Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai
Còn muốn tháo m...
2024-11-22 13:49:06
- ...không phải tôi nói bị hỏa hoạn...
- Không sao tôi chỉ muốn biết khuôn mặt của anh như nào thôi, yên tâm tôi sẽ không chê cười hay sợ hãi đâu, anh cho tôi xem nhé? - Finn Wilson nhẹ giọng năn nỉ, y muốn đánh cược vào cảm giác của bản thân ngay lúc này, mắt thấy người trước mặt khẽ gật đầu một cách khó khăn, y mới giơ tay lên tháo mặt nạ của anh xuống.
Lần này đến lượt Liam toát hết mồ hôi, anh tuy có chút lo lắng nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng im cho Finn Wilson giơ tay tháo mặt nạ của mình xuống, bàn tay gầy gò của y vừa mới chạm vào mặt nạ đã bị hơi lạnh của nó làm cho rùng mình, y không biết cảm xúc bây giờ của mình phải nói như thế nào nữa, y sợ...
Nếu người sau lớp mặt nạ là người y ngàn lần vạn lần chạy trốn thì sao, y nên nói gì đây. ( 1 )
Nhưng nếu không phải thì sao, y sẽ thất vọng ư? 4
Thất vọng vì những chuyện đã xảy ra vào đêm qua cùng với người này, những lời nói thốt ra từ trong lòng chỉ muốn cho người nào đó nghe thấy, và những hành động thân mật mà y đã từng khao khát được cảm nhận từ người ấy ở kiếp trước, tất cả việc đó đều không xảy ra cùng với Felix Evans mà là với một người lạ.
Bàn tay y hơi run không dám mở cánh cửa này ra, nhưng lại không dám buông xuống từ bỏ sự thật.
Liam cảm nhận được cảm xúc bất thường của y, anh đưa tay lên nhẹ nhàng chạm vào tay Finn Wilson âm thầm tiếp thêm sức mạnh cho y, truyền hơi ấm từ tay anh sang bàn tay lạnh lẽo này, dưới lớp mặt nạ đôi mắt màu lam từ từ nhắm lại. (2)
Finn Wilson mím môi hạ quyết tâm tháo xuống lớp mặt nạ sự thật kia, nhưng tay chưa kịp lấy xuống đã bị một thứ gì đó xé gió lao đến, Liam là người phản ứng đầu tiên với những chuyện xảy ra đột ngột này, khóe môi dưới lớp mặt nạ chưa kịp hạ xuống đã mím chặt, anh kéo người trước mặt vào trong lồng ngực, tay không nắm chặt mũi tên vừa mới bay đến, tránh cho mũi tên làm tổn thương người trong lòng, mũi tên vừa rơi vào tay anh đã bị anh dùng lực mạnh bẽ gảy ra làm đôi, đôi mắt lam dịu dàng ban nãy sau lần bắn lén này khẽ nâng lên, bình tĩnh đến dị thường nhìn về phía người bắn. (1
Phía bên kia tòa lâu đài là vị công tước Orion vẫn đang giữ tư thế giương cung đứng giữa tuyết, trong gió tuyết hắn nở nụ cười khoan khoái nhìn con mồi mình vừa mới nhắm bắn, nhìn thấy bản thân chưa bắn trúng mục tiêu, hắn liền lấy một mũi tên khác từ tay người hầu chuẩn bị lần bắn tiếp theo. (6)
Chỉ là một đứa nhóc miệng còn hôi sữa ra tay không nhanh bằng người ra chiến trường nhiều năm, Liam ngồi xuống và một nắm tuyết mà bên trong nắm tuyết ấy lại là một cục đá sắt bén, Finn Wilson bị anh ôm vào trong lòng cũng theo động tác của anh mà ngồi xuống cùng, sau đó mới được người thả ra ngồi kế bên, y nhìn thấy hành động này của anh thì khẽ cau mày, im lặng quan sát một màn tiếp theo.
Orion Frost vừa tra mũi tên vào dây cung còn chưa kịp giương cung đã cảm nhận được một trận xé gió từ bên kia lao tới, kỵ sĩ đứng canh gác là người mẫn cảm với ám khí nhất, vừa nhận thấy nguy hiểm liền chạy ra trước mặt đại công tước, dùng tấm khiên che chắn cho hắn.
Ám khí kia vừa va đập vào tấm khiên liền tạo ra một vết lõm trên đó, cùng với đó là âm thanh lớn do tiếng đá bị đập vào miếng sắt dày, khiến những người gần đó nghe thấy đều kinh sợ, kỵ sĩ kia đỡ một đòn nhìn thấy cảnh này không khỏi rùng mình, cơ thể bị lực tác động của ám kia làm chấn động phải lùi lại vài bước, vì chịu một lực này mà tay của gã run rẩy với mức độ mắt thường có thể thấy rõ.
Orion Frost đứng đằng sau cũng chứng kiến toàn bộ cảnh tượng này, bàn tay vừa giương cung cũng không ngừng run rẩy, hắn ta cau mày nhìn kẻ vừa đột nhập vào lãnh địa của mình, còn dám to gan phóng vũ khí mưu sát hắn, nhìn cái thứ vừa ném đến kia đi, muốn bao nhiêu sát khí liền có bấy nhiêu sát khí, nếu không phải nhờ có kỵ sĩ chắn lại, e là hắn đã xuống suối vàng chào hỏi tổ tiên gia tộc rồi!
Thứ tên kia ném vậy mà chỉ là viên đá nằm bên trong quả cầu tuyết, nhưng lực ném này cũng kinh người quá rồi, nếu nói đây là một người bình thường làm ra có chó nó mới tin, chỉ với bàn tay không bảo hộ kia cũng có thể dễ dàng cản lại được mũi tên, đủ để biết trình độ của người kia nằm ở vị trí nào trong bốn loại sức mạnh rồi.
Là một kỵ sĩ cấp S nhưng là bao nhiêu cái S thì chưa biết. ( 1
Mắt thấy người kia lại có xu hướng muốn 'chơi ném tuyết' với hắn lần nữa, Orion Frost người trước giờ mềm cứng không ăn cũng phải xuống nước, đứng trong gió tuyết nhìn về phía bên kia lạnh giọng nói.
- Các ngươi xông vào lãnh địa của ta, còn dám lỗ mãng như vậy!?
Liam thực ra chỉ cầm quả cầu tuyết bình thường để hù dạo đứa nhóc láo xược kia một chút thôi, ai ngờ lại hiệu quả như vậy, anh tung cục tuyết trên tay lên xuống chơi đùa, thái độ vô cùng ngả ngớn, đột nhiên chiếc áo choàng của anh bị ai đó kéo nhẹ, anh cúi đầu nhìn người nào đó vẫn còn ngoan ngoãn ngồi xổm dưới đất ngẩng đầu nhìn anh, sau đó lắc đầu.
Hiểu ý người nọ muốn gì, anh cười nhẹ một tiếng ngồi xổm xuống đối diện với Finn Wilson, giơ bàn tay không cầm tuyết xoa nhẹ đầu y, nhỏ giọng hỏi.
- Còn muốn tháo mặt nạ xem vết sẹo của tôi nữa không? - Giọng điệu khác với lúc bị Finn Wilson bắt ép tháo mặt nạ.
- Không sao tôi chỉ muốn biết khuôn mặt của anh như nào thôi, yên tâm tôi sẽ không chê cười hay sợ hãi đâu, anh cho tôi xem nhé? - Finn Wilson nhẹ giọng năn nỉ, y muốn đánh cược vào cảm giác của bản thân ngay lúc này, mắt thấy người trước mặt khẽ gật đầu một cách khó khăn, y mới giơ tay lên tháo mặt nạ của anh xuống.
Lần này đến lượt Liam toát hết mồ hôi, anh tuy có chút lo lắng nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng im cho Finn Wilson giơ tay tháo mặt nạ của mình xuống, bàn tay gầy gò của y vừa mới chạm vào mặt nạ đã bị hơi lạnh của nó làm cho rùng mình, y không biết cảm xúc bây giờ của mình phải nói như thế nào nữa, y sợ...
Nếu người sau lớp mặt nạ là người y ngàn lần vạn lần chạy trốn thì sao, y nên nói gì đây. ( 1 )
Nhưng nếu không phải thì sao, y sẽ thất vọng ư? 4
Thất vọng vì những chuyện đã xảy ra vào đêm qua cùng với người này, những lời nói thốt ra từ trong lòng chỉ muốn cho người nào đó nghe thấy, và những hành động thân mật mà y đã từng khao khát được cảm nhận từ người ấy ở kiếp trước, tất cả việc đó đều không xảy ra cùng với Felix Evans mà là với một người lạ.
Bàn tay y hơi run không dám mở cánh cửa này ra, nhưng lại không dám buông xuống từ bỏ sự thật.
Liam cảm nhận được cảm xúc bất thường của y, anh đưa tay lên nhẹ nhàng chạm vào tay Finn Wilson âm thầm tiếp thêm sức mạnh cho y, truyền hơi ấm từ tay anh sang bàn tay lạnh lẽo này, dưới lớp mặt nạ đôi mắt màu lam từ từ nhắm lại. (2)
Finn Wilson mím môi hạ quyết tâm tháo xuống lớp mặt nạ sự thật kia, nhưng tay chưa kịp lấy xuống đã bị một thứ gì đó xé gió lao đến, Liam là người phản ứng đầu tiên với những chuyện xảy ra đột ngột này, khóe môi dưới lớp mặt nạ chưa kịp hạ xuống đã mím chặt, anh kéo người trước mặt vào trong lồng ngực, tay không nắm chặt mũi tên vừa mới bay đến, tránh cho mũi tên làm tổn thương người trong lòng, mũi tên vừa rơi vào tay anh đã bị anh dùng lực mạnh bẽ gảy ra làm đôi, đôi mắt lam dịu dàng ban nãy sau lần bắn lén này khẽ nâng lên, bình tĩnh đến dị thường nhìn về phía người bắn. (1
Phía bên kia tòa lâu đài là vị công tước Orion vẫn đang giữ tư thế giương cung đứng giữa tuyết, trong gió tuyết hắn nở nụ cười khoan khoái nhìn con mồi mình vừa mới nhắm bắn, nhìn thấy bản thân chưa bắn trúng mục tiêu, hắn liền lấy một mũi tên khác từ tay người hầu chuẩn bị lần bắn tiếp theo. (6)
Chỉ là một đứa nhóc miệng còn hôi sữa ra tay không nhanh bằng người ra chiến trường nhiều năm, Liam ngồi xuống và một nắm tuyết mà bên trong nắm tuyết ấy lại là một cục đá sắt bén, Finn Wilson bị anh ôm vào trong lòng cũng theo động tác của anh mà ngồi xuống cùng, sau đó mới được người thả ra ngồi kế bên, y nhìn thấy hành động này của anh thì khẽ cau mày, im lặng quan sát một màn tiếp theo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Orion Frost vừa tra mũi tên vào dây cung còn chưa kịp giương cung đã cảm nhận được một trận xé gió từ bên kia lao tới, kỵ sĩ đứng canh gác là người mẫn cảm với ám khí nhất, vừa nhận thấy nguy hiểm liền chạy ra trước mặt đại công tước, dùng tấm khiên che chắn cho hắn.
Ám khí kia vừa va đập vào tấm khiên liền tạo ra một vết lõm trên đó, cùng với đó là âm thanh lớn do tiếng đá bị đập vào miếng sắt dày, khiến những người gần đó nghe thấy đều kinh sợ, kỵ sĩ kia đỡ một đòn nhìn thấy cảnh này không khỏi rùng mình, cơ thể bị lực tác động của ám kia làm chấn động phải lùi lại vài bước, vì chịu một lực này mà tay của gã run rẩy với mức độ mắt thường có thể thấy rõ.
Orion Frost đứng đằng sau cũng chứng kiến toàn bộ cảnh tượng này, bàn tay vừa giương cung cũng không ngừng run rẩy, hắn ta cau mày nhìn kẻ vừa đột nhập vào lãnh địa của mình, còn dám to gan phóng vũ khí mưu sát hắn, nhìn cái thứ vừa ném đến kia đi, muốn bao nhiêu sát khí liền có bấy nhiêu sát khí, nếu không phải nhờ có kỵ sĩ chắn lại, e là hắn đã xuống suối vàng chào hỏi tổ tiên gia tộc rồi!
Thứ tên kia ném vậy mà chỉ là viên đá nằm bên trong quả cầu tuyết, nhưng lực ném này cũng kinh người quá rồi, nếu nói đây là một người bình thường làm ra có chó nó mới tin, chỉ với bàn tay không bảo hộ kia cũng có thể dễ dàng cản lại được mũi tên, đủ để biết trình độ của người kia nằm ở vị trí nào trong bốn loại sức mạnh rồi.
Là một kỵ sĩ cấp S nhưng là bao nhiêu cái S thì chưa biết. ( 1
Mắt thấy người kia lại có xu hướng muốn 'chơi ném tuyết' với hắn lần nữa, Orion Frost người trước giờ mềm cứng không ăn cũng phải xuống nước, đứng trong gió tuyết nhìn về phía bên kia lạnh giọng nói.
- Các ngươi xông vào lãnh địa của ta, còn dám lỗ mãng như vậy!?
Liam thực ra chỉ cầm quả cầu tuyết bình thường để hù dạo đứa nhóc láo xược kia một chút thôi, ai ngờ lại hiệu quả như vậy, anh tung cục tuyết trên tay lên xuống chơi đùa, thái độ vô cùng ngả ngớn, đột nhiên chiếc áo choàng của anh bị ai đó kéo nhẹ, anh cúi đầu nhìn người nào đó vẫn còn ngoan ngoãn ngồi xổm dưới đất ngẩng đầu nhìn anh, sau đó lắc đầu.
Hiểu ý người nọ muốn gì, anh cười nhẹ một tiếng ngồi xổm xuống đối diện với Finn Wilson, giơ bàn tay không cầm tuyết xoa nhẹ đầu y, nhỏ giọng hỏi.
- Còn muốn tháo mặt nạ xem vết sẹo của tôi nữa không? - Giọng điệu khác với lúc bị Finn Wilson bắt ép tháo mặt nạ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro