Chương 4
Nãi Hoàng Lưu Tâm
2024-09-22 06:22:00
“Bảo bối, trả lời ta, muốn cái gì?” Nói xong, Cố Hành lần nữa dùng cự long xẹt qua âm hộ ngại ngùng của thiếu nữ.
“A… muốn Hành ca ca… muốn côn thịt lớn của Hành ca ca.”
Dứt lời, ‘phụt’ một tiếng, Cố Hành đâm hoàn toàn côn thịt vào trong tiểu huyệt ấm nóng của thiếu nữ.
“A a a…. đau quá…” Thiếu nữ rơi nước mắt, hai mắt ngập nước khiến người yêu mến.
Đã năm tháng không chạm vào nàng, chặt giống như xử nữ vậy, vừa rồi phải dùng lực hắn mới hoàn toàn đi được vào bên trong.
Côn thịt Cố Hành có kích thước kinh người, lần nào Mộ Dung Nguyệt cũng không dám tin cây gậy này mỗi ngày sẽ ra ra vào vào tiểu huyệt của nàng. Cố Hành bên này cảm thụ được bên trong tiểu huyệt đè ép vây lấy cự căn của mình, tiểu huyệt không tự chủ co rút lại như ăn không đủ làm hắn vô cùng thỏa mãn.
Cảm giác được thiếu nữ dần dần thích ứng được sự tồn tại của hắn, Cố
Hành bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, toàn bộ tẩm điện tràn ngập âm thanh sắc tình. Cố Hành không ngừng ra vào tiểu huyệt, mỗi lần vừa sâu vừa mạnh, thậm chí dâm dịch của nàng còn dính đầy lên tinh hoàn của hắn. “A… a… nhanh quá.” Mộ Dung Nguyệt cảm giác mình như trên mây, chỉ có thể ôm chặt nam nhân trên người.
Cố Hành không thể nhịn nổi, đã năm tháng rồi không chạm vào nàng, lúc này hắn muốn thế nào cũng không đủ. Tách hai chân thiếu nữ ra lớn nhất, hận không thể nhét cả tinh hoàn vào bên trong, cứ vậy ra vào mấy trăm lần, tiếng kêu của Mộ Dung Nguyệt khàn đặc, Cố Hành mới hung hăng bắn tinh dịch đặc sệt vào trong.
Mộ Dung Nguyệt cảm nhận được thứ to lớn kia không ngừng va chạm trong cơ thể cuối cùng cũng bắn ra, nàng quá mệt mỏi rồi… Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu!
Mộ Dung Nguyệt đang chuẩn bị nghỉ ngơi, cự long còn chưa rút ra lại lần nữa ngẩng đầu, Cố Hành cảm nhận được bên trong tiểu huyệt lại bắt đầu liếm mút không buông, bảo bối nhà hắn đúng là vưu vật trời sinh.
“Không muốn… buông ra… ưm…” Mộ Dung Nguyệt mệt đến hoảng, nhưng người trên thân một đường cưỡi ngựa mệt nhọc lại lao lực không biết mệt sao?
“Ngoan, thêm một lần nữa.” Cố Hành dỗ dành lừa gạt.
Nói xong, Cố Hành đặt hai chân nàng lên vai mình, tư thế này khiến hắn có thể đi vào hoàn toàn, triệt để chiếm hữu nàng.
Bên trong Mộ Dung Nguyệt bị tinh dịch Cố Hành rót đầy, Cố Hành rút côn thịt lớn ra khỏi tiểu huyệt của nàng, hỗn hợp ái dịch và tinh dịch trắng sữa từ trong âm hộ chảy ra làm ướt một mảnh lớn chăn đệm.
Một lần lại một lần, Mộ Dung Nguyệt căn bản không biết Cố Hành muốn nàng bao nhiêu lần nữa. Nếu không phải do một lần đi đón gió tẩy trần cho hắn, nửa đường đã bị hắn kéo lên xe ngựa yêu thương một đường, quan trọng là trên đường đường rất nhiều người khiến nàng xấu hổ muốn chết, cho nên, lần này nàng mới do dự không đi đón gió tẩy trần cho hắn. Không ngờ tới, đổi lấy chính là bão táp mãnh liệt hơn nữa.
Nàng mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt Cố Hành.
------oOo------
“A… muốn Hành ca ca… muốn côn thịt lớn của Hành ca ca.”
Dứt lời, ‘phụt’ một tiếng, Cố Hành đâm hoàn toàn côn thịt vào trong tiểu huyệt ấm nóng của thiếu nữ.
“A a a…. đau quá…” Thiếu nữ rơi nước mắt, hai mắt ngập nước khiến người yêu mến.
Đã năm tháng không chạm vào nàng, chặt giống như xử nữ vậy, vừa rồi phải dùng lực hắn mới hoàn toàn đi được vào bên trong.
Côn thịt Cố Hành có kích thước kinh người, lần nào Mộ Dung Nguyệt cũng không dám tin cây gậy này mỗi ngày sẽ ra ra vào vào tiểu huyệt của nàng. Cố Hành bên này cảm thụ được bên trong tiểu huyệt đè ép vây lấy cự căn của mình, tiểu huyệt không tự chủ co rút lại như ăn không đủ làm hắn vô cùng thỏa mãn.
Cảm giác được thiếu nữ dần dần thích ứng được sự tồn tại của hắn, Cố
Hành bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, toàn bộ tẩm điện tràn ngập âm thanh sắc tình. Cố Hành không ngừng ra vào tiểu huyệt, mỗi lần vừa sâu vừa mạnh, thậm chí dâm dịch của nàng còn dính đầy lên tinh hoàn của hắn. “A… a… nhanh quá.” Mộ Dung Nguyệt cảm giác mình như trên mây, chỉ có thể ôm chặt nam nhân trên người.
Cố Hành không thể nhịn nổi, đã năm tháng rồi không chạm vào nàng, lúc này hắn muốn thế nào cũng không đủ. Tách hai chân thiếu nữ ra lớn nhất, hận không thể nhét cả tinh hoàn vào bên trong, cứ vậy ra vào mấy trăm lần, tiếng kêu của Mộ Dung Nguyệt khàn đặc, Cố Hành mới hung hăng bắn tinh dịch đặc sệt vào trong.
Mộ Dung Nguyệt cảm nhận được thứ to lớn kia không ngừng va chạm trong cơ thể cuối cùng cũng bắn ra, nàng quá mệt mỏi rồi… Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu!
Mộ Dung Nguyệt đang chuẩn bị nghỉ ngơi, cự long còn chưa rút ra lại lần nữa ngẩng đầu, Cố Hành cảm nhận được bên trong tiểu huyệt lại bắt đầu liếm mút không buông, bảo bối nhà hắn đúng là vưu vật trời sinh.
“Không muốn… buông ra… ưm…” Mộ Dung Nguyệt mệt đến hoảng, nhưng người trên thân một đường cưỡi ngựa mệt nhọc lại lao lực không biết mệt sao?
“Ngoan, thêm một lần nữa.” Cố Hành dỗ dành lừa gạt.
Nói xong, Cố Hành đặt hai chân nàng lên vai mình, tư thế này khiến hắn có thể đi vào hoàn toàn, triệt để chiếm hữu nàng.
Bên trong Mộ Dung Nguyệt bị tinh dịch Cố Hành rót đầy, Cố Hành rút côn thịt lớn ra khỏi tiểu huyệt của nàng, hỗn hợp ái dịch và tinh dịch trắng sữa từ trong âm hộ chảy ra làm ướt một mảnh lớn chăn đệm.
Một lần lại một lần, Mộ Dung Nguyệt căn bản không biết Cố Hành muốn nàng bao nhiêu lần nữa. Nếu không phải do một lần đi đón gió tẩy trần cho hắn, nửa đường đã bị hắn kéo lên xe ngựa yêu thương một đường, quan trọng là trên đường đường rất nhiều người khiến nàng xấu hổ muốn chết, cho nên, lần này nàng mới do dự không đi đón gió tẩy trần cho hắn. Không ngờ tới, đổi lấy chính là bão táp mãnh liệt hơn nữa.
Nàng mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt Cố Hành.
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro