Vọng

Thần Minh Buông...

Hắc Bạch Tương Gian

2024-09-04 05:23:14

Editor: Kingofbattle.

"Ô...Ô...Ô...N...G......"

Tinh thạch nhiễm máu tươi của Kiếm Sĩ Hắc Ám càng phát ra ánh sáng kịch liệt, tiếp theo lại tỏa ra ánh sáng nồng đậm chói mắt, khiến cho tốc độ xoay tròn của pháp trận dưới mặt đất dần dần chậm lại.

Rất tốt!

Xem ra lời nói của Kiếm Thần đã phát huy tác dụng!

Giang Hàn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cho dù những đứa trẻ này là NPC, có lẽ đều được tạo ra nhờ số liệu, nhưng nếu có thể thuận tiện cứu giúp, tự nhiên là không thể tốt hơn.

"Đáng giận! Đáng giận! "

Thân là giáo chủ, lão già trừng mắt như muốn lồi ra, thân hình gầy còm bởi vì tức giận mà run rẩy, cả người đều sắp phát điên: "Hôm nay, ta muốn ngươi chết không chỗ chôn! "

"Tê lạp......"

Chỗ lá chắn pháp trận đã bị lão mở ra một đường vết nứt.

"Oanh"

Trong nháy mắt, sát ý khủng bố mang theo uy áp cường đại khóa chặt Giang Hàn, lão già nhanh chóng lao tới, bàn tay bắn ra năng lượng nhũ bạch, quát lạnh: "Đi chết đi! "

"Kết thúc nghỉ ngơi. "

Chuyện nên làm, cũng đã làm, Giang Hàn không chút do dự, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc lựa chọn chấm dứt lần nghỉ ngơi cuối cùng của Thiên Hạ Võ Đấu.

"Bá! "

Một giây sau, bóng người của hắn biến mất trong mật đạo của Quang Minh Giáo Đình, không còn bóng dáng, mà công kích của lão già lại trúng vào khoảng không, lão đứng ở chỗ Giang Hàn vừa biến mất, sắc mặt ngốc trệ một lát, ngay sau đó gương mặt trở nên vặn vẹo: "Tiểu súc sinh, bất luận là ngươi trốn ở nơi nào, Quang Minh Giáo Đình chúng ta sẽ cùng ngươi không chết không thôi! "

"Ô...Ô...Ô...N...G! "

Nhưng mà, ngay thời điểm hắn cho rằng toàn bộ nghi thức triệu hoán Thần Minh đã hỏng bét, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, thì trận pháp khổng lồ dưới mặt đất lại xoay tròn.

"Còn có hy vọng? ! "

Lão già mừng như điên, nhìn qua tinh thạch màu trắng bị Kiếm Sĩ Hắc Ám vấy bẩn, lại phát hiện huyết dịch màu tím đen trên tinh thạch dần tràn ra, nhỏ xuống, tựa hồ tinh thạch theo bản năng mà loại trừ phần máu bị vấy bẩn kia......

......

"Bá! "

Hình ảnh xoay chuyển, Giang Hàn lại trở về không gian đặc thù của Thiên Hạ Võ Đấu, đưa mắt nhìn lại, chiến đấu trên lôi đài hừng hực khí thế, phía dưới vô số đầu người nhúc nhích, bên tai truyền tới tiếng ồn ào náo nhiệt.

"Đinh! ~"

Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, ngài đã dùng hết số lần nghỉ ngơi!

"Thành công. "

Hắn nhẹ nhàng thở ra một ngụm trọc khí, như trút được gánh nặng.

Dựa theo ý nghĩ của hắn, tiếp theo chỉ cần Thiên Hạ Võ Đấu vừa chấm dứt sẽ quay trở lại hang động, hắn chỉ cần sử dụng kỹ năng truyền tống của vòng tay, là có thể dịch chuyển đến bên cạnh muội muội Phí Kỳ.

Sau đó, thừa dịp bản thân còn chưa tỷ thí, hắn mở bảng trang bị, xem xét tin tức cụ thể về vòng tay ràng buộc.

[Vòng Tay Ràng Buộc] (cấp S)

Giới thiệu sơ qua: đây là một đôi vòng tay đặc thù, theo truyền thuyết là được chế tạo ra lúc Thời Không Chi Thần còn chưa đạt được thần cách, là trang bị chuyên môn bảo vệ người mình yêu mến.

Hiệu quả thứ 1: khi không ở trạng thái chiến đấu, có thể lập tức truyền tống đến vị trí an toàn gần đối phương.

Hiệu quả thứ 2: bỏ qua bất luận điều kiện gì, hoán chuyển vị trí cùng đối phương.

Hiệu quả thứ 3: có thể thông qua cảm ứng tâm linh để tiến hành trao đổi với đối phương từ xa, duy trì 1 phút.

Số lần sử dụng: 1/5

......

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đáng tiếc, chỉ còn lại một lần sử dụng.

"Bá! "

Không gian lại thay đổi, Giang Hàn xuất hiện ở trên lôi đài.

"Là ngươi! "

Đối thủ lần này, là một gã Đạo Tặc, vừa trông thấy khuôn mặt Giang Hàn, trên mặt hắn liền tối sầm: "Đậu móa, lại gặp phải cường địch! "

Cùng lúc đó, Giang Hàn cũng cảm thấy vị Đạo Tặc này khá quen mắt, sau khi ném qua một cái Động Sát Chi Nhãn xem xét tên đối phương, lúc này mới nhớ ra: "Thì ra là ngươi, hảo huynh đệ giúp ta thủ sát Boss! "

[Thanh Vân] (Tật Phong Đạo Tặc)

Đẳng cấp: 48

Sinh mệnh: 83700

Công kích: 2415~2874

Phòng ngự: 805~940

Kỹ năng: [Tấn Tật Tiềm Hành], [Tạc Kích], Trí Manh], [Tấn Ảnh Như Phong], [Lôi Đình Nhất Thiểm], [Phong Quyển Tàn Vân].

......

Thanh Vân!

Lúc trước nếu không có hắn dẫn Dã Ngưu Vương tới bên dòng suối nhỏ, khả năng rất cao là Giang Hàn khó mà đạt được thủ sát Boss Thanh Đồng toàn bộ máy chủ, một khi không chiếm được ưu thế giai đoạn đầu, hôm nay hắn đúng là chưa hẳn có thành tựu thế này.

(thủ sát : first kill, là người đầu tiên giết boss...vv)

"Ai là hảo huynh đệ của ngươi, ngươi đừng có nhận vơ huynh đệ...! " Thanh Vân nén giận: "Ta không có quen ngươi! "

Có câu nói rất hay, đánh người sẽ không đánh mặt, vạch trần người khác thì tránh chỗ yếu hại.

Tặng ngươi thủ sát Boss?

Dám nói ra lời này......Con mẹ ngươi làm như ta muốn lắm...?

Dù sao cũng đang tỷ thí, nào có thời gian nhàn rỗi để nói chuyện trên trời dưới đất, Thanh Vân quả quyết tiến vào trạng thái tiềm hành, nhanh chóng lượn 1 vòng, ý đồ tránh thoát ánh mắt của Giang Hàn.

Quả thật, hắn biết rõ dựa vào thuộc tính Nhất Giang Hàn Thủy, bản thân mình rất khó phá phòng, nhưng nếu như có thể dựa vào thao tác mà đánh ra một chuỗi kỹ năng, như vậy ít nhất cũng chứng minh tiêu chuẩn của mình khá tốt.

Không sai, hôm nay, giờ phút này, Thanh Vân ta muốn rửa sạch nỗi nhục bị ngươi nhìn thấu ở Tân Thủ thôn.

10 giây......20 giây......

Hắn đang kiên nhẫn chờ đợi đối phương lộ ra sơ hở.

Cái này, chính là ưu thế của đạo tặc!

Trong thời gian tiềm hành kiên nhẫn chờ đợi, tùy thời mà động, bình thường nếu người chơi không tìm ra tung tích của bọn hắn, sau một lúc sẽ trở nên nóng vội, một khi nóng vội, sẽ tự lộ ra sơ hở.

Hắn cảm giác trạng thái của mình rất tốt, giống như một con ngạo lang, chỉ cần Nhất Giang Hàn Thủy lơ là, tất nhiên hắn sẽ xông lên cắn cho một ngụm, để cho đám người chơi ở dưới thấy được, Nhất Giang Hàn Thủy cũng không phải là bất bại.

Hóp lưng như mèo trốn ở một góc lôi đài, hắn muốn làm gì?

Cho đến khi trôi qua 30 giây, trên mặt Giang Hàn lộ vẻ ngờ vực, quay đầu nhìn về phía Thanh Vân đang trốn ở một góc bí mật: "Tại sao ngươi còn chưa tấn công? "

"......"

Thanh Vân bị hắn nói ra chỗ ẩn mình, vẻ mặt liền khiếp sợ: "Tại sao ngươi có thể phát hiện ra ta? "

Chính mình chỉ ở yên một chỗ, Tấn Tật Tiềm Hành là kỹ năng nhanh chóng ẩn mình của Đạo Tặc, còn mạnh hơn so với tiềm hành thông thường, nhưng mà lại bị đối phương nhìn thấu?

Ta đệch, không có đạo lý...!

"Anh bạn nhỏ, cố gắng động não đi. " Giang Hàn cười cười, rất nhanh tới gần, vung vẩy Phệ Huyết Kiếm, tiễn hắn lên đường.

-94687!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Miểu sát một cách gọn gàng.

Trên thực tế, về mặt kỹ thuật thì Thanh Vân không có vấn đề quá lớn, nhưng đây chính là mô phỏng ba chiều, hắn có thể cảm ứng được có đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm, cho nên nhanh chóng tìm ra vị trí cụ thể.

Nếu muốn đánh lén hắn, ít nhất đối phương phải che giấu được sát ý của ánh mắt.

"Ta......"

Trở về sảnh chờ, Thanh Vân mặt mày ủ rũ, cả buổi không nói nên lời, vẻ mặt giống như bị tráng một lớp xì dầu, đen đến khó nhìn.

Ta đứng yên không động đậy, ngươi cũng có thể phát hiện ra?

Đây cũng quá biến thái !

Nếu như hắn không phải dựa vào thực lực mà giành lấy chức nghiệp ẩn, hơn nữa còn là người chơi tự do, bởi vì kỹ thuật cao siêu mà được vô số công hội mời chào, thì giờ này khắc này, có lẽ hắn đang nghi ngờ trình độ bản thân quá thấp.

......

Về sau, Thiên Hạ Võ Đấu vẫn tiếp tục.

Giang Hàn vẫn như cũ, ngoại trừ thỉnh thoảng sẽ gặp phải "lão bằng hữu", hắn bỏ ra chút thời gian tán dóc, thì khi gặp đối thủ khác, chỉ một kiếm là kết thúc trận đấu.

Cho đến 3 giờ chiều......

"Đinh! "

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng ngài tấn cấp vòng thứ 3 Thiên Hạ Võ Đấu!

Khi bên tai truyền tới âm thanh cảnh báo, trong lòng Giang Hàn liền căng thẳng, quyết đoán bảo trì cảnh giác, chuẩn bị trong nháy mắt khi trở về, sử dụng công năng truyền tống của Vòng Tay Ràng Buộc để rời khỏi Mật Đạo Của Quang Minh Giáo Đình.

"Bá! "

Đột nhiên, hình ảnh xoay một cái.

"Đinh! "

Hệ thống nhắc nhở: ngài tiến vào bản đồ nguy hiểm [Mật Đạo Của Quang Minh Giáo Đình]

Tầm nhìn lại thay đổi, đập vào mắt Giang Hàn chính là một mảnh thi cốt hài đồng, đám thi cốt này khô quắt, tựa hồ là do máu tươi trong cơ thể bị hút khô, bởi vậy nên không hề ngửi thấy mùi máu tanh.

Trước khi Giang Hàn khởi động vòng tay, hắn nhìn thấy ở phía trên thi cốt, có một vị nam tử tóc vàng đang đứng ngạo nghễ, nam tử này có gương mặt tuấn lãng, trên người không có quần áo, thân thể gần như hoàn mỹ, trong con ngươi rực rỡ như sao có từng sợi kim quang chuyển động, sau lưng có ba cặp cánh trắng như tuyết.

Bên cạnh đống thi cốt, giáo chủ cùng với một đám Thủ Vệ Giáo Đình đang quỳ rạp dưới mặt đất, ánh mắt bọn hắn cuồng nhiệt, liếc nhìn nam tử bằng ánh mắt cực kỳ sùng kính.

"! ! "

Giang Hàn xuất hiện một cách đột ngột, khiến cho mọi người chú ý, bọn hắn đồng loạt đều nhìn về phía này, kể cả vị nam tử tóc vàng có cánh kia.

Động Sát Chi Nhãn!

Trong nháy mắt kích hoạt Vòng Tay Ràng Buộc, Giang Hàn liền ném ra thủ đoạn trinh sát về phía nam tử.

[Thần Chi Quang· Uriel]( Linh cấp)

Đẳng cấp: 80

Sinh mệnh: 20 triệu

Công kích: 18000~20000

Phòng ngự: 8000~8500

Kỹ năng: [Thiên Sứ Chi Kiếm], [Liệt Diễm Thẩm Phán],

[Quang Minh Tội Phạt], [Tẩy Tội Nghiệt], [ Cấm· Linh Hồn Tiên Thát],

[Cấm· Chính Nghĩa Lĩnh Vực]

Giới thiệu sơ qua: Thần Thánh Sí Thiên Sứ được Quang Minh Giáo Đình triệu hoán, bởi vì nguyên tố ánh sáng trong cơ thể hài đồng quá yếu ớt, khiến hắn không cách nào nắm giữ lực lượng tuyệt đối, nhưng dù vậy, hắn vẫn có thể khôi phục lại trong thời gian ngắn.

......

Chú thích : Sí Thiên Sứ, hay còn gọi là Seraphim - Luyến thần, là một vị thần sáu cánh được nhắc tới trong kinh thánh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vọng

Số ký tự: 0