Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai
Dù sao y cũng t...
2024-11-22 13:49:06
Felix Evans cứ nghĩ mọi chuyện sẽ dễ dàng như lần trước, chỉ cần dùng giọng nói của mình trấn an y là ổn, nhưng anh lầm rồi, sự việc đã vượt xa những gì anh nghĩ.
Finn Wilson không còn nghe rõ gì nữa, bây giờ trong đầu y chẳng còn bất cứ âm thanh nào có thể lọt vào, vì y nghĩ tất cả mọi người đều muốn hại con mình.
Nhìn Finn Wilson đằng trước cứ như một vì sao nhỏ nằm lạc ra khỏi quỹ đạo, bị hằng hà sa số và bóng tối xa lạ tấn công, khiến anh không thể chịu đựng được thêm nữa, anh nói kỵ sĩ tạo thành vòng vây ba dặm không cho người bước vào.
Đội kỵ sĩ không biết đế vương Evans muốn làm gì, họ chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh mà làm việc, vì thế trong bán kính ba dặm không còn một ai ở bên trong vòng tròn.
Lúc này Felix Evans thả một lượng pheromone vừa đủ của mình ra ngoài, vì là một alpha cấp cao nên mùi hương của anh rất nồng và gây choáng váng cho alpha ở gần, nếu là omega vô tình hít phải có thể sẽ phát tình ngay tại chỗ, cho nên anh phải thật cẩn thận điều khiển và nhắm vào người anh muốn tỏa pheromone.
'Vì sao nhỏ lẻ loi đằng xa tựa như tìm được đường về nhà ngay khi mùi hương quen thuộc ấy xuất hiện, mặc dù đó là mùi hương mà nó không dám tiếp xúc, nhưng nó không thể chống lại bản năng và quy luật tự nhiên, vì thế mặc cho cơ thể đang run rẩy, nó vẫn ngoan ngoãn để bản thân đắm chìm vào mật ngọt chết ruồi này.
Felix Evans ở bên kia đợi một lúc thấy người đã thả lỏng và không còn dấu hiệu hoảng sợ nữa, sự đề phòng đã biến mất trong bầu không khí đầy mùi hoa nhài, anh bắt lấy cơ hội chạy đến bên Finn Wilson, nhẹ nhàng ôm người bế lên vỗ về an ủi.
Felix Evans ở bên kia đợi một lúc thấy người đã thả lỏng và không còn dấu
hiệu hoảng sợ nữa, sự đề phòng đã biến mất trong bầu không khí đầy mùi hoa nhài, anh bắt lấy cơ hội chạy đến bên Finn Wilson, nhẹ nhàng ôm người bế lên vỗ về an ủi.
- Đừng sợ, ta sẽ không làm gì em cả, xin lỗi đã làm em sợ.
Đừng làm hại con em, đừng... - Finn Wilson nằm trong lòng của Felix Evans yếu ớt nói, vừa thoát khỏi bóng tối liền thấy bản thân đã nằm thẳng vào lòng của anh, biết không thể thoát ra nổi nên y chỉ có thể cầu xin.
- Ta không bắt con em.
- Sẽ không có chuyện đó.
-
- Ta thề sẽ không làm hại hai người.
Ngoan nhé.
- Đừng khóc.
Felix Evans cởi lớp áo choàng ra trùm kín người y lại, tránh để pheromone của anh còn xót lại trên người y tỏa ra ảnh hưởng đến mọi người xung quanh.
- Chúng ta về nhà dưỡng thai được không? - Felix Evans cảm nhận được người trong lòng đã không có động tĩnh gì, anh khẽ lên tiếng.
- Em đừng sợ, ta không làm hại em đâu.
Lo người trong lòng vẫn còn hoảng sợ, vì muốn tăng thêm độ đáng tin anh nói thêm vài câu, nhưng y không hồi đáp lại mà chỉ im lặng từ suốt quãng đường anh đưa người vào xe ngựa đến khi ra khỏi đế quốc Smith.
Vì để giữ kín bí mật và an toàn cho người hoàng gia khi xuất cung, nên các đế quốc đã xây dựng một con đường riêng dành cho bọn họ, con đường này băng qua ranh giới giữa các nước mà không cần phải đánh xe vào nơi dân sống, tuy nhiên vẫn phải nộp thuế khi bước vào lãnh thổ của bất kì đế quốc nào.
