Chuẩn Bị Sẵn Sà...
Hắc Bạch Tương Gian
2024-09-04 05:23:14
Editor: Kingofbattle.
Lại tiến cấp rồi!
Tiếng chuông đột nhiên của hệ thống đã giúp cho tinh thần Giang Hàn hưng phấn, lập tức mở ra bảng danh hiệu để xem chi tiết.
[Hắc Ám Tự Chương] : giá trị máu tối đa tăng thêm 300%!
So sánh với danh hiệu Chúa Tể Hắc Ám, lại tăng thêm 50%, hơn nữa vẫn là "giá trị máu tối đa", đây là dưới tình huống thanh máu được cộng tất cả thuộc tính và kỹ năng, sau đó mới được tăng thêm 300%.
Bởi vì danh hiệu bị thay đổi, giờ phút này thanh máu của Giang Hàn đã chạm mốc 176 vạn, vượt xa đám người chơi bình thường không biết bao nhiêu lần!
"Vẫn có chút ít........."
Giang Hàn cảm giác không đúng lắm.
Hắn cũng là không đến mức phải so đấu điểm máu cùng với NPC cùng cấp bậc, dù sao tương lai còn có "Tam Chuyển", vẫn có thể học tập các loại kỹ năng bị động gia tăng thuộc tính, không gian phát triển là rất lớn, nhưng mà hắn có cảm giác, bản thân vẫn chênh lệch rất xa.
Lấy ví dụ là Đặc Lạc ở Băng Tuyết Trấn mà nói, đều là Boss Ám Kim cấp 60, thế nhưng thanh máu của đối phương lên tới 600 vạn, đã hơn hắn gấp 3 lần!
Phải biết rằng, hiện tại trang bị trên người hắn chỉ có áo choàng là Hoàng Kim, còn lại tất cả đều là trang bị cấp Ám Kim.
"Chẳng lẽ......mình còn thiếu một món trang bị nào đó chưa mặc? " Giang Hàn suy nghĩ tới điều gì, tựa như trang bị áo choàng, đây cũng là thứ hắn bỏ sót, có lẽ vẫn tồn tại một vài trang bị hiếm có.
Bất quá, hiện tại cũng không phải lúc suy nghĩ mấy chuyện này, chỉ có thể nói danh hiệu được tăng cấp là niềm vui bất ngờ, giúp cho hắn tăng thêm vài phần nắm chắc hoàn thành nhiệm vụ.
"Đạp đạp đạp......"
Cưỡi Lam Lân Thú, Giang Hàn rong ruổi trên mảnh đồng bằng trống trải, cảnh vật xung quanh nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, trước mặt gió thổi tới tấp.
So với lúc cưỡi lừa thì nhanh hơn nhiều!
Giang Hàn cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Lam Lân Thú cộng thêm 120% tốc độ di chuyển, tăng thêm 20% từ kỹ năng Truy Ảnh, cấp sao trưởng thành tăng thêm 60%, tổng cộng 200% tốc độ di chuyện, khiến cho tốc độ của hắn nhanh như gió.
Thỉnh thoảng, Giang Hàn sẽ lợi dụng Chiến Tranh Tiễn Đạp gia tốc, trong vòng 3 giây tốc độ di chuyển tăng vọt 500%, khiến cho bốn vó của Lam Lân Thú để lại một chuỗi tàn ảnh, chẳng khác nào mũi tên rời cung.
Chỉ vài phút ngắn ngủi, đã đến thành trấn cấp ba gần đó, Giang Hàn nhờ Ẩn Khí Thuật mà trà trộn vào đám người trong trấn, bỏ qua phần giới thiệu về bản đồ mới, nhảy vào trận pháp truyền tống, tiến về điểm đến chuyến đi lần này.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ [Thanh Phong Trấn]!
Thanh Phong Trấn!
Đây là lần thứ hai hắn tiến vào, lần đầu tiên đi theo Sheryl lẻn vào Kiếm Các, còn lần này, hắn muốn hành động một mình.
Vì lý do an toàn..., kiên nhẫn chờ màn đêm buông xuống, Giang Hàn sử dụng Chiến Tranh Tiễn Đạp gia tăng sức bật, dễ dàng nhảy qua vách tường, lẻn vào Kiếm Các.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, ngài tiến vào bản đồ [Kiếm Các]!
"Xoẹt......"
Trong nháy mắt chân vừa chạm đất, bên tai Giang Hàn đã nghe thấy tiếng mũi kiếm xé gió, hắn trợn mắt ngẩng đầu, đập vào mi mắt chính là một đạo kiếm khí trắng xóa, nhanh chóng phóng to, hầu như chiếm trọn tầm mắt của Giang Hàn.
-1766399!
Trên người Giang Hàn nhảy ra con số sát thương khủng bố, mà ngay khi kiếm khí xuyên qua người Giang Hàn, liền trực tiếp tiêu tán, hóa thành một cơn gió mát, không có tạo thành ảnh hưởng gì đến phong cảnh xung quanh, tựa hồ người tấn công rất tự tin vào khả năng khống chế lực lượng của mình.
Giang Hàn lại càng hoảng sợ, đưa mắt ếch nhìn thanh máu.
1 điểm!
Khá lắm, thiếu một ít là toi đời.
Thu hồi lợi kiếm, thiếu nữ áo trắng từ đằng xa thuấn di đến trước mặt Giang Hàn, con ngươi trong suốt mang theo vài phần tức giận: "Có phải ngươi nghiện tới đây rồi, ngươi có biết nếu tìm đến ta, sẽ khiến cho ta gặp áp lực rất lớn? "
"Chủ yếu là có chuyện quan trọng muốn nói chuyện cùng ngươi. " Giang Hàn cười gượng.
Hắn biết rõ, bất luận như thế nào Kiếm Thần cũng sẽ không giết mình, nếu không lúc trước sẽ chẳng cần phải ra tay cứu hắn.
Mặc dù có chút vô lại, nhưng vì nhiệm vụ, hắn đành phải bất chấp nghịch dại.
"Hả? "
Đông Phương Nhất Tâm kinh ngạc: "Chuyện gì? "
"Chuyện là như vầy......"
Giang Hàn bắt đầu kể lại chuyện Quang Minh Giáo Đình ý đồ hiến tế 100 xử nữ để triệu hoán Thần Minh buông xuống một lượt, trong lúc đó cũng dặm mắm thêm muối tăng thêm kịch tích.
Cuối cùng, hắn hiên ngang lẫm liệt nói: "Dám để 100 hài tử trở thành vật hi sinh, ta không thể tiếp nhận cách làm như vậy, cho nên ta muốn phá hư nghi thức này. "
"......"
Đông Phương Nhất Tâm nhíu mày, im lặng không nói.
Thấy vậy, Giang Hàn cũng không nhiều lời, kiên nhẫn chờ đợi hồi máu.
Thật lâu sau, nàng mới nghiêm mặt nói: "Dù sao ta cũng là người đại biểu cho phe Quang Minh, thân bất do kỷ, không thể ra tay giúp ngươi. "
Không thể mượn nhờ sức lực Kiếm Thần trợ giúp bản thân vượt qua khốn cảnh?
Trong lòng Giang Hàn hơi nặng nề.
Thân bất do kỷ! (không thể làm việc theo ý muốn, bị ràng buộc nhiều thứ)
Cách làm của Kiếm Thần, không biết là do quy tắc hạn chế, hay là bị hạn chế bởi lập trường.
"Ta có thể chỉ dẫn một chút cho ngươi. " Đông Phương Nhất Tâm nghiêm mặt nói: "Kiếm Sĩ Hắc Ám là tà ác, từ đầu tới cuối đều là tà ác, thân thể của ngươi, máu của ngươi, linh hồn của ngươi, đều là tà ác. "
Giang Hàn: "......"
Đây là cách nói quái lạ gì vậy ?
Rõ ràng Giang mỗ là người lương thiện.
"Ầm ầm......"
Bỗng nhiên, bên trên bầu trời đùng đùng tiếng sấm chớp.
Trong chớp mắt, ánh chớp màu tím chiếu sáng cả thiên địa, sau đó biến mất.
Cùng lúc đó, một cỗ uy áp như có như không ùn ùn kéo đến bao phủ toàn trường, khiến cho bầu không khí như muốn ngưng kết.
Ngẩng đầu nhìn về phía không trung, hai đầu lông mày của Đông Phương Nhất Tâm lộ vẻ ngưng trọng: "Chạy nhanh đi, nếu ngươi không đi, ta chỉ có thể hạ sát thủ......"
"......Cám ơn! "
Giang Hàn quyết đoán quay người nhảy ra Kiếm Các.
Hiện tại hắn biết rõ "thân bất do kỷ" trong lời của Kiếm Thần có nghĩa gì.
Nếu không phải tình thế bắt buộc, xác thực đối phương không thể ra tay cứu hắn.
Nhưng mà lúc ở Băng Tuyết Trấn, tại sao có thể ra tay?
"Lại nói tiếp, lúc ấy tuy là nói giúp mình, nhưng bên ngoài chính là đối kháng Ma Thần, cho nên quy tắc không có hạn chế nàng, cũng là chuyện bình thường." Giang Hàn lập tức tìm ra nguyên nhân.
Sau đó, hắn tiến về Thiên Hải Trấn, đăng xuất khỏi trò chơi.
......
Gỡ mũ trò chơi xuống, hắn nhấc điện thoại lên, gọi điện cho Vương Khải.
"Tít......Tít......"
"Này! "
"Huynh đệ, có chuyện cần nhờ ngươi giúp đỡ. " Giang Hàn nói thẳng.
"Chuyện gì, khách khí cái gì, hai chúng ta quan hệ thế nào, nếu nằm trong khả năng thì ta sẽ giúp! "
"Ta nhờ ngươi tìm một nhóm người chơi Đạo Tặc tiềm hành xâm nhập phe Hắc Ám, giúp ta tìm một NPC, nói cho hắn biết, có thể ta sẽ chết ở Quang Minh Giáo Đình. " Can hệ trọng đại, hắn phải lợi dụng bất cứ điểm mấu chốt nào có thể bị bỏ sót.
Đương nhiên, hắn cũng có thể tự mình bỏ tiền mời người chơi khác giúp, nhưng sự việc trọng đại, mà thân phận của hắn tương đối nhạy cảm, Giang Hàn cảm thấy không quá thích hợp.
......
Mặc dù cảm thấy khó tin đối với yêu cầu của Giang Hàn, nhưng với tư cách là huynh đệ, Vương Khải vẫn lựa chọn giúp đỡ vô điều kiện.
Đương nhiên, tiền mướn người chơi Đạo Tặc phải do Giang hàn chuyển khoản cho Vương Khải.
Xác nhận tất cả đã chuẩn bị xong, Giang Hàn lướt quanh diễn đàn 1 vòng, sau đó an tâm chìm vào giấc ngủ.
Ngày mai sẽ phải bắt đầu Thiên Hạ Võ Đấu, phải hồi phục tinh thần tới trạng thái tốt nhất.
......
Hôm sau.
9:30!
Giang Hàn đội mũ trò chơi vào, tiếp tục hành trình một ngày mới.
"Bá! "
Ánh sáng lóe lên, Giang Hàn xuất hiện ở gần vị trí Thiên Hải Trấn.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, Thiên Hạ Võ Đấu ngài tham gia ở khu Đông Phương sắp bát đầu vòng đấu loại thứ nhất vào lúc 10 giờ, có sớm tiến vào hiện trường hay không?
(chú thích: khi sự kiện chính thức bắt đầu, có thể lựa chọn lập tức tiến vào, cũng có thể bỏ trận đấu)
......
Lại tiến cấp rồi!
Tiếng chuông đột nhiên của hệ thống đã giúp cho tinh thần Giang Hàn hưng phấn, lập tức mở ra bảng danh hiệu để xem chi tiết.
[Hắc Ám Tự Chương] : giá trị máu tối đa tăng thêm 300%!
So sánh với danh hiệu Chúa Tể Hắc Ám, lại tăng thêm 50%, hơn nữa vẫn là "giá trị máu tối đa", đây là dưới tình huống thanh máu được cộng tất cả thuộc tính và kỹ năng, sau đó mới được tăng thêm 300%.
Bởi vì danh hiệu bị thay đổi, giờ phút này thanh máu của Giang Hàn đã chạm mốc 176 vạn, vượt xa đám người chơi bình thường không biết bao nhiêu lần!
"Vẫn có chút ít........."
Giang Hàn cảm giác không đúng lắm.
Hắn cũng là không đến mức phải so đấu điểm máu cùng với NPC cùng cấp bậc, dù sao tương lai còn có "Tam Chuyển", vẫn có thể học tập các loại kỹ năng bị động gia tăng thuộc tính, không gian phát triển là rất lớn, nhưng mà hắn có cảm giác, bản thân vẫn chênh lệch rất xa.
Lấy ví dụ là Đặc Lạc ở Băng Tuyết Trấn mà nói, đều là Boss Ám Kim cấp 60, thế nhưng thanh máu của đối phương lên tới 600 vạn, đã hơn hắn gấp 3 lần!
Phải biết rằng, hiện tại trang bị trên người hắn chỉ có áo choàng là Hoàng Kim, còn lại tất cả đều là trang bị cấp Ám Kim.
"Chẳng lẽ......mình còn thiếu một món trang bị nào đó chưa mặc? " Giang Hàn suy nghĩ tới điều gì, tựa như trang bị áo choàng, đây cũng là thứ hắn bỏ sót, có lẽ vẫn tồn tại một vài trang bị hiếm có.
Bất quá, hiện tại cũng không phải lúc suy nghĩ mấy chuyện này, chỉ có thể nói danh hiệu được tăng cấp là niềm vui bất ngờ, giúp cho hắn tăng thêm vài phần nắm chắc hoàn thành nhiệm vụ.
"Đạp đạp đạp......"
Cưỡi Lam Lân Thú, Giang Hàn rong ruổi trên mảnh đồng bằng trống trải, cảnh vật xung quanh nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, trước mặt gió thổi tới tấp.
So với lúc cưỡi lừa thì nhanh hơn nhiều!
Giang Hàn cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Lam Lân Thú cộng thêm 120% tốc độ di chuyển, tăng thêm 20% từ kỹ năng Truy Ảnh, cấp sao trưởng thành tăng thêm 60%, tổng cộng 200% tốc độ di chuyện, khiến cho tốc độ của hắn nhanh như gió.
Thỉnh thoảng, Giang Hàn sẽ lợi dụng Chiến Tranh Tiễn Đạp gia tốc, trong vòng 3 giây tốc độ di chuyển tăng vọt 500%, khiến cho bốn vó của Lam Lân Thú để lại một chuỗi tàn ảnh, chẳng khác nào mũi tên rời cung.
Chỉ vài phút ngắn ngủi, đã đến thành trấn cấp ba gần đó, Giang Hàn nhờ Ẩn Khí Thuật mà trà trộn vào đám người trong trấn, bỏ qua phần giới thiệu về bản đồ mới, nhảy vào trận pháp truyền tống, tiến về điểm đến chuyến đi lần này.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ [Thanh Phong Trấn]!
Thanh Phong Trấn!
Đây là lần thứ hai hắn tiến vào, lần đầu tiên đi theo Sheryl lẻn vào Kiếm Các, còn lần này, hắn muốn hành động một mình.
Vì lý do an toàn..., kiên nhẫn chờ màn đêm buông xuống, Giang Hàn sử dụng Chiến Tranh Tiễn Đạp gia tăng sức bật, dễ dàng nhảy qua vách tường, lẻn vào Kiếm Các.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, ngài tiến vào bản đồ [Kiếm Các]!
"Xoẹt......"
Trong nháy mắt chân vừa chạm đất, bên tai Giang Hàn đã nghe thấy tiếng mũi kiếm xé gió, hắn trợn mắt ngẩng đầu, đập vào mi mắt chính là một đạo kiếm khí trắng xóa, nhanh chóng phóng to, hầu như chiếm trọn tầm mắt của Giang Hàn.
-1766399!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên người Giang Hàn nhảy ra con số sát thương khủng bố, mà ngay khi kiếm khí xuyên qua người Giang Hàn, liền trực tiếp tiêu tán, hóa thành một cơn gió mát, không có tạo thành ảnh hưởng gì đến phong cảnh xung quanh, tựa hồ người tấn công rất tự tin vào khả năng khống chế lực lượng của mình.
Giang Hàn lại càng hoảng sợ, đưa mắt ếch nhìn thanh máu.
1 điểm!
Khá lắm, thiếu một ít là toi đời.
Thu hồi lợi kiếm, thiếu nữ áo trắng từ đằng xa thuấn di đến trước mặt Giang Hàn, con ngươi trong suốt mang theo vài phần tức giận: "Có phải ngươi nghiện tới đây rồi, ngươi có biết nếu tìm đến ta, sẽ khiến cho ta gặp áp lực rất lớn? "
"Chủ yếu là có chuyện quan trọng muốn nói chuyện cùng ngươi. " Giang Hàn cười gượng.
Hắn biết rõ, bất luận như thế nào Kiếm Thần cũng sẽ không giết mình, nếu không lúc trước sẽ chẳng cần phải ra tay cứu hắn.
Mặc dù có chút vô lại, nhưng vì nhiệm vụ, hắn đành phải bất chấp nghịch dại.
"Hả? "
Đông Phương Nhất Tâm kinh ngạc: "Chuyện gì? "
"Chuyện là như vầy......"
Giang Hàn bắt đầu kể lại chuyện Quang Minh Giáo Đình ý đồ hiến tế 100 xử nữ để triệu hoán Thần Minh buông xuống một lượt, trong lúc đó cũng dặm mắm thêm muối tăng thêm kịch tích.
Cuối cùng, hắn hiên ngang lẫm liệt nói: "Dám để 100 hài tử trở thành vật hi sinh, ta không thể tiếp nhận cách làm như vậy, cho nên ta muốn phá hư nghi thức này. "
"......"
Đông Phương Nhất Tâm nhíu mày, im lặng không nói.
Thấy vậy, Giang Hàn cũng không nhiều lời, kiên nhẫn chờ đợi hồi máu.
Thật lâu sau, nàng mới nghiêm mặt nói: "Dù sao ta cũng là người đại biểu cho phe Quang Minh, thân bất do kỷ, không thể ra tay giúp ngươi. "
Không thể mượn nhờ sức lực Kiếm Thần trợ giúp bản thân vượt qua khốn cảnh?
Trong lòng Giang Hàn hơi nặng nề.
Thân bất do kỷ! (không thể làm việc theo ý muốn, bị ràng buộc nhiều thứ)
Cách làm của Kiếm Thần, không biết là do quy tắc hạn chế, hay là bị hạn chế bởi lập trường.
"Ta có thể chỉ dẫn một chút cho ngươi. " Đông Phương Nhất Tâm nghiêm mặt nói: "Kiếm Sĩ Hắc Ám là tà ác, từ đầu tới cuối đều là tà ác, thân thể của ngươi, máu của ngươi, linh hồn của ngươi, đều là tà ác. "
Giang Hàn: "......"
Đây là cách nói quái lạ gì vậy ?
Rõ ràng Giang mỗ là người lương thiện.
"Ầm ầm......"
Bỗng nhiên, bên trên bầu trời đùng đùng tiếng sấm chớp.
Trong chớp mắt, ánh chớp màu tím chiếu sáng cả thiên địa, sau đó biến mất.
Cùng lúc đó, một cỗ uy áp như có như không ùn ùn kéo đến bao phủ toàn trường, khiến cho bầu không khí như muốn ngưng kết.
Ngẩng đầu nhìn về phía không trung, hai đầu lông mày của Đông Phương Nhất Tâm lộ vẻ ngưng trọng: "Chạy nhanh đi, nếu ngươi không đi, ta chỉ có thể hạ sát thủ......"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"......Cám ơn! "
Giang Hàn quyết đoán quay người nhảy ra Kiếm Các.
Hiện tại hắn biết rõ "thân bất do kỷ" trong lời của Kiếm Thần có nghĩa gì.
Nếu không phải tình thế bắt buộc, xác thực đối phương không thể ra tay cứu hắn.
Nhưng mà lúc ở Băng Tuyết Trấn, tại sao có thể ra tay?
"Lại nói tiếp, lúc ấy tuy là nói giúp mình, nhưng bên ngoài chính là đối kháng Ma Thần, cho nên quy tắc không có hạn chế nàng, cũng là chuyện bình thường." Giang Hàn lập tức tìm ra nguyên nhân.
Sau đó, hắn tiến về Thiên Hải Trấn, đăng xuất khỏi trò chơi.
......
Gỡ mũ trò chơi xuống, hắn nhấc điện thoại lên, gọi điện cho Vương Khải.
"Tít......Tít......"
"Này! "
"Huynh đệ, có chuyện cần nhờ ngươi giúp đỡ. " Giang Hàn nói thẳng.
"Chuyện gì, khách khí cái gì, hai chúng ta quan hệ thế nào, nếu nằm trong khả năng thì ta sẽ giúp! "
"Ta nhờ ngươi tìm một nhóm người chơi Đạo Tặc tiềm hành xâm nhập phe Hắc Ám, giúp ta tìm một NPC, nói cho hắn biết, có thể ta sẽ chết ở Quang Minh Giáo Đình. " Can hệ trọng đại, hắn phải lợi dụng bất cứ điểm mấu chốt nào có thể bị bỏ sót.
Đương nhiên, hắn cũng có thể tự mình bỏ tiền mời người chơi khác giúp, nhưng sự việc trọng đại, mà thân phận của hắn tương đối nhạy cảm, Giang Hàn cảm thấy không quá thích hợp.
......
Mặc dù cảm thấy khó tin đối với yêu cầu của Giang Hàn, nhưng với tư cách là huynh đệ, Vương Khải vẫn lựa chọn giúp đỡ vô điều kiện.
Đương nhiên, tiền mướn người chơi Đạo Tặc phải do Giang hàn chuyển khoản cho Vương Khải.
Xác nhận tất cả đã chuẩn bị xong, Giang Hàn lướt quanh diễn đàn 1 vòng, sau đó an tâm chìm vào giấc ngủ.
Ngày mai sẽ phải bắt đầu Thiên Hạ Võ Đấu, phải hồi phục tinh thần tới trạng thái tốt nhất.
......
Hôm sau.
9:30!
Giang Hàn đội mũ trò chơi vào, tiếp tục hành trình một ngày mới.
"Bá! "
Ánh sáng lóe lên, Giang Hàn xuất hiện ở gần vị trí Thiên Hải Trấn.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, Thiên Hạ Võ Đấu ngài tham gia ở khu Đông Phương sắp bát đầu vòng đấu loại thứ nhất vào lúc 10 giờ, có sớm tiến vào hiện trường hay không?
(chú thích: khi sự kiện chính thức bắt đầu, có thể lựa chọn lập tức tiến vào, cũng có thể bỏ trận đấu)
......
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro