Sống Thử Ở Nhà...
Húy Tật
2024-09-25 10:40:46
Edit: Ry
Mặc dù trong lòng dậy sóng to gió lớn, sắp chửi cho Giới Chu Diễn to cả đầu, nhưng mặt chị Đỏ lại chỉ hơi vặn vẹo một chút rồi nhanh chóng bình thường trở lại, tìm một cái băng cá nhân trong túi dán lên ngón tay. Đối mặt với Giới Chu Diễn, chị không dám mạo phạm, còn rất thân thiện trả lời: "Ngài đùa sao, tay nghề tôi chỉ bình thường thôi, đâu thể làm mẫu cho ngài được? Tôi sợ dạy sai làm hại ngài."
Đây còn tính là lần đầu tiên chị Đỏ "hạ mình" như thế, thường ngày chị vô cùng tự tin.
Giới Chu Diễn lại như không nghe ra được ý từ chối uyển chuyển trong đó, suy tư một lát lại nói: "Mặc dù chỉ bình thường, nhưng Nguyên Dục Tuyết thích, đương nhiên có thể tham khảo."
Chị Đỏ: "..."
Nếu không phải vẻ mặt Giới Chu Diễn lúc này thật sự rất nghiêm túc, cộng thêm cái thân phận quỷ dị khiến hắn không cần phải khách khí với chị, chị Đỏ còn nghĩ Giới Chu Diễn đang nhân cơ hội kháy mình!
Mà tức cái là chính vì Giới Chu Diễn không có vẻ gì là cố ý chọc tức chị, thái độ bình thản thành thật này mới càng khiến người ta ói máu... Giống như đối phương chỉ đang nói thật, tài nấu ăn của chị rất bình thường không có gì xuất sắc.
Chị Đỏ nghe được cả tiếng mình nghiến răng kèn kẹt.
Nhiệm vụ quan trọng hơn.
Nghĩ tới cái nhiệm vụ "chăm sóc khách" kia, chị tiếp tục dằn xuống, chỉ là nụ cười trên môi có nhìn thế nào cũng đầy trào phúng: "... Nhưng học nấu nướng không phải ngày một ngày hai là thành, giờ tôi sẽ nấu vài món tương đối phức tạp, kể cả ngài có ở đây nhìn thì e là cũng không học được, chi bằng ngài bắt đầu từ cơ bản trước."
Nếu Giới Chu Diễn đã không nghe hiểu từ chối khéo, chị Đỏ khỏi khách khí luôn. Thái độ của chị tuy vẫn tôn kính, nhưng sự trào phúng đã hết sức lộ liễu --- Trình độ bà đây sắp thể hiện mi có nhìn cũng không hiểu, ngoan ngoãn đi học thái rau thái thịt đi, đừng có mơ tưởng xa vời, nghĩ sao mà vừa vào đã muốn lên làm bếp chính. Kĩ thuật trong bếp không đơn giản vậy đâu.
Lời này cũng không sai, có biết bao video nấu ăn, rất nhiều đầu bếp dạy học cũng không thấy có mấy người xem video có thể thành đầu bếp. Ngoài tài năng ra thì cũng phải xét huấn luyện và kĩ thuật tích lũy trong nhiều năm.
Chị Đỏ nói xong, cảm thấy hơi sảng khoái vì xả được ra.
Đó, Giới Chu Diễn vừa tới đã tính giành vị trí với chị, nhưng kĩ thuật chị đây luyện tập nhiều năm đâu dễ bị người ta bắt chước thay thế.
Bị nói thẳng mặt như vậy, Giới Chu Diễn có vẻ cẩn thận ngẫm nghĩ, im lặng không đáp.
Nếu đã thế, chị Đỏ cũng không thèm để ý việc hắn đứng quan sát nữa, chị không sợ bị học lỏm. Quay đi xắt nửa miếng cà rốt còn lại, Giới Chu Diễn bất thình lình nói: "Nhưng mà những gì cô làm bây giờ đều rất đơn giản, tôi học được."
"..." Tay chị lại trượt một phát, cắt lệch, cà rốt sợi thành cà rốt miếng.
Thật sự là nhẫn nại thì được chứ nhẫn nhục không nổi --- Sao tên này có thể nói nhẹ nhàng đơn giản như vậy nhỉ?
Chị Đỏ mặc kệ chuyện xúc phạm cấm kị, lạnh lùng giơ con dao lên, mỉm cười trông như rất tôn kính, nhưng thực tế lại là cười gằn đầy xấu xa: "Vậy ngài thử xem sao?"
- -- Lên đi, giỏi thì lên đi.
Giới Chu Diễn không ngại chị Đỏ bảo mình làm việc, càng không để ý thái độ của chị... Hắn chưa bao giờ nhạy cảm với thái độ của loài người, điểm này còn nặng hơn cả Nguyên Dục Tuyết.
Nghe chị Đỏ nói, lại thấy chị cố tình nhường ra chỗ trống, hắn bèn đi tới.
Giới Chu Diễn mặc nguyên cây đen, không chỉ áo sơ mi mà cả áo khoác ngoài cũng màu đen.
Tuy một màu nhưng bộ đồ được cắt may tinh tế, cực kì tôn dáng người, cũng phù hợp với khí chất của hắn. Khiến cho nó không hề có vẻ đơn điệu xuề xòa mà tràn đầy cảm giác cao cấp. Mặc nguyên cây đen như thế vào bếp --- Chỉ riêng cái này đã đủ thấy không phù hợp rồi.
Giới Chu Diễn hơi xắn tay áo lên, rửa sạch tay, cầm con dao phay cán bạc, lấy một củ cà rốt đặt lên thớt.
Người đứng ngoài quan sát sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, chị Đỏ chỉ muốn cười nhạo một tiếng.
Từ tư thế cầm dao chị đã biết Giới Chu Diễn là "tay ngang".
Tay cầm dao không hề phù hợp để cắt thái mà giống như muốn đâm người ta, ai không biết còn tưởng Giới Chu Diễn chuẩn bị đi hành hung.
Nhưng tiếp đó, thật sự như một vở tuồng. Tuy tư thế cầm dao của Giới Chu Diễn gượng gạo, nhưng hắn thái đồ... Rất tốt.
Mắt thường thậm chí khó mà nhìn được rõ động tác của Giới Chu Diễn. Lưỡi dao không ngừng hạ xuống, cổ tay dường như chỉ nhúc nhích một cái, tốc độ nhanh tới nỗi tạo từng lớp bóng chồng. Chỉ thấy mũi dao lấp lóe ánh bạc, nhìn lại thì củ cà rốt kia đã được thái nhỏ.
Không chỉ được thái nhỏ mà còn thái ra từng sợi dài ngắn đồng đều, mỏng như tơ, dùng tay miết một cái là nó có thể trải mịn trên tấm thớt. Chị Đỏ rất giỏi dùng dao, nhưng giờ xem ra kĩ thuật dùng dao của Giới Chu Diễn hoàn toàn không kém chị.
Giới Chu Diễn thản nhiên nhìn đống rau củ chị Đỏ vừa xắt, do dự nửa giây, có lẽ là đang ước lượng kích cỡ, cũng bắt chước chị trượt tay một cái, cắt một miếng cà rốt ra.
Còn là một miếng cà rốt có hình thù không theo bất cứ quy luật nào, so với kĩ thuật xắt mỏng vừa rồi thì nó to tướng xấu xí.
Chị Đỏ: "..."
Chị hít vào một hơi, thầm nghĩ, quả nhiên mình không sai. Tên này đúng là đang trào phúng mình, đang giễu cợt mình!
Giới Chu Diễn lại rất bình tĩnh hoàn thành công việc chuẩn bị thức ăn, sau đó nhìn chị Đỏ.
Hắn chỉ liếc một cái, trong mắt như chứa đựng nghi hoặc. Thật ra Giới Chu Diễn muốn hỏi bước tiếp theo cần làm gì. Nhưng chị Đỏ ngây ra vài giây, trong đầu chỉ có: Khiêu khích! Đây là khiêu khích!
Chị gần như sắp không giữ được nụ cười giả dối trên môi, lòng hiếu thắng bị kích thích, chị lạnh lùng nói: "Xem ra ngài rất có tài, vậy học thêm một vài cái nữa đi."
Trong biệt thự có tới mấy căn bếp, mà căn chị Đỏ sử dụng này là cái có quy mô lớn nhất, đương nhiên không chỉ có một bếp ga.
Chị chiếm giữ một nồi một bếp, Giới Chu Diễn có thể dùng cái bên cạnh. Tiếp đó diễn ra hình ảnh khá là kì quái.
Chị Đỏ làm cái gì, Giới Chu Diễn cũng sẽ làm cái đó --- Ngoài việc động tác chậm hơn chị một nhịp ra thì gần như là mô phỏng lại, cực kì chuẩn xác, ngay cả lượng muối thả vào canh cũng không khác mấy.
Ban đầu chị Đỏ chỉ là tức giận muốn khiêu khích, nhưng càng nhìn động tác của Giới Chu Diễn, chị càng hãi hùng.
Nếu nói là "học tập", chi bằng nói Giới Chu Diễn đang "sao chép", còn là sao chép một cách hết sức tinh vi.
Hắn có thể mô phỏng kĩ thuật nấu nướng đến trình độ đó, không sai một ly, vậy lúc chiến đấu, có phải hắn cũng có thể tinh vi bắt chước được các chiêu thức không?
Cái này không chỉ là bắt chước đơn thuần, mà còn cần phải phân tích sâu. Nhưng tốc độ của Giới Chu Diễn cũng không chậm hơn chị là bao, chứng tỏ tốc độ phản ứng của hắn vô cùng nhanh.
- -- Đúng là nền tảng cơ thể Giới Chu Diễn có vẻ khá tốt, hẳn là bất cứ chiêu thức cao cấp nào cũng có thể bắt chước. Chỉ là áp dụng loại tài năng này vào việc bếp núc có hơi giết gà dùng dao mổ trâu.
Đương nhiên, cả hai thứ dù có làm được cái nào thì cũng rất đáng sợ, điều đó ít nhiều chứng tỏ Giới Chu Diễn vốn không phải con người.
Chị Đỏ đổ mồ hôi lạnh nghĩ, hơi mất tập trung, động tác cũng ngừng lại, lập tức nghe thấy Giới Chu Diễn "hửm" một tiếng, như đang giục sao chị còn chưa tiếp tục. Mồ hôi lạnh trút xuống, chị tiếp tục tiến hành công việc nấu nướng, không dám phân tâm.
Mặc dù chị Đỏ rất nhọc lòng, nhưng đại khái không ngờ được rằng --- Với Giới Chu Diễn mà nói, dùng tài năng của mình mô phỏng kĩ năng chiến đấu của con người mới là dùng gáo vàng múc nước giếng bùn. Hắn có khả năng cắn nuốt, hoàn toàn khinh thường việc bắt chước bất cứ thiên phú hay chiêu thức gì của con người.
Nhưng dùng để mô phỏng kĩ thuật nấu nướng, hắn lại thấy vô cùng giá trị... Chí ít có thể khiến Nguyên Dục Tuyết vui vẻ.
Quy trình nấu nướng của Giới Chu Diễn chỉ khác chị Đỏ ở một điểm, đó là hắn nấu ít hơn chị rất nhiều, là tỉ lệ y hệt chỉ giảm phân lượng. Dù sao chị Đỏ phải nấu cho tổng cộng 7 người bao gồm Giới Chu Diễn, còn Giới Chu Diễn thì quá rõ ràng, hắn chỉ nấu cho một người.
Đáng tiếc về mặt này hắn không thể đạt được tôn chỉ ít mà tinh túy, cuối cùng tắt bếp, Giới Chu Diễn cau mày nếm thử một ngụm canh mình nấu, lại so sánh với canh chị Đỏ nấu.
Ngoài canh ra, Giới Chu Diễn còn chọn thêm đĩa cá với rau tươi, so sánh giữa cả hai, càng nhăn nhó... Dáng vẻ kia khiến nỗi sợ quen thuộc lại thống trị, chị Đỏ sợ Giới Chu Diễn sẽ đột nhiên phát điên, giận chó đánh mèo với mình, bèn dè dặt hỏi: "Có gì không ổn sao ạ?"
Cơ thể này của Giới Chu Diễn, nếu hỏi có ưu thế gì hơn trước thì đó chính là vị giác của hắn nhạy bén hơn rất nhiều, là giác quan được đặc chế chuyên để hưởng thụ mỹ vị mà Nguyên Dục Tuyết nhắc tới. Cũng chính vì vị giác vô cùng nhạy bén này, Giới Chu Diễn phát hiện mặc dù quy trình nấu của mình và chị Đỏ không khác nhau là mấy, nhưng hương vị chung quy vẫn có chút không giống, chỉ chút ít chênh lệch đó đã có vẻ thua kém rất nhiều.
Thế là hắn thở dài, thu hết mấy món mình nấu vào trong không gian (trong mắt chị Đỏ là vứt sạch), miệng nói: "Mang đồ của cô ra là được."
Chị Đỏ hoài nghi nhìn Giới Chu Diễn ---- Không tranh với chị nữa à?
Suy nghĩ của Giới Chu Diễn chỉ là, trước khi luyện được tài nấu nướng của mình lên đỉnh cao, hắn đương nhiên không muốn để Nguyên Dục Tuyết thưởng thức những món ăn thiếu hụt này --- Như thế sẽ có vẻ hắn không đủ thành ý.
Chị Đỏ do dự, lúc này chị còn đang chìm trong chấn động với khả năng mô phỏng đỉnh cao của Giới Chu Diễn. Chị cảnh giác và kính trọng hắn, không chỉ do thân phận, hay do nỗi sợ hãi ban đầu, mà chủ yếu xuất phát từ sự đề phòng với Giới Chu Diễn.
Chị thấy hắn không có vẻ gì là nói đùa, bèn gật đầu, chuẩn bị bưng đồ ăn ra.
Giới Chu Diễn thế mà cũng giúp một tay... Ai không biết còn tưởng hắn thật tốt bụng nhiệt tình.
Lúc chị Đỏ ra ngoài, mọi người đều đang ở trong sảnh, vừa kết thúc hỏi chuyện Nguyên Dục Tuyết.
Chí ít chị Đỏ cũng đạt được phần nào mục đích, chị đã thành công kéo chân Giới Chu Diễn để những người khác có đủ thời gian nói chuyện riêng với Nguyên Dục Tuyết, tìm hiểu lai lịch của Giới Chu Diễn.
Mà lúc này, chị Đỏ ăn ý trao đổi ánh mắt với những người khác, nhận được khẳng định thì yên tâm, biết mọi chuyện đã xong xuôi.
Mặc dù trong lòng dậy sóng to gió lớn, sắp chửi cho Giới Chu Diễn to cả đầu, nhưng mặt chị Đỏ lại chỉ hơi vặn vẹo một chút rồi nhanh chóng bình thường trở lại, tìm một cái băng cá nhân trong túi dán lên ngón tay. Đối mặt với Giới Chu Diễn, chị không dám mạo phạm, còn rất thân thiện trả lời: "Ngài đùa sao, tay nghề tôi chỉ bình thường thôi, đâu thể làm mẫu cho ngài được? Tôi sợ dạy sai làm hại ngài."
Đây còn tính là lần đầu tiên chị Đỏ "hạ mình" như thế, thường ngày chị vô cùng tự tin.
Giới Chu Diễn lại như không nghe ra được ý từ chối uyển chuyển trong đó, suy tư một lát lại nói: "Mặc dù chỉ bình thường, nhưng Nguyên Dục Tuyết thích, đương nhiên có thể tham khảo."
Chị Đỏ: "..."
Nếu không phải vẻ mặt Giới Chu Diễn lúc này thật sự rất nghiêm túc, cộng thêm cái thân phận quỷ dị khiến hắn không cần phải khách khí với chị, chị Đỏ còn nghĩ Giới Chu Diễn đang nhân cơ hội kháy mình!
Mà tức cái là chính vì Giới Chu Diễn không có vẻ gì là cố ý chọc tức chị, thái độ bình thản thành thật này mới càng khiến người ta ói máu... Giống như đối phương chỉ đang nói thật, tài nấu ăn của chị rất bình thường không có gì xuất sắc.
Chị Đỏ nghe được cả tiếng mình nghiến răng kèn kẹt.
Nhiệm vụ quan trọng hơn.
Nghĩ tới cái nhiệm vụ "chăm sóc khách" kia, chị tiếp tục dằn xuống, chỉ là nụ cười trên môi có nhìn thế nào cũng đầy trào phúng: "... Nhưng học nấu nướng không phải ngày một ngày hai là thành, giờ tôi sẽ nấu vài món tương đối phức tạp, kể cả ngài có ở đây nhìn thì e là cũng không học được, chi bằng ngài bắt đầu từ cơ bản trước."
Nếu Giới Chu Diễn đã không nghe hiểu từ chối khéo, chị Đỏ khỏi khách khí luôn. Thái độ của chị tuy vẫn tôn kính, nhưng sự trào phúng đã hết sức lộ liễu --- Trình độ bà đây sắp thể hiện mi có nhìn cũng không hiểu, ngoan ngoãn đi học thái rau thái thịt đi, đừng có mơ tưởng xa vời, nghĩ sao mà vừa vào đã muốn lên làm bếp chính. Kĩ thuật trong bếp không đơn giản vậy đâu.
Lời này cũng không sai, có biết bao video nấu ăn, rất nhiều đầu bếp dạy học cũng không thấy có mấy người xem video có thể thành đầu bếp. Ngoài tài năng ra thì cũng phải xét huấn luyện và kĩ thuật tích lũy trong nhiều năm.
Chị Đỏ nói xong, cảm thấy hơi sảng khoái vì xả được ra.
Đó, Giới Chu Diễn vừa tới đã tính giành vị trí với chị, nhưng kĩ thuật chị đây luyện tập nhiều năm đâu dễ bị người ta bắt chước thay thế.
Bị nói thẳng mặt như vậy, Giới Chu Diễn có vẻ cẩn thận ngẫm nghĩ, im lặng không đáp.
Nếu đã thế, chị Đỏ cũng không thèm để ý việc hắn đứng quan sát nữa, chị không sợ bị học lỏm. Quay đi xắt nửa miếng cà rốt còn lại, Giới Chu Diễn bất thình lình nói: "Nhưng mà những gì cô làm bây giờ đều rất đơn giản, tôi học được."
"..." Tay chị lại trượt một phát, cắt lệch, cà rốt sợi thành cà rốt miếng.
Thật sự là nhẫn nại thì được chứ nhẫn nhục không nổi --- Sao tên này có thể nói nhẹ nhàng đơn giản như vậy nhỉ?
Chị Đỏ mặc kệ chuyện xúc phạm cấm kị, lạnh lùng giơ con dao lên, mỉm cười trông như rất tôn kính, nhưng thực tế lại là cười gằn đầy xấu xa: "Vậy ngài thử xem sao?"
- -- Lên đi, giỏi thì lên đi.
Giới Chu Diễn không ngại chị Đỏ bảo mình làm việc, càng không để ý thái độ của chị... Hắn chưa bao giờ nhạy cảm với thái độ của loài người, điểm này còn nặng hơn cả Nguyên Dục Tuyết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe chị Đỏ nói, lại thấy chị cố tình nhường ra chỗ trống, hắn bèn đi tới.
Giới Chu Diễn mặc nguyên cây đen, không chỉ áo sơ mi mà cả áo khoác ngoài cũng màu đen.
Tuy một màu nhưng bộ đồ được cắt may tinh tế, cực kì tôn dáng người, cũng phù hợp với khí chất của hắn. Khiến cho nó không hề có vẻ đơn điệu xuề xòa mà tràn đầy cảm giác cao cấp. Mặc nguyên cây đen như thế vào bếp --- Chỉ riêng cái này đã đủ thấy không phù hợp rồi.
Giới Chu Diễn hơi xắn tay áo lên, rửa sạch tay, cầm con dao phay cán bạc, lấy một củ cà rốt đặt lên thớt.
Người đứng ngoài quan sát sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, chị Đỏ chỉ muốn cười nhạo một tiếng.
Từ tư thế cầm dao chị đã biết Giới Chu Diễn là "tay ngang".
Tay cầm dao không hề phù hợp để cắt thái mà giống như muốn đâm người ta, ai không biết còn tưởng Giới Chu Diễn chuẩn bị đi hành hung.
Nhưng tiếp đó, thật sự như một vở tuồng. Tuy tư thế cầm dao của Giới Chu Diễn gượng gạo, nhưng hắn thái đồ... Rất tốt.
Mắt thường thậm chí khó mà nhìn được rõ động tác của Giới Chu Diễn. Lưỡi dao không ngừng hạ xuống, cổ tay dường như chỉ nhúc nhích một cái, tốc độ nhanh tới nỗi tạo từng lớp bóng chồng. Chỉ thấy mũi dao lấp lóe ánh bạc, nhìn lại thì củ cà rốt kia đã được thái nhỏ.
Không chỉ được thái nhỏ mà còn thái ra từng sợi dài ngắn đồng đều, mỏng như tơ, dùng tay miết một cái là nó có thể trải mịn trên tấm thớt. Chị Đỏ rất giỏi dùng dao, nhưng giờ xem ra kĩ thuật dùng dao của Giới Chu Diễn hoàn toàn không kém chị.
Giới Chu Diễn thản nhiên nhìn đống rau củ chị Đỏ vừa xắt, do dự nửa giây, có lẽ là đang ước lượng kích cỡ, cũng bắt chước chị trượt tay một cái, cắt một miếng cà rốt ra.
Còn là một miếng cà rốt có hình thù không theo bất cứ quy luật nào, so với kĩ thuật xắt mỏng vừa rồi thì nó to tướng xấu xí.
Chị Đỏ: "..."
Chị hít vào một hơi, thầm nghĩ, quả nhiên mình không sai. Tên này đúng là đang trào phúng mình, đang giễu cợt mình!
Giới Chu Diễn lại rất bình tĩnh hoàn thành công việc chuẩn bị thức ăn, sau đó nhìn chị Đỏ.
Hắn chỉ liếc một cái, trong mắt như chứa đựng nghi hoặc. Thật ra Giới Chu Diễn muốn hỏi bước tiếp theo cần làm gì. Nhưng chị Đỏ ngây ra vài giây, trong đầu chỉ có: Khiêu khích! Đây là khiêu khích!
Chị gần như sắp không giữ được nụ cười giả dối trên môi, lòng hiếu thắng bị kích thích, chị lạnh lùng nói: "Xem ra ngài rất có tài, vậy học thêm một vài cái nữa đi."
Trong biệt thự có tới mấy căn bếp, mà căn chị Đỏ sử dụng này là cái có quy mô lớn nhất, đương nhiên không chỉ có một bếp ga.
Chị chiếm giữ một nồi một bếp, Giới Chu Diễn có thể dùng cái bên cạnh. Tiếp đó diễn ra hình ảnh khá là kì quái.
Chị Đỏ làm cái gì, Giới Chu Diễn cũng sẽ làm cái đó --- Ngoài việc động tác chậm hơn chị một nhịp ra thì gần như là mô phỏng lại, cực kì chuẩn xác, ngay cả lượng muối thả vào canh cũng không khác mấy.
Ban đầu chị Đỏ chỉ là tức giận muốn khiêu khích, nhưng càng nhìn động tác của Giới Chu Diễn, chị càng hãi hùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu nói là "học tập", chi bằng nói Giới Chu Diễn đang "sao chép", còn là sao chép một cách hết sức tinh vi.
Hắn có thể mô phỏng kĩ thuật nấu nướng đến trình độ đó, không sai một ly, vậy lúc chiến đấu, có phải hắn cũng có thể tinh vi bắt chước được các chiêu thức không?
Cái này không chỉ là bắt chước đơn thuần, mà còn cần phải phân tích sâu. Nhưng tốc độ của Giới Chu Diễn cũng không chậm hơn chị là bao, chứng tỏ tốc độ phản ứng của hắn vô cùng nhanh.
- -- Đúng là nền tảng cơ thể Giới Chu Diễn có vẻ khá tốt, hẳn là bất cứ chiêu thức cao cấp nào cũng có thể bắt chước. Chỉ là áp dụng loại tài năng này vào việc bếp núc có hơi giết gà dùng dao mổ trâu.
Đương nhiên, cả hai thứ dù có làm được cái nào thì cũng rất đáng sợ, điều đó ít nhiều chứng tỏ Giới Chu Diễn vốn không phải con người.
Chị Đỏ đổ mồ hôi lạnh nghĩ, hơi mất tập trung, động tác cũng ngừng lại, lập tức nghe thấy Giới Chu Diễn "hửm" một tiếng, như đang giục sao chị còn chưa tiếp tục. Mồ hôi lạnh trút xuống, chị tiếp tục tiến hành công việc nấu nướng, không dám phân tâm.
Mặc dù chị Đỏ rất nhọc lòng, nhưng đại khái không ngờ được rằng --- Với Giới Chu Diễn mà nói, dùng tài năng của mình mô phỏng kĩ năng chiến đấu của con người mới là dùng gáo vàng múc nước giếng bùn. Hắn có khả năng cắn nuốt, hoàn toàn khinh thường việc bắt chước bất cứ thiên phú hay chiêu thức gì của con người.
Nhưng dùng để mô phỏng kĩ thuật nấu nướng, hắn lại thấy vô cùng giá trị... Chí ít có thể khiến Nguyên Dục Tuyết vui vẻ.
Quy trình nấu nướng của Giới Chu Diễn chỉ khác chị Đỏ ở một điểm, đó là hắn nấu ít hơn chị rất nhiều, là tỉ lệ y hệt chỉ giảm phân lượng. Dù sao chị Đỏ phải nấu cho tổng cộng 7 người bao gồm Giới Chu Diễn, còn Giới Chu Diễn thì quá rõ ràng, hắn chỉ nấu cho một người.
Đáng tiếc về mặt này hắn không thể đạt được tôn chỉ ít mà tinh túy, cuối cùng tắt bếp, Giới Chu Diễn cau mày nếm thử một ngụm canh mình nấu, lại so sánh với canh chị Đỏ nấu.
Ngoài canh ra, Giới Chu Diễn còn chọn thêm đĩa cá với rau tươi, so sánh giữa cả hai, càng nhăn nhó... Dáng vẻ kia khiến nỗi sợ quen thuộc lại thống trị, chị Đỏ sợ Giới Chu Diễn sẽ đột nhiên phát điên, giận chó đánh mèo với mình, bèn dè dặt hỏi: "Có gì không ổn sao ạ?"
Cơ thể này của Giới Chu Diễn, nếu hỏi có ưu thế gì hơn trước thì đó chính là vị giác của hắn nhạy bén hơn rất nhiều, là giác quan được đặc chế chuyên để hưởng thụ mỹ vị mà Nguyên Dục Tuyết nhắc tới. Cũng chính vì vị giác vô cùng nhạy bén này, Giới Chu Diễn phát hiện mặc dù quy trình nấu của mình và chị Đỏ không khác nhau là mấy, nhưng hương vị chung quy vẫn có chút không giống, chỉ chút ít chênh lệch đó đã có vẻ thua kém rất nhiều.
Thế là hắn thở dài, thu hết mấy món mình nấu vào trong không gian (trong mắt chị Đỏ là vứt sạch), miệng nói: "Mang đồ của cô ra là được."
Chị Đỏ hoài nghi nhìn Giới Chu Diễn ---- Không tranh với chị nữa à?
Suy nghĩ của Giới Chu Diễn chỉ là, trước khi luyện được tài nấu nướng của mình lên đỉnh cao, hắn đương nhiên không muốn để Nguyên Dục Tuyết thưởng thức những món ăn thiếu hụt này --- Như thế sẽ có vẻ hắn không đủ thành ý.
Chị Đỏ do dự, lúc này chị còn đang chìm trong chấn động với khả năng mô phỏng đỉnh cao của Giới Chu Diễn. Chị cảnh giác và kính trọng hắn, không chỉ do thân phận, hay do nỗi sợ hãi ban đầu, mà chủ yếu xuất phát từ sự đề phòng với Giới Chu Diễn.
Chị thấy hắn không có vẻ gì là nói đùa, bèn gật đầu, chuẩn bị bưng đồ ăn ra.
Giới Chu Diễn thế mà cũng giúp một tay... Ai không biết còn tưởng hắn thật tốt bụng nhiệt tình.
Lúc chị Đỏ ra ngoài, mọi người đều đang ở trong sảnh, vừa kết thúc hỏi chuyện Nguyên Dục Tuyết.
Chí ít chị Đỏ cũng đạt được phần nào mục đích, chị đã thành công kéo chân Giới Chu Diễn để những người khác có đủ thời gian nói chuyện riêng với Nguyên Dục Tuyết, tìm hiểu lai lịch của Giới Chu Diễn.
Mà lúc này, chị Đỏ ăn ý trao đổi ánh mắt với những người khác, nhận được khẳng định thì yên tâm, biết mọi chuyện đã xong xuôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro