Chương 30 - Tấm Lưới Vô Hình

Đãi Ngộ Của Nhâ...

2024-08-06 13:24:27

Kể từ sau khi nghỉ việc, ông ấy đã đi phỏng vấn ở rất nhiều công ty, sau đó nhận ra rằng thời buổi hiện giờ thật sự rất khó để kiếm việc làm.

Vương Hồng Niên không có ưu thế về mặt tuổi tác, lại không giỏi ăn nói, không biết gì ngoài nghề cũ và chỉ có thể làm những công việc lặt vặt trong lúc đi tìm công việc phù hợp.

Đãi ngộ ở đây không tồi, công việc cũng thuận tay, Vương Hồng Niên rất hài lòng với điều này, ông ấy đã quyết tâm nhất định sẽ làm việc chăm chỉ.

Bữa ăn ngày hôm đó cũng làm cho mọi người bất ngờ.

Tiêu chuẩn hai món thịt một món chay, không giống với nhiều nhà hàng khác đều là thịt mỡ, quá nhiều dầu, mà thay vào đó là thịt ba chỉ và thịt sườn, thịt được hầm mềm nhũn, nước súp nấu đến mức đặc sệt; một hộp đầy cơm, là gạo mới năm nay, hương vị thơm mềm, còn có các món ăn kèm và đồ uống giải khát, uống vào ngày nóng bức như này thật đúng là vô cùng sảng khoái.

Còn có thêm bữa ăn dự phòng cho những người có sức ăn lớn, chắc chắn là đủ ăn.

Tổng cộng có 11 người, Diệp Hàm đã gọi 15 suất cơm hộp, nhưng cuối cùng mọi người gần như đã ăn sạch sẽ mọi thứ.

Ăn uống xong, người nào người nấy đều tràn đầy năng lượng, hiệu suất làm việc cũng tăng lên rất nhiều.

Sau khi ngày làm việc đầu tiên kết thúc, Diệp Hàm trả lương cho mọi người ngay tại chỗ, mỗi người đều nhận được tờ một trăm đồng mới toanh.

Cầm tờ tiền nặng trĩu trên tay, cảm giác hài lòng ngay lập tức căng tràn lồng ngực khi thành quả lao động của mình được đền đáp xứng đáng, mà tờ tiền này cũng đã trấn an được cảm giác thấp thỏm lo âu trong lòng mỗi người.

Ba ngày sau, công ty nhân sự lại đưa đến đợt nhân viên thứ hai, mà không ai trong số nhân viên bán thời gian đợt trước nghỉ việc, tất cả mọi người đều ở lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngoài ra, một nhân viên toàn thời gian khác cũng đã đến.

Lưu Xuân Linh, nữ, 43 tuổi, có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực cảnh quan, sau khi nghỉ việc, bà ấy đã làm nhân viên thu ngân trong siêu thị, nhưng mỗi tháng lương chỉ có 2000 đồng, mà còn phải thường xuyên tăng ca đến 10 giờ.

Có thể tìm được công việc này, Lưu Xuân Linh cực kỳ vừa lòng.

Tiền lương cao hơn ở chỗ làm cũ, vả lại sau khi mọi việc dần dần đi vào quỹ đạo, cả năm cũng chỉ có bốn năm tháng là bận bịu, khoảng thời gian còn lại thì tương đối nhẹ nhàng.

Vào lúc này, 2 nhân viên toàn thời gian và 18 nhân viên bán thời gian đã đến đông đủ.

Dưới sự nỗ lực của tất cả mọi người, thực vật trong vườn bách thảo vốn đang chết dần chết mòn, sau khi được dọn cỏ, xới đất, tưới nước, bón phân, chúng đã dần dần có dấu hiệu hồi phục.

Tuy rằng vẫn chưa mọc ra lá mới, nhưng lá úa và cành khô đã không còn tăng lên nữa, điều này đã chứng minh mấy công việc kia có hiệu quả.

Cùng lúc đó, công việc dọn dẹp hồ nhân tạo cũng đang được tiến hành.

Rác thải và những thứ ô nhiễm trong hồ đã được vớt hết ra ngoài, cống thoát nước cũng được cọ rửa sạch sẽ.

Sau khi xử lý xong mấy vấn đề này, chức năng tự tuần hoàn của hồ nhân tạo đã được khôi phục, đồng thời cũng đang dần dần tự sửa chữa lại.

Mùi hôi thối nồng nặc cũng đã tiêu tán đi rất nhiều, nhưng nhìn thoáng qua thì vẫn còn một lượng lớn tảo nổi ở trong nước, khiến độ trong của nước bị giảm đi đáng kể.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Tấm Lưới Vô Hình

Số ký tự: 0