Vương Phi Bị Lưu Đày: Nàng Chỉ Muốn Làm Xây Dựng
Chẳng Lẽ Là Hỏa...
2024-11-08 22:35:33
Nếu khi nãy chỉ chậm một chút thôi thì có lẽ họ cũng đã bị chôn vùi dưới đống đá sạt lở rồi.
Nhớ lại toàn bộ sự việc, trong lòng họ tràn đầy sợ hãi đối với Lý Diệp Vũ. Họ là người trực tiếp tham gia và chứng kiến, nên rõ ràng hơn bất cứ ai, chính những gói thuốc nổ mà tiểu phu nhân đưa đã gây ra trận tàn phá khủng khiếp kia.
Sức mạnh quá đáng sợ! Họ bắt đầu nghĩ có lẽ chủ nhân Tiêu Cửu Hề đã biết rõ khả năng của tiểu phu nhân nên mới thu nạp nàng về phủ.
Tự thấy đã hiểu ra sự thật, bốn người quỳ xuống báo cáo với vẻ cung kính hơn bao giờ hết.
Cảnh tượng này khiến những người xung quanh đều ngỡ ngàng.
Những người tùy tùng vốn có nguyên tắc riêng, ngoài trời đất và cha mẹ thì họ chỉ quỳ trước mặt chủ nhân mà thôi. Vậy mà hôm nay họ lại quỳ trước tiểu phu nhân, điều này chẳng phải là đã coi tiểu phu nhân như chủ nhân thực sự rồi sao?
Lý Diệp Vũ không hiểu hết những quy tắc ấy, nàng chỉ nhẹ nhàng đỡ bốn người dậy.
“Các ngươi làm rất tốt, ta sẽ ghi công đầu cho các ngươi.”
Sau đó nàng quay lại nói với những người còn lại, đang bối rối không hiểu chuyện gì: “Đừng lo lắng. Đây không phải là thiên lôi hay động đất gì đâu. Các ngươi không cần hiểu rõ làm gì, cứ coi như là một bí thuật giang hồ đi. Nói chung là mọi việc đã xong, trời sáng chúng ta sẽ quay lại xem xét tình hình.”
“Quay lại... ư?” Đám tùy tùng lộ rõ vẻ lo lắng.
Thứ nhất là Mai Hoa Trại vẫn còn ở đó. Thứ hai là bí thuật gì đó họ không hiểu, nhưng cái cảnh tượng vừa rồi trông chẳng khác gì một trận động đất, nếu đất đá còn tiếp tục sụp đổ thì biết làm sao?
“Không sao, tranh thủ nghỉ ngơi đi.”
Lý Diệp Vũ vừa nói vừa ra hiệu cho Tử Thúy chuẩn bị chỗ nghỉ tạm. Với nàng, bốn ngọn núi kia đã nổ tung, làm gì có cơ hội để Long Nhị sống sót, nên Lý Diệp Vũ yên tâm đi ngủ.
Trong khi nàng nghỉ ngơi, những người tùy tùng khác vây quanh bốn người được giao nhiệm vụ, gặng hỏi chi tiết.
Khi biết được chính những gói thuốc nổ của tiểu phu nhân đã gây ra bốn tiếng nổ lớn kia thì mọi người đều cảm thấy bồn chồn không yên.
“Tiểu phu nhân rốt cuộc là người phương nào?”
“Dường như nàng đã biết trước tác dụng của những gói giấy kia, không hề tỏ ra sợ hãi.”
“Phí lời! Mấy gói giấy đó là của tiểu phu nhân, sao nàng lại không biết chứ?”
“Khoan đã, chẳng lẽ tiểu phu nhân đang dùng hỏa dược?”
Câu nói ấy vừa thốt ra, cả đám đều im lặng.
Trước khi Đại Sở thống nhất, vùng đất này từng bị chia cắt bởi hàng chục quốc gia nhỏ, chiến tranh xảy ra liên miên. Lúc đó, có một quốc sư của Vân Quốc đã phát minh ra hỏa dược, giúp Vân Quốc hùng bá thiên hạ.
Chỉ trong thời gian ngắn, Vân Quốc đã gần như nuốt trọn toàn bộ Trung Nguyên, chỉ còn lại Đại Sở, Thái Hòa, Sơn Hồ và Đình Lương chống cự.
Nhớ lại toàn bộ sự việc, trong lòng họ tràn đầy sợ hãi đối với Lý Diệp Vũ. Họ là người trực tiếp tham gia và chứng kiến, nên rõ ràng hơn bất cứ ai, chính những gói thuốc nổ mà tiểu phu nhân đưa đã gây ra trận tàn phá khủng khiếp kia.
Sức mạnh quá đáng sợ! Họ bắt đầu nghĩ có lẽ chủ nhân Tiêu Cửu Hề đã biết rõ khả năng của tiểu phu nhân nên mới thu nạp nàng về phủ.
Tự thấy đã hiểu ra sự thật, bốn người quỳ xuống báo cáo với vẻ cung kính hơn bao giờ hết.
Cảnh tượng này khiến những người xung quanh đều ngỡ ngàng.
Những người tùy tùng vốn có nguyên tắc riêng, ngoài trời đất và cha mẹ thì họ chỉ quỳ trước mặt chủ nhân mà thôi. Vậy mà hôm nay họ lại quỳ trước tiểu phu nhân, điều này chẳng phải là đã coi tiểu phu nhân như chủ nhân thực sự rồi sao?
Lý Diệp Vũ không hiểu hết những quy tắc ấy, nàng chỉ nhẹ nhàng đỡ bốn người dậy.
“Các ngươi làm rất tốt, ta sẽ ghi công đầu cho các ngươi.”
Sau đó nàng quay lại nói với những người còn lại, đang bối rối không hiểu chuyện gì: “Đừng lo lắng. Đây không phải là thiên lôi hay động đất gì đâu. Các ngươi không cần hiểu rõ làm gì, cứ coi như là một bí thuật giang hồ đi. Nói chung là mọi việc đã xong, trời sáng chúng ta sẽ quay lại xem xét tình hình.”
“Quay lại... ư?” Đám tùy tùng lộ rõ vẻ lo lắng.
Thứ nhất là Mai Hoa Trại vẫn còn ở đó. Thứ hai là bí thuật gì đó họ không hiểu, nhưng cái cảnh tượng vừa rồi trông chẳng khác gì một trận động đất, nếu đất đá còn tiếp tục sụp đổ thì biết làm sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không sao, tranh thủ nghỉ ngơi đi.”
Lý Diệp Vũ vừa nói vừa ra hiệu cho Tử Thúy chuẩn bị chỗ nghỉ tạm. Với nàng, bốn ngọn núi kia đã nổ tung, làm gì có cơ hội để Long Nhị sống sót, nên Lý Diệp Vũ yên tâm đi ngủ.
Trong khi nàng nghỉ ngơi, những người tùy tùng khác vây quanh bốn người được giao nhiệm vụ, gặng hỏi chi tiết.
Khi biết được chính những gói thuốc nổ của tiểu phu nhân đã gây ra bốn tiếng nổ lớn kia thì mọi người đều cảm thấy bồn chồn không yên.
“Tiểu phu nhân rốt cuộc là người phương nào?”
“Dường như nàng đã biết trước tác dụng của những gói giấy kia, không hề tỏ ra sợ hãi.”
“Phí lời! Mấy gói giấy đó là của tiểu phu nhân, sao nàng lại không biết chứ?”
“Khoan đã, chẳng lẽ tiểu phu nhân đang dùng hỏa dược?”
Câu nói ấy vừa thốt ra, cả đám đều im lặng.
Trước khi Đại Sở thống nhất, vùng đất này từng bị chia cắt bởi hàng chục quốc gia nhỏ, chiến tranh xảy ra liên miên. Lúc đó, có một quốc sư của Vân Quốc đã phát minh ra hỏa dược, giúp Vân Quốc hùng bá thiên hạ.
Chỉ trong thời gian ngắn, Vân Quốc đã gần như nuốt trọn toàn bộ Trung Nguyên, chỉ còn lại Đại Sở, Thái Hòa, Sơn Hồ và Đình Lương chống cự.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro