Vừa Thoát Khỏi Game Giải Đố Lại Bị Kéo Vào Trò Chơi Sinh Tồn
Quỷ phanh thây
Herry Alena
2024-07-22 22:11:59
Hai người ngồi bổ sung thể lực lên 100 rồi mới tiếp tục đến các khu vực khác tìm kiếm. Gần đến chiều thì họ cuối cùng cũng tụ hợp lại với đám người Thời Phong.
"Các cậu nói trước đi, tìm được gì rồi?"
Tạ Hoài Du cũng không giấu giếm manh mối cho riêng mình, vì biết được những điều này cũng không giúp họ hoàn toàn được an toàn trong đêm nay.
Nhưng sau khi nghe được những điều cậu nói, cũng như lời nhắc chú ý để bảo vệ tính mạng của mình, ba người chơi lâu năm chỉ cười xì một tiếng, nhẹ nhàng thở ra nói.
"Nghe cậu nói vậy tôi yên tâm rồi. Gặp nó nín thở với đứng yên một cái là xong chứ gì, như bọn cương thi cả thôi. Nó không thấy chúng ta không lẽ sẽ đứng ở đó hoài sao? Phó bản như này thật sự rất dễ qua cửa."
Thời Phong tự tin nói phó bản này rất dễ khiến hai người chơi mới đi cùng họ cũng an tâm hơn phần nào. Tạ Hoài Du thấy họ xem nhẹ nguy hiểm của phó bản này bất đắc dĩ trầm mặt một chút rồi mới hỏi: "Manh mối của bọn anh?"
"À, bọn tôi cũng tìm được một thứ khá quan trọng." Nói rồi anh ta lấy ra một tờ giấy nhỏ có kí hiệu các vị trí.
Từ Nguyệt Hi đứng bên cạnh giơ tay ra lấy tờ giấy đó giúp cậu. Cô bé nhìn thoáng qua tờ giấy đã đoán được đây là thứ gì.
"Anh Tạ, đây hẳn là những nơi giấu xác." cô nhóc vô cùng nghiêm túc nhìn đăm đăm vẻ mặt của cậu, sau đó đúng như cô bé đoán, khi Tạ Hoài Du nhìn thấy tờ giấy cậu lập tức nhíu mày.
"Ừm, khả năng cao là như vậy."
"Chúng ta có cần đến đó tìm thử không?" Thời Phong chủ động đề nghị với mọi người.
Tạ Hoài Du nhìn đồng hồ trên cổ tay của mình, lớn giọng nói: "Không kịp rồi, trò chơi sắp bắt đầu, chúng ta phải tìm ra thời khóa biểu của ngày hôm nay, nhanh!!!"
Nói rồi cậu mặc kệ đám người còn ngơ ngác đứng đó, chạy nhanh về phía kí túc xá của học sinh. Từ Nguyệt Hi ở bên cạnh lập tức chạy theo, đám người còn lại ngốc ở đó một chút mới tự xem lại thời gian, đồng loạt kéo ba chân bốn cẳng phi nước đại về phía kí túc xá.
Phòng livestream 4444 đã có 53289 người xem.
[Mấy người này nói đùa vui ghê, phó bản này mà dễ thì trước đó không ai die rồi.]
[Bởi mới nói, phó bản này có lẽ lại có một đám người nằm lại rồi.]
[Mong con hàng họ Tạ của bọn mình bình an.]
[Thôi đi, đã nói mong ảnh chết rồi mà.]
[Lầu trên phản bội hội chị em.]
[Tạ Hoài Du mau chết nha nha, em hóng cảnh chết của anh lắm.]
[Nhất định là rất đẹp luôn.]
[Tui tiếc ổng lắm, không muốn ổng chết đâu.]
[Vẫn muốn xem anh nhà thêm vài phó bản.]
Mọi người dựa theo thông tin thân phận của phó bản này mà chạy về ktx của mình. Tạ Hoài Du và Từ Nguyệt Hi đến khúc rẽ cũng tách nhau ra.
"Anh ơi, anh nhớ lời hứa với em đó."
Tạ Hoài Du không quay đầu nhưng khóe môi lại khẽ mỉm cười, cậu cũng mong bản thân có thể thực hiện lời hứa với cô nhóc. Tiếp tục chạy nhanh về phòng của mình lục tìm thời khóa biểu, các môn học phải học vào ngày hôm nay.
Sau 1 phút tìm kiếm thì cậu cũng tìm thấy nó trong ngăn tủ bàn học.
18h Toán.
22h Văn
2h Anh
6h Tự học.
Tạ Hoài Du thấy thời gian trên thời khóa biểu lập tức tim đập nhanh đến bất thường. Cậu không chút chần chờ chạy thẳng một đường theo kí ức về hình ảnh tấm bản đồ ban sáng.
Thanh âm lạnh lẽo của hệ thống vang bên tai mỗi người chơi khiến máu trong họ sôi trào.
[30...29....28...]
[20...19....18...]
[10...9...8...]
Phòng học cậu cần đến xui sao lại là dãy phòng xa nhất, Tạ Hoài Du dùng hết sức lực mà chạy. Một đường chạy thẳng không hề quay đầu nhưng khi chạy đến một khúc bồn rửa tay, tầm mắt cậu thoáng co rụt lại. Bóng dáng bộ đỏ đang chầm chậm theo sau cậu qua tấm gương cách một khoảng là cái gì vậy?
Rẽ qua khúc ngoặc, điểm đến đã gần trong gang tấc Tạ Hoài Du mặc kệ áp lực từ âm thanh của hệ thống và cả bóng hình mơ hồ cậu vừa nhìn thấy, lại tăng tốc.
[3...2...1...]
[Đến giờ chơi đùa cùng các bạn học đi muộn rồi.]
"Ư." Tạ Hoài Du nhào nhanh vào phòng học trước 1 giây mà hệ thống kết thúc. Cậu lạnh hết cả người khi cảm nhận vai mình có một vết thương đang chảy máu.
[Chúc mừng người chơi Tạ Hoài Du đã đến lớp đúng giờ.]
[Người Chơi sẽ có 30 phút bình an tại đây trước khi bắt đầu cuộc rượt đuổi cùng lệ quỷ.]
[Chúc người chơi tận hưởng chút niềm vui trước khi chết.]
"CMM, hệ thống chó chết." Tạ Hoài Du vẫn còn đang đau đớn vì vết thương mà nữ quỷ gây ra cho cậu trước 1 giây vào được trong phòng học. Giờ lại nghe con hệ thống nào đó nói chuyện kiểu ngứa đòn như thế, không buộc miệng chửi nó mới lạ đó.
Tạ Hoài Du nghĩ lại đã thấy vừa rồi nguy hiểm như thế nào. Cậu là một người chơi max cấp ở một con trò chơi vô hạn lưu khác tố chất thân thể sớm đã hơn xa rất nhiều người, thế mà vẫn xém bị nó tóm được trước khi an toàn vào được đây.
"Hộc...hộc..." Cả căn phòng chỉ có tiếng thở của cậu. Tạ Hoài Du lấy vật phẩm băng sơ cứu ở phó bản đầu tiên nhận được ra rồi bắt đầu tự băng bó vết thương.
Trong lúc đó, Tạ Hoài Du vẫn không quên quan sát phòng học này. Đây là phòng học vô cùng bình thường, từ bàn ghế, bảng đen hay bất kì vật dụng nào khác. Chỉ có cậu một người vào đây vào buổi tối mới là thứ kì lạ duy nhất trong phòng.
Theo như vị trí đánh dấu của tờ giấy Thời Phong đưa bọn cậu xem qua. Căn phòng này chính là căn phòng may mắn không phải địa điểm có chứa xác của Nguyễn Nhạc Nhạc, cậu xem như tạm thời an toàn trong 30 phút như hệ thống nói. Nhưng hết 30 phút an toàn cậu phải đi đâu để trốn trước khi đến tiết thứ hai vào 4 tiếng sau đây.
Tạ Hoài Du tạm thời chưa muốn nghĩ tới, cậu hiện tại lo cho cô nhóc Từ Nguyệt Hi hơn, với tốc độ của cậu còn bị thương vậy cô bé có bình an chạy tới điểm đến không?
- -----------------------------------------
"Bùa ngũ lôi bình thường mình vẽ 100% thành mà ta? Nay kì vậy?"
"Lại phế rồi, giảm giá chút điểm đi, giấy vàng của hệ thống mấy người mắc quá."
Từ Nguyệt Hi mà Tạ Hoài Du lo lắng hoàn toàn an toàn. Cô bé dựa vào mấy lá bùa của mình mà thành công bỏ lại nữ quỷ đang cay cú suýt mấy lần tóm được cô nhóc mà đến nơi an toàn. Chỉ là hiện tại cô bé mới phát hiện chuyện vận may vẽ bùa của mình bắt đầu sụt giảm liên tục.
Vẽ 5 tấm đã phế hết 4 tấm khiến cô nhóc vô cùng hoang man. Đường đường là đệ tử thân truyền đạo gia mà lại có ngày vẽ phế nhiều bùa như vậy, để sư phụ cô nhóc biết thì còn đáng sợ hơn là bị quỷ rượt nữa đó.
Phòng livestream 14170 đang có 12266 người xem.
[Nhóc chắc chưa biết anh trai họ Tạ của nhóc là tên quỷ xui xẻo đâu ha.]
[Hahaha, ở chung cũng lây cái xui cho nhau được hả mọi người?]
[Kiểu này, sau này ai dám chung đội với con hàng họ Tạ nữa.]
[Bé ơi cố lên, có bọn chị donate nên em đừng bận tâm tiền mua giấy vàng.]
[Vẽ phế cũng không sao, mua giấy vẽ tiếp là được, chúng ta có tiền.]
[ABC đã thưởng 500 tích phân.]
[Lục Hạ đã thưởng 500 tích phân.]
[Không có so sánh, không có đau thương mà kkkk.]
Tác giả có lời muốn nói:
Tạ Hoài Du: "Tôi có tội gì mà mấy người đối xử với tôi như vậy?"
Khán giả xem livestream đồng thanh nói: "Tại anh đẹp."
"Các cậu nói trước đi, tìm được gì rồi?"
Tạ Hoài Du cũng không giấu giếm manh mối cho riêng mình, vì biết được những điều này cũng không giúp họ hoàn toàn được an toàn trong đêm nay.
Nhưng sau khi nghe được những điều cậu nói, cũng như lời nhắc chú ý để bảo vệ tính mạng của mình, ba người chơi lâu năm chỉ cười xì một tiếng, nhẹ nhàng thở ra nói.
"Nghe cậu nói vậy tôi yên tâm rồi. Gặp nó nín thở với đứng yên một cái là xong chứ gì, như bọn cương thi cả thôi. Nó không thấy chúng ta không lẽ sẽ đứng ở đó hoài sao? Phó bản như này thật sự rất dễ qua cửa."
Thời Phong tự tin nói phó bản này rất dễ khiến hai người chơi mới đi cùng họ cũng an tâm hơn phần nào. Tạ Hoài Du thấy họ xem nhẹ nguy hiểm của phó bản này bất đắc dĩ trầm mặt một chút rồi mới hỏi: "Manh mối của bọn anh?"
"À, bọn tôi cũng tìm được một thứ khá quan trọng." Nói rồi anh ta lấy ra một tờ giấy nhỏ có kí hiệu các vị trí.
Từ Nguyệt Hi đứng bên cạnh giơ tay ra lấy tờ giấy đó giúp cậu. Cô bé nhìn thoáng qua tờ giấy đã đoán được đây là thứ gì.
"Anh Tạ, đây hẳn là những nơi giấu xác." cô nhóc vô cùng nghiêm túc nhìn đăm đăm vẻ mặt của cậu, sau đó đúng như cô bé đoán, khi Tạ Hoài Du nhìn thấy tờ giấy cậu lập tức nhíu mày.
"Ừm, khả năng cao là như vậy."
"Chúng ta có cần đến đó tìm thử không?" Thời Phong chủ động đề nghị với mọi người.
Tạ Hoài Du nhìn đồng hồ trên cổ tay của mình, lớn giọng nói: "Không kịp rồi, trò chơi sắp bắt đầu, chúng ta phải tìm ra thời khóa biểu của ngày hôm nay, nhanh!!!"
Nói rồi cậu mặc kệ đám người còn ngơ ngác đứng đó, chạy nhanh về phía kí túc xá của học sinh. Từ Nguyệt Hi ở bên cạnh lập tức chạy theo, đám người còn lại ngốc ở đó một chút mới tự xem lại thời gian, đồng loạt kéo ba chân bốn cẳng phi nước đại về phía kí túc xá.
Phòng livestream 4444 đã có 53289 người xem.
[Mấy người này nói đùa vui ghê, phó bản này mà dễ thì trước đó không ai die rồi.]
[Bởi mới nói, phó bản này có lẽ lại có một đám người nằm lại rồi.]
[Mong con hàng họ Tạ của bọn mình bình an.]
[Thôi đi, đã nói mong ảnh chết rồi mà.]
[Lầu trên phản bội hội chị em.]
[Tạ Hoài Du mau chết nha nha, em hóng cảnh chết của anh lắm.]
[Nhất định là rất đẹp luôn.]
[Tui tiếc ổng lắm, không muốn ổng chết đâu.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Vẫn muốn xem anh nhà thêm vài phó bản.]
Mọi người dựa theo thông tin thân phận của phó bản này mà chạy về ktx của mình. Tạ Hoài Du và Từ Nguyệt Hi đến khúc rẽ cũng tách nhau ra.
"Anh ơi, anh nhớ lời hứa với em đó."
Tạ Hoài Du không quay đầu nhưng khóe môi lại khẽ mỉm cười, cậu cũng mong bản thân có thể thực hiện lời hứa với cô nhóc. Tiếp tục chạy nhanh về phòng của mình lục tìm thời khóa biểu, các môn học phải học vào ngày hôm nay.
Sau 1 phút tìm kiếm thì cậu cũng tìm thấy nó trong ngăn tủ bàn học.
18h Toán.
22h Văn
2h Anh
6h Tự học.
Tạ Hoài Du thấy thời gian trên thời khóa biểu lập tức tim đập nhanh đến bất thường. Cậu không chút chần chờ chạy thẳng một đường theo kí ức về hình ảnh tấm bản đồ ban sáng.
Thanh âm lạnh lẽo của hệ thống vang bên tai mỗi người chơi khiến máu trong họ sôi trào.
[30...29....28...]
[20...19....18...]
[10...9...8...]
Phòng học cậu cần đến xui sao lại là dãy phòng xa nhất, Tạ Hoài Du dùng hết sức lực mà chạy. Một đường chạy thẳng không hề quay đầu nhưng khi chạy đến một khúc bồn rửa tay, tầm mắt cậu thoáng co rụt lại. Bóng dáng bộ đỏ đang chầm chậm theo sau cậu qua tấm gương cách một khoảng là cái gì vậy?
Rẽ qua khúc ngoặc, điểm đến đã gần trong gang tấc Tạ Hoài Du mặc kệ áp lực từ âm thanh của hệ thống và cả bóng hình mơ hồ cậu vừa nhìn thấy, lại tăng tốc.
[3...2...1...]
[Đến giờ chơi đùa cùng các bạn học đi muộn rồi.]
"Ư." Tạ Hoài Du nhào nhanh vào phòng học trước 1 giây mà hệ thống kết thúc. Cậu lạnh hết cả người khi cảm nhận vai mình có một vết thương đang chảy máu.
[Chúc mừng người chơi Tạ Hoài Du đã đến lớp đúng giờ.]
[Người Chơi sẽ có 30 phút bình an tại đây trước khi bắt đầu cuộc rượt đuổi cùng lệ quỷ.]
[Chúc người chơi tận hưởng chút niềm vui trước khi chết.]
"CMM, hệ thống chó chết." Tạ Hoài Du vẫn còn đang đau đớn vì vết thương mà nữ quỷ gây ra cho cậu trước 1 giây vào được trong phòng học. Giờ lại nghe con hệ thống nào đó nói chuyện kiểu ngứa đòn như thế, không buộc miệng chửi nó mới lạ đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tạ Hoài Du nghĩ lại đã thấy vừa rồi nguy hiểm như thế nào. Cậu là một người chơi max cấp ở một con trò chơi vô hạn lưu khác tố chất thân thể sớm đã hơn xa rất nhiều người, thế mà vẫn xém bị nó tóm được trước khi an toàn vào được đây.
"Hộc...hộc..." Cả căn phòng chỉ có tiếng thở của cậu. Tạ Hoài Du lấy vật phẩm băng sơ cứu ở phó bản đầu tiên nhận được ra rồi bắt đầu tự băng bó vết thương.
Trong lúc đó, Tạ Hoài Du vẫn không quên quan sát phòng học này. Đây là phòng học vô cùng bình thường, từ bàn ghế, bảng đen hay bất kì vật dụng nào khác. Chỉ có cậu một người vào đây vào buổi tối mới là thứ kì lạ duy nhất trong phòng.
Theo như vị trí đánh dấu của tờ giấy Thời Phong đưa bọn cậu xem qua. Căn phòng này chính là căn phòng may mắn không phải địa điểm có chứa xác của Nguyễn Nhạc Nhạc, cậu xem như tạm thời an toàn trong 30 phút như hệ thống nói. Nhưng hết 30 phút an toàn cậu phải đi đâu để trốn trước khi đến tiết thứ hai vào 4 tiếng sau đây.
Tạ Hoài Du tạm thời chưa muốn nghĩ tới, cậu hiện tại lo cho cô nhóc Từ Nguyệt Hi hơn, với tốc độ của cậu còn bị thương vậy cô bé có bình an chạy tới điểm đến không?
- -----------------------------------------
"Bùa ngũ lôi bình thường mình vẽ 100% thành mà ta? Nay kì vậy?"
"Lại phế rồi, giảm giá chút điểm đi, giấy vàng của hệ thống mấy người mắc quá."
Từ Nguyệt Hi mà Tạ Hoài Du lo lắng hoàn toàn an toàn. Cô bé dựa vào mấy lá bùa của mình mà thành công bỏ lại nữ quỷ đang cay cú suýt mấy lần tóm được cô nhóc mà đến nơi an toàn. Chỉ là hiện tại cô bé mới phát hiện chuyện vận may vẽ bùa của mình bắt đầu sụt giảm liên tục.
Vẽ 5 tấm đã phế hết 4 tấm khiến cô nhóc vô cùng hoang man. Đường đường là đệ tử thân truyền đạo gia mà lại có ngày vẽ phế nhiều bùa như vậy, để sư phụ cô nhóc biết thì còn đáng sợ hơn là bị quỷ rượt nữa đó.
Phòng livestream 14170 đang có 12266 người xem.
[Nhóc chắc chưa biết anh trai họ Tạ của nhóc là tên quỷ xui xẻo đâu ha.]
[Hahaha, ở chung cũng lây cái xui cho nhau được hả mọi người?]
[Kiểu này, sau này ai dám chung đội với con hàng họ Tạ nữa.]
[Bé ơi cố lên, có bọn chị donate nên em đừng bận tâm tiền mua giấy vàng.]
[Vẽ phế cũng không sao, mua giấy vẽ tiếp là được, chúng ta có tiền.]
[ABC đã thưởng 500 tích phân.]
[Lục Hạ đã thưởng 500 tích phân.]
[Không có so sánh, không có đau thương mà kkkk.]
Tác giả có lời muốn nói:
Tạ Hoài Du: "Tôi có tội gì mà mấy người đối xử với tôi như vậy?"
Khán giả xem livestream đồng thanh nói: "Tại anh đẹp."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro