Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Chương 3 - Sơ Nhập Giang Hồ 3

Hà Tả

2024-03-06 06:24:11

Chơi game thì phải tập trung chơi, trước tiên Pháo Thiên Minh kiểm tra số tiền tiết kiệm của mình, sổ sách vẫn ổn, vợ của ông già cũng là mẹ của Pháo lại nhét vào đó một vạn đồng. Pháo Thiên Minh thở dài: Chẳng lẽ bà già cố ý muốn làm trễ nải con trai? Cầm điện thoại lên nói: "Ông chủ, tôi định đi tu luyện một thời gian... nghỉ việc không lương? Ông chủ thật tốt bụng... như vậy đi!". Nhân viên kinh doanh nghỉ việc không lương, đúng là đùa cợt, lão chủ này cũng hay đùa vui thật đấy. (Các bạn nhỏ đừng bắt chước nhé, công việc và vợ chồng vẫn là quan trọng nhất).

Trò chơi chính thức bắt đầu từ mười ngày trước, do Mã Pháo tay chân chậm chạp nên không cướp được kính thực tế ảo, đành nhờ Xa giúp đỡ. Người ta nói cha của Xa là cổ đông của công ty làm game, mặc dù game do cơ quan quản lý Internet tiếp quản nhưng vẫn có thể xin được hai cái mũ, còn tiền thì không thể cho. Hồi đó Mã Pháo vô cùng áy náy vì nhờ Xa mua kem cây cho mình, cố ý trả hai đồng tiền lẻ, kết quả Xa khóc lóc, nói coi thường tình bạn. Sau khi hai người xin lỗi, Xa bỏ ra 30 đồng mua hai thùng kem cây, bảo chỉ cần hai người ăn hết, coi như chuyện đã qua, kết quả sau đó Mã Pháo phải truyền dịch hai ngày. Còn kem cây vẫn nguyên nửa thùng. Từ đó về sau, Mã Pháo không dám đối xử với Xa như người ngoài nữa.

Đeo kính có vài lựa chọn: 1. Vào game. 2. Nhầm kính.

Sau khi chọn 1, Pháo bước vào một đại sảnh, một mỹ nữ nhân tạo đang chăm chú nhìn mình. "Chào mừng ngài đến với... đây là công ty... nhóm làm game gồm... khẩu hiệu của game này là: Chúng tôi không sợ trò chơi làm ngài chết mà chỉ sợ ngài làm trò chơi chết. Nỗi đau của ngài chính là niềm vui của chúng tôi. Bây giờ xin mời ngài nhập biệt hiệu trong game".

"Thanh Mai Chử Trà" "Đặt biệt hiệu thành công, tiếp theo là tối ưu hóa khuôn mặt, chiều cao, vân vân."

Pháo Chính Minh chỉnh sửa lại ngoại hình tuấn tú của mình thành mức độ bình thường rồi coi như xong.

Mỹ nhân nhân tạo lải nhải một hồi, sắp chạm đến ngưỡng cơn giận của Pháo Chính Minh thì cuối cùng nói: "Trò chơi bắt đầu, Thanh Mai hy vọng huynh có thể trải nghiệm được niềm vui trong game." Mỹ nhân vung tay, một truyền tống trận hiện ra bên cạnh Pháo Thiên Minh.

Pháo Thiên Minh nghi hoặc hỏi: "Có phải mỗi người tiếp đónđều nói dông dài như vậy không?"

Mỹ nhân vui mừng đáp: "Huynh cũng thấy ta lắm lời ư? Không có cách nào, bọn thiết kế cố tình thiết lập tính cách ta như vậy. Thật ra chỉ có huynh nói ta lắm lời, các vị khác còn khen ta nói ngắn gọn, hy vọng nghe ta nói xong sẽ có phần thưởng hậu hĩnh. Bọn họ đâu biết, khi trò chơi chạy rồi thì không ai can thiệp được. Giờ là Bắc Nguyên năm 3000, luật pháp đã hoàn chỉnh... Đừng đi đừng đi, ta còn chưa nói hết mà."

Pháo Thiên Minh cảm thấy các nhà thiết kế trò chơi của công ty "nghe nói" khiến mình mất đi 10 điểm cảm tình.

Tân Thủ Thôn vẫn luôn là điểm khởi đầu của trò chơi, ở đây ngươi có thể nhận được tài nguyên ban đầu, kết giao bằng hữu, làm quen thao tác... đó là bước đầu không thể thiếu trong game.

Mở máy liên lạc gọi: "Xa! Ta đã tới." Trong game có hai cách liên lạc xa khoảng cách xa, điện thoại hoặc tin nhắn.

"Lạc Vũ Phượng Hoàng đã thêm ngươi làm bạn" – "Pháo, các ngươi cứ tự chơi trước đi, gần đây ta bận lắm." Pháo Thiên Minh vô cùng ngạc nhiên, đây không phải tính cách của Xa, Xa vốn rất chú trọng tình bạn, không thể lấy cớ bận bịu làm lý do từ chối. Hay là thật sự muốn vứt bỏ hai huynh đệ, quay trở lại làm nữ nhi?



Pháo Thiên Minh gọi thử Mã, bấm máy liên lạc: "Mã, ta là Pháo."

Một giọng nói thô lỗ vang lên: "Con mẹ nó, ta còn là Xa đây này."

Pháo Thiên Minh biết tên của Mã đã bị chiếm dụng, chỉ có thể đợi Mã gọi mình, nhưng thằng nhãi kia không có chuyện gì mà đi gọi một thằng đàn ông, độ khó không kém gì một ngày nó không nhận điện thoại của đàn bà.

Pháo Thiên Minh đi tới chỗ trưởng thôn ở trung giữa thôn hỏi: "Làm sao để có thể ra ngoài đây?"

Trưởng làng vui mừng nói: "Lại một hiệp khách hoặc tà nhân khác ra đời ở Lý gia thôn của chúng ta..."

Pháo Thiên Minh cắt ngang: "Trưởng làng nói thẳng vào vấn đề đi."

Trưởng làng bèn nói: "Đây có một cái xẻng sắt, ngươi có thể đào quặng ở hầm mỏ phía nam làng, đưa quặng đến đổi với trang bị vũ khí tân binh của ta, rồi dùng vũ khí đó đánh quái vật, lên đến cấp 10 là có thể tới chỗ "Tuyển môn phái" ở phía bắc thôn. Hiểu chưa?"

Pháo Thiên Minh gật đầu: "Rất rõ ràng, chỉ không hiểu sao không phát trang bị tân binh luôn?"

Trưởng làng hiền từ đáp: "Con trai à, không thể nhận mà không làm được."

"Vậy chẳng lẽ không có nhiệm vụ gì sao?"

"Nhiệm vụ ư? Thật ra có một nhiệm vụ, hoàn thành xong sẽ nhận được một vật từ ta, vĩnh viễn không bao giờ rớt, không thể giao dịch."

Hai con mắt Pháo Thiên Minh lóe sáng hỏi: "Lão thúc, nhiệm vụ gì ạ?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

Số ký tự: 0