Cho nên khi xe ngựa của Felix Evans vừa bước vào con đường đó, Finn Wilson nằm trong lòng của anh cũng lấy lại được bình tĩnh bắt đầu lên tiếng.
- Vì sao ngài lại làm những chuyện này, mục đích là gì?
- Em còn không rõ à?
Rõ là rõ thế nào? Trong đầu ngài suy nghĩ gì em làm sao biết được?
Ngài có đọc được suy nghĩ của em hay không mà còn hỏi em rõ hay không rõ?
- Em bình tĩnh rồi phải không?
- - Finn Wilson có dự cảm không lành.
- Yên tâm, không hỏi khó em đâu. - Felix Evans cảm nhận được cơ thể của ai đó đột nhiên căng cứng, khẽ mỉm cười.
- Ngài cười cái gì? - Finn Wilson nói.
- Không có gì, nhưng ta có thể hỏi vì sao em lại muốn gặp hoàng tử Smith không?
- ... - Finn Wilson đột nhiên sinh ra cảm giác bản thân đã thua toàn tập rồi, vì ngay cả chuyện y đi tìm ai cũng bị anh phát hiện được, thực sự không công bằng!
- Trả lời. - Felix Evans có thể bỏ qua những lần y không muốn nói chuyện vì anh có thể tự đoán được, nhưng những vấn đề có liên quan đến y thì anh phải hỏi cho rõ, vì thế anh lạnh giọng nói. (D)
- ...vì ngài có mức độ phù hợp... - Finn Wilson rơi vào thế hèn chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời.
- Vì sao em lại nghĩ như vậy? Có lý do gì không?
Finn Wilson không nói gì chỉ ngẩng đầu lên nhìn vào đôi môi nhạt màu và phần cằm của anh.
Vì đời trước chính đôi môi của ngài đã nhận pheromone từ hoàng tử Smith khi mất kiểm soát, việc mà em chỉ có thể đứng từ xa nhìn mà không thể làm gì được.
Ngày ấy khi vừa mất con không bao lâu thì y nghe tin đế vương Evans bị hãm hại, ngài phát điên cầm kiếm chém người trong cung điện, pheromone của đế vương Evans dưới sự điều khiển của ngài gây ra nhiều bạo loạn, nói chung là y cũng không rõ nữa, chỉ có thể nghe loáng thoáng những câu nói này từ miệng dân chúng.
Thời gian mất con còn không trải qua nổi, việc Felix bị người hãm hại đã kích động đến y, lo anh ấy sẽ làm tổn thương bản thân nên y đã cố gắng lê cơ thể kiệt sức của mình đi về phía cung điện, muốn nhìn xem anh ấy có ổn không, còn cần y giúp đỡ không?
Dù sao y cũng từng là vợ của ngài ấy.
Lúc xảy ra bạo loạn cung điện không còn được canh gác nghiêm ngặt như lúc trước nữa, cho nên y có thể đi một vòng lớn trong cung điện để tìm Felix.
Vì đế vương Evans phát điên giết người nên các cung nữ và thần quan trong cung đã bỏ trốn giữ mạng từ lâu, cho nên hiện giờ cung điện mọi ngày đông đúc người qua lại giờ lại chẳng còn ai, vắng vẻ và cô đơn.
Vết máu bị văng lên tường và sàn nhà vẫn còn chưa khô, xác người nằm la liệt trên nền gạch sáng bóng, mùi tanh gay mũi bao phủ cả một tòa cung điện, không khỏi khiến người ta liên tưởng đến ngày đế vương mới của đế quốc Evans ra đời.
Y đi khắp xung quanh nhưng chẳng tìm thấy Felix ở đâu, chỉ là trùng hợp bắt gặp một người lạ mặt đang từ phòng của Felix chuồn ra ngoài, người nọ chùm kín mít, sống lưng cong xuống làm y không thể nhìn rõ mặt, do y lẻn vào cung điện nên vô cùng lo sẽ bị ai đó phát hiện, vì thế khi thấy có người bước ra khỏi phòng của Felix, y đã trốn vào một góc gần đó quan sát.
Người kia tuy không thể thấy rõ nhưng hình như gã đang ôm thứ gì đó, trên người gã tỏa ra một mùi hương vừa ngửi vào đã khiến người ta khó chịu, chỉ là nếu cảm nhận kỹ có thể ngửi thấy một mùi vô cùng quen thuộc.
Một mùi hương mà bất kì ai cũng đã từng ngửi qua một lần.
Nhưng vì quá quen thuộc nên y hiện tại không biết nó là mùi gì.
Y tự hỏi người này vì sao lại chạy ra từ phòng của Felix, người kia có âm mưu gì sao?
Vì thế y chạy vào phòng của Felix muốn nhìn xem người kia đã làm gì, nhưng trong phòng ngoài hỗn loạn ra cũng chẳng có gì kì lạ, y mang theo nghi hoặc bước ra ngoài.
Trùng hợp lúc y bước ra thì một cung nữ cũng đang chạy trốn, chọn chỗ ngay sát phòng đế vương Evans để núp, lúc cô ló đầu ra thì phát hiện bóng lưng của y từ của phòng của đế vương Evans bước ra, hành tung vô cùng thất thường mặc dù không biết kẻ lạ kia là ai nhưng cô phải báo lại với các thần quan việc này.
Y làm gì biết mình đã vô tình cõng một cái nồi to lớn đến mức nào, còn đang mãi lo tìm kiếm bóng hình Felix đang ở đâu.
Đi gần hết cả tòa cung điện phía Tây, lúc này chỉ còn một nơi ở phía Đông mà y chưa tìm, chính là vườn hoa y thường hay phụ người làm vườn, vì thế y đi đến vườn hoa phía Đông nơi đầu tiên của cung điện đón bình minh vào lúc sáng sớm.
Sợ nơi vườn hoa sẽ có người nên y không dám lại gần chỉ có thể đứng ở một góc khuất gần đó nhìn.
Đúng là ở vườn hoa đang có rất nhiều kỵ sĩ cầm khiên và giáo bao vây xung quanh một người, mà người kia lại là vị đế vương mà người đời hay truyền tai nhau, là người tạo nên vẻ vang và hòa bình cho đế quốc Evans.
Felix Evans.
Finn Wilson không còn nghe rõ gì nữa, bây giờ trong đầu y chẳng còn bất cứ âm thanh nào có thể lọt vào, vì y nghĩ tất cả mọi người đều muốn hại con mình.
Nhìn Finn Wilson đằng trước cứ như một vì sao nhỏ nằm lạc ra khỏi quỹ đạo, bị hằng hà sa số và bóng tối xa lạ tấn công, khiến anh không thể chịu đựng được thêm nữa, anh nói kỵ sĩ tạo thành vòng vây ba dặm không cho người bước vào.
Đội kỵ sĩ không biết đế vương Evans muốn làm gì, họ chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh mà làm việc, vì thế trong bán kính ba dặm không còn một ai ở bên trong vòng tròn.
Lúc này Felix Evans thả một lượng pheromone vừa đủ của mình ra ngoài, vì là một alpha cấp cao nên mùi hương của anh rất nồng và gây choáng váng cho alpha ở gần, nếu là omega vô tình hít phải có thể sẽ phát tình ngay tại chỗ, cho nên anh phải thật cẩn thận điều khiển và nhắm vào người anh muốn tỏa pheromone.
'Vì sao nhỏ lẻ loi đằng xa tựa như tìm được đường về nhà ngay khi mùi hương quen thuộc ấy xuất hiện, mặc dù đó là mùi hương mà nó không dám tiếp xúc, nhưng nó không thể chống lại bản năng và quy luật tự nhiên, vì thế mặc cho cơ thể đang run rẩy, nó vẫn ngoan ngoãn để bản thân đắm chìm vào mật ngọt chết ruồi này.
Felix Evans ở bên kia đợi một lúc thấy người đã thả lỏng và không còn dấu hiệu hoảng sợ nữa, sự đề phòng đã biến mất trong bầu không khí đầy mùi hoa nhài, anh bắt lấy cơ hội chạy đến bên Finn Wilson, nhẹ nhàng ôm người bế lên vỗ về an ủi.
Felix Evans ở bên kia đợi một lúc thấy người đã thả lỏng và không còn dấu
hiệu hoảng sợ nữa, sự đề phòng đã biến mất trong bầu không khí đầy mùi hoa nhài, anh bắt lấy cơ hội chạy đến bên Finn Wilson, nhẹ nhàng ôm người bế lên vỗ về an ủi.
- Đừng sợ, ta sẽ không làm gì em cả, xin lỗi đã làm em sợ.
Đừng làm hại con em, đừng... - Finn Wilson nằm trong lòng của Felix Evans yếu ớt nói, vừa thoát khỏi bóng tối liền thấy bản thân đã nằm thẳng vào lòng của anh, biết không thể thoát ra nổi nên y chỉ có thể cầu xin.
- Ta không bắt con em.
- Sẽ không có chuyện đó.
-
- Ta thề sẽ không làm hại hai người.
Ngoan nhé.
- Đừng khóc.
Felix Evans cởi lớp áo choàng ra trùm kín người y lại, tránh để pheromone của anh còn xót lại trên người y tỏa ra ảnh hưởng đến mọi người xung quanh.
- Chúng ta về nhà dưỡng thai được không? - Felix Evans cảm nhận được người trong lòng đã không có động tĩnh gì, anh khẽ lên tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Em đừng sợ, ta không làm hại em đâu.
Lo người trong lòng vẫn còn hoảng sợ, vì muốn tăng thêm độ đáng tin anh nói thêm vài câu, nhưng y không hồi đáp lại mà chỉ im lặng từ suốt quãng đường anh đưa người vào xe ngựa đến khi ra khỏi đế quốc Smith.
Vì để giữ kín bí mật và an toàn cho người hoàng gia khi xuất cung, nên các đế quốc đã xây dựng một con đường riêng dành cho bọn họ, con đường này băng qua ranh giới giữa các nước mà không cần phải đánh xe vào nơi dân sống, tuy nhiên vẫn phải nộp thuế khi bước vào lãnh thổ của bất kì đế quốc nào.
Cho nên khi xe ngựa của Felix Evans vừa bước vào con đường đó, Finn Wilson nằm trong lòng của anh cũng lấy lại được bình tĩnh bắt đầu lên tiếng.
- Vì sao ngài lại làm những chuyện này, mục đích là gì?
- Em còn không rõ à?
Rõ là rõ thế nào? Trong đầu ngài suy nghĩ gì em làm sao biết được?
Ngài có đọc được suy nghĩ của em hay không mà còn hỏi em rõ hay không rõ?
- Em bình tĩnh rồi phải không?
- - Finn Wilson có dự cảm không lành.
- Yên tâm, không hỏi khó em đâu. - Felix Evans cảm nhận được cơ thể của ai đó đột nhiên căng cứng, khẽ mỉm cười.
- Ngài cười cái gì? - Finn Wilson nói.
- Không có gì, nhưng ta có thể hỏi vì sao em lại muốn gặp hoàng tử Smith không?
- ... - Finn Wilson đột nhiên sinh ra cảm giác bản thân đã thua toàn tập rồi, vì ngay cả chuyện y đi tìm ai cũng bị anh phát hiện được, thực sự không công bằng!
- Trả lời. - Felix Evans có thể bỏ qua những lần y không muốn nói chuyện vì anh có thể tự đoán được, nhưng những vấn đề có liên quan đến y thì anh phải hỏi cho rõ, vì thế anh lạnh giọng nói. (D)
- ...vì ngài có mức độ phù hợp... - Finn Wilson rơi vào thế hèn chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời.
- Vì sao em lại nghĩ như vậy? Có lý do gì không?
Finn Wilson không nói gì chỉ ngẩng đầu lên nhìn vào đôi môi nhạt màu và phần cằm của anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì đời trước chính đôi môi của ngài đã nhận pheromone từ hoàng tử Smith khi mất kiểm soát, việc mà em chỉ có thể đứng từ xa nhìn mà không thể làm gì được.
Ngày ấy khi vừa mất con không bao lâu thì y nghe tin đế vương Evans bị hãm hại, ngài phát điên cầm kiếm chém người trong cung điện, pheromone của đế vương Evans dưới sự điều khiển của ngài gây ra nhiều bạo loạn, nói chung là y cũng không rõ nữa, chỉ có thể nghe loáng thoáng những câu nói này từ miệng dân chúng.
Thời gian mất con còn không trải qua nổi, việc Felix bị người hãm hại đã kích động đến y, lo anh ấy sẽ làm tổn thương bản thân nên y đã cố gắng lê cơ thể kiệt sức của mình đi về phía cung điện, muốn nhìn xem anh ấy có ổn không, còn cần y giúp đỡ không?
Dù sao y cũng từng là vợ của ngài ấy.
Lúc xảy ra bạo loạn cung điện không còn được canh gác nghiêm ngặt như lúc trước nữa, cho nên y có thể đi một vòng lớn trong cung điện để tìm Felix.
Vì đế vương Evans phát điên giết người nên các cung nữ và thần quan trong cung đã bỏ trốn giữ mạng từ lâu, cho nên hiện giờ cung điện mọi ngày đông đúc người qua lại giờ lại chẳng còn ai, vắng vẻ và cô đơn.
Vết máu bị văng lên tường và sàn nhà vẫn còn chưa khô, xác người nằm la liệt trên nền gạch sáng bóng, mùi tanh gay mũi bao phủ cả một tòa cung điện, không khỏi khiến người ta liên tưởng đến ngày đế vương mới của đế quốc Evans ra đời.
Y đi khắp xung quanh nhưng chẳng tìm thấy Felix ở đâu, chỉ là trùng hợp bắt gặp một người lạ mặt đang từ phòng của Felix chuồn ra ngoài, người nọ chùm kín mít, sống lưng cong xuống làm y không thể nhìn rõ mặt, do y lẻn vào cung điện nên vô cùng lo sẽ bị ai đó phát hiện, vì thế khi thấy có người bước ra khỏi phòng của Felix, y đã trốn vào một góc gần đó quan sát.
Người kia tuy không thể thấy rõ nhưng hình như gã đang ôm thứ gì đó, trên người gã tỏa ra một mùi hương vừa ngửi vào đã khiến người ta khó chịu, chỉ là nếu cảm nhận kỹ có thể ngửi thấy một mùi vô cùng quen thuộc.
Một mùi hương mà bất kì ai cũng đã từng ngửi qua một lần.
Nhưng vì quá quen thuộc nên y hiện tại không biết nó là mùi gì.
Y tự hỏi người này vì sao lại chạy ra từ phòng của Felix, người kia có âm mưu gì sao?
Vì thế y chạy vào phòng của Felix muốn nhìn xem người kia đã làm gì, nhưng trong phòng ngoài hỗn loạn ra cũng chẳng có gì kì lạ, y mang theo nghi hoặc bước ra ngoài.
Trùng hợp lúc y bước ra thì một cung nữ cũng đang chạy trốn, chọn chỗ ngay sát phòng đế vương Evans để núp, lúc cô ló đầu ra thì phát hiện bóng lưng của y từ của phòng của đế vương Evans bước ra, hành tung vô cùng thất thường mặc dù không biết kẻ lạ kia là ai nhưng cô phải báo lại với các thần quan việc này.
Y làm gì biết mình đã vô tình cõng một cái nồi to lớn đến mức nào, còn đang mãi lo tìm kiếm bóng hình Felix đang ở đâu.
Đi gần hết cả tòa cung điện phía Tây, lúc này chỉ còn một nơi ở phía Đông mà y chưa tìm, chính là vườn hoa y thường hay phụ người làm vườn, vì thế y đi đến vườn hoa phía Đông nơi đầu tiên của cung điện đón bình minh vào lúc sáng sớm.
Sợ nơi vườn hoa sẽ có người nên y không dám lại gần chỉ có thể đứng ở một góc khuất gần đó nhìn.
Đúng là ở vườn hoa đang có rất nhiều kỵ sĩ cầm khiên và giáo bao vây xung quanh một người, mà người kia lại là vị đế vương mà người đời hay truyền tai nhau, là người tạo nên vẻ vang và hòa bình cho đế quốc Evans.
Felix Evans.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro