặc biệt là quá trình tử vong, cảm giác của các ngươi sẽ hưởng thụ toàn bộ quá trình bị dã thú cắn xé, cho nên các ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”

“Thứ ba, đừng tổ đội! Đừng tổ đội! Đừng tổ đội! Hành động chung vượt quá hai người sẽ có tỷ lệ bị Hắc báo, Vô ảnh lang phát hiện cao hơn! Gặp được chúng nó, ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có!”

“Nhớ kỹ, các ngươi mới là con mồi, tập hợp sưởi ấm cái gì, chẳng những không có tác dụng còn khiến các ngươi chết càng nhanh hơn!”

“Được, mở ra cửa đăng nhập!” Huấn luyện viên nữ ra hiệu cho chiến hữu bên cạnh, người kia ấn máy kiểm soát trong tay, kính chống đạn trượt sang hai bên.

Binh sĩ đứng xung quanh cửa đăng nhập tách ra hai nhóm nhường đường.

Lập tức có binh lính vừa cao giọng la hét, vừa lôi kéo người thí luyện đứng phía trước, “Thời gian đăng nhập chỉ có hai mươi phút, đừng lãng phí thời gian, ngươi, ngươi, ngươi, đi qua!”

“Đuổi theo phía sau!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bầu không khí nhàn nhã ở hiện trường cũng trở nên căng thẳng theo cửa đăng nhập mở ra.

Trong đám người, Giang Khải thấy phía trước có bóng lưng cao lớn, hắn lập tức nhíu mày.

Bóng người cao lớn kia nhanh chóng tiến vào cửa đăng nhập, sau khi đi vào cả người đã biến mất trong ánh sáng trắng chói mắt, không nhìn thấy gì nữa.

“Sao lại giống Trụ Tử như vậy? Không có khả năng…” Đáng tiếc xung quanh có rất nhiều người, hắn không có cách nào đến gần.

Lúc đang cố gắng nhìn rõ khuôn mặt người kia, Giang Khải lại thấy được một người quen.

“Hoàng Vĩ?!”

Hoàng Vĩ là ca ca của Hoàng Hạo, lần trước Giang Khải vì Anh Tử ra tay với Hoàng gia, tên kia cầm một cây gậy bóng chày đánh lén từ sau lưng, nếu không phải Giang Khải có phản ứng hơn người tránh được hơn nửa lực lượng, e rằng xương cốt cũng bị hắn ta đập gãy ngay tại chỗ!

Hoàng Vĩ đã hơn hai mươi, không ngờ hắn ta cũng đến tham gia thí luyện người mới.

Nhưng Giang Khải nghĩ lại, Hoàng gia có tiền, tiền mua giấy chứng nhận tư cách không phải nói chơi, nhìn trong tay hắn ta còn nắm chặt một tấm thẻ, có thể là thể đồng hồ.

Tên này chắc chắn đã hoàn thành chuyển chức trong lần thí luyện người mới trước đó.

Trong sự chỉ dẫn của binh lính, những người mới nhanh chóng tiến vào cửa đăng nhập.

Không lâu sau, Giang Khải đã đi đến trước cửa đăng nhập.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ

Số ký tự: 0