Chương 32
Hoa Quyển
2024-07-23 05:31:50
Con em nhà giàu sành đời sớm, vì sức khỏe Lục Vân Đình yếu nên ông bà Lục cũng không đưa người vào phòng hắn, nhưng mưa dầm thấm đất nên cũng biết không ít.
Hắn chỉ biết nửa vời mà thôi, Lục Vân Đình thanh tâm quả dục không rành chuyện phong nguyệt, ngay cả tay cô nương cũng chưa từng nắm. Cô nương Lục Vân Đình gặp nhiều nhất là các tỳ nữ ma ma hầu hạ ở Lục gia, ông bà Lục sợ Lục Vân Đình sa vào nữ sắc quá sớm sẽ hại thân nên người ở chỗ hắn hầu hết là thiếu niên, nếu có cô nương thì cũng đã xuất giá.
Khi Giang Vu Thanh vào cửa, Lục Vân Đình chưa từng nghĩ hai người sẽ ân ái thân mật, một là Giang Vu Thanh quá nhỏ quá gầy, hai là nam nhi như y ngực phẳng lì, cái y có mình cũng có, thực sự chẳng có gì để Lục Vân Đình tơ tưởng.
Mùa hè chưa cảm thấy gì, nhưng khi trời lạnh sẽ cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Giang Vu Thanh cao hơn nhiều so với Lục Vân Đình bệnh lâu thể hư, đêm hôm trước hai người ngủ chung, chân Lục Vân Đình được Giang Vu Thanh ôm trong ngực, chân áp vào ngực thiếu niên thoải mái dễ chịu hơn tất cả túi chườm hắn từng dùng.
Còn rất thân cận, thân cận đến nỗi Lục Vân Đình hơi lúng túng.
Vì vậy hôm sau Lục Vân Đình nghiêm giọng ra lệnh cho Giang Vu Thanh không được leo lên giường mình nữa, Giang Vu Thanh chớp mắt hỏi hắn tại sao.
Nếu là trước kia, Lục Vân Đình có thể lạnh mặt nói ra những lời gây tổn thương nặng nề, nhưng nhìn gương mặt hồng hào của Giang Vu Thanh, hắn chỉ gượng gạo nói vì mình không thích thế.
Giang Vu Thanh "à" một tiếng rồi không nói thêm gì nữa. Ai ngờ đến tối, khi Lục Vân Đình mang theo hơi nước ẩm ướt vào phòng thì thấy Giang Vu Thanh chui ra khỏi chăn, đầu tóc bù xù vểnh lên mấy cọng. Y mặc áo lót màu trắng, tay còn cầm một quyển sách, chẳng biết nằm trên giường hắn bao lâu rồi, hèn gì tối nay hắn không thấy Giang Vu Thanh ở thư phòng.
Giang Vu Thanh xuống giường cười hì hì, "Thiếu gia, giường ấm rồi, ngủ sẽ dễ chịu hơn đấy ạ."
Y dừng một lát rồi nói thêm, "Ta tắm xong mới lên giường nên sạch lắm."
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, không hiểu sao tim Lục Vân Đình bị câu này làm nhói lên một cái, vốn định giải thích không phải mình chê Giang Vu Thanh bẩn, nhưng thấy y ngáp thì không nói nên lời.
Trên giường tỏa ra nhiệt độ cơ thể Giang Vu Thanh, còn nhét thêm túi chườm nên nóng hổi, Lục Vân Đình vừa lên giường thì cả người đều ấm áp. Chẳng biết có phải ảo giác hay không mà dường như hắn ngửi thấy mùi hương của Giang Vu Thanh, rõ ràng hai người cùng tắm xà phòng mua từ một tiệm hương liệu cơ mà.
Lục Vân Đình giống như được Giang Vu Thanh ôm vào lòng.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện thì trong lòng Lục Vân Đình run lên, gò má nóng ran, toàn thân cũng nóng.
Lục Vân Đình nằm hồi lâu, cứ tưởng mình sẽ mất ngủ, nhưng có lẽ vì chăn đệm quá ấm, mùi hương len vào mũi quá dễ chịu nên Lục Vân Đình ngủ say cả đêm.
Sau này Giang Vu Thanh làm ấm giường cho hắn, Lục Vân Đình không từ chối nữa.
Tối nay tâm trạng Giang Vu Thanh rất vui, nằm sát Lục Vân Đình rồi theo thói quen bọc lại đôi chân lạnh buốt của hắn, chẳng bao lâu sau đã thở đều, khóe miệng vẫn mang theo ý cười. Lục Vân Đình nằm im không nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn chằm chằm nóc màn, hai người nằm quá gần, áo lót lại mỏng nên hắn có thể cảm nhận được lồng ngực phập phồng của Giang Vu Thanh.
Chưa đầy nửa năm mà Giang Vu Thanh đã thay đổi từ một đứa trẻ gầy còm thành thiếu niên cao ráo. Thân thể y nóng hổi, chẳng chút phòng bị áp vào người hắn, nóng như lửa trong mùa đông giá rét mà không gây bỏng, mỗi tấc đều vừa phải.
Không hiểu sao từ lúc chung giường với Giang Vu Thanh, Lục Vân Đình luôn ngủ rất nhanh, dường như những cơn ác mộng dây dưa không ngớt cũng phải lùi bước.
Chắc vì đêm nay ngủ chung với Giang Vu Thanh, trên giường quá nóng nên giấc mộng của Lục Vân Đình cũng nóng theo. Trong mơ toàn thân hắn đầm đìa mồ hôi, lồng ngực kề sát một người, Lục Vân Đình muốn hất đối phương ra nhưng không hiểu sao lại do dự, bỗng nhiên hắn phát hiện thân thể trong ngực trần trụi, áp sát mình, da thịt chạm nhau nóng bỏng dinh dính.
Cổ họng Lục Vân Đình khô khốc, vừa khẩn trương vừa luống cuống, vô tình đụng vào thân thể trong ngực, hắn cuộn ngón tay lại, người kia phát ra một tiếng rên khàn khàn, âm cuối kéo dài làm vành tai Lục Vân Đình tê dại nóng hổi.
Nhất thời hắn không phân biệt được người này là nam hay nữ.
Đột nhiên người trong mộng nhấc chân áp sát vào hắn, quấn quýt mập mờ, cực kỳ phóng đãng, Lục Vân Đình nín thở, lập tức nắm chặt đùi đối phương.
Da thịt ấm áp láng mịn như ngọc mỡ dê thượng hạng khiến người ta mê mẩn, chỉ muốn cầm lên ngắm nghía.
Người trong mộng bị đau rên rỉ một tiếng, thân thể khẽ nhúc nhích, Lục Vân Đình chợt thấy trên môi mềm mại, người kia xích lại gần hôn hắn.
Lục Vân Đình sờ ngực người trong mộng, nho nhỏ, bằng phẳng chứ không căng tròn như đám thiếu gia ăn chơi kia hay nói—— Đây là nam nhân.
Thay vì nói nam nhân thì nói thiếu niên sẽ chính xác hơn.
Lục Vân Đình đột ngột tỉnh giấc.
Hắn chỉ biết nửa vời mà thôi, Lục Vân Đình thanh tâm quả dục không rành chuyện phong nguyệt, ngay cả tay cô nương cũng chưa từng nắm. Cô nương Lục Vân Đình gặp nhiều nhất là các tỳ nữ ma ma hầu hạ ở Lục gia, ông bà Lục sợ Lục Vân Đình sa vào nữ sắc quá sớm sẽ hại thân nên người ở chỗ hắn hầu hết là thiếu niên, nếu có cô nương thì cũng đã xuất giá.
Khi Giang Vu Thanh vào cửa, Lục Vân Đình chưa từng nghĩ hai người sẽ ân ái thân mật, một là Giang Vu Thanh quá nhỏ quá gầy, hai là nam nhi như y ngực phẳng lì, cái y có mình cũng có, thực sự chẳng có gì để Lục Vân Đình tơ tưởng.
Mùa hè chưa cảm thấy gì, nhưng khi trời lạnh sẽ cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Giang Vu Thanh cao hơn nhiều so với Lục Vân Đình bệnh lâu thể hư, đêm hôm trước hai người ngủ chung, chân Lục Vân Đình được Giang Vu Thanh ôm trong ngực, chân áp vào ngực thiếu niên thoải mái dễ chịu hơn tất cả túi chườm hắn từng dùng.
Còn rất thân cận, thân cận đến nỗi Lục Vân Đình hơi lúng túng.
Vì vậy hôm sau Lục Vân Đình nghiêm giọng ra lệnh cho Giang Vu Thanh không được leo lên giường mình nữa, Giang Vu Thanh chớp mắt hỏi hắn tại sao.
Nếu là trước kia, Lục Vân Đình có thể lạnh mặt nói ra những lời gây tổn thương nặng nề, nhưng nhìn gương mặt hồng hào của Giang Vu Thanh, hắn chỉ gượng gạo nói vì mình không thích thế.
Giang Vu Thanh "à" một tiếng rồi không nói thêm gì nữa. Ai ngờ đến tối, khi Lục Vân Đình mang theo hơi nước ẩm ướt vào phòng thì thấy Giang Vu Thanh chui ra khỏi chăn, đầu tóc bù xù vểnh lên mấy cọng. Y mặc áo lót màu trắng, tay còn cầm một quyển sách, chẳng biết nằm trên giường hắn bao lâu rồi, hèn gì tối nay hắn không thấy Giang Vu Thanh ở thư phòng.
Giang Vu Thanh xuống giường cười hì hì, "Thiếu gia, giường ấm rồi, ngủ sẽ dễ chịu hơn đấy ạ."
Y dừng một lát rồi nói thêm, "Ta tắm xong mới lên giường nên sạch lắm."
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, không hiểu sao tim Lục Vân Đình bị câu này làm nhói lên một cái, vốn định giải thích không phải mình chê Giang Vu Thanh bẩn, nhưng thấy y ngáp thì không nói nên lời.
Trên giường tỏa ra nhiệt độ cơ thể Giang Vu Thanh, còn nhét thêm túi chườm nên nóng hổi, Lục Vân Đình vừa lên giường thì cả người đều ấm áp. Chẳng biết có phải ảo giác hay không mà dường như hắn ngửi thấy mùi hương của Giang Vu Thanh, rõ ràng hai người cùng tắm xà phòng mua từ một tiệm hương liệu cơ mà.
Lục Vân Đình giống như được Giang Vu Thanh ôm vào lòng.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện thì trong lòng Lục Vân Đình run lên, gò má nóng ran, toàn thân cũng nóng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Vân Đình nằm hồi lâu, cứ tưởng mình sẽ mất ngủ, nhưng có lẽ vì chăn đệm quá ấm, mùi hương len vào mũi quá dễ chịu nên Lục Vân Đình ngủ say cả đêm.
Sau này Giang Vu Thanh làm ấm giường cho hắn, Lục Vân Đình không từ chối nữa.
Tối nay tâm trạng Giang Vu Thanh rất vui, nằm sát Lục Vân Đình rồi theo thói quen bọc lại đôi chân lạnh buốt của hắn, chẳng bao lâu sau đã thở đều, khóe miệng vẫn mang theo ý cười. Lục Vân Đình nằm im không nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn chằm chằm nóc màn, hai người nằm quá gần, áo lót lại mỏng nên hắn có thể cảm nhận được lồng ngực phập phồng của Giang Vu Thanh.
Chưa đầy nửa năm mà Giang Vu Thanh đã thay đổi từ một đứa trẻ gầy còm thành thiếu niên cao ráo. Thân thể y nóng hổi, chẳng chút phòng bị áp vào người hắn, nóng như lửa trong mùa đông giá rét mà không gây bỏng, mỗi tấc đều vừa phải.
Không hiểu sao từ lúc chung giường với Giang Vu Thanh, Lục Vân Đình luôn ngủ rất nhanh, dường như những cơn ác mộng dây dưa không ngớt cũng phải lùi bước.
Chắc vì đêm nay ngủ chung với Giang Vu Thanh, trên giường quá nóng nên giấc mộng của Lục Vân Đình cũng nóng theo. Trong mơ toàn thân hắn đầm đìa mồ hôi, lồng ngực kề sát một người, Lục Vân Đình muốn hất đối phương ra nhưng không hiểu sao lại do dự, bỗng nhiên hắn phát hiện thân thể trong ngực trần trụi, áp sát mình, da thịt chạm nhau nóng bỏng dinh dính.
Cổ họng Lục Vân Đình khô khốc, vừa khẩn trương vừa luống cuống, vô tình đụng vào thân thể trong ngực, hắn cuộn ngón tay lại, người kia phát ra một tiếng rên khàn khàn, âm cuối kéo dài làm vành tai Lục Vân Đình tê dại nóng hổi.
Nhất thời hắn không phân biệt được người này là nam hay nữ.
Đột nhiên người trong mộng nhấc chân áp sát vào hắn, quấn quýt mập mờ, cực kỳ phóng đãng, Lục Vân Đình nín thở, lập tức nắm chặt đùi đối phương.
Da thịt ấm áp láng mịn như ngọc mỡ dê thượng hạng khiến người ta mê mẩn, chỉ muốn cầm lên ngắm nghía.
Người trong mộng bị đau rên rỉ một tiếng, thân thể khẽ nhúc nhích, Lục Vân Đình chợt thấy trên môi mềm mại, người kia xích lại gần hôn hắn.
Lục Vân Đình sờ ngực người trong mộng, nho nhỏ, bằng phẳng chứ không căng tròn như đám thiếu gia ăn chơi kia hay nói—— Đây là nam nhân.
Thay vì nói nam nhân thì nói thiếu niên sẽ chính xác hơn.
Lục Vân Đình đột ngột tỉnh giấc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro