Đồng Hồ Số Liệu...
2024-10-02 20:05:41
Nhưng còn có người thảm hại hơn, vì Trụ Tử không có đồng hồ số liệu nên sở nghiên cứu căn bản không biết sự tồn tại của hắn ta.
Trên thực tế, Tô Noãn Noãn không chỉ tổ đội, hơn nữa còn là tổ đội ba người!
Thuốc của Tô Noãn Noãn có hiệu quả rất nhanh, đã trải qua một đoạn thời gian khôi phục, thương thế của Giang Khải và Trụ Tử đều khôi phục trên diện rộng.
Nhân thời gian nghỉ ngơi, Tô Noãn Noãn còn làm hai cái quần đùi da cho Giang Khải và Trụ Tử.
Bản thân Tô Noãn Noãn cũng đến bờ sông tắm rửa một chút, trên mặt bớt đi vẻ mệt mỏi, trên người không còn bẩn thỉu lại biến thành một thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp.
Áo ngực da thú cộng thêm váy ngắn da thú còn hơi có cảm giác cuồng dã.
Ba người tập trung vào một chỗ bàn bạc hành động tiếp theo.
“Ta không có gì đáng ngại, bước tiếp theo chúng ta phải thăng cấp thế nào?” Trụ Tử hỏi.
Giang Khải cũng nhìn về phía Tô Noãn Noãn, đề nghị do nàng đưa ra, biết đâu nàng cũng có phương án cụ thể.
Tô Noãn Noãn cũng không luống cuống, nói, “Dã thú trong khu thí luyện này, dễ đánh giết nhất là Lục hành xà, hơn nữa trong tình huống có thuốc giải trên cơ bản không có sự uy hiếp với chúng ta.”
Giang Khải gật đầu tỏ vẻ đồng ý, dù sao bọn họ cũng không nắm chắc đánh chết loại dã thú Nhân kiểm thú này.
“Về phần phương án hành động cụ thể… Ta, ta còn chưa nghĩ ra.” Tô Noãn Noãn hơi xấu hổ nói.
Giang Khải mỉm cười lắc đầu, hay lắm, đưa ra đề nghị to gan như vậy, đoán chừng nàng cũng không có phương án cụ thể gì.
Giang Khải suy nghĩ, nói, “Lục hành xà thông qua chấn động tìm kiếm con mồi, chúng ta lợi dụng điểm này hấp dẫn chúng nó!”
“Ngoài ra còn có một điều!”
Tô Noãn Noãn và Viên Trụ đều nhìn chằm chằm Giang Khải, chờ câu sau của hắn.
“Dã thú cỡ lớn càng thích truy đuổi đám đông, tất cả người mới đều sẽ di chuyển về hướng Hoa Hạ thành, dù không có tổ đội nhưng phương hướng lại nhất trí.”
“Nếu ngươi là thợ săn, con mồi kết thành đội di chuyển về một phương hướng, chắc chắn ngươi sẽ đuổi theo đội ngũ lớn, đúng không?”
Tô Noãn Noãn và Trụ Tử nhao nhao gật đầu, suy luận này không có vấn đề gì.
“Bản đồ khu thí luyện là hình trăng non, vị trí đăng nhập của chúng ta là phía ngoài cùng, cũng là phạm vi lớn nhất, càng đến gần Hoa Hạ thành thì phạm vi càng nhỏ, lúc này dã thú càng tập trung hơn.”
“Cho nên?” Trụ Tử hỏi.
“Cho nên, chúng ta đi ngược lại!” Giang Khải nói, “Vậy có thể tránh được những loại dã thú cỡ lớn như Hắc báo, Vô ảnh lang này! Chúng nó càng dễ truy đuổi theo đám người mà bỏ qua chúng ta, đồng thời khu vực lớn dã thú phân tán, chúng ta sẽ an toàn hơn!”
Giang Khải phân tích xong, Tô Noãn Noãn không khỏi nhìn hắn nhiều hơn.
Nàng lựa chọn tổ đội với đám người Giang Khải cũng có mấy nguyên nhân, thứ nhất là trạng thái của mình cực kém, thứ hai là hai người này từng đánh chết Nhân kiểm thú nhưng nàng cũng không hiểu rõ năng lực khác của hai người.
Thế nhưng kế hoạch của Giang Khải trái ngược với cách vừa rồi, khiến nàng phải nhìn Giang Khải với con mắt khác.
Tô Noãn Noãn lấy lại tinh thần, nói, “Còn có một điều, Thiên Chức phân chia kinh nghiệm dựa theo tính toán đánh giết, ta cảm thấy tốt nhất chúng ta tập trung cho một người thăng cấp trước.”
Nói xong, Tô Noãn Noãn nhìn về phía Giang Khải, “Trước đó ngươi có ghi chép đánh giết, hơn nữa ngươi có ích lợi lớn nhất sau khi thăng cấp, ta đề nghị để ngươi thăng cấp trước.”
Trụ Tử không chút do dự nói, “Đúng, Khải, ngươi thăng cấp trước đi!”
Giang Khải không từ chối, đề nghị của Tô Noãn Noãn là lý trí nhất.
Giang Khải hít sâu một hơi, đứng lên nói với đồng bạn, “Được, vậy bây giờ trận đi săn bắt đầu!”
Trong khu rừng nào đó ở khu thí luyện người mới, Viên Trụ dựa vào bên cạnh một gốc cây to khỏe giảm bớt khả năng bị đánh lén từ sau lưng, dùng que gỗ không ngừng đập xuống mặt đất.
Trên đỉnh đầu hắn có hai bóng dáng ẩn nấp trên cành cây.
Thợ săn ưu tú thường xuất hiện với hình thái con mồi.
Lúc này, Trụ Tử cũng là còn mồi kia.
Giang Khải và Tô Noãn Noãn thì đang quan sát tình huống xung quanh, dù sao không ai biết Trụ Tử sẽ dụ được Biến sắc lục hành xà hay là dị thú gì khác.
Tiếng gõ có tiết tấu không ngừng lặp lại, quanh quẩn trong khu rừng tối tăm vắng vẻ, tiếng động rất nhỏ nhưng liên miên không dứt.
Đột nhiên, một bóng đen lấy tốc độ cực nhanh chạy đến từ mặt đất bên cạnh Trụ Tử, cắn một cái vào bắp đùi của Trụ Tử!
Tuy Trụ Tử đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng lá gan của hắn ta thật sự quả nhỏ, thấy con rắn độc màu đen trước mặt lại ngồi bệt xuống đất.
Hắn ta muốn kêu lên nhưng lại vội vàng che miệng của mình lại, con mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh khủng.
Đúng vào lúc này, một bóng người nhảy xuống từ trên cây, sau khi rơi xuống lại lăn ra khỏi chỗ, một cây gai sắt chuẩn xác không sai lầm cắm vào trên đầu con rắn.
【 Đánh giết Hoa ban lục hành xà, nhận được 1 điểm kinh nghiệm 】
【 Thu hoạch được xác “Hoa ban lục hành xà” (có thể giải phẫu) 】
Trên thực tế, Tô Noãn Noãn không chỉ tổ đội, hơn nữa còn là tổ đội ba người!
Thuốc của Tô Noãn Noãn có hiệu quả rất nhanh, đã trải qua một đoạn thời gian khôi phục, thương thế của Giang Khải và Trụ Tử đều khôi phục trên diện rộng.
Nhân thời gian nghỉ ngơi, Tô Noãn Noãn còn làm hai cái quần đùi da cho Giang Khải và Trụ Tử.
Bản thân Tô Noãn Noãn cũng đến bờ sông tắm rửa một chút, trên mặt bớt đi vẻ mệt mỏi, trên người không còn bẩn thỉu lại biến thành một thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp.
Áo ngực da thú cộng thêm váy ngắn da thú còn hơi có cảm giác cuồng dã.
Ba người tập trung vào một chỗ bàn bạc hành động tiếp theo.
“Ta không có gì đáng ngại, bước tiếp theo chúng ta phải thăng cấp thế nào?” Trụ Tử hỏi.
Giang Khải cũng nhìn về phía Tô Noãn Noãn, đề nghị do nàng đưa ra, biết đâu nàng cũng có phương án cụ thể.
Tô Noãn Noãn cũng không luống cuống, nói, “Dã thú trong khu thí luyện này, dễ đánh giết nhất là Lục hành xà, hơn nữa trong tình huống có thuốc giải trên cơ bản không có sự uy hiếp với chúng ta.”
Giang Khải gật đầu tỏ vẻ đồng ý, dù sao bọn họ cũng không nắm chắc đánh chết loại dã thú Nhân kiểm thú này.
“Về phần phương án hành động cụ thể… Ta, ta còn chưa nghĩ ra.” Tô Noãn Noãn hơi xấu hổ nói.
Giang Khải mỉm cười lắc đầu, hay lắm, đưa ra đề nghị to gan như vậy, đoán chừng nàng cũng không có phương án cụ thể gì.
Giang Khải suy nghĩ, nói, “Lục hành xà thông qua chấn động tìm kiếm con mồi, chúng ta lợi dụng điểm này hấp dẫn chúng nó!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ngoài ra còn có một điều!”
Tô Noãn Noãn và Viên Trụ đều nhìn chằm chằm Giang Khải, chờ câu sau của hắn.
“Dã thú cỡ lớn càng thích truy đuổi đám đông, tất cả người mới đều sẽ di chuyển về hướng Hoa Hạ thành, dù không có tổ đội nhưng phương hướng lại nhất trí.”
“Nếu ngươi là thợ săn, con mồi kết thành đội di chuyển về một phương hướng, chắc chắn ngươi sẽ đuổi theo đội ngũ lớn, đúng không?”
Tô Noãn Noãn và Trụ Tử nhao nhao gật đầu, suy luận này không có vấn đề gì.
“Bản đồ khu thí luyện là hình trăng non, vị trí đăng nhập của chúng ta là phía ngoài cùng, cũng là phạm vi lớn nhất, càng đến gần Hoa Hạ thành thì phạm vi càng nhỏ, lúc này dã thú càng tập trung hơn.”
“Cho nên?” Trụ Tử hỏi.
“Cho nên, chúng ta đi ngược lại!” Giang Khải nói, “Vậy có thể tránh được những loại dã thú cỡ lớn như Hắc báo, Vô ảnh lang này! Chúng nó càng dễ truy đuổi theo đám người mà bỏ qua chúng ta, đồng thời khu vực lớn dã thú phân tán, chúng ta sẽ an toàn hơn!”
Giang Khải phân tích xong, Tô Noãn Noãn không khỏi nhìn hắn nhiều hơn.
Nàng lựa chọn tổ đội với đám người Giang Khải cũng có mấy nguyên nhân, thứ nhất là trạng thái của mình cực kém, thứ hai là hai người này từng đánh chết Nhân kiểm thú nhưng nàng cũng không hiểu rõ năng lực khác của hai người.
Thế nhưng kế hoạch của Giang Khải trái ngược với cách vừa rồi, khiến nàng phải nhìn Giang Khải với con mắt khác.
Tô Noãn Noãn lấy lại tinh thần, nói, “Còn có một điều, Thiên Chức phân chia kinh nghiệm dựa theo tính toán đánh giết, ta cảm thấy tốt nhất chúng ta tập trung cho một người thăng cấp trước.”
Nói xong, Tô Noãn Noãn nhìn về phía Giang Khải, “Trước đó ngươi có ghi chép đánh giết, hơn nữa ngươi có ích lợi lớn nhất sau khi thăng cấp, ta đề nghị để ngươi thăng cấp trước.”
Trụ Tử không chút do dự nói, “Đúng, Khải, ngươi thăng cấp trước đi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Khải không từ chối, đề nghị của Tô Noãn Noãn là lý trí nhất.
Giang Khải hít sâu một hơi, đứng lên nói với đồng bạn, “Được, vậy bây giờ trận đi săn bắt đầu!”
Trong khu rừng nào đó ở khu thí luyện người mới, Viên Trụ dựa vào bên cạnh một gốc cây to khỏe giảm bớt khả năng bị đánh lén từ sau lưng, dùng que gỗ không ngừng đập xuống mặt đất.
Trên đỉnh đầu hắn có hai bóng dáng ẩn nấp trên cành cây.
Thợ săn ưu tú thường xuất hiện với hình thái con mồi.
Lúc này, Trụ Tử cũng là còn mồi kia.
Giang Khải và Tô Noãn Noãn thì đang quan sát tình huống xung quanh, dù sao không ai biết Trụ Tử sẽ dụ được Biến sắc lục hành xà hay là dị thú gì khác.
Tiếng gõ có tiết tấu không ngừng lặp lại, quanh quẩn trong khu rừng tối tăm vắng vẻ, tiếng động rất nhỏ nhưng liên miên không dứt.
Đột nhiên, một bóng đen lấy tốc độ cực nhanh chạy đến từ mặt đất bên cạnh Trụ Tử, cắn một cái vào bắp đùi của Trụ Tử!
Tuy Trụ Tử đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng lá gan của hắn ta thật sự quả nhỏ, thấy con rắn độc màu đen trước mặt lại ngồi bệt xuống đất.
Hắn ta muốn kêu lên nhưng lại vội vàng che miệng của mình lại, con mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh khủng.
Đúng vào lúc này, một bóng người nhảy xuống từ trên cây, sau khi rơi xuống lại lăn ra khỏi chỗ, một cây gai sắt chuẩn xác không sai lầm cắm vào trên đầu con rắn.
【 Đánh giết Hoa ban lục hành xà, nhận được 1 điểm kinh nghiệm 】
【 Thu hoạch được xác “Hoa ban lục hành xà” (có thể giải phẫu) 】
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